• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Nhìn thấy con số trên nhiệt kế, Chúc Viễn nghiêm túc hẳn lên, trong mắt không còn vẻ lơ đãng,
hỏi:
- Sốt bao lâu rồi?
Đôi mắt đen lạnh nhạt và vô tình của Dạ Đình Sâm nhiễm thêm một chút áy náy:
- Đến sáng hôm nay tôi mới phát hiện ra, tối qua cô ấy đã ngâm nước lạnh rất lâu, chắc là bị
cảm lạnh, do tôi sơ suất.
Dạ Đình Sâm nhận sai, đây quả thực có thể coi như cây vạn tuế ra hoa.
Thế nhưng vào lúc nghiêm túc khám bệnh thế này, Chúc Viễn cũng không có tâm tư chú ý tới
những điều như thế.
- Ngâm nước lạnh? Tại sao phải ngâm nước lạnh?
Dạ Đình Sâm suy nghĩ một lát, cuối cùng hắn vẫn quyết định kể lại chuyện đã xảy ra vào tối qua
cho Chúc Viễn nghe.
Chúc Viễn nghe xong, sắc mặt lại càng nghiêm túc:
- Những thứ thuốc có tác dụng kích thích thế này phần lớn đều gây tổn thương đến thần kinh,
bây giờ cô ấy sốt cao còn hôn mê, nhất định tôi phải đưa cô ấy về bệnh viện để kiểm tra đã.
Dạ Đình Sâm nghe thấy thế thì lập tức đứng phắt dậy, cầm áo khoác đang treo trên móc xuống.
- Tôi đi cùng với cậu.
Vừa dứt lời, điện thoại của Dạ Đình Sâm bỗng đổ chuông.
Nhìn thấy trên màn hình hiển thị tên Lộ Hoài An, ánh mắt Dạ Đình Sâm lạnh hẳn xuống, mặc
cho chuông reo một hồi rồi mới nghe máy.
Dạ Đình Sâm còn chưa mở miệng, người ở đầu dây bên kia đã vô cùng lo lắng lên tiếng:
- Dạ thiếu, tại sao lại đột ngột dừng đầu tư như vậy? Có phải ngài không hài lòng với đoàn
phim ở điểm nào hay không? Ngài cứ nói thẳng với tôi là được rồi, ngài không hài lòng ở điểm
nào, chúng tôi sẽ lập tức thay đổi điểm đó! Đột nhiên đình chỉ đầu tư như thế này, không chỉ
tiến độ quay phim của đoàn phim phải chịu ảnh hưởng mà đối với Hoàn Vũ cũng không tốt.
Xem ra Hoàn Vũ đã thông báo với Lộ Hoài An về chuyện ngừng đầu tư rồi.
Hẳn là Lộ Hoài An cũng bị tin bất ngờ này làm cho hồ đồ mới dám gọi thẳng tới cho Dạ Đình
Sâm thế này.
- Đạo diễn Lộ, tôi không thể cho ông lời giải thích mà ông muốn, chi bằng ông cứ đi hỏi An Tri
Ý xem.
Dạ Đình Sâm lạnh lùng nói xong sau đó lập tức gác máy.
Chúc Viễn đứng cạnh cũng nghe được đại khái nội dung, trong lòng bắt đầu suy đoán.
Thiếu phu nhân của nhà họ Dạ lại là ngôi sao trong giới giải trí à? Kiểu này thực sự phù hợp với
phong cách nhà họ Dạ đấy.
Nhà họ Chúc và nhà họ Dạ có quan hệ hợp tác nhiều đời thế mà một chút tiếng gió cũng chẳng
nghe thấy.
Dạ Đình Sâm cất điện thoại, quay người nhẹ nhàng bế Nhạc Yên Nhi cùng với chiếc chăn cô
đang đắp lên.
Chúc Viễn trợn tròn hai mắt:
- Dạ… Dạ thiếu gia, ngài tự bế à?
Dạ Đình Sâm liếc qua, hệt như đang nhìn một thằng ngu:
- Không lẽ để cho cậu bế?
Chúc Viễn suy nghĩ, cảm thấy chuyện này quả thực mình không thể nào làm thay được, vậy nên
anh ngậm miệng, đi lên trước hai bước để mở cửa giúp Dạ Đình Sâm.
Đoạn đường ngắn ngủi từ trong phòng xuống tới sảnh khách sạn, ấn tượng vài chục năm của
Chúc Viễn về Dạ Đình Sâm đã bị lật đổ hoàn toàn.
Dạ Đình Sâm luôn lạnh như băng và vô tình lại bế Nhạc Yên Nhi với một tư thế vô cùng nhẹ
nhàng và chậm chạp, Nhạc Yên Nhi được bao bọc bởi tấm chăn mỏng có vẻ hơi khó chịu, cô
khẽ vùng vẫy một hồi, Dạ Đình Sâm lập tức cúi đầu, khẽ khàng thì thầm bên tai cô:
- Ngoan, đừng cựa quậy.
Giọng nói của hắn dường như mang theo hiệu quả trấn an, Nhạc Yên Nhi lập tức ổn định lại.
Trong đầu Chúc Viễn có một vạn con thảo nê mã gào thét lao qua.
Nếu như người khác nói cho anh biết Dạ Đình Sâm sẽ dỗ dành một cô gái, anh chắc chắn sẽ
cảm thấy người đó bị điên.
Nhưng mà anh lại tận mắt nhìn thấy!
Chướng ngại tâm lý mà năm đó cả một đội trị liệu tâm lý uy tín nhất nước Mỹ cũng không thể
chữa nổi giờ khỏi rồi này!
Chúc Viễn cẩn thận quan sát Nhạc Yên Nhi, từng ly từng tí một. Anh không thấy rõ mặt cô mà
chỉ nhìn được một mái tóc dài, đen nhánh.
Đây chính là người đã chữa khỏi cho Dạ Đình Sâm sao?
Chúc Viễn bắt đầu sinh ra lòng kính trọng với vị thiếu phu nhân này.
Chiếc xe Lamborghini của Dạ Đình Sâm chỉ có hai chỗ, không thể nào chở thêm người, vì vậy,
sau khi ghét bỏ nhìn thoáng qua chiếc Suv của Chúc Viễn, hắn vẫn đành phải đặt Nhạc Yên Nhi
xuống ghế sau.
Chúc Viễn cảm thấy mình thật oan uổng quá, anh nghèo như thế, có thể mua được cái Suv đểu
này là khá lắm rồi, ai mà biết được thiếu phu nhân nhà họ Dạ lại phải ngồi trên xe của mình cơ
chứ.
Dạ Đình Sâm mở cửa xe bên kia, đang định lên xe thì chợt nghe thấy phía sau lưng có một tiếng
gọi thất thanh.
- Dạ thiếu! Dạ thiếu, ngài chờ một chút!
Quay lại, Dạ Đình Sâm nhìn thấy đạo diễn Lộ và nhà sản xuất Vương cùng một số nhà đầu tư
đang chạy tới. Nhà sản xuất Vương sợ Dạ Đình Sâm nói đi là đi, về sau sẽ có cơ hội để thấy hắn
nữa, vậy nên mới mặc kệ tất cả, gọi lớn tiếng như vậy.
Đạo diễn Lộ trong lòng mắng thầm nhà sản xuất Vương, không dám ngẩng lên nhìn biểu tình
của Dạ Đình Sâm mà chỉ cung kính cười làm lành, nói:
- Dạ thiếu, một số đại biểu của các nhà đầu tư cho White Lover và những nhân viên chủ chốt
trong đoàn phim của chúng tôi đều đã tới đây. Ngài có thể cho chúng tôi một chút thời gian,
chúng ta trò chuyện một lát có được hay không?
Dạ Đình Sâm nhìn thoáng qua đám người này, lạnh nhạt nói:
- Tôi bảo ông đi hỏi nguyên nhân, ông đã hỏi hay chưa?
Đạo diễn Lộ sững sờ, khẽ gật đầu. Khi nãy, Dạ Đình Sâm vừa cúp điện thoại xong ông đã lập tức
chạy đi hỏi An Tri Ý. An Tri Ý làm sao có thể nói thật, cô ta chỉ nói qua loa việc Nhạc Yên Nhi và
giám đốc Lưu thông đồng với nhau, thế nhưng đạo diễn Lộ là ai, ông là người đã chìm nổi
trong giới giải trí này hơn hai mươi năm, làm gì có sóng gió nào chưa gặp phải, chỉ biết được
vài chi tiết mấu chốt là đã có thể đoán được tám, chín phần mười toàn bộ quá trình rồi.
Việc này cho dù là bê bối thật đấy, thế nhưng ở trong ngành giải trí này cũng chỉ là nhìn nhiều
cũng thành quen mà thôi.
Điều khiến cho người ta thực sự kinh ngạc là Nhạc Yên Nhi lại được chính Dạ Đình Sâm cứu.
Điều này cho thấy Nhạc Yên Nhi và Dạ Đình Sâm có quan hệ không tầm thường!
Dạ Đình Sâm cắt đầu tư của Hoàn Vũ rõ ràng là đang cảnh cáo toàn bộ đoàn phim.
Trong lòng đạo diễn Lộ còn có chút khinh bỉ, cảm thấy Dạ Đình Sâm chỉ chơi đùa với một ngôi
sao nhỏ mà thôi, đây cũng chỉ là ra mặt một chút, chẳng lẽ có thể vì Nhạc Yên Nhi mà gián
đoạn tới nửa tháng quay phim thật hay sao. Tiền thuê trường quay, thuê đạo cụ, thuê máy quay
mỗi ngày đều đang ào ào chảy đi, cứ thế thì Hoàn Vũ cũng chẳng được lợi gì hết.
Thế là đạo diễn Lộ lại giải thích:
- Tôi đã răn dạy An Tri Ý rồi...
Trong tích tắc, ánh mắt Dạ Đình Sâm lạnh như băng.
- Lộ Hoài An, có phải ông quên tôi là ai rồi không?
Đạo diễn Lộ bỗng run lên, cảm thấy sau lưng lạnh ngắt.
Phải, đây chính là Dạ Đình Sâm, người thừa kế hợp pháp của LN, từ nhỏ đã được nhận nền giáo
dục cao cấp, mười hai tuổi bắt đầu tiếp xúc với bàn đàm phán, tung hoành thương trường đã
hơn mười năm, quyết định mà hắn đã nói ra làm sao có thể thay đổi chỉ vì vài lời nói của mình.
Nhưng vừa nghĩ tới nửa tháng ngừng quay, đạo diễn Lộ lại cảm thấy đau lòng không chịu nổi,
nói:
- Dạ thiếu, chúng ta có thể thương lượng được không, nửa tháng thực sự quá lâu...
Dạ Đình Sâm còn đang lo lắng cho Nhạc Yên Nhi, hắn không còn kiên nhẫn để tiêu phí thời
gian ở chỗ này nữa, lạnh lùng đáp:
- Ngừng quay nửa tháng hay ngừng quay vĩnh viễn, đó cũng chỉ là chuyện một câu nói của tôi
mà thôi. Lộ Hoài An, ông chắc chắn còn muốn cò kè với tôi chứ?
Dạ Đình Sâm thẳng người, nói chuyện cũng không lớn tiếng nhưng lại có cảm giác bễ nghễ
thiên hạ.
Đạo diễn Lộ không dám nói thêm một lời nào nữa, những nhà đầu tư phía sau cũng nhìn nhau,
không ai dám lên tiếng.
Dạ Đình Sâm chuẩn bị lên xe nhưng như chợt nhớ ra gì đó, hắn lại nói thêm một câu:
- Nửa tháng nữa, tôi không muốn gặp lại An Tri Ý.
Dứt lời, hắn liền lên xe.
 
Advertisement
  • Chương 84

Sau khi truyền xong hai bịch nước, Nhạc Yên Nhi cũng hạ sốt, cô tạm ở trong viện thêm một đêm, sáng sớm hôm sau đã muốn xuất viện.

Chuyện An Tri Ý bị đổi vai Nhạc Yên Nhi vẫn chưa biết cụ thể thế nào nhưng cũng không tiện hỏi thẳng Dạ Đình Sâm, cô phải về đoàn phim hỏi một chút xem sao.

- Dạ Đình Sâm, tôi không cần ở lại viện nữa, tôi quay lại đoàn phim trước đây.

- Không được.

Dạ Đình Sâm kiên quyết từ chối.

Nhạc Yên Nhi cảm thấy có điểm đau đầu với thái độ này của hắn:

- Dạ Đình Sâm, anh để tôi đi đi, tôi còn phải đóng phim nữa mà, dạo này tôi có nhiều cảnh lắm, nếu cứ nằm viện mãi thì sẽ ảnh hưởng tới tiến độ của đoàn phim.

Với lại tôi đã khỏe rồi, thật đấy, thân thể tôi tốt lắm rồi.

- Tôi quên nói cho cô biết là đoàn phim phải ngừng quay nửa tháng để chỉnh đốn lại.

Trong nửa tháng này, cô không cần phải tới đoàn phim, nghỉ ngơi cho tốt đi.

Nhạc Yên Nhi trợn tròn mắt, phân tích ý của Dạ Đình Sâm một lát cô mới giật mình lên tiếng:

- Ngừng quay? Vì sao lại phải ngừng quay? Bộ phim này thời gian dự kiến chỉ quay trong ba tháng, nếu bây giờ ngừng nửa tháng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới tiến độ mất.

- Cô ngã bệnh, lại thêm chuyện tuyển nữ phụ thứ hai một lần nữa, đoàn phim không thể tiếp tục quay được.

Ngữ khí của Dạ Đình Sâm bình thản tựa như chỉ đang nói về một chuyện nhỏ mà thôi, cứ như việc ngừng quay nửa tháng hoàn toàn sẽ không mang tới tổn thất cả mấy trăm nghìn vậy.

Nhạc Yên Nhi lập tức nói:

- Vậy thì cũng có thể quay cảnh của những người khác trước, không nhất thiết phải để toàn bộ đoàn phim tạm dừng hoạt động chứ? Đây là bộ phim được đầu tư lớn đầu tiên mà Nhạc Yên Nhi nhận được, nó có tầm quan trọng rất lớn với cuộc đời làm nghệ thuật của cô, sau khi chuyện của An Tri Ý xảy ra, cô thật sự không muốn bộ phim gặp thêm bất kỳ vấn đề gì nữa.

Dạ Đình Sâm nhè nhẹ vỗ đầu cô:

- Không cần phải để tâm tới mấy chuyện đó, tôi sẽ xử lý tốt, cô cứ nghỉ cho tốt là được rồi.

Nhạc Yên Nhi không đồng ý:

- Tôi đã khỏi rồi mà, chẳng qua chỉ là chút cảm lạnh thôi, bây giờ tôi có thể về làm việc tiếp được rồi.

Thấy cô cố chấp như vậy, Dạ Đình Sâm cũng chẳng còn cách nào, hắn đứng lên, lấy từ trong túi tài liệu ra một quyển sách tranh rất dày, đưa cho Nhạc Yên Nhi.

  • Xem cái này đi.
  • Đây là cái gì?
  • Cứ xem là biết, lúc đầu định chờ tới khi cô khỏe
hẳn rồi mới đưa cho cô.

Nhạc Yên Nhi nhận lấy, cô lật một lượt, nhận ra đây là quyển sách tranh được chuẩn bị cho một buổi đấu giá.

Những buổi đấu giá cỡ lớn sẽ luôn sắp xếp và tập hợp những vật phẩm tham dự phiên đấu giá lại thành sách, gửi đến những nhân vật nổi tiếng giàu có, nếu như trong đó có thứ gì khiến người ấy cảm thấy hứng thú, đủ để họ tới tham gia, vậy thì có thể làm buổi đấu giá cũng như giá trị của món đồ tăng lên rất cao.

Hầu hết những hoạt động tương tự tại thành phố A sẽ gửi tới cho Dạ Đình Sâm những cuốn sách tranh như vậy, nhưng phần lớn đều không được hắn liếc qua.

Nhạc Yên Nhi ban đầu cũng chỉ lật xem qua loa mà thôi, thế nhưng khi tới một tờ ở giữa, cô chợt nhìn thấy một sợi dây chuyền kim cương.

Những hạt kim cương nhỏ bé được cắt vô cùng hoàn mỹ, sáng lấp lánh như biển sao, chỉ nhìn ảnh thôi cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp không gì sánh được của sợi dây chuyền này.

Nhạc Yên Nhi vừa thấy chiếc vòng cổ, mắt cô lập tức ửng đỏ.

Đây là chiếc vòng mà mẹ đã để lại cho cô! Ngón tay cô vuốt ve tấm ảnh chụp chiếc vòng cổ, bên góc trái dưới bức ảnh có mấy chữ nhỏ rất dễ bị bỏ qua: "Biển Sao".

Ánh mắt Nhạc Yên Nhi bỗng lạnh hẳn.

Không nhiều người biết sợi dây chuyền này có tên Biển Sao, có thể có được sợi dây chuyền này, còn biết chính xác tên của nó, chuyện này tuyệt đối có liên quan tới người nhà họ Cố.

- Đây là thứ trước khi mất mẹ đã giao cho tôi.

Khi ấy tôi lo chạy trốn khỏi nhà, không kịp mang nó theo, về sau đã rất nhiều lần tôi muốn về lấy lại, vậy mà không có cơ hội.

Chẳng biết vì sao sau này nó lại rơi vào tay Bạch Nhược Mai, giờ thì bị cô ta mang đi đấu giá...

Nhạc Yên Nhi nói tới đây thì ngừng một lát rồi ngước đôi mắt nai con lên, nhìn Dạ Đình Sâm:

- Dạ Đình Sâm, chiếc vòng cổ này vô cùng quan trọng với tôi, xin anh nhất định hãy lấy nó về giúp tôi.

Dạ Đình Sâm thấy cảm xúc trào dâng trong mắt Nhạc Yên Nhi, hắn trịnh trọng gật đầu:

- Tôi đồng ý với cô, nhất định sẽ giúp cô lấy nó về.

Nghĩ tới người mẹ đã qua đời, trong mắt Nhạc Yên Nhi lại mờ nước, viền mắt cô ửng đỏ nhưng vẫn cố nở nụ cười, chân thành nói:

- Dạ Đình Sâm, cảm ơn anh.

Dạ Đình Sâm giúp cô hết lần này tới lần khác, Nhạc Yên Nhi cảm thấy những chuyện mà hắn đã làm vì mình quả thật không thể chỉ gói gọn trong một câu "cảm ơn", vậy nhưng cô lại không biết phải bày tỏ lòng biết ơn của mình thế nào nữa.

Dạ Đình Sâm nhìn cô chăm chú, vẻ dịu dàng giấu kín:

- Không cần nói cảm ơn với tôi đâu.

Chẳng biết vì sao Nhạc Yên Nhi không dám nhìn thẳng vào ánh mắt như vậy, cô né tránh mắt hắn, giả vờ thoải mái trả lời:

- Đúng vậy, chúng ta làm giao dịch mà, tôi hiểu chứ.

Nhưng người nhà anh bao giờ mới tới? Đã nhận nhiều ân tình của anh như vậy rồi, "bà Dạ giả" là tôi đây lại chưa bao giờ làm việc đây này.

Cố ý nhắc tới người nhà hắn là để đổi chủ đề, cũng là để nhắc nhở bản thân đây chỉ là một cuộc giao dịch, đừng động lòng.

Dạ Đình Sâm chớp mắt, vừa định lên tiếng thì điện thoại của Nhạc Yên Nhi vang lên.

Nhạc Yên Nhi cũng sững người một lát, cô luống cuống lấy điện thoại ra, nhìn thấy tên Danny nhấp nháy trên màn hình.

Dạ Đình Sâm lập tức đứng dậy:

- Tôi ra ngoài một lát.

Sau đó, hắn lập tức ra khỏi phòng bệnh, để không gian lại cho Nhạc Yên Nhi.

Nhạc Yên Nhi biết hắn đang để cho mình thoải mái nhận điện thoại, trong lòng cô cảm kích vô cùng.

Đây chính là giáo dưỡng của quý tộc,chúng được bộc lộ qua rất nhiều điều nhỏ nhặt.

Sau khi Dạ Đình Sâm ra ngoài, Nhạc Yên Nhi lập tức nhận cuộc gọi.

- Alo? Danny à...

Chẳng chờ Nhạc Yên Nhi nói hết lời, Danny ở đầu dây bên kia đã bắn liên thanh:

- Nhạc Yên Nhi! Chạy đi đâu thế hả? Cô không ở trong đoàn phim, điện thoại cũng không nghe, hôm qua tôi tìm cô cả ngày, ngay cả Diệp Hiểu Như cũng không thấy cô.

Chuyện gì xảy ra thế hả, cô trốn đi chơi phải không? Vì xu hướng tính dục, Danny luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, bây giờ cao giọng lên quả là có chút chói tai.

Hôm qua à? Nhạc Yên Nhi nghĩ một lát, hôm qua cô luôn hôn mê, làm kiểm tra rồi truyền nước biển, chẳng biết điện thoại để ở đâu, mãi tới sáng nay Dạ Đình Sâm mang túi xách của cô tới, cô mới thấy điện thoại của mình.

Nhạc Yên Nhi do dự một lát rồi nói thật:

- Tôi...

ở bệnh viện.

Như trong dự kiến, Danny lập tức bùng nổ:

- Làm sao? Yên Yên, cô bị làm sao hả? Làm sao tự dưng phải đi bệnh viện? Từ sâu thẳm lòng mình, Nhạc Yên Nhi không muốn nhiều người biết chuyện, thế nhưng Danny là người đại diện của cô, là người giúp cô giải quyết đủ loại việc, nên không thể nói dối được.

Vậy là Nhạc Yên Nhi nói chuyện An Tri Ý chuốc thuốc mình, sau đó cô bị đưa tới phòng của Lưu Uy, kể hết từ đầu tới cuối cho Danny nghe.

Nhưng để không liên lụy tới Dạ Đình Sâm, cô chỉ nói mình được người đi ngang qua cứu giúp.

Cũng may là Danny nghe chuyện đã quá giật mình nên không chú ý tới những chi tiết đó.

Đầu dây bên kia yên lặng khoảng mười giây, sau đó mới nghe thấy Danny nghiến răng nghiến lợi mắng:

- Đồ đê tiện An Tri Ý kia, dám đối xử với người của bà như thế, bà đây nhất định không tha cho ả ta!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom