• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (39 Viewers)

  • Chương 1295-1301

Chương 1295

Viêm Hoàng Chỉ của Tần Trạm lướt qua cơ thể của Quỷ Lửa, hơi thở của hai tổ hợp ngon lửa kia trong chớp mắt dập tắt.



“Chuyện gì thế này?”



Quỷ Lửa sửng sốt, nếu Tần Trạm dùng toàn bộ sức lực thi triển thuật pháp này, cho dù không đánh trúng thì cũng sẽ bị nổ tung, thậm chí bản thân đã làm tới mức chuẩn bị tiếp nhận những dư âm tàn cuộc.



Nhưng ngọn lửa này đột nhiên biến mất, không giống như thất bại mà lại giống như một chiêu đánh lạc hướng.



Nếu là chiêu đánh lạc hướng vậy thì chiêu chủ chốt của Tần Trạm ở đâu?



Toàn thân Quỷ Lửa lạnh như băng, ông ta đột nhiên cảm giác được hình như bản thân đã tính toán sai cái gì đó rồi.



Một luồng sáng như quét nhanh qua não bộ.



Tên nhóc con này đạt được Cực Hỏa tổng cộng mới có hai ngày, vân chưa tính bị mình đánh trọng thương, vẫn cần phải có thời gian tu dưỡng điều khí.



“Tên nhóc con này quá nham hiểm, mình mắc bẫy rồi!”



Quỷ Lửa kinh hãi, trong nháy mắt cả người ông ta dựng đứng tóc gáy, triệt để buông bỏ ý thức.



Giờ khắc này, ông ta mới phát hiện ra, ở ngay trước người mình là một cơ thể mờ ảo, chỉ có móng vuốt của Thanh Long ngưng tụ bổ nhào về phía mình.

1295-truyen-ky.jpg


giữ chặt, sống chết ngay trước mắt, ông ta liều mạng điều động linh khí, ý đồ muốn ngăn cản sức lực này.



Con ngươi Tần Trạm lạnh như băng, trên ấn đường ngôi sao thứ tám cũng dần dần trìm xuống.



Tiên khí tràn ngập, vô hình xuyên qua tầng tầng không gian, rơi xuống trên móng vuốt Thanh Long.



Đây là cơ hội xuất kích duy nhất của bản thân, anh cho dù tan biến thành những vì sao thì cũng không để Quỷ Lửa trốn toát.



Dưới lược của sao trời không ngừng đưa vào, ngôi sao thứ tám của Tần Trạm như sắp sửa tan vỡ thì cuối cùng Thanh Long cũng gầm lên, một móng vuốt đâm mạnh vào giữa đầu Quỷ Lửa.



Đầu của Quỷ Lửa hệt như quả dưa hấu bị đập vỡ, máu tươi bắn ra tung tóe.



Cùng lúc đó, một đám tiểu nhân màu vàng sắc mặt hốt hoảng, bay ra khỏi cơ thể Quỷ Lửa.



“Tần Trạm. Cậu chờ đó.”



Ông ta cay độc nhìn Tần Trạm, sau đó chạy trốn vào trong mây đen.



“Bây giờ muốn chạy vẫn kịp sao?”



Tần Trạm cười lạnh, giơ tay tóm lấy hồn của Quỷ Lửa.



Bản thân gần như vận dung hết tiên khí của một ngôi sao, từ hơi thở ấn náu trong Thanh Long cho tới khi bóp nát đối phương, sao có thể để cho ông ta cơ hội trốn thoát chứ.



Trong ánh mắt xuất hiện sự chết chóc, trong lúc Quỷ Lửa quay đầu thì hồn vía của ông ta đột nhiên đờ ra đó.



Bằng ấy thời gian cũng đủ để Tần Trạm ra tay.
Chương 1296



Anh tóm chặt bóp nát tứ phía hư không, hồn vía của Quỷ Lửa hoảng sợ vô cùng, phát hiện bản thân không còn đường trốn.



“Tần Trạm, tha cho tôi đi, tôi bảo đảm sau này sẽ không đắc tội cậu, đừng đoạn tuyệt tình như vậy chứ” Quỷ Lửa tuyệt vọng triệt để rồi, cầu cứu Tần Trạm.



Lúc này, Tần Trạm chỉ cười lạnh một tiếng, anh thò tay ra, nắm chặt lấy hồn vía của Quỷ Lửa, dùng linh khí phong ấn.



“Tần Trạm, tôi là trưởng lão của Cực Hỏa Tông, chức cao vọng trọng, nếu cậu giết tôi, thì bằng với việc đắc tội với toàn bộ Cực Hỏa Tông, lúc đó cậu sẽ chết, người của toàn bộ Tông Môn này cũng sẽ vì cậu mà chôn theo đấy”



Quỷ Lửa liên tục kêu lên, còn Tần Trạm thì chẳng hề quan tâm, đem ông ta phong ấn trong linh khí, sau đó nép thẳng xuống biển.



“Đến mức này rồi mà vẫn muốn lừa tôi sao, nếu Cực Hỏa Tông các người có thế lực to lớn ở Đông Vực như thế thì sao còn phải lén lút hành động, ý đồ lật đổ Hỏa Vũ Tông?”



Tần Trạm lắc lắc đầu, mặc dù anh không biết người đứng đầu của Đông Vực là ai, nhưng Tây Vực thì đều tồn tại Vương Giả của mình, sẽ không cho phép những thế lực khác xâm phạm vào.



Đây cũng là lý do mà Cực Hỏa Tông chỉ dám lén lút bành chướng ra mà thôi.



Mà trên người Quỷ Lửa thì e là bí mật không hề nhỏ, Tần Trạm cũng dự định sẽ hỏi trước một vài thứ rồi tính tiếp, chứ không lập tức diệt trừ.



Lúc này mất đi linh khí của Quỷ Lửa thì ngọn lửa màu đen ở tứ phía bắt đầu run rẩy, như có dáng điệu sắp sửa lụi tàn.



“Cũng là lúc kết thúc rồi”



Tần Trạm giơ tay ra, linh khí mịt mù tràn ngập ra ngoài, không ngừng hút hết những ngọn lửa màu đen.



Bên ngoài kết giới, Tần Trạm ra tay với những đám lửa đen đó thì toàn bộ mọi người cũng cảm nhận được sự thay đổi.



“Ngọn lửa đen này được thu lại, có người sắp ra đây rồi”



“Nhất định là Quỷ Lửa tiêu diệt được Tần Trạm, trận chiến này cuối cùng cũng kết thúc rồi Gương mặt Nhiếp Vân lộ ra vui sướng, đợi chờ Quỷ Lửa gia nhập tiêu diệt Lãnh Uyên Thư và Tam trưởng lão không chịu nghe lời này.



Mọi người tràn đầy tuyệt vọng, nhanh như thế đã kết thúc rồi, sợ rằng Tần Trạm không có năng lực phản khác gì, bị đối phương áp đảo nghiền nát.



Dù sao thì thực lực của hai bên cũng cách xa quá lớn.



Sắc mặt Lãnh Uyên Thư trắng bệch, con ngươi tràn ngập sự mất mát.



Vốn dĩ muốn cùng với Tam trưởng lão diệt trừ Nhiếp Vân xong sẽ đi giúp Tần Trạm đối phó Quỷ Lửa, nhưng bây giờ xem ra là bản thân quá vô dụng, không giúp được gì cho Tần Trạm.



“Là tiền bối Tần, nhất định là anh ấy thắng rồi!”



Ánh mắt Trác Cư sáng quắc, trong lòng tràn đầy tự tin.



Người ở trường cũng chỉ có số ít mới tin người dành được chiến thắng cuối cùng là Tần Trạm.



Cùng với ngọn lửa đen đang từ từ thu hồi, bị linh khí giảm nén đến mức hầu như không còn gì cả, bên trong có bóng người hiện ra.



Tất cả mọi người đều ngừng giao chiến, toàn bộ ánh mắt đều nhao.



nhao về phía trung tâm ngọn lửa đen kia.



Mà một thân hình đang dần dần rõ ràng hơn.



Vóc người anh cao lớn, trong tay túm lấy một thi thể gây đét không đầu, ném bừa qua một bên, là thi thể của Quỷ Lửa, lăn lốc trên mặt đất.



Giờ phút này, cả hiện trường im lặng như tờ.



Dường như tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, không dám tin nhìn về phía Tần Trạm.



Tần Trạm vừa mới thăng tiến lên cảnh bát phẩm, vậy mà lại chỉ dùng sức lực một mình tiêu diệt được Quỷ Lửa ở cảnh thần phó phân tam phẩm.



Vượt qua năm cấp bậc, còn bao gồm cả một loạt trình tự.
Chương 1297



Đã đập nát chiếc đầu của Quỷ Lửa, người có thực lực lâu năm nhất của Cực Hỏa Tông.



Mà thời gian thì chỉ vỏn vẹn trong một tuần hương.



Tất cả mọi người đều nháo nhác hết cả lên, không biết Tần Trạm đã làm cách nào.



Nhưng sự thật thì đang bày ra trước mặt, Tần Trạm sống, còn Quỷ.



Lửa chết!



“Tần Trạm thắng rồi!”



Lãnh Uyên Thư vui mừng khôn xiết, tròng mắt tràn ngập hy vọng.



Còn Nhiếp Vân và toàn bộ người của Cực Hỏa Tông và bọn nhập.



cuộc thì đều kinh hoàng.



Quỷ Lửa chết rồi, vậy há chẳng phải muốn nói rằng Tần Trạm càng mạnh hơn, người như thế gia nhập cuộc chiến thì bọn họ sao còn đường thắng nữa?



“Đừng hoảng, cho dù Quỷ Lửa chết rồi, nhưng Tần Trạm chắc chắn cũng bị trọng thương, chúng ta vẫn có thể thắng”



Nhiếp Vân rống to lên với đám thuộc hạ đang sợ hãi, chấn an lòng người.



Sau đó ông ta bay về phía Tần Trạm, tròng mắt ngập tràn sát khí.



Chỉ cần giết chết Tần Trạm là bản thân có thể xoay chuyển, một lần nữa chiếm lấy ưu thế.



“Ông không chí hỏa mà cũng đòi giết tôi?”



Khóe môi Tần Trạm hiện lên nụ cười châm biếm, anh giơ tay ra, ấn đường lóe lên tia sáng.



Hàng ngàn lưỡi kiếm phi ra, tạo thành một hình thể kiếm rồng to lớn, nhào vào người Nhiếp Vân, khiến ông ta trong chớp mắt bị vùi dập trong gió lốc.



Khi Tần Trạm đối mặt với Quỷ Lửa thì không thể thi triển phép thuật này, vì chí hỏa của đối phương quá mạnh nên cấp bậc phi kiếm không đủ, dễ dàng bị ngọn lửa làm tan chảy.



Nhưng Nhiếp Vân không có hỏa chí, vậy nên Ngự Kiếm Quyết này anh phải tranh thủ sử dụng.



“Hơn nữa, đây là Đăng Tiên Trì, cơ thể bị thương thì đã làm sao, hồi phục là điều đương nhiên thôi.”



Tần Trạm hít sâu một hơi, trong Thức Hải, linh hồn Thanh Long đã đáp lại bằng một tiếng gầm dài.



Ngay sau đó, Tần Trạm giơ tay ra, hơi thở của long trảo lập tức tràn ra.



Móng vuốt của Thanh Long vốn dĩ là bảo vật được trấn áp trong trận pháp, dây dưa với huyết dịch đã nhiều năm nay, sớm đã có cùng một sinh lực với huyết dịch.



Đi theo với cánh tay giương lên của Tần Trạm, Đăng Tiên Trì hình như cũng sôi sục lên, sau đó một một làn nước mạnh nhào lên đánh tan mặt ao, bay lên trên trời.



Nháy mắt đã rơi vào trong cơ thể của các đệ tử và trưởng lão của Hỏa Vũ Tông.



Hơn nữa bởi vì móng vuốt Thanh Long được khống chế, loại bỏ tạp chất của huyết dịch, vì vậy lần này, những người đã hấp thụ linh khí của Đăng Tiên Trì trước kia cũng hoàn toàn có thể hấp thụ.



Nhất thời, Tần Trạm nhấc hai cánh tay lên, sau lưng anh là Đăng Tiên Trì, hàng vạn linh khí cuộn trào dâng ngược lên.



Đủ các loại linh quang lấp lánh, vô số đợt sóng khí trào dâng.



Tất cả mọi người bao gồm cả Tam trưởng lão đều kinh ngạc phát hiện, sau khi bị luồng hơi thở này đưa vào trong cơ thể, căn cơ tu vi mà bọn họ đã tiêu hao, đã được nhanh chóng khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.



Sau vài nhịp thở, mọi người hoàn toàn phục hồi sức lực.



Trái lại Cực Hỏa Tông và những kẻ phản bội đó trông còn sợ hãi hơn.



Người của Hỏa Vũ Tông bị tiêu hao không ít, bọn họ cũng có tổn thất.
Chương 1298



Bây giờ đối phương vì Tần Trạm đã hoàn toàn tràn đầy khí lực, hừng hực khí thế, bọn họ làm sao có thể đánh lại.



Huống hồ Quỷ Lửa đã chết, đối phương lại có nhiều người mạnh như Tần Trạm, có thể giết cả Quỷ Lửa.



Lúc này e là lợi thế đã không còn nữa.



“Bây giờ, là cơ hội sống cuối cùng của các người”



Lãnh Uyên Thư nhìn những kẻ phản bội đang nơm nớp lo sợ kia.



“Nhiếp tông chủ, tôi tới giúp ông”



Một vài trưởng lão hiểu ra, bọn họ cắn răng tiến về đánh nhau với Kiếm Long, vẫn chưa phát hiện bất thường bên phía Nhiếp Vân.



“Được, giúp tôi ngăn lại Kiếm Long, tôi muốn giết tên Tần Trạm kia”



Nhiếp Vân vui mừng nói.



“Vâng”



Những trưởng lão này ra hiệu với nhau, lúc này tiến gần về phía Nhiếp Vân, một vài người cùng lúc đó ra tay, lén lút tấn công về phía Nhiếp Vân.



“Các người dám bán đứng tôi.”



Nhiếp Vân mặt lạnh đi, phản ứng cực kỳ nhanh, sau đó nhanh chóng đánh bay những kẻ lén tấn công ra xa, nhưng vẫn bị hai tên trong đó đánh vào lưng.



“Nhiếp Vân, nhìn kĩ xung quanh đi, ông đã sức cùng lực kiệt, đừng có mà phản kháng vô ích nữa”.



Tam trưởng lão và Lãnh Uyên Thư cùng nhau đến, thờ ơ nhìn Nhiếp Vân.



“Không, tôi là tông chủ, các người mới là kẻ phản bội”



Nhiếp Vân mặt mũi tái nhợt, nhìn đám đệ tử Cực Hỏa Tông đang hạ vũ khí đầu hàng, ông tức giận vô cùng, đầu tóc rối tung, trong chốc lát rơi vào trạng thái điên cuồng.



Tần Trạm phối hợp với Lãnh Uyên Thư cùng Tam trưởng lão, ba người cùng nhau ra tay, một lúc sau, Nhiếp Vân đã bị đầu lìa khỏi cổ dưới kiếm Hỏa Long.



Tên tiểu nhân giả thần giả quỷ này lại bị tiêu diệt dưới tay Lãnh Uyên Thư.



Lúc này, tất cả những kẻ phản bội đều đã bị xử tử, nhìn ba người đứng trên cao, mọi người trong Hỏa Vũ Tông đều quỳ xuống, tỏ ý đầu hàng.



Lãnh Uyên Thư thở phào nhẹ nhõm, sau cuộc chiến, tuy Hỏa Vũ Tông bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng Nhiếp Vân đã bị tiêu diệt, từ nay cô đảm đương Hỏa Vũ Tông sẽ không còn gặp bất cứ trở ngại nào.



Mà tất cả những điều cô có thể làm được, đều nhờ có sự trợ giúp của Tần Trạm.



Lãnh Uyên Thư và Tam trưởng lão đều nhìn về phía Tần Trạm với vẻ mặt tràn đây sự cảm kích.



“Lãnh tông chủ, chúng tôi đã làm theo những gì cô nói, những lệnh hồn này..” Những vị trưởng lão từng ủng hộ Nhiếp Vân, cuối cùng phản bội lại ông ta ngập ngừng nói.



“Những kẻ phản bội như các người, không giết các người đã là khoan dung rồi, còn ở đây đòi lệnh hồn” Tam trưởng lão cười chế nhạo.



“Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha. Những lệnh hồn này, các người nếu đã đưa cho Nhiếp Vân, kể từ bây giờ, nó tạm thời sẽ do chúng tôi cất giữ, nếu biểu hiện của các người tôi thấy có thể chấp nhận được, tôi sẽ trả lại cho các người”



Những lời này của Lãnh Uyên Thư khiến các trưởng lão cảm kích vô cùng, mừng rỡ liên tục đồng ý.



Tần Trạm cũng cũng khế gật đầu, hiện tại Lãnh Uyên Thư đã có một chút ra dáng của tông chủ Trận chiến này kết thúc với cái chết của Nhiếp Vân, Tam trưởng lão đã cho người xử lý các xác chết ở đây và truy lùng những đệ tử phản nghịch đó.



Những kẻ này cả gan dám phản bội tông môn, ông nhất định sẽ cho bọn chúng một đòn cảnh cáo.



Tần Trạm không để tâm đến những việc này, mà lấy cớ là thần thức bị tổn hại, trở về chỗ của mình.
Chương 1299

“Tiền bối”



Một lúc sau, Trác Cư bước vào, quỳ trước mặt Tần Trạm, lấy ra một vài món đồ đưa cho Tần Trạm.



“Đây là phương thức luyện Ma Đan mà tôi tìm được khi lục soát nhà Nhiếp Vân, còn có một vài viên Ma Đan”



Tần Trạm gật gật đầu, cầm lấy đồ vật.



Trước đây Nhạc Nhất Tuần sử dụng hóa Ma Đan, Tần Trạm đã nghi ngờ là do Nhiếp Vân đưa tới và phương thức đó là đến từ Cực Hỏa Tông, hiện tại xem ra quả nhiên là vậy.



“Tiền bối, ngài phải đi rồi sao?”



Sau khi giao phương thức luyện đan dược ra, Trác Cư có chút ngập ngừng nói.



“Sao nói như vậy?” Tần Trạm khẽ nhíu mày.



“Tiền bối đến Đăng Tiên Trì chính là để phục hồi thần thức, hiện nay.



người đã hoàn thành, e là sẽ không lưu lại nước Đại Vũ lâu” Trác Cư buồn rầu nói.



“Cậu nói không sai, tôi thực sự không bao lâu nữa phải rời đi rồi”



Tần Trạm gật gật đầu.



1299-truyen-ky.jpg




“Đúng, nhưng cũng không đúng.”



Tần Trạm cười nói: “Có điều cậu đã giúp tôi một chuyện quan trọng, trước khi rời đi tôi sẽ không để cậu chịu thiệt thòi”



“Khi tôi thi triển phép thuật, cậu cũng đã thấy qua, cậu nói thử muốn gì, tôi sẽ cân nhắc đáp ứng cậu.”



Trác Cư bỗng nhiên ngẩng đầu, trong lòng cảm động.



Những trận đánh lớn của Tần Trạm, anh đều ở đó, phép thuật mà Tần Trạm thi triển, mỗi loại đều có sức lớn kinh thiên động địa, tràn đầy uy lực, mạnh hơn gấp trăm lần những gì anh nhìn thấy.



Nhưng TầnTrạm thế mà lại đồng ý cho anh lựa chọn .



Vẻ mặt Trác Cư tràn đầy sự cảm kích, miệng anh ta mấp máy, nhưng sau đó lại rơi vào trầm tư.



“Không cần gấp gáp, sáng ngày mai có thể đến nói với tôi” Tần Trạm nói.



“Không cần đâu tiền bối, tôi hiện tại muốn nhất là học từ người cách phi kiếm, không biết tiền bối có thể thành toàn không” Trác Cư mím môi, bất chợt nói.



“Được” Tần Trạm có chút tán thưởng mà nhìn Trác Cư.



Trong số những phép thuật mà anh sử dụng, Chí Hỏa được xem như mạnh nhất, tu luyện khí tinh thần là bí ẩn và cường đại nhất, trận pháp và thuật luyện đan, mỗi loại đều có sự tuyệt diệu của riêng nó.



Nếu đổi lại là một kẻ có tham vọng, nhất định sẽ chọn thuật điều khiển Chí Hỏa, hoặc là phương pháp tu luyện khí tinh thần.



Nhưng Trác Cư biết rất rõ tư chất thiên phú của mình, không vì lòng tham mà đánh mất lý trí.



Đối diện nhiều loại công pháp nhưng không dao động, đó không phải điều mà người bình thường có thể làm được.
Chương 1300



Ngự Kiếm Quyết nhìn có vẻ bình thường, nhưng lại có cấp bậc từ thấp đến cao, nếu không khống chế được một ngàn thanh kiếm thì cũng điều khiển được một trăm thanh.



Trái lại trong số rất nhiều công pháp của anh, đây được xem như vừa bắt đầu luyện dễ dàng nhất nhưng lại có không gian nâng cao năng lực tốt nhất.



“Ngoài cái này, tôi sẽ đưa cho cậu phương pháp luyện khí, còn có những tâm đắc của tôi về khống chế ngự kiếm. Phi kiếm mà điều khiển bằng Ngự Kiếm Quyết, tốt nhất là do tự mình tu luyện, hơi thở tương phù, như vậy sức mạnh mới được phát huy tốt đa”



“Đa tạ sư phụ, đa tạ sư phụ”



Trác Cư vui mừng khôn xiết, biết mình đã đánh cược đúng, dập đầu với Tần Trạm mấy cái.



Nếu anh lựa chọn công pháp khác, Tần Trạm có lẽ vẫn sẽ đưa, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ đưa những thứ khác.



Mà Tần Trạm sẵn lòng truyền thụ công pháp, còn có những thứ tâm đắc của anh, dường như đã xem Trác Cư như đệ tử mà đối xử.



Tần Trạm gật gật đầu, đưa một miếng ngọc bội cho Trác Cư.



Trác Cư cẩn thận cất miếng ngọc bội đó đi, sau đó liên tục cảm tạ anh rồi mới từ biệt rời đi.



Lúc này trời cũng đã tối, Tần Trạm đã khôi phục thần thức, lực chú ý của anh đều đặt trên điểm quang trong thức hải.



“Đã đến lúc đến nói chuyện với bọn người Diệp Thành, không biết hiện tại Diệp Thành như thế nào”



Tần Trạm bên trong điểm quang, tiến vào thần thức, truyền tin tức đi.



Điều khiến Tần Trạm thở ra một hơi nhẹ nhàng là sau một thời gian ngắn, Diệp Thành đã truyền lại cho anh một đạo thần thức.



“Chết tiệt, Tần Trạm tên nhóc con cậu cuối cùng cũng truyền âm rồi, chắc không phải đi ngủ hết một tháng đi, tôi đây lo lắng chết được. Sao rồi, không có gặp phải nguy hiểm gì đấy chứ?”



Giong điệu của Diệp Thành vẫn cứ vô tâm vô phế như thế, nhưng từ lời nói có thể thấy anh ta rất lo lắng, quan tâm đến Tần Trạm.



“Ngủ hết một giấc, khoảng thời gian này mệt chết đi được, có điều cuối cùng cũng đã khôi phục được thần thức” Tần Trạm cười cười trả lời.



Đã rất lâu không nghe giọng nói của Diệp Thành, lúc này nói tới nói lui, vẫn khá là thân thiết.



Nhưng đối phương nếu đã có thể nói đùa được, vậy chứng tỏ ít nhất cũng không gặp nguy hiểm gì.



Sau đó Diệp Thành nói với Tần Trạm một chút về tinh hình chỗ bọn họ.



Biết được Diệp Thành và Lạc Việt Ban Cùng với Chu Lam đều đã gặp được nhau, hiện tại đang tiến về thành cổ Đông Hoàng, Tần Trạm cũng thở phào nhẹ nhõm.



Anh lo lắng nhất là mấy người bọn họ bị Thuật Phật Độn đưa đi đến khắp nơi Nam Bắc, như vậy sẽ rất rắc rối để tìm người.



Xét cho cùng, đại lục Thượng Giới này quá lớn, nhưng có vẻ suy.



đoán của anh là đúng, cùng một lúc dịch chuyển đến cùng một địa điểm, vị trí của một vài người sẽ không cách quá xa.



“Haha, nếu anh đã có thể đùa giỡn được chắc là đã phục hồi không ít, ngoài ra nói cho anh một tin tức này, mấy người chúng tôi hiện tại mặc dù vô cùng mệt mỏi, như khi gặp lại nhất định sẽ khiến anh kinh ngạc một phen”” Diệp Thành cười nói.



“Theo như cậu nói, các cậu gần đây có vẻ rất tốt?” Tần Trạm nói.



“Đương nhiên rồi, tôi là ai chứ, dẫn theo Râu Quai Ngón, ở nơi này quả thực là tung hoành ngang dọc”



Diệp Thành không khỏi đắc ý nói: “ Tôi và Lạc Việt Ban đều đột phá tu vi, đạt đến Cảnh xuất khiếu bát phẩm, ngay cả Chu Lam cũng đã đến thất phẩm, lúc trước chúng tôi còn giết hai tên Cảnh Xuất Khiếu đại viên mãn, thu thập được không ít.



Bởi vậy Tần Trạm này, lần sau gặp mặt, cậu cũng đừng tự ti, dù sao có những loại năng lực là trời sinh, không cách nào thay đổi được”



Tần Trạm nhướng mày, tên Diệp Thành này, nghe khẩu khí cũng thật khoe khoang.
Chương 1301



“Là rất lợi hại”



Tần Trạm thờ ơ nói: “Tôi không làm cái gì, còn kém xa các cậu.



Chính là cũng nâng lên bát phẩm, thuận tiện giết hai tên Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn có một tên nhất phẩm, thuận tiện lại tạo ra Chí Hỏa”



“Vê phần thu thập, có chiếc nhãn chứa đồ Cảnh thần phó phân tam phẩm vẫn chưa mở ra, cái khác còn có cái gì Cảnh Xuất Khiếu đại viên mãn, quả thực quá nhiều, tôi lười tính”



Tần Trạm nói xong, bên kia đột nhiên rơi vào yên tĩnh, Diệp Thành nhất thời câm nín, không biết nói gì.



Nghe những lời của Tần Trạm, Lạc Việt Ban và Chu Lam vốn đang đắc ý thì đầu óc cũng trở nên ngây ngốc.



Vốn dĩ muốn khoe khoang một chút với Tần Trạm, hiện tại cảm thấy anh so với bọn họ còn khoa trương hơn nhiều.



Cảnh thần phó phân tam phẩm, còn là hai tên, đây nói giết là giết được sao?



Nếu không phải đã biết Tần Trạm sẽ không nói dối, bọn họ chắc chắn cho rằng Tần Trạm đang khoe khoang.



“Coi như anh lợi hại, chúng tôi phục rồi” Diệp thành nghiến răng nói.



Không thể không thừa nhận rằng, tên nhóc con Tần Trạm này rất lợi hại.



“Các cậu hiện tại đang ở đâu?” Tần Trạm thấy bọn họ không còn kiêu ngạo nữa, cười hỏi.



“Vẫn còn đang ở trong một quốc gia nhỏ, trên thế này chỗ nào cũng tốt, chỉ là cmn quá lớn rồi, có điều chúng tôi đoán trải qua thêm một hai lần dịch chuyển là có thể đến thanh cổ Đông Hoàng rồi” Diệp Thành đầy cảm xúc nói.



Vốn dĩ bọn họ đã cướp được một lượng lớn linh thạch từ Cực Hỏa Tông, nghĩ răng chỉ cần kích hoạt đội đủ dịch chuyển trận là được, đi đến Thành cổ Đông Hoàng, không ngờ tới qua mấy ngày khoảng cách vẫn còn rất xa.



“Có điều cảm ứng của Chu Lam sẽ không có sai sót, nếu cậu không ở Thành cổ Đông Hoàng, vậy nhất định là Tô Uyên rồi. Đợi tìm được Tô Uyên, chúng ta sẽ họp mặt nhau.”



“Được, các cậu đi trước, nếu gặp phải nguy hiểm không được manh động, phải đợi tôi đến” Tần Trạm trả lời.



Mặc dù anh không nói rõ, nhưng trong anh lại có chút bất an.



Tô Uyên đến lục địa này, mất liên lạc với bọn họ, nếu theo thường lệ chắc là sẽ tìm kiếm khắp nơi, có được một ít tin tức về họ.



Giống như anh và bọn người Diệp Thành vậy.



Nhưng theo những gì Chu Lam nói, hơi thở của Tô Uyên rất cố định, vẫn luôn ở thành cổ Đông Hoàng, trong vòng một tháng nay vẫn chưa rời khỏi, như vậy có chút bất thường.



Tô Uyên e là đã gặp một ít phiền phức.



“A, thực lực vẫn còn chưa đủ, tôi phải nhanh chóng đột phá Cảnh thần phó phân mới được”



Tần Trạm kết thúc liên lạc với Diệp Thành, thở dài một hơi.



Đừng nghĩ rằng anh giết được Quỷ Lửa, đón là anh có Chí Hỏa khiến cho con át chủ bài của Quỷ Lửa mất đi tác dụng.



Vả lại là anh đánh lén, dựa vào tiên khí gần như mất đi của Toái Tỉnh, mới miễn cưỡng giết được Quỷ Lửa.



Một khi chiêu đó của anh thất bại, sợ là chỉ còn cách dựa vào Thuật Phật Đôn mở đường chạy.



Nghĩ đến đây, Tần Trạm không khỏi lắc đầu.



Với tu vi hiện tại của anh, trong thế giới nguyên bản, trừ một số ít gia chủ của tám gia tộc lớn, còn có cao nhân của Tam Tông, gần như không có ai đối thủ của anh.



Nhưng trên đại lục này, ngay cả vùng biên giới Đông Vực nước Đại Vũ, anh cũng đã trải qua nhiều trận chiến khốc liệt.



Trên thế giới này cường giả nhiều vô số, nghe nói một số thiên tài có thể đột phá Cảnh thần phó phân khi còn ở tuổi thiếu niên, nếu gặp phải những kẻ như vậy, e rằng anh còn khó hơn gấp bội.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom