• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 914: Ăn ác niệm, nuốt tim người!

Tự nổ!

Diệp Huyên im lặng, trong lòng giống như thuỷ triều đang trào dâng.

Hắn không thấy cảnh tượng cuộc chiến năm đó nhưng có thể tưởng tượng ra được, cảnh tượng năm đó ở Ma Kha tộc vô cùng bi tráng.

Bạch tiên sinh khẽ nói: “Về Ma Kha tộc, điều đáng sợ nhất của chúng chính là có tín niệm, có tâm huyết”.

Nói xong, ông quay đầu nhìn Diệp Huyên: “Mà điểm này cũng chính là thiếu sót của Tinh vực Vị Ương chúng ta”.

Diệp Huyên chần chừ rồi nói: “Tiên sinh, thứ cho ta hỏi một câu có thể rất ấu trĩ, hai bên không thể ngồi xuống đám phán sao?”

Bạch tiên sinh khẽ cười: “Không ấu trĩ đâu! Bởi vì năm đó chúng ta cũng đã từng nghĩ như vậy, tiếc là luôn có một vài chuyện đã định sẵn không thể thương thảo được”.

Diệp Huyên không hiều: “Tại sao?”

Bạch tiên sinh cười nói: “Ngươi mang bảo vật trên người, mà có người cứ muốn chiếm bảo vật của ngươi, ngươi cảm thấy mình có thể nói chuyện với bọn họ không?”

Diệp Huyên trầm mặc.

Bạch tiên sinh lại nói: “Người sống ở trên đời, có nhiều lúc đều là thân bất do kỷ. Mà có nhiều lúc cũng không có đúng sai, chỉ là lập trường không giống nhau”.

Nói xong, ông lấy ra một bình rượu khẽ dốc ngược đổ xuống phía trước mộ, sau đó quay người đi về phía xa.

Diệp Huyên đi theo.

Trên đường, Bạch tiên sinh lại nói: “Ngươi có biết khi ngươi ở tinh vực Vị Ương, tại sao rất nhiều thế lực lớn đều không ra tay cướp đoạt bảo vật của ngươi không?”

Diệp Huyên lắc đầu.

Bạch tiên sinh khẽ nói: “Cung chủ đã trấn áp những thế lực đó! Mà nàng ấy để ngươi ở đây, thứ nhất là để bảo vệ ngươi, thứ hai là sợ ngươi ở Vị Ương Thành sẽ gây ra mâu thuẫn cho các thế lực khắp nơi”.

Cung chủ!

Diệp Huyên trầm giọng: “Ta cũng không hề biết nàng ấy!”

Bạch tiên sinh cười nói: “Có lẽ nàng ấy biết ngươi!”

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Có lẽ vậy!”

Bạch tiên sinh tiếp tục đi về phía trước, mà Diệp Huyên lại chầm chậm theo sau.

Một lúc sau, Bạch tiên sinh dừng chân, cười nói: “Suýt nữa đã quên chuyện chính!”

Nói xong, ông chỉ tay vào một cây đại thụ cách đó trăm trượng: “Từ đây cho đến chỗ kia có khoảng cách trăm trượng, để ta xem kiếm của ngươi nhanh đến thế nào!”

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó ngón tay khẽ chạm vào nhau, trong chớp mắt, một chiếc lá lặng lẽ rơi xuống trên thân cây cách đó trăm trượng.

Bạch tiên sinh khẽ nói: “Khí đạt đến cực hạn, không gian cũng cực hạn… Kiếm của ngươi nếu so với cùng cấp bậc thì quả thực rất nhanh, nhưng vẫn còn một chút thiếu sót, ngươi còn có thể nhanh hơn!”

Diệp Huyên vội thi lễ: “Xin tiên sinh chỉ giáo!”

Bạch tiên sinh nói: “Linh hồn!”

Nói rồi ông nhìn Diệp Huyên: “Bên trên là Thần Hồn Cảnh, mà cảnh giới này chú trọng đến tinh thần và thần hồn, hai loại sức mạnh này thì có lẽ ngươi cũng vừa mới tiếp xúc, vẫn chưa thấu hiểu triệt để, đúng không?”

Diệp Huyên gật đầu, trong lòng vô cùng khâm phục Bạch tiên sinh, không ngờ đối phương chỉ liếc mắt đã nhìn thấu được hắn rồi.

Bây giờ hắn quả thực là vừa mới bắt đầu nghiên cứu lực tinh thần và thần hồn.

Bạch tiên sinh cười nói: “Thiên phú của Tả Thanh kia chưa chắc đã cao hơn ngươi, thế nhưng hắn có một thứ mà ngươi không có, đó chính là khi hắn tu luyện, từ đầu đến cuối đều có cao thủ Ma Kha tộc giải thích cho hắn. Thần hồn như vậy, người thường có thể phải cần đến ba, bốn năm mới có thể nghiên cứu triệt để, mà bọn họ lại có người chỉ điểm, có thể chỉ cần một ngày là đủ!”

Vừa dứt lời, bất chợt ông đặt một tay lên vai Diệp Huyên, sau đó nhẹ nhàng nâng lên. Chỉ nâng lên như vậy mà linh hồn Diệp Huyên đã lập tức rời khỏi thân xác hắn.

Diệp Huyên đã trở thành thể linh hồn lập tức ngây người, hay đúng hơn là hắn có chút hoảng sợ, bởi vì hắn chợt nhận ra, mình lúc này không có chút sức lực nào cả!

Bạch tiên sinh khẽ nói: “Dưới tình huống bình thường thì linh hồn của con người vô cùng mỏng manh, căn bản không thể dễ dàng rời khỏi thể xác, nếu không thì sẽ bị các loại năng lượng trên thế gian này phá huỷ. Thế nhưng ngươi lại có vẻ đặc biệt, bởi vì linh hồn của ngươi vô cùng mạnh mẽ”.

Diệp Huyên nhìn Bạch tiên sinh: “Tiên sinh, sau khi linh hồn ta đây tách khỏi thân xác, ta…”

Bạch tiên sinh nói: “Linh hồn vẫn là linh hồn, ngươi vẫn là ngươi, năng lực của ngươi không hề biến mất, không tin ngươi thì thử xem xem!”

Diệp Huyên gật đầu, sau đó mở lòng bàn tay, lập tức có một tia kiếm khí lặng lẽ ngưng tụ từ trong lòng bàn tay. Sau một lát, hắn lại mở lòng bàn tay, kiếm khí đã biến mất, mà cây đại thụ cách đó trăm trượng lại bị một luồng kiếm quang xuyên qua.

Nhưng tốc độ lại hơi chậm!

Diệp Huyên nhìn Bạch tiên sinh, ông khẽ nói: “Bây giờ ngươi chỉ dùng hồn lực và lực tinh thần, vì vậy tốc độ kiếm khí không so được với lúc thân thể và linh hồn ngươi dung hợp. Mà chuyện bây giờ ngươi cần làm chính là tu luyện hồn lực và lực tinh thần cho tốt, tách ra tu luyện. Vì nếu không tách ra thì thân thể của ngươi có thể xem như là một hạn chế đối với những thứ đó”.

Diệp Huyên khẽ nói: “Ta hiểu rồi!”

Bạch tiên sinh nói tiếp: “Yên tâm tu luyện đi, nơi này sẽ không có ai đến làm phiền ngươi!”

Nói rồi ông quay người rời đi.

Diệp Huyên bắt đầu tu luyện ở đây.

Sau khi Bạch tiên sinh đi đến bên kia thì A Quỷ xuất hiện sau lưng ông.

A Quỷ trầm giọng nói: “Tiên sinh muốn bồi dưỡng hắn?”

Bạch tiên sinh gật đầu: “Mặc dù Chu Sinh Sinh không kém hơn Tả Thanh nhưng hắn bắt buộc phải đối phó với Thiên Sát và Địa Sát, mà Tả Thanh này chỉ có thể làm hắn đến đây”.

A Quỷ nói: “Còn Mạc Tà kia…”

Bạch tiên sinh nhẹ giọng đáp: “Người này ta nhìn không thấu!”

A Quỷ thấp giọng nói: “Bạch Y so với hắn thì có bao nhiêu phần trăm chiến thắng?”

Bạch tiên sinh nói: “Bốn mươi, có thể thấp hơn!”

Sắc mặt A Quỷ khẽ thay đổi: “Tại sao?”

Bạch tiên sinh nói: “Bởi vì bên cạnh hắn ta có một con Ác Kỳ Lân, con thú này ăn ác niệm, nuốt tim người… Sức chiến đấu không hề kém hơn cao thủ Tạo Hoá Cảnh, hơn nữa con thú này vẫn còn nhỏ, nếu như trưởng thành thì…”

Nói rồi ông khẽ lắc đầu: “Ta không biết phải thu phục con thú này thế nào!”

A Quỷ trầm mặc.

Lúc này,Bạch tiên sinh lại nói: “Nếu như nàng ấy vẫn còn…”

A Quỷ vẫn im lặng.

Nàng ấy!

Năm đó chính là thiên tài yêu nghiệt nhất ở Táng Thiên trường thành, ngay cả vị hoạ sư kia cũng vô cùng tán thưởng, còn muốn nhận làm đồ đệ.

Đáng tiếc…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng
Đệ Nhất Gây Họa Ở Tu Tiên Giới

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom