• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Truyện Ngắn: Niềm Vui Nho Nhỏ (1 Viewer)

Vietwriter OTP

๖ۣۜNora♀Nancy♕
Staff member
Moderator
NIỀM VUI NHO NHỎ
Author: MR Know

Nhà e với nhà hắn khá thân thiết, đại khái là mẹ e và bác gái của hắn là bạn bè từ cái thời con gái. Mỗi lần nhà e lên thăm ngoại thì thường sẽ ghé nhà bác hắn, rồi bác hắn lại rủ về nhà hắn chơi. Vậy nên e với hắn biết nhau từ lúc bé xíu, nhưng chả đứa nào thèm care.
Chuyện cũng chẳng có gì cho đến khi e học lớp 9 (hắn lớp 10)
Dịp lễ 30/4, nhà e lên nhà hắn chơi. 2 năm rồi mới gặp lại nên chẳng đứa nào biết đứa nào, cái tuổi dậy thì nó lớn nhanh vậy đó. Vả lại trước giờ e ko thèm care sự hiện diện của hắn nên cũng không hề nhớ có sự tồn tại của hắn luôn. Lúc đi học về, hắn lễ phép vòng tay thưa “Thưa chị, em đi học mới về”. Phải nói là e bị đứng hình luôn (hắn thưa thế chẳng khác nào chê e già?!?). Chả hiểu thằng này từ đâu rớt xuống, công nhận cũng lễ phép thật (lúc này e vẫn chưa biết hắn lớn hơn e), nhưng cứ thấy cái mặt hách hách, đáng ghét làm sao á.
Hắn càng đáng ghét thì e càng để ý, e càng để ý thì càng “kết” cái cặp mắt Bi Rain của hắn (cái thời đó film Full House đang hot mà e thì bị a Bi Rain ám ảnh ạh), rồi từ cặp mắt, e kết luôn sang hắn
Nhưng e được trời phú cho trái tim nóng và cái mặt lạnh như tiền nên chả ai biết e có cảm tình với cái tên đáng ghét đó
Lúc đó còn bé nên tình cảm của e nó trong sáng, đẹp đẽ ghê lắm. Ko giống tình đơn phương, vì e chả mong muốn được quen hắn, mà e cũng chả thấy đau khổ hay dằn vặt gì hết. Đơn giản chỉ là e mến hắn, mỗi khi nghĩ đến hắn, e thấy lòng mình lâng lâng cứ như đang ở trên mây ák. E tự gọi hắn là “Niềm vui nho nhỏ”
Tình cảm dành cho hắn, e để riêng ở 1 góc trong tim mình, phần còn lại của trái tim… e đem đi thích người khác
E ko dám nói mình đẹp (nói ra ăn gạch lòi họng mất) nhưng chắc cũng thuộc dạng dễ thương, dễ mến nên được khá nhiều anh để ý. Vậy mà đường tình của e nó lận đận lắm cơ
Người đầu tiên e quen có sở thích bắt cá 2 tay. E buồn nhiều nhưng ko nói, rồi thì cũng chia tay
Đầu năm 11, e quen người thứ 2 (gọi là AX nhé). AX yêu e cực kì. Tụi e gắn bó với nhau hơn 5 năm. Quen nhau lâu thế nhưng tình cảm anh ấy dành cho e bao giờ cũng rất tươi mới, có điều là… e chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ lấy a ấy. Chồng con đối với e nó xa vời lắm. Tất nhiên e quen a ấy ko phải cho vui, tụi e trải qua biết bao thăng trầm, sóng gió, nhưng e ko có cảm giác sẽ lấy a ấy, vậy thôi
Người thứ 3 e quen là 1 sai lầm (gọi là DOG nhé). Nó có người yêu cmnr nhưng vẫn đòi quen e. Còn e thì ngu ngu, trẩu tre quá, ừ đại để hối hận đến giờ. Nói thật, ban đầu e ko thấy thích nhiều, nhưng sau 2 tháng quen nhau, e bắt đầu thấy khó dứt (giờ mới hiểu tình cảm là cái thứ tuyệt đối ko bao giờ đc mang ra thử). Lúc đó e đau khổ chia tay, rồi quay lại với AX. Nhưng sao tình cảm trong e nó bị tổn thương ghê gớm lắm. Dù được AX yêu thương hết lòng, e vẫn thấy lòng mình trống trải, đau khổ làm sao ák. Mỗi lần như thế, e lại nghĩ đến hắn – niềm vui nho nhỏ của e. Hắn giống như thiên thần trong tim e vậy, mỗi lần xuất hiện là mỗi lần e cảm thấy bình yên lạ lùng (OMG, e giống ngoại tình tư tưởng quá)
18/7/2011
Cuối năm 2 là lúc e buồn chuyện tình cảm nhiều nhất (lúc này e vừa chia tay DOG và quay lại với AX). Hè năm đó, e lên ngoại chơi, và tất nhiên là có ghé nhà hắn (cái này mới là mục đích chính). Nói thật thì từ năm lớp 9 cho đến cuối năm 2, dù mến hắn nhiều nhưng chưa bao giờ e mở miệng hỏi hắn 1 câu nào, chưa bao giờ e thèm nhìn hắn 1 cái cho tử tế (chỉ nhìn lén thôi). 2 đứa giống như 2 cục đá, thấy nhau chỉ lẳng lặng quay đi chỗ khác. Đối với e, là e giấu tình cảm của mình quá tốt, còn với hắn, chắc là ko để ý e thật.
Mặc kệ hắn có để ý hay ko, bác gái hắn cứ ghép đôi 2 đứa hoài (khỏi nói thì chắc mấy thím cũng biết e khoái đến mức nào rồi). Bác hắn chở mẹ e đi chơi, bắt hắn chở e tò tò chạy theo (e ngồi sau hắn mà nhiều lúc hạnh phúc đến mức chỉ muốn thò tay ôm hắn 1 cái cho thoả lòng mong ước Nói vậy thôi chứ e cũng biết kiềm chế cảm xúc lắm, ko thả dê bừa bãi được đâu)
E định bụng là tiếp tục đóng kịch câm với hắn, vì trước giờ 2 đứa có nói chuyện đâu, với lại nhìn mặt hắn khờ lắm, chắc cũng chẳng dám mở lời (sau này mới biết là e lầm to). E là e nghĩ thế thôi, chứ hắn lúc đó đã là SV năm 3 cmnr, khờ gì thì cũng biết vài câu xã giao mà
Ta nói ĐL mùa hè cũng ko lạnh lắm, vậy mà ngồi sau hắn, e run như chưa bao giờ đc run. Thậm chí hắn hỏi, e cũng ko trả lời nổi nữa, răng môi nó cứ cứng đờ ra, chả thèm nghe lời e nữa. Haiz, cảm giác của e hệt như thằng con trai lần đầu nói chuyện với gái ák (e đoán vậy). Mà e lúc đó cũng có phải chưa biết yêu là gì đâu, cũng trải qua 3 mối tình éo le cmnr, thế mà cảm xúc nó lạ lùng, khó tả làm sao ák.
Đấy là còn chưa nói đến lúc 2 đứa trẻ đi nhanh quá, phải dừng xe chờ 2 người lớn, lúc đó hắn quay lại, nhìn e, hỏi gì gì đó. Tia nhìn của hắn xuyên qua mắt e rồi đâm thẳng vào tim e lun. E bị đứng hình, tai ngừng hoạt động, miệng ú ớ, 2 mắt trợn ngược, tay chân bủn rủn, … Haiz, giờ nhớ đến mà vẫn còn bủn rủn… E chả nghe hắn nói gì nữa, chỉ lúng ta lúng túng cố tránh cái ánh mắt chết người đó thôi
Hắn nào có biết, vài câu hỏi thăm với cái nhìn xuyên tim của hắn đã làm e lâng lâng đến hơn 2 tháng. E gác mọi buồn phiền, suy tư qua 1 bên. E dành thời gian để nâng niu niềm vui nho nhỏ của e.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom