• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (16 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-660

Chương 660: Bị nghiện




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74104.png
Chuyện cho tới bây giờ, dường như tất cả manh mối đều tụ tập hết lại, chỉ cần có thể bắt được Lý Phi, có lẽ tình tiết vụ án lập tức có thể có chân tướng rõ ràng!



Nhưng mà, đối với vấn đề bắt kẻ tình nghi Lý Phi này lại làm cho bọn họ rơi vào tình cảnh khốn khó trước nay chưa từng gặp.



Rốt cuộc Lý Phi đang ở đâu?



Làm thế nào mới có thể bắt được ông ta?



Người này thân là sư huynh của Đào Hương, tất nhiên sẽ tinh thông việc ẩn nấp ngụy trang, muốn tìm được người này từ trong biển người mênh mông, thực sự khó hơn lên trời!



Việc càng làm người ta lo lắng chính là, nếu như3dựa theo cấp bậc để suy ra tuổi tác mà tính, thì bây giờ Lý Phi đã là một ông lão hơn sáu mươi tuổi rồi! Bởi vì cái gọi là thế sự vô thường, lỡ như ông ta đã không còn trên trần thế thì phải làm sao?



Chẳng lẽ, mặc dù vụ án thi thể nữ không đầu bị bọn họ oanh oanh liệt liệt giày vò một phen, nhưng cuối cùng, vẫn là giống như chỉ có trắng tay, trở thành một vụ án vĩnh viễn không được giải quyết sao?



Haiz!



Triệu Ngọc thở dài, nhưng ai biết, Tăng Khả bỗng nhiên kích động đứng lên la lớn: “Tổ trưởng, tôi phát hiện một vật! Mọi người... Mau đến nhìn xem...”



Hả?



Triệu Ngọc giật nảy mình, không0biết Tăng Khả phát hiện cái gì, tranh thủ thời gian nhào tới.



“Mọi người nhìn xem...” Tăng Khả chỉ vào màn hình máy tính của mình nói: “Vừa rồi tôi đã dùng kỹ thuật phân tích ảnh chân dung nhanh chóng để so sánh với tư liệu của chúng ta! Không nghĩ tới, tôi có thể tìm được thứ này...”



Tăng Khả nhấn chuột một cái, trên màn hình bất ngờ xuất hiện hàng trăm ảnh chụp giấy chứng nhận, trong đó còn có một số ảnh đen trắng.



“Người này...” Tăng Khả phóng đại một bức ảnh chụp bị đóng khung đỏ, nói: “Nhìn xem, người này, có giống Lý Phi không, hả?”



Đám người giật nảy mình, con mắt dường như đều dán vào màn hình, họ nhìn5thấy một tấm ảnh được phóng đại, quả nhiên xuất hiện một người đàn ông có dáng dấp không quá khác biệt với Lý Phi!



“Đây là...” Triệu Ngọc không hiểu rõ, vội vàng hỏi lại: “Tăng Khả, đây là ảnh chụp ở nơi nào?”



“Cơ sở dữ liệu đó!” Tăng Khả hưng phấn đáp: “Chính là anh cho em mà! Tất cả bản tư liệu điện tử của tổ chuyên án 03, liên quan đến vụ án thi thể nữ không đầu!”



“Ồ...” Lúc này Triệu Ngọc mới nhớ tới, vào thời điểm hắn tiếp nhận vụ án này, Trần Trác đã cố ý copy tài liệu liên quan đến vụ án từ phòng tài liệu cho hắn.



“Những ảnh chụp giấy chứng nhận này đều là vào thời điểm4các tiền bối điều tra bản án này đã cẩn thận ghi chép lại! Phần lớn đều là hình ảnh của những nhân chứng hay người biết chuyện của vụ án!” Tăng Khả nói: “Tấm ảnh này là một tấm ảnh chứng minh công tác, của...” Cậu ta cẩn thận phân biệt tin tức bên trên giấy chứng nhận: “Nhà tang lễ Cao Tân! Người này tên là Hạ Liên Hỉ!”



“Ông trời ơi, nhà tang lễ Cao Tân?” Nhiễm Đào hãi hùng khiếp vía nói: “Người này... Người này là nhân viên nhà tang lễ! Hắn ta thực sự là Lý Phi sao! Việc này... Việc này tại sao lại trở thành như vậy?”



Nhiễm Đào đã vậy, Triệu Ngọc còn kinh ngạc hơn. Người ở trên tấm9ảnh trước mặt này thật sự rất giống với chân dung Lý Phi. Lại thêm thân phận nhân viên nhà tang lễ, việc này không thể không khiến người khác sinh nghi.



“Chờ một chút, để em điều tra thêm ghi chép!” Tăng Khả mở hồ sơ điện tử ra, chưa đầy một phút đã tìm được văn kiện cần tìm, đọc cho mọi người: “Ừm... Đây là của tổ chuyên án 03 lưu lại. Năm đó, tổ chuyên án phát hiện thủ đoạn xử lý thi thể của hung thủ càng ngày càng tinh vi, liền nghi ngờ hung thủ có khả năng liên quan đến nhập liệm sư của nhà tang lễ.”



“Thế là, bọn họ tập trung điều tra những người làm trong khu nhà tang lễ khi người chết còn sống với suy nghĩ có thể tìm được kẻ tình nghi từ nơi đó. Cho nên, thứ bây giờ chúng ta nhìn thấy chính là ảnh chụp lưu lại lúc điều tra khi đó.”



“Cao Tân là thành phố nơi người bị hại thứ tư là Trương Tiếu Tiếu khi còn sống đã ở đó. Tổ chuyên án đã tra xét hết một lượt tất cả nhà tang lễ ở nơi đó, không nghĩ tới, Lý Phi này thật đúng là ở bên trong đó!”



“Ông trời ạ, vậy... vậy vậy vậy... Ảnh chụp cũng có rồi, vì sao vẫn không thể tìm được ông ta chứ?” Nhiễm Đào kinh ngạc: “Người này không có thân phận, nếu như cẩn thận điều tra thêm, liệu hẳn là có thể tìm ra không?”



“Chênh lệch thời gian đó! Anh Đào!” Tăng Khả lắc đầu: “Hung thủ giết chết Trương Tiếu Tiếu năm 96, mà thời gian chênh lệch đã đến ba năm! Rất nhiều manh mối đã bị mất, mà Lý Phi này cũng đã sớm nghỉ việc lại nhà tang lễ! Cảnh sát căn bản là không có cách nào giữ chặt ông ta!”



“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nhìn qua màn hình laptop, cũng nhớ lại đám người của đội trưởng Kim: “Vụ án xảy ra vào thời kỳ đó, bởi vì tin tức chưa phát triển nên thẻ căn cước rất dễ làm giả. Mà nhân viên công tác ở nhà tang lễ phần lớn đều là cộng tác viên, tính lưu động rất lớn, căn bản không dễ tìm! Tổ chuyên án có thể tìm ra những tấm ảnh này đã được coi như kỳ tích rồi!”



“Đáng chết, Lý Phi này thật sự là giảo hoạt! Hạ Liên Hỉ chắc chắn là tên giả rồi nhỉ?” Nhiễm Đào nói: “Ông ta lợi dụng công việc ở nhà tang lễ để che giấu thân phận, còn có... À... Vận chuyển thi thể, đúng không? Vì sao ông ta có thể vận chuyển thi thể ra xa bên ngoài một cách thuận lợi như vậy chứ? Lái xe mai táng cũng có thể làm được! Mẹ nó, nghĩ lại cũng thấy sợ! Tâm lý của người này thật sự quá biến thái...”



“Haiz! Nói cách khác.” Thôi Lệ Châu nói: “Mặc dù chúng ta tìm được ảnh chụp sư đại gia* của tôi, nhưng vẫn là không có cách nào tìm được người sao?”



* Sư đại gia: Là sư huynh của cha.



“Sư đại gia? Cái này...” Nhiễm Đào nghe ra một chút tư vị, liền nuốt khô ngụm nước bọt.



“Theo lý luận là như vậy!” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà, coi như chỉ có 0,1% hy vọng, chúng ta cũng không thể từ bỏ. Cho nên, Nhiễm Đào, cậu tranh thủ thời gian tìm hiểu một chút, nhìn xem người này có phải là Lý Phi hay không? Nếu như phải, vậy lập tức xin lệnh truy nã từ đội trưởng Tôn!”



“Vâng, lão đại!” Nhiễm Đào không dám chậm chễ, lập tức cầm ảnh chụp tư liệu, đi ra ngoài cửa.



Ai ngờ, anh ta vừa mới mở cửa thì vừa vặn ở ngoài cửa có một người mặc áo khoác trắng đi đến.



Triệu Ngọc giương mắt xem xét, thấy người này không phải là ai khác, mà chính là vị pháp y được Tổng cục Hình sự đặc biệt mời tới hỗ trợ, Cao Phát Tài!



Phải biết là, hiện tại đã qua mười hai giờ đêm, lúc này, pháp y đột nhiên đến, khiến nhóm người Triệu Ngọc cảm thấy có chút bất ngờ.



“A? Pháp y Cao? Khách quý ít gặp, khách quý ít gặp...” Theo lễ phép, Triệu Ngọc tranh thủ thời gian nghênh đón bắt tay người này: “Hôm nay làm sao lại có thời gian đến nơi này của chúng tôi chứ?”



Có thể là do công việc nặng nề, Cao Phát Tài lộ ra vẻ vô cùng mệt mỏi. Có điều, ông ta vẫn khách sáo biểu lộ ý đồ đến đây: “Tổ trưởng Triệu à, không có gì, công việc trọng yếu trong tay đã làm xong, nhìn nơi này của mọi người vẫn sáng đèn, cho nên liền ghé thăm nhóm mọi người một chút! Trò chuyện hai câu, ha ha!”



“À, hoan nghênh hoan nghênh!” Bởi vì đây là lần đầu tiên Cao Phát Tài đến văn phòng, Triệu Ngọc liền giới thiệu về tổ viên của mình cho ông ta.



Sau khi giới thiệu xong, Cao Phát Tài liền rút một bao thuốc lá tinh xảo từ trong túi, ra hiệu với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng Triệu, dùng một điếu không?”



“Không!” Triệu Ngọc lắc đầu, đồng thời không nể tình nói: “Tôi khuyên ông, tốt nhất đừng rút ra ở chỗ này!”



“Ồ?” Cao Phát Tài có chút bất ngờ, không nghĩ tới Triệu Ngọc sẽ thẳng thắn như vậy, ông ta đành phải xấu hổ cười khẽ, cất kĩ bao thuốc lá.



Sau đó, ông ta bị chiếc bảng viết đầy tư liệu hấp dẫn, liền tới gần quan sát, sau đó nói: “Cảnh sát Triệu à, công tác của mọi người thật sự là cẩn thận! Chưa nói đến các khác, chỉ việc viết những thứ này lên đây cũng đã không dễ dàng rồi! Bội phục, bội phục! Thế nào, vụ án có tiến triển mới gì không? Tôi nghe nói, đã tìm được kẻ tình nghi trọng yếu rồi sao?”



Triệu Ngọc biết, Cao Phát Tài đã nói như vậy, chắc hẳn cũng đã biết được tình hình mới nhất. Có điều, theo phép lịch sự, Triệu Ngọc vẫn nói sơ qua với ông ta về chuyện của Lý Phi.



Sau khi nghe xong, Cao Phát Tài mãi không lên tiếng, cứ nhìn bảng trắng thật lâu, lúc này mới nặng nề thở dài một hơi.



“Tổ trưởng Triệu à, báo cáo trước đó tôi đưa tới, anh đã xem qua chưa?” Cao Phát Tài đột nhiên hỏi một câu như vậy.



“À, có xem một chút...” Liên quan đến phần báo cáo kia, Triệu Ngọc thực sự đã nhìn qua, thế nhưng ở trên đó đều viết những thuật ngữ hóa học chuyên nghiệp, hắn không hiểu lắm. Thế là, hắn mở miệng hỏi: “Không biết, pháp y Cao có cao kiến gì không?”



“Không dám nói là cao kiến!” Cao Phát Tài đối mặt với Triệu Ngọc, vô cùng thẳng thắn nói: “Có điều... Tổ trưởng Triệu, thực không dám giấu giếm, thực ra... Có chuyện này làm tôi cảm thấy vô cùng lo lắng!”



“Ồ? Chuyện gì vậy?” Triệu Ngọc hỏi.



“Sáu bộ thi thể cùng đầu lâu của vụ án thi thể nữ không đầu rất rõ ràng đã bị hung thủ xử lý qua chất chống phân hủy!” Cao Phát Tài lộ vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Thủ đoạn chống phân hủy của ông ta lần sau còn thông minh hơn lần trước! Vào thời điểm của cỗ thi thể cuối cùng kia... Không nói dối anh, trình độ của ông ta đã có thể ngang tầm với nhập liệm sư cấp cao nhất!”



“Hai ngày này, tôi vẫn luôn quan sát thủ pháp của ông ta, sau đó, tôi đã phải đưa ra một kết luận mà tất cả mọi người đều không muốn nhìn thấy...”



“Hả...” Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Cao Phát Tài, Triệu Ngọc bỗng nhiên ý thức được việc gì, vội vàng hỏi thăm: “Cái gì... Kết quả gì vậy?”



“Tôi cảm thấy... Hung thủ khi ở trong quá trình xử lý thi thể giống như... bị nghiện rồi!” Cao Phát Tài lo âu nói: “Hiện tại điều tôi lo lắng nhất chính là, Bạch Lệ Lệ kia có khả năng cũng không phải là người bị hại cuối cùng! Người mà hung thủ giết có khả năng còn nhiều hơn so với tưởng tượng của chúng ta!!!”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom