• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • cuồng thám-592

Chương 592: Chân tướng




72977.png
Phù phù...



Nhiễm Đào gắng sức hất thi thể của gã đội mũ đen ra, rồi há miệng thở hồng hộc.



Còn Lý Lạc Vân thì đang dựa vào vai hắn ta, dần dần trượt xuống, cuối cùng ngồi trên mặt đất, thở hổn hển đầy đau đớn.



Ban đầu Triệu Ngọc còn muốn đi tới chất vấn Lý Lạc Vân, thế nhưng sau khi tới trước mặt anh ta rồi, hắn mới kinh ngạc vì nhìn thấy anh ta không chỉ bị thương ở bả vai mà trên bụng vẫn còn cắm một con dao găm gần như sâu lút cán.



Đây...



“Đội trưởng Lý! Anh...” Triệu Ngọc lao tới trước mặt Lý Lạc Vân, lúc này hắn mới nhận ra một điều.



Trong phòng...



Hỏng rồi!



Triệu Ngọc chợt nhớ ra trong phòng vẫn còn một tên sát thủ! Mặc dù lúc nãy gã đã bị mình đá cho bất tỉnh nhân3sự, nhưng mà không biết lúc nào gã sẽ tỉnh lại!



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc chạy vội vào trong phòng để kiểm tra. Sau khi vào trong, hắn giật mình vì nhìn thấy tên sát thủ kia đã nằm trên giường trong trạng thái hoàn toàn bất động, trên cằm gã có một lỗ máu, hiển nhiên gã đã bị Lý Lạc Vân dùng súng bắn chết!



Ồ...



Cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu rồi, chắc hẳn là ban nãy lúc bọn họ đang giằng co kịch liệt ở hành lang, tên sát thủ này đột nhiên tỉnh lại, sau đó vật lộn với Lý Lạc Vân.



Trong lúc hai người họ giằng co, tên sát thủ đã đâm Lý Lạc Vân một nhát, còn Lý Lạc Vân thì cướp được súng giảm thanh của gã và bắn chết gã trên giường!



Như vậy xem ra... chắc chắn là mình0đã đoán sai rồi, Lý Lạc Vân tuyệt đối không phải là nội gián, nội gián hẳn là một người khác. Lý Lạc Vân giết người không phải để diệt khẩu, mà bởi vì anh ta lo rằng ba người họ không chống đỡ được nên mới phải bắn chết tên sát thủ kia!



“Này, cậu nằm trên giường của tôi làm gì thế hả? Tôi là người ưa sạch sẽ đấy!” Lúc này, ông già đầu óc lú lẫn kia ngồi xổm trước xác chết, nghiêm túc nói với cái xác rằng: “Cậu đừng có nằm đây, mau... mau xuống đi! Tôi còn phải đi ngủ mà...”



Ông già này...



Lý Lạc Vân...



Lý Lạc Vân không phải nội gián...



Đúng rồi!



Triệu Ngọc chợt nhớ ra khi bọn họ tới hiện trường mới chạm mặt ba tên sát thủ chuyên nghiệp! Giả sử Lý Lạc Vân thật sự đã mật5báo tin tức, vậy thì làm gì có chuyện mấy tên sát thủ này không tới đây sớm hơn để mai phục, đánh cho cảnh sát bọn họ trở tay không kịp chứ?



Nhưng mà...



Nếu như Lý Lạc Vân không phải nội gián, vậy tại sao những tên sát thủ này lại có thể tìm đến đây?



...



Ồ...



Mình hiểu rồi!



Cuối cùng, Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ tới một khả năng. Thôi xong, nếu mình đoán đúng, vậy thì tình hình gấp lắm rồi!



Bây giờ, Triệu Ngọc vừa nhanh chóng cân nhắc phỏng đoán của mình, vừa quan sát đủ thứ bừa bộn khắp mặt đất, hiện trường lộn xộn kinh khủng!



Lúc này, Mã Lão Đán đang che ngực, suy sụp nằm thoi thóp trên mặt đất. Trên sàn nhà chỗ nào cũng dính máu tươi, còn người hộ lý mập mạp kia vẫn đang hôn mê...



“Đội trưởng Lý,4anh cố chịu đựng, cố chịu đựng nhé!” Nhiễm Đào hô to từ ngoài cửa, sau đó hét lên với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, tổ trưởng, tín hiệu của chúng ta bị làm nhiễu rồi! Tôi không thể liên lạc với Tăng Khả và Ngô Tú Vân! Anh mau tới mà xem...”



“Ừ...”



Triệu Ngọc gật đầu, vội vàng chạy ra cửa.



Thật ra, ngay từ lúc giằng co quyết liệt với bọn sát thủ, thông qua máy thăm dò, hắn đã phát hiện ra ở đây đã bị người nào đó đặt máy phá sóng điện tử, cả tòa nhà rộng lớn này đã bị mất tín hiệu rồi!



Tuy nhiên, máy thăm dò có thể tìm ra vị trí đặt máy phá sóng một cách chính xác, chỉ cần gỡ bỏ thiết bị này là tín hiệu sẽ bình thường trở lại.



Triệu Ngọc ngồi xổm xuống xem xét9tình trạng của Lý Lạc Vân. Anh ta bị dao găm đâm trúng bụng dưới, nếu không rút dao ra thì có lẽ tạm thời anh ta sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng.



Nhưng Mã Lão Đán lại khác. Gã bị trúng đạn ngay ở ngực, tính mạng đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc! Vì vậy, Triệu Ngọc vội vàng cho gã uống viên thuốc cầm máu duy nhất để giúp hắn cầm máu tạm thời.



“Nhiễm Đào!” Triệu Ngọc đè tay lên bả vai Nhiễm Đào và dặn dò: “Tôi biết máy phá sóng đặt ở đâu. Cậu cầm một khẩu súng và canh giữ ở đây. Đợi một lát nữa tín hiệu bình thường trở lại, cậu hãy gọi cảnh sát tới cứu viện, đã hiểu chưa?”



“Ừm... Nhưng mà...” Rõ ràng là Nhiễm Đào không hiểu gì cả.



“Còn nữa...” Triệu Ngọc dặn lại lần nữa: “Cậu nhất định phải theo dõi sát sao ông già trong kia, ông ta chắc chắn là đối tượng rất quan trọng với chúng ta đó! Hiểu chưa?”



“Ơ... nhưng mà rốt cuộc là anh đi đâu vậy?” Nhiễm Đào vẫn chẳng hiểu gì.



“Tôi đi cứu Thôi Lệ Châu!” Triệu Ngọc nói xong, không đợi Nhiễm Đào kịp phản ứng, hắn đã nhặt lấy khẩu súng được nạp đạn đầy đủ của gã đội mũ đen, rồi chạy nhanh xuống dưới tầng.



“Gì cơ... Thôi Lệ Châu á? Tại sao lại mọc ra một Thôi Lệ Châu vậy? Đây... rốt cuộc là... Haizz...” Vẻ mặt Nhiễm Đào tràn đầy nghi vấn, nhưng Triệu Ngọc đã biến mất từ lâu.



Triệu Ngọc dựa theo chỉ dẫn của máy thăm dò tàng hình, nhanh chóng tìm thấy máy phá sóng tín hiệu điện tử công suất lớn đặt ở hành lang tầng một.



Rõ ràng cái máy phá sóng này được lắp đặt bởi sát thủ chuyên nghiệp với mục đích ngăn chặn không cho người trong tòa nhà này báo cảnh sát. Bây giờ chỉ cần rút nó ra là tín hiệu có thể khôi phục bình thường và Triệu Ngọc có thể lập tức liên lạc với đám người Tăng Khả nhờ cứu viện.



Tuy nhiên, Triệu Ngọc suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn không rút nguồn điện.



Không được...



Triệu Ngọc nhận ra một vấn đề, nếu bây giờ hắn rút cái máy này ra, vậy thì hắn không thể cứu được Thôi Lệ Châu!



Vốn dĩ lúc nãy ở phòng 606, Triệu Ngọc rốt cuộc đã hiểu rõ một chuyện.



Tại sao đám sát thủ chuyên nghiệp này có thể tìm tới tận nơi? Nếu không phải do Lý Lạc Vân tiết lộ tin tức cho bọn họ, vậy thì chỉ còn lại một khả năng mà thôi, đó là Thôi Lệ Châu đã bị bọn sát thủ tóm được!



Mặc dù hiện tại Triệu Ngọc không có nhiều manh mối lắm, mọi chuyện vẫn còn mơ hồ không rõ, thế nhưng hắn vẫn sắp xếp đầu đuôi sự việc theo kinh nghiệm của mình ở kiếp trước.



Có lẽ mọi chuyện là thế này:



Một tổ chức tội phạm nào đó đã lợi dụng thù hận của Lưu Vũ để đả kích nhà máy sản xuất thuốc và tiến hành vụ án giết người thần tốc đầy tội ác.



Sau khi xong việc, chúng giết Lưu Vũ diệt khẩu.



Tuy nhiên, có khả năng bên trong lọ thuốc được cất trong két sắt của Lưu Vũ có để lại chứng cứ nào đó, mà trùng hợp là chứng cứ này đã bị Thôi Lệ Châu lấy trộm mất.



Tiếp đó, tổ chức tội phạm kia bắt đầu dốc toàn lực tìm kiếm Thôi Lệ Châu để tìm lại chứng cứ.



Về phía Thôi Lệ Châu, cô ta vốn tưởng rằng thứ mình lấy trộm được chỉ là loại thuốc bình thường nên đã bán cho tên bác sĩ vô lương tâm trong bệnh viện tâm thần. Tuy nhiên, sau khi nghe ngóng tin tức, cô ta mới biết chỗ thuốc kia có gì đó mờ ám, vì vậy đã mạo hiểm trộm lại thuốc, nhưng đúng lúc gặp phải Triệu Ngọc.



Sau đó, để tìm kiếm Thôi Lệ Châu, tổ chức tội phạm kia vừa bắt Nhị gia, vừa tung tin thu mua với giá cao nhằm dụ cô ta xuất hiện.



Có thể thấy là có lẽ cuối cùng bọn họ đã tóm được Thôi Lệ Châu! Sau khi Thôi Lệ Châu bị tra tấn và xét hỏi, rốt cuộc cô ta đã khai ra việc mình giấu thuốc ở phòng 606 của viện dưỡng lão. Vì thế cho nên ba tên sát thủ mới có thể tới đây tìm thuốc.



Như vậy dường như mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng!



Vả lại, Triệu Ngọc còn cảm thấy, có khả năng cao là hiện giờ Thôi Lệ Châu đang ở gần đây! Bởi vì kiếp trước hắn chuyên kiếm sống bằng nghề siết nợ nên hắn cực kì hiểu rõ cái mánh khóe siết nợ này.



Đời trước, sau khi bắt được một con nợ, hắn đều phải áp giải người ta đi khắp nơi lấy tiền. Tình hình hiện tại cũng giống vậy, nếu những tên sát thủ kia muốn đòi Thôi Lệ Châu giao đồ, vậy thì chắc hẳn là bọn họ sẽ dẫn cô ta tới!



Vì lẽ đó, rất có thể là Thôi Lệ Châu đang ở gần đây!




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom