• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-659

Chương 659: Đã quá muộn




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74103.png
“Người thứ tư là Trương Tiếu Tiếu, một nhân viên kế toán được gả cho một chủ xí nghiệp, người này có một đứa con riêng. Đứa trẻ đó không phải là con ruột, phải chăng trong đó cũng có vấn đề?”



“Người thứ năm, Tịch Diễm Mai, một giáo viên tư thục thường xuyên tiếp xúc với trẻ con. Còn Bạch Lệ Lệ thì càng không cần nói...”



Nhắc tới Bạch Lệ Lệ mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Thôi Lệ Châu. Nếu như những phỏng đoán này là thật, thì Thôi Lệ Châu chính là một nhân chứng sống.



“Ây, nhìn tôi làm gì? Lúc đó tôi mới hai tuổi, đừng nói là mọi người đều nghĩ tôi còn nhớ rõ cái gì nhé?” Thôi Lệ Châu bĩu môi.



“Tiểu Thôi à, trên người cô... có những vết sẹo hay không?” Nhiễm Đào trừng3mắt hỏi: “Ví dụ như sẹo do tàn thuốc làm bỏng, kim châm hoặc tương tự như vậy.”



Sau câu hỏi, cả hiện trường trở nên yên tĩnh, Thôi Lệ Châu chau mày, bên tai như có tiếng quạ đen quàng quạc bay qua.



“Ừm...” Triệu Ngọc đặt ngón tay lên môi mình, tập trung suy nghĩ rồi nói: “Trên người hình như hoàn toàn sạch sẽ... có vẻ như... không có một cái sẹo nào.”



Đệch!!!



Mọi người như muốn ngã nhào xuống đất, Thôi Lệ Châu trợn mắt nhìn, Ngô Tú Mẫn sờ trán rồi nhẹ nhàng mắng một câu: “Đồ lưu manh!”



“Khụ khụ...” Triệu Ngọc ý thức được mình đùa hơi quá, vội vàng nghiêm túc trở lại, nói với Tăng Khả: “Tăng Khả, cậu đi tìm hiểu mối tương quan giữa con của các bị hại, gặp họ rồi xác nhận một chút để xem0suy đoán của chúng ta có đúng không.”



“Rõ!” Tăng Khả vội vàng trả lời, rồi nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ.



“Lão đại, tôi cảm thấy...” Nhiễm Đào cau mày: “Nếu là vì ngược đãi, thì tổ điều tra trước kia không lý gì mà không tra ra.”



“Không, cậu nói sai rồi” Triệu Ngọc chợt nhớ tới những nội dung trong sổ ghi chép mà đội trưởng Kim: “Họ không phải là không cân nhắc qua phương diện này, chỉ là năm đó có hai thi thể nạn nhân không thể xác định thân phận. Thứ hai, cảnh sát trước kia điều tra Bạch Lệ Lệ căn bản không biết việc Bạch Lệ Lệ bắt cóc Thôi Lệ Châu.”



“Bạch Lệ Lệ lúc đó còn độc thân, lại không có công việc cụ thể, làm sao có thể có mối liên hệ với việc ngược đãi5trẻ em? Cho nên năm đó chỉ có thể đưa ra nghi vấn cũng không thể chứng thực.”



“A... nhưng bây giờ mọi thứ đã khác.” Ngô Tú Mẫn nói: “Lý Phi bởi vì bị sư nương ngược đãi cho nên bị bóng ma tâm lý, sinh ra lòng thù hận đối với những phụ nữ ngược đãi trẻ em. Trong tâm lý học, đây gọi là áp lực tâm lý kích ứng chuyển di. Khi tâm trạng này bị mất kiểm soát, rất dễ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Nhất là người có năng lực như Lý Phi.”



“Không sai.” Nhiễm Đào phụ họa thêm: “Lý Phi là đạo tặc, từng vào nhà trộm đồ, rất có thể đã chứng kiến cảnh những người này ngược đãi con cái. Trời ạ, thật không thể ngờ nguyên nhân gây ra vụ án thi thể nữ không4đầu lại là cái này!”



Đang nói tới đó, cửa phòng họp bị gõ vang, đội trưởng Tôn cầm một tập văn kiện đi vào.



“Lãnh đạo!” Đội trưởng Tôn tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, chúng tôi không tìm thấy thông tin liên quan đến sư phụ và sư nương mà Cao Vạn Lâm nói tới. Thời gian cũng quá lâu rồi, vả lại những người này cũng không thể đưa sự thật ra ánh sáng cho nên để điều tra cặn kẽ thì cần một khoảng thời gian dài mới được.”



“Chẳng qua, anh yên tâm, chúng tôi sẽ cử thêm người đi tập trung điều tra.” Vừa nói ông ta vừa đưa văn kiện cho Triệu Ngọc: “Cái này là chuyên gia chân dung đã dựa theo những đặc điểm mà Cao Vạn Lâm miêu tả để phác họa ra chân dung của Lý Phi.9Tôi đã đưa cho các bộ ngành liên quan để so sánh đối chiếu rồi. Tuy nhiên anh cũng biết chân dung phác họa so với người ở ngoài thực tế tồn tại những khác biệt rất lớn, cho nên cái này rất khó để cam đoan có thể tra ra được.”



Triệu Ngọc đưa tay nhận lấy chân dung, nhìn Lý Phi trong bức chân dung đúng là minh chứng hoàn hảo cho tám chữ: Sắc mặc u ám, ánh mắt lạnh băng!



“Đúng rồi... còn một việc cần anh quyết định!” Đội trưởng Tôn lại nói: “Chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi, phát lệnh truy nã rồi. Tuy nhiên, tôi lại lo lắng, một khi Lý Phi nhìn thấy lệnh truy nã, ngược lại sẽ là bất lợi cho chúng ta.”



“Được, vậy đầu tiên sẽ truyền đạt trong nội bộ cảnh sát, tạm thời đừng cho công chúng biết.” Triệu Ngọc nói: “Cũng là cho chúng ta thêm chút thời gian xem có biện pháp khác để có thể tìm ra hắn hay không.”



“Rõ! Nếu như còn việc gì cần chỉ thị, xin cứ việc dặn dò!” Đội trưởng Tôn thành khẩn nói: “Những địa điểm Cao Vạn Lâm nhắc tới, cùng với nghĩa trang của Đỗ Mạn Đình, tôi đã sắp xếp người theo dõi 24/24. Những việc cơ bản này, xin anh cứ yên tâm!”



“Tốt, vất vả rồi!” Triệu Ngọc trân trọng cảm ơn, vị đội trưởng Tôn này không hổ danh là người có kinh nghiệm phong phú trong điều tra trinh sát, so với mình càng chu đáo hơn.



Đội trưởng Tôn vừa dời đi, bên Tăng Khả liền truyền tin đến.



“Tổ trưởng, anh đoán không sai, những người bị hại này đúng thật là đều có quan hệ đến ngược đãi trẻ em. Hơn nữa, thực tế còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng!” Tằng Khả cầm tư liệu báo cáo: “Em đã hỏi thăm các Cục Cảnh sát địa phương, căn cứ vào thông tin họ cung cấp, phát hiện những người bị hại này tất cả đều có vấn đề.”



“Ví dụ, Lý Hoa Mẫn - người có tính khí thất thường, con của cô ta thừa nhận, lúc trước thường xuyên bị Lý Hoa Mẫn bạo hành gia đình, thường đánh bọn họ người đầy thương tích, khổ không kể xiết! Thậm chí con trai còn bị cô ta đánh đến gãy xương.”



“Còn nữa, con của Trương Tiếu Tiếu thừa nhận rằng, ngày anh ta còn nhỏ, mẹ kế thường xuyên áp dụng những loại ngược đãi như không cho ăn cơm, không cho đi ngủ, thậm chí còn xâm hại tình dục.”



“Tuy nhiên, kẻ lợi hại nhất cũng là nạn nhân đầu tiên, Trình Vĩ Hồng.” Tăng Khả vừa chỉ vào tư liệu vừa nói: “Hồi còn trẻ cô ta từng có một đứa con gái, nhưng đứa bé vừa được một tuổi thì đột nhiên chết yểu! Cô ta cùng chồng nói với mọi người rằng, đứa trẻ bị bệnh nên qua đời. Tuy nhiên, hàng xóm xung quanh nhao nhao suy đoán rằng, lúc đó chính là thời điểm chính sách kế hoạch hóa gia đình thực thi nghiêm khắc nhất, họ vì muốn có con trai cho nên... cố ý hại chết đứa con gái!”



“Trời ơi! Chỉ vì để được sinh một đứa con trai, tại sao có thể làm như vậy chứ?” Ngô Tú Mẫn căm phẫn nói: “Đó... đó chính là một sinh mệnh, sao bọn họ có thể làm như vậy được?”



“Mặc dù đó chỉ là tin đồn…” Tăng Khả nói: “Nhưng có độ tin cậy rất cao, bởi vì con gái của cô ta có bệnh bẩm sinh, hơn nữa kinh tế gia đình cô ta rất khó khăn, cho nên rất có thể làm ra chuyện như vậy! Có lẽ đó là báo ứng, về sau cô ta có sinh được một đứa con trai, nhưng nó lại bị bại não bẩm sinh.”



“À... Lúc Trình Vĩ Hồng tử vong, cô ta bốn mươi sáu tuổi!” Triệu Ngọc nhìn biên bản bên trên tư liệu nói: “Con gái của cô ta chết, lúc đó cô ta còn trẻ. Như vậy... chúng ta giả thiết một chút, đứa con gái do cô ta và chồng hại chết, nếu như Trình Vĩ Hồng thực sự do Lý Phi giết chết vậy Lý Phi biết được chuyện này từ đâu?”



“Cái này không khó giải thích.” Nhiễm Đào nói: “Có thể Lý Phi và Trình Vĩ Hồng đã từng có giao tình mật thiết, giữa bọn họ nhất định có quan hệ!”



“Ừ!” Triệu Ngọc gật đầu rồi lại lắc đầu: “Chỉ tiếc là thi thể được xác nhận quá muộn! Qua thời gian dài như vậy, cảnh sát cũng không thể xác định.”



Câu nói này, Triệu Ngọc như đang tự nhủ với mình!



Đúng vậy, phát hiện chân tướng sự thật quá muộn, mọi chuyện cho đến bây giờ, sớm đã chẳng biết Lý Phi đi đâu, đã không biết lại càng không có biện pháp, liệu có thể tìm ra Lý Phi?




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom