• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (11 Viewers)

  • Chương 912: Đánh một trận đi!

Người đàn ông trung niên vừa xoay người thì một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt.

Nhìn thấy thanh kiếm này, người đàn ông trung niên chợt sững người, có hơi ngạc nhiên: “Là ngươi?”

Thanh kiếm khẽ run lên như thể đang hỏi gì đó.

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chưa từng gặp!”

Thanh kiếm run lên, khẽ phát ra tiếng động trầm thấp.

Người đàn ông trung niên hỏi: “Sao phải vội như vậy?”

Thanh kiếm lại rung như đang bày tỏ điều chi.

Sau một lúc, người đàn ông trung niên khẽ nói: “Tháp đó…”

Nói rồi ông ta hơi trầm ngâm, một lúc sau, ông ta lại nhẹ giọng nói: “Ngươi đi tìm nàng ta”.

Thanh kiếm cũng không rời đi mà đứng im tại chỗ.

Người đàn ông trung niên khẽ cười: “Chuyện về cái tháp đó, ta sẽ đến giải quyết”.

Nghe vậy, thanh kiếm xoay mình trực tiếp biến mất nơi tinh hà xa xôi mờ mịt.

Người đàn ông trung niên đứng tại chỗ quay người nhìn nơi tinh hà xa xôi, ở góc xa xôi tận cùng, ông ta nhìn thấy một cây cầu tinh không vắt ngang qua tinh hà, mà ở điểm cuối cây cầu ấy có vài luồng hơi thở vô cùng mạnh mẽ.

Yên lặng một lúc, người đàn ông trung niên mới biến mất không thấy.

Cùng lúc đó, một âm thanh ở trên cây cầu nơi tinh hà xa xôi đó vang lên: “Có người đánh sao?”

Tại Táng Thiên trường thành.

Trong dãy núi, một âm thanh chói tai xé gió vang lên không ngừng.

Diệp Huyên vẫn đang luyện chiến đấu cùng A Quỷ.

Trong khoảng thời gian này, chuyện mà mỗi ngày hắn đều làm là luyện chiến đấu với A Quỷ, mà A Quỷ lại không hề dạy hắn bất kỳ thứ gì, chỉ đơn thuần là đánh với hắn! Vào khoảng thời gian này, có thể nói là khả năng chiến đấu của hắn đã tăng mạnh vượt bậc.

Nhất là khả năng đánh cận chiến!

Bây giờ năng lực phản ứng của hắn đã mạnh hơn ít nhất gấp đôi so với trước đây rồi!

Không có cách nào cả, vì nếu như hắn phản ứng chậm hoặc tung ra những chiêu ngu xuẩn, hắn sẽ bị A Quỷ tung đòn hiểm! Mà nắm đấm của A Quỷ cũng giống như cây chuỳ sắt vậy, mỗi một quyền đều có thể khiến hắn đau đến mức chẳng thiết sống!

Dưới tình huống như vậy, đương nhiên Diệp Huyên tiến bộ rất nhanh, bởi vì hắn không thể phạm cùng một lỗi sai đến hai lần, nếu không sẽ bị đánh thảm hơn.

Mà đối với Diệp Huyên thì hắn vừa đau vừa sướng.

Vì hắn cảm nhận rõ ràng bản thân đang thay đổi, nhất là về phương diện chiến đấu, lúc nào nên xuất kiếm, lúc nào nên lùi, lúc nào nên tiến…

Cứ như vậy, nửa tháng sau.

Sáng sớm hôm nay, A Quỷ lại đến trước mặt Diệp Huyên. Bỗng nhiên, Diệp Huyên rút kiếm ra, mà ngay khoảnh khắc hắn rút kiếm thì có một tia kiếm lẳng lặng loé lên. Mà lúc này, A Quỷ ở trước mặt hắn đột ngột biến mất, rồi lại xuất hiện sau lưng hắn.

Nhưng vào giây phút ấy, vốn dĩ Diệp Huyên đang định chém một kiếm về phía trước thì chợt xoay người ra sau chém xuống.

Đúng hơn là, hắn muốn chém một kiếm này ra phía sau.

Một kiếm chém xuống!

Ầm!

Một âm thanh vang lên, một cái bóng chớp nhoáng xuất hiện cách đó mấy trượng.

Chính là A Quỷ!

A Quỷ nhẹ giọng nói: “Giương đông kích tây! Không tệ!”

Diệp Huyên nhếch miệng cười, đang định nói thì lúc này đột nhiên A Quỷ biến mất.

Ầm!

Cả người Diệp Huyên lập tức bị đánh bay ra ngoài cả trăm trượng, cuối cùng nặng nề rơi mạnh xuống một tảng đá lớn.

A Quỷ đi đến trước mặt Diệp Huyên: “Cho phép ngươi thả lỏng rồi sao?”

Diệp Huyên: “…”

A Quỷ nói khẽ: “Nhớ rõ, ở nơi này, lúc nào ngươi cũng phải duy trì cảnh giác, cũng phải chuẩn bị tâm lý mình sẽ bị người ta giết!”

Diệp Huyên chầm chậm bò dậy, nhẹ giọng nói: “Tiền bối, Ma Kha tộc sắp có hành động gì rồi sao?”

A Quỷ gật đầu: “Trong khoảng thời gian này, ở tinh vực Vị Ương sẽ có rất nhiều người đến đây, mà ngươi cũng phải chuẩn bị chút đi, vì có khả năng Ma Kha tộc sẽ gây ra động tĩnh lớn”.

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Được!”

A Quỷ quay người rời đi.

Còn ở đây, Diệp Huyên khoanh chân ngồi xuống, hắn lấy ra một quả trái cây, đây là quả Kỳ Dị, là quả mà ngày đó hắn với Chiến Quân và cả Trọc đã lấy được.

Mà sau khi lấy được, bởi vì chuyện của Đường béo mà ba người bọn họ gần như đã quên mất chuyện này.

Tăng cường thể chất!

Thân thể hắn đã trải qua máu rồng mài giũa, phát triển phí thường, thế nhưng so với những người ở đây, nhất là với đám người Chiến Quân thì hắn vẫn còn chênh lệch chút ít, mà so với Thiên Sát ngày hôm đó thì không chỉ chênh lệch một chút thôi đâu.

Hắn bây giờ phải dùng hết mọi cách để nâng cao sức mạnh mọi phương diện của bản thân.

Diệp Huyên ăn quả Kỳ Dị đó, rất nhanh, một luồng năng lượng thuần khiết bắt đầu lan ra từ bên trong cơ thể hắn, luồng năng lượng này đã bị cơ thể hắn hấp thu rất nhanh.

Thật sảng khoái!

Đây chính là cảm giác lúc này của hắn, nhưng rất nhanh sau đó, cảm giác sảng khoái đó lại biến thành khô nóng giống như có ngọn lửa đang thổi bừng lên…

Thời gian chầm chậm trôi qua, khoảng chừng hai canh giờ sau, Diệp Huyên đứng dậy, nhưng lúc này quần áo trên người hắn đã hóa thành tro bụi.

Diệp Huyên cúi đầu nhìn cơ thể của mình, lúc này da dẻ trên người hắn đã có những thay đổi kỳ lạ!

Có tác dụng!

Trong lòng Diệp Huyên vui mừng, lại tiếp tục lấy ra một quả kỳ dị nuốt xuống.

Hắn cũng không ăn hết toàn bộ, dù sao bên trong cũng có một phần là của Chiến Quân và Trọc.

Vào lúc Diệp Huyên hấp thu quả Kỳ Dị thì bên ngoài Táng Thiên trường thành, một người đàn ông đột nhiên đi đến dưới thành, người đàn ông mặc áo bào vải dài rộng, tay phải cầm một thanh trường đao. Sau khi đến dưới thành, người này ngẩng đầu nhìn lên Táng Thiên trường thành, chân phải giẫm mạnh một cước.

Ầm!

Mặt đất chấn động mạnh, đột nhiên một âm thanh như tiếng sấm truyền đến: “Diệp Huyên, ra đây đánh một trận!”

Diệp Huyên!

Rất nhanh, cả Táng Thiên trường thành đều chấn động.

Nhóm người Chiến Quân đều xuất hiện trên tường thành.

Diệp Huyên?

Trong sân, mọi người đưa mắt nhìn nhau cũng không tìm thấy Diệp Huyên.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng
Đệ Nhất Gây Họa Ở Tu Tiên Giới

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom