• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Truyện ngắn siêu rùng rợn, truyện ma, gan nhỏ đừng bấm vào!!! (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Những câu chuyện tâm linh ở Thái Lan - 一只鱼的传说

Kể về một người bạn của tôi đến Thái Lan làm ăn, cô ấy ở bên đó đã thật sự gặp ma vài lần, không chỉ gặp bình thường mà chuyện còn rất đáng sợ nữa kìa, tất cả đều là sự thật.

Người bạn này của tôi ở Thái Lan kinh doanh yến sào, đối tác của cô ấy ở bên Thái được gọi là anh ba, là một nhân vật rất được truyền tụng. Anh ba mười mấy tuổi đã đến Thái Lan, ở bên này gặp qua vô số chuyện kì dị, rất kích thích.

Cô bạn của tôi đã kể lại vài chuyện thần bí về việc gặp ma quỷ của anh ba lúc ở Thái.

Cô ấy nói, anh ba cũng là người Triều Sán, đến Thái Lan từ rất lâu rồi. Bởi vì anh ấy có một người dượng đi tu bên Thái, hơn nữa còn là sư trụ trì, địa vị rất cao.

(Triều Sán là một vùng văn hoá-ngôn ngữ ở miền đông Quảng Đông, Trung Quốc. Triều Sán có phần kém cạnh hơn về kinh tế so với vùng đồng bằng Châu Giang lân cận. Đây là nơi hình thành tiếng Triều Sán, thuộc nhóm tiếng Mân Nam. Vùng này gồm ba thành phố Triều Châu, Yết Dương, Sán Đầu.)

Người dượng này cũng có kinh doanh nhỏ, ở vùng ngoại thành Nakhon Pathom Sampran có một kho đông lạnh 4 tầng, chủ yếu bán trái cây sấy khô, bèn bảo anh ấy qua đó giúp trông coi nhà kho, nhận hàng giao hàng gì đó.

Lúc đó dượng đã nhắc nhở anh ba rằng phải chú ý, nhà kho này rất ẩm thấp, trời mưa xuống sẽ bị dột, cho nên sẽ xuất hiện rất nhiều rắn, bảo anh ấy quấn ống quần vào thật chặt, chuẩn bị sẵn thuốc trị rắn.

Sau khi anh ba đi rồi mới phát hiện, nơi đó quả thật có rất nhiều rắn, có lúc ngồi trong nhà kho sẽ nhìn thấy rắn men theo cột nhà trèo lên. (Vì vậy các cột điện bên Thái Lan đều là cột hình chữ nhật, để phòng việc rắn leo lên.)

Lúc đó anh ba chỉ lo đề phòng đám rắn, nào ngờ thứ nguy hiểm nhất ở đây không phải là rắn, mà là một thứ khác kì dị hơn.

Thứ đó chính là: ma.

Anh ba vừa đến đó chưa được mấy ngày, đã gặp phải ma.

Anh ba nói, lúc đó anh đang phụ chuyển hàng trong kho, đột nhiên không hiểu sao bụng đau dữ dội, thế là anh bèn chạy lên gác xép đi vệ sinh.

Hình dạng của cái nhà vệ sinh này rất kì quái, dài ngoằng, chiều rộng hơn 1 mét, chiều dài hơn 4 mét, chỗ đi vệ sinh nằm ở trong cùng, cũng không có cửa sổ.

Khi đó anh ba châm một điếu thuốc, ngồi xổm xuống, gật gù nhàn nhã, ngay lúc này trước mặt đột nhiên xuất hiện một người, tầm khoảng 40, 50 tuổi, sau đó người này tiến đến bắt chuyện với anh.

Lúc đó anh ấy sợ đến nhảy dựng, người này xuất hiện từ lúc nào vậy? Hơn nữa nhà vệ sinh hẹp như vậy, ông ta đứng đó mặt đối mặt kề sát anh ba, vô cùng quái dị.

Anh muốn lùi về sau, nhưng lúc này mới phát hiện cả người mình không thể nhúc nhích được, giống như bị ai đó làm phép dính chặt trên đất.

Không biết đã qua bao lâu, có thể là mười mấy giây, cũng có thể là vài phút, sau đó cơ thể anh lại cử động được bình thường, sau đó anh còn không rửa cả mông, vội vã kéo quần lót lên chạy bán mạng ra ngoài, suýt chút nữa là ngã nhào xuống cầu thang.

Lúc này ở nhà kho còn có thêm một ông lão lo việc trông coi, biết nói chút tiếng Trung, anh bèn kéo tay ông ấy lại nói, trên đó có ma, có ma!

Nào ngờ vừa nghe anh ba nói vậy xong, ông lão này chậm rãi nói một câu: “Không có gì, không có gì đâu, Thái Lan của chúng tôi vốn là như vậy đấy, từ từ rồi sẽ quen thôi.”

Lúc đó anh ba như thể muốn sụp đổ, với tư cách là một thanh niên trẻ lớn lên dưới lá cờ xã hội chủ nghĩa, từ nhỏ đã theo thuyết vô thần, chuyện này sao có thể được chứ?

Vì thế anh ba đã gọi cho dượng của mình, kết quả dượng lại nói với anh, đây là chuyện nhỏ thôi, đừng quá lo lắng!

Sau đó dượng lại nói với anh ba, người đàn ông đó ấy mà, ông ta không có ác ý đâu, ông ta chỉ muốn xin cháu điếu thuốc thôi, lúc đó cháu đưa cho anh ta là được rồi mà.

Anh ba: …..

Sau đó dượng lại bày cho anh ba một số cách:

Đầu tiên là thay đổi kiểu tóc một chút (lúc trước anh ấy để tóc dài), để lộ vầng trán ra ngoài, chỗ này dương khí nặng, những con quỷ nhỏ sẽ sợ.

Thứ hai là, nếu như có đi nhà vệ sinh trên đó nữa nhất định phải châm 3 điếu thuốc, đặt ở đó, cái này là để cúng cho những con quỷ nhỏ, cho họ hút thuốc xong thì không còn gì đáng sợ nữa.

Thứ ba, nếu như vẫn còn không an tâm thì cứ đi tới chùa thỉnh một tượng Phật về, hoặc là treo một bức hoạ của quốc vương cũng được.

Sau đó dượng còn nói với anh ba: “Chuyện này không đáng sợ, ở Thái Lan của chúng ta chuyện như vậy rất phổ biến. Ta nói cháu nghe, chỉ cần không phải là kiểu một người phụ nữ ẵm theo đứa con đến tìm, thì không có gì phải sợ cả.”

Anh ba hỏi dượng mình: “Sao người phụ nữ ẵm theo đứa con lại là chuyện đáng sợ nhất vậy?”

Dượng lại nói: “Phụ nữ đều muốn che chở cho con của mình mà, cô ấy sợ con làm hại con của cô ấy, cho nên sẽ giết con trước.”

Anh ba: …..Lại còn có loại chuyện tâm linh như vậy à…

Sau này ở lại trong nhà kho này một khoảng thời gian dài rồi anh ba mới biết, hoá ra người làm việc trong nhà kho này ai cũng đều nhìn thấy những chuyện kì lạ cả.

Rất nhiều người đều nói, thường vào buổi tối lúc chuẩn bị đi ngủ, họ sẽ nghe thấy trên lầu có tiếng người đang kéo đồ đạc, còn có tiếng xích sắt kéo lê trên mặt đất, giống như có gông xiềng trên chân vậy.

Người gặp chuyện đáng sợ nhất là một chàng trai trẻ, lúc đó cậu ta đang ở trong thang máy một mình, đứng đối diện với cửa thang máy chỉnh tóc, bỗng nhiên từ trên tấm bảng của thang máy, cậu ta nhìn thấy một người phụ nữ dẫn theo một đứa trẻ. Lúc đó cậu sợ hãi đến mức quỳ gối xuống sàn, may là sau đó không có chuyện gì xảy ra.

Sau này ở Thái lâu rồi, anh ba cũng dần quen với những điều này.

Anh ấy nói, nhà cửa ở bên Thái đều là tài sản vĩnh viễn, rất nhiều nhà đã sống qua mấy đời người, cho nên cũng thường xảy ra những chuyện này, người dân ở đây cũng đã sớm quen rồi.

Còn có rất nhiều nhà nuôi quỷ nữa.

Anh ba nói, những nhà nuôi quỷ có một đặc điểm, họ thường đặt những chai nước ngọt màu đỏ và ống hút ở ven đường, người thông thạo nhìn vào là biết ngay gia đình đó có nuôi quỷ.

Anh còn nói, đất Thái quả thật rất ác liệt, người ở trong nước vốn sống rất tốt, qua đến bên Thái cũng sẽ xảy ra chuyện.

Có một lần anh ấy đến khu đèn đỏ uống rượu cùng một cô gái, cô gái này là một hướng dẫn viên du lịch, đã hợp tác với rất nhiều công ty du lịch Trung Quốc, tương đương với người dẫn đường địa phương của Thái.

Cô hướng dẫn viên này nói với anh ba, lần trước cô thật sự là quá xui xẻo, gặp phải một chuyện trong đoàn khách vô cùng đáng sợ.

Nhóm người đó từ Trung Quốc đến, nhìn thì có vẻ rất lịch sự, cũng không có gì, mua bất cứ thứ gì cũng có vẻ rất hăng hái, trông thì giống như người tốt.

Kết quả thì sao?

Đến tối, một cô gái trong nhóm nói với người hướng dẫn viên rằng tối nay cô ấy sẽ không ngủ trong phòng, mà sẽ ngủ ở sảnh của khách sạn.

Hướng dẫn viên nói với cô ấy rằng, tiền thuê phòng khách sạn đã trả trước cả rồi, cô ngủ hay không ngủ thì cũng không thể hoàn tiền lại được.

Cô gái kia giải thích lại rằng ý của cô ấy không phải như vậy, cô ấy cũng không muốn được hoàn tiền lại gì cả.

Cô ấy à, thể chất có chút đặc biệt, chính là chỉ cần đến Thái, cô ấy sẽ không thể ngủ ở trong phòng khách sạn được. Chỉ cần cô ấy ngủ trong phòng, sáng hôm sau dậy nhất định sẽ thấy mình bị chuyển ra ngoài, có lúc thì ở hành lang, có lúc lại ở đại sảnh, thậm chí có lúc còn bị bỏ lại ngay giữa cầu thang.

Bản thân cô ấy cũng rất khổ sở, cô ấy rất thích đi du lịch, nhưng đến đâu cũng không gặp phải trường hợp này, ngoại trừ đến Thái.

Cô hướng dẫn viên lúc đó không tin, bèn nói: “Hay là đêm nay tôi ngủ cùng cô thử xem sao, tôi có mang theo một tấm bùa, Phật sẽ phù hộ cho chúng ta.”

Cô gái kia nói: “Nếu như cô không sợ, vậy thì thử đi!”

Lúc đó cô hướng dẫn viên nghĩ thầm trong bụng, cảm thấy người này có phải là bị mộng du hay không, cho nên trước khi đi ngủ, cô ấy đã âm thầm gọi điện cho tài xế, bảo ông ta ở bên ngoài khoá cửa phòng lại.

Kết quả nửa đêm cô ấy tỉnh lại, sờ qua kế bên, trống không, cô gái bên cạnh đã không còn thấy đâu nữa!

Cô ấy sợ hết hồn, vội vàng đi tìm cô gái kia, vậy nhưng khi mở cửa ra mới phát hiện cánh cửa này không tài nào mở được, bởi vì nó đã được khoá từ bên ngoài rồi.

Cô ấy càng sợ hãi hơn, chết tiệt thật bọn họ đang ở trên tầng 27, lẽ nào cô gái kia đã nhảy lầu rồi.

Cô vội vàng gọi điện thoại nhờ người đến mở cửa, sau đó chạy xuống dưới tìm.

Kết quả vừa đến sảnh khách sạn đã thấy cô gái kia đang thả người trên sofa, nửa người trên ở sofa, nửa dưới nằm dưới sàn, đang ngủ rất say.

Cô ấy thở phào nhẹ nhõm một hơi, mau chóng gọi cô gái kia dậy.

Cô gái kia ngẩng đầu nhìn rồi cười xin lỗi nói: “Cô xem, không phải tôi đã nói với cô rồi sao.”

Cô hướng dẫn viên: …..

Lúc đó cô ấy rất sợ hãi, thầm nghĩ, mẹ ơi chuyện gì đang xảy ra vậy? Người sống làm sao có thể biến hoá như vậy chứ? Nhưng cũng không còn cách nào, dù sao người ta cũng đã trả tiền rồi, còn không dẫn cô ấy đi với đoàn, cô ấy không khiếu nại chết mình mới lạ.

Hơn nữa loại chuyện này cũng không thể nói lại với những du khách khác, nếu không bọn họ sẽ sợ chết khiếp mất.

Thế nhưng nếu cô gái này cứ tiếp tục nằm ở sảnh khách sạn ngủ như vậy, lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Dù sao an ninh ở Thái Lan cũng không tốt lắm.

Sau đó cô ấy nghĩ tới nghĩ lui, dứt khoát ngủ cùng cô gái kia là được rồi, vậy là cô ấy đã ngủ cùng cô gái kia ở sảnh khách sạn suốt một tuần, eo suýt chút nữa đã gãy luôn rồi.

Thầy La hỏi anh ấy: Anh ba, rốt cuộc anh có tin vào quỷ thần không?

Anh ba nói: Tin chứ.

Anh ba lại nói, mấy năm trước, cha của anh đã qua đời.

Cha của anh ấy là thế hệ người Triều Sán xưa, nói thật thì bọn họ đều không có quá nhiều trách nhiệm với gia đình, ông ấy cũng như vậy. Mỗi ngày đều chỉ biết ngâm mình ở quán rượu, quán trà, uống đến say khướt, nửa đêm mới về nhà.

Anh ba là con lớn, lúc còn rất nhỏ đã bỏ học đi làm rồi, cùng với mẹ chăm lo cho gia đình, cho nên anh ấy quả thật có chút oán hận đối với cha mình.

Ở Triều Sán có một phong tục, chính là sau khi một người vừa mới qua đời, phải mời bà đồng đến hoàn hồn, tương tự như để hồn ma nhập xác, sau đó hỏi người đã khuất xem có lời gì muốn nói với gia đình không.

Lúc đó anh ba đã ở Thái rất nhiều năm rồi, gặp qua không biết bao nhiêu chuyện ma quỷ, anh ấy thật sự cũng không để ý chuyện này lắm, nhưng có cái gọi là nhập gia tuỳ tục, cũng là dựa theo ý nguyện của gia đình tìm một bà đồng đến.

Anh ấy cũng khá cẩn thận, cố ý đi mời một bà đồng ở cách làng rất xa, còn là nhờ người khác đi mời, bởi vì anh sợ có người biết được hoàn cảnh gia đình, giả thần giả quỷ giở trò lừa gạt.

Kết quả bà đồng nói chuyện một hồi, nói rằng cha anh đã nhập vào rồi, anh ba liền hỏi: “Có tâm nguyện gì chưa hoàn thành không?”

Đối phương liền đáp: “Các người còn thiếu ta ba cái quạt, đợi ba năm sau nhớ trả lại cho ta.”

Anh ba vừa nghe xong tim liền nảy bộp một cái.

Bởi vì an táng người mất ở Triều Sán có rất nhiều tục lệ, phải chuẩn bị đủ thứ đồ, lúc đó bận quá nên xảy ra sai sót làm thiếu mất ba cái quạt, anh ba vốn dĩ cũng có chút tức giận với cha mình, cho nên không bổ sung vào, cứ như vậy mà cho qua.

Chuyện này chỉ có mình anh ấy biết.

Anh ba nghĩ, xem ra thật sự là cha mình nhập vào bà đồng rồi.

Anh ấy lại hỏi: “Vậy có hối hận chuyện gì không?”

Bà đồng (cha anh ấy) thở dài, nói rằng cảm thấy bản thân khi còn sống có lỗi với gia đình, vất vả cho mẹ con, cũng vất vả cho con rồi.

Mấy anh em họ ở lại nhà vài hôm cũng đến lúc phải đi, trong bữa cơm gia đình cuối cùng, mọi người nhắc đến chuyện cũ trước đây, ai nấy đều rất xúc động.

Một cô em gái nói: “Trong nhà cái gì cũng tốt, chỉ có cửa phòng là đã cũ nát rồi, mỗi tối đi ngủ khoá chặt cửa lại, sáng sớm hôm sau đã thấy mở toang.”

Những người khác cũng chen vào phụ hoạ, đúng rồi, đúng rồi, chúng con cũng vậy.

Mẹ của bọn họ liền rơi nước mắt nói: “Cha của các con ấy mà, mặc dù là một kẻ không ra gì, mỗi ngày đều đi rượu chè. Nhưng buổi tối bất kể say đến mức nào, ông ấy cũng đều mở cửa phòng từng đứa, nhìn các con một lượt, sau đó mới đi ngủ.”

Nghe đến đây, anh ba liền nghẹn lại.

Anh ấy cố gắng rít một hơi thuốc, lại rít thêm một hơi thuốc nữa, sau đó nâng ly lên, nói: “Ôi dào lạc đề rồi, uống rượu đi nào, uống nào.”

Tối hôm đó, anh ba uống đến say mèm, về đến nhà, cũng giống như cha mình vậy, anh ấy mở cửa phòng những đứa con của mình, bước đến xoa đầu chúng, sau đó ngồi ở phòng khách, suy nghĩ rất lâu.

Anh ấy nhớ cha của mình rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom