• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

  • cuong-tham-576.html

Chương 576: Vụ án kết thúc




72147.png
Lúc này, mấy cảnh sát trên xe đã lảo đà lảo đảo xông đến ven hồ, trong tay bọn họ còn đang xách theo bình chữa cháy. Triệu Ngọc nhìn sang phía bờ hồ, nhưng lại nhìn thấy ở đó có một chiếc xe ô tô đã biến thành một quả cầu lửa!



“Trời ơi! Sao... sao lại thế này!” Lý Lạc Vân không tài nào tưởng tượng nổi, anh ta tuyệt đối không ngờ bọn họ truy đuổi đến cùng nhưng lại nhận được một kết quả như thế!



“Tổ trưởng!” Tăng Khả bước đến gần Triệu Ngọc, nói sau lưng hắn: “Lưu Vũ không chỉ chôn bom ở khắp hầm rượu mà ông ta còn đặt một phần ở trên xe! Em đoán sai rồi! Người bị hại thứ năm không phải bị chết đuối, mà là... bị2nổ chết!”



“Không ổn rồi!” Triệu Ngọc đột nhiên nhớ ra một chuyện, vội vàng vỗ vai Lý Lạc Vân: “Đội trưởng Lý, mau sai người của anh tìm kiếm xung quanh đi, rất có thể là Lưu Vũ vẫn còn đang ở gần đây!”



“Ừ... ừ...” Lúc này Lý Lạc Vân mới kịp phản ứng, vội vàng ra lệnh tìm kiếm.



Triệu Ngọc và Tăng Khả đi tới phía trước kiểm tra chiếc ô tô đã nổ tung. Lúc này, đội cảnh sát đầu tiên có mặt tại hiện trường đang dùng bình chữa cháy dập lửa. Mặc dù thế lửa đã được khống chế, nhưng nhìn chiếc ô tô đã bị nổ đến nỗi biến dạng hoàn toàn này, tất cả bọn họ đều biết rõ trên xe không thể nào có người may mắn sống sót!



“Chúng tôi... chúng7tôi thấy trên xe có người!” Lúc này, một trong những người cảnh sát hình sự không cầm bình chữa cháy vừa nhìn thấy Triệu Ngọc và Tăng Khả liền lập tức chạy tới báo cáo: “Sếp, chúng tôi có thể khẳng định rằng lúc xe nổ tung, trên ghế lái có người! Hơn nữa, lúc ấy... người đó... chắc chắn còn sống!”



“Các anh có nhìn rõ người đó rốt cuộc là ai không?” Tăng Khả vội hỏi.



Nhưng người cảnh sát hình sự kia lập tức lắc đầu: “Xe nổ bất ngờ quá, chúng tôi căn bản không có cơ hội nhìn rõ ràng!”



Xì xì...



Sau khi phun bột chữa cháy, cuối cùng ánh lửa trên xe cũng được dập tắt, phạm vi xung quanh chợt trở nên tối om. Mọi người nhìn chiếc ô tô bị nổ chỉ9còn lại một bộ khung méo mó, nhưng mà không nhìn ra điều gì.



“Lão Phong, anh nhanh chút... nhanh qua đây nào...” Ai ngờ đúng lúc này, hai cảnh sát dập lửa khác đột nhiên gọi về phía Triệu Ngọc: “Có... có biến!”



Hả?



Triệu Ngọc vội vàng chạy tới cạnh chiếc xe. Mặc dù lửa đã tắt hẳn nhưng nhiệt độ vẫn nóng hầm hập như nướng người. Triệu Ngọc thấy hai cảnh sát hình sự kia đang chỉ tay vào cốp sau chiếc xe, ý bảo trong này có cái gì đó.



Đờ mờ!



Sau khi Triệu Ngọc tới gần liền bất ngờ nhìn thấy một bộ thi thể đã bị cháy đen!



Có lẽ vị trí kíp nổ cách cốp sau khá xa, cho nên sau khi bom nổ, thi thể trong cốp sau không bị nổ tan tành mà5vẫn còn giữ nguyên hình dạng thân thể con người. Hơn nữa, Triệu Ngọc còn có thể nhìn rõ thi thể là một người đàn ông.



Trời ạ... Triệu Ngọc lặng lẽ nói thầm, thật không hổ là quẻ “Khôn” uy lực vô cùng! Quẻ “Khôn” vừa xuất hiện, nhất định sẽ có người chết!



“Lẽ nào...” Tăng Khả nhìn thi thể trong cốp sau, nhíu mày nói: “Lẽ nào... người này là Hàn Chấn Hải? Nhưng mà...” Cậu ta lại nhìn ghế lái một cách kinh ngạc và khó hiểu: “Vậy người ngồi ghế lái là ai nhỉ?”



“Không phải chứ?” Triệu Ngọc bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng. Lẽ nào... người bị nổ chết trên ghế lái là... Lưu Vũ?



Có thể không?



Tại sao?



Lưu Vũ cho nổ bom là muốn cùng chết chung với Hàn Chấn Hải ư?



“Tổ trưởng,3không đúng!” Tăng Khả cũng nghĩ đến trường hợp này, vội vàng nói: “Bây giờ còn chưa tới ngày thứ năm mà! Trong vòng một ngày giết tận hai người, lại còn khiến bản thân bị liên lụy, đây không giống tác phong của Lưu Vũ nhỉ? Em cảm thấy Lưu Vũ không có lý do nổ chết luôn cả bản thân mình! Lẽ nào... người bị nổ chết trên ghế lái là một người khác?”



Ôi chao!



Ai dè Triệu Ngọc lại bất ngờ hô lớn: “Chết tiệt, sao tôi lại quên mất chuyện quan trọng như vậy chứ! Tức chết bà nội gấu rồi!”



Đám người Tăng Khả thấy Triệu Ngọc ảo não không thôi thế kia thì đương nhiên không hiểu gì cả. Hóa ra hắn ảo não như vậy là bởi vì hôm nay hắn đã quên phó bản Kỳ Ngộ!



Thời gian mở quẻ hôm nay vào đúng lúc Triệu Ngọc bận rộn nhất. Hắn phải đấu đá với Thôi Lệ Châu ở khách sạn này, rồi lại tình cờ tìm thấy manh mối của vụ án giết người thần tốc này, lại còn đúng lúc hệ thống nâng cấp nữa chứ!



Mọi chuyện gần như đổ xô tới cùng một lúc, khiến Triệu Ngọc quên mất tiêu phó bản Kỳ Ngộ quan trọng.



Chết tiệt!



Triệu Ngọc hối hận không thôi, không biết hôm nay phó bản Kỳ Ngộ sẽ chỉ thị điều gì, chẳng may hắn bỏ lỡ manh mối quan trọng nào đó thì đúng là có hối tiếc cũng không kịp.



Thế nhưng chuyện này không thể hoàn toàn trách hắn được. Hắn nhớ lại cả ngày nay, kể từ lúc ở khách sạn, hắn không có lấy một giây một phút nhàn rỗi nào. Sau đó hắn lại phải quét sạch bọn trộm cướp này, truy tìm hung thủ vụ án tại biệt thự này, cả vụ nổ lớn trước mắt nữa này... tất cả những việc ấy làm cho hắn bận túi bụi, hoàn toàn không có thời gian suy xét quá nhiều chuyện.



Nói tóm lại, vụ án giết người thần tốc do Lưu Vũ gây nên thật sự là diễn biến quá nhanh, nhanh đến mức không chỉ làm cho một mình hắn sứt đầu mẻ trán, mà ngay cả Cục Cảnh sát Tấn Bình cũng không cách nào ứng phó!



Lúc này, Triệu Ngọc cảm thấy mình và Lý Lạc Vân giống nhau, từ trước tới giờ hắn chưa từng gặp vụ án nào hóc búa như thế, điên cuồng đến vậy!



Chỉ trong bốn ngày mà đã có tới sáu người chết! Hơn nữa, loại tội phạm trước nay chưa từng có như là đốt tiền trong khu thương mại và cho nổ hầm rượu thực sự làm cho Triệu Ngọc có phần không chống đỡ nổi.



Không đúng, không đúng...



Tới tận lúc này, Triệu Ngọc cảm thấy mình vẫn chưa nắm được điểm mấu chốt của vụ án giết người thần tốc! Hắn quan sát thi thể trong cốp sau và buồng xe đã hoàn toàn biến dạng, trong lòng hắn thoáng dấy lên một cảm giác không lành. Hắn cảm thấy vụ án này rất có thể vẫn chưa kết thúc...



...



Hơn mười hai giờ khuya, tại phòng họp của Cục Cảnh sát Tấn Bình.



“Bom dùng loại thuốc nổ C4, giống với loại bom tại hầm rượu trong biệt thự!” Lúc này, một anh chàng cảnh sát điều tra hình sự đang báo cáo tình hình với đám người Lý Lạc Vân và Triệu Ngọc: “Bom được đặt ở dưới ghế phụ, hiện tại chúng ta vẫn chưa rõ bom được khởi động bằng cách nào. Phòng giám định đã tìm thấy các bộ phận hài cốt và cấu trúc cơ thể người ở trong xe, hiện tại đã có thể chứng thực trong xe có ít nhất hai người chết.”



“Có rồi, có rồi...” Anh chàng cảnh sát điều tra này còn chưa báo cáo xong thì có một anh chàng cảnh sát điều tra khác vội vã xông vào phòng họp: “Người chết trong cốp sau ô tô đã được chứng thực là Hàn Chấn Hải - phó quản đốc nhà máy sản xuất thuốc Trường Tân Long Thái. Chúng tôi đã lấy được ADN của nạn nhân trong buồng xe và đang tiến hành xét nghiệm. Phòng giám định phải tìm được người thân của Lưu Vũ thì mới có thể đưa ra kết luận cuối cùng là người chết có phải Lưu Vũ hay không!”



“Đội trưởng!” Sau khi anh chàng cảnh sát điều tra kia báo cáo xong, lại có một cảnh sát điều tra khác giơ tay báo cáo: “Đội ba gửi tin nói rằng bọn họ đã tìm toàn bộ khu vực xung quanh hồ một lượt, nhưng không phát hiện tình huống khả nghi! À... Bọn họ muốn xin chỉ thị của anh xem là có thể... thu đội hay không?”



“Không được!” Lý Lạc Vân lập tức nóng nảy, sau đó quát ầm lên: “Nói với bọn họ là phải mở rộng phạm vi tìm kiếm, không chỉ tìm kiếm khu vực xung quanh hồ mà còn phải tìm trong rừng và thôn xóm lân cận! Nếu thiếu người thì bảo bọn họ nghĩ cách điều động cảnh sát nhân dân đi!”



“Rõ!” Cảnh sát điều tra kia vội vàng gọi điện thoại.



“Tổ trưởng, tổ trưởng!” Thật sự là bận tối mắt tối mũi mà! Một người vừa mới rời đi, thế mà lại có thêm một người chạy vào từ ngoài cửa. Nhưng người này không đến tìm Lý Lạc Vân mà chạy thẳng về phía Triệu Ngọc.



Hóa ra người này là Nhiễm Đào của tổ điều tra đặc biệt. Đương nhiên là hắn ta phải báo cáo tình hình với Triệu Ngọc trước tiên: “Tổ trưởng, tôi đã nghe chuyện nổ bom rồi. Vì vậy, lúc nãy tôi lại tới nhà máy sản xuất thuốc một chuyến nữa, lấy về một số thứ và đã đưa tới phòng giám định rồi!”



“Thứ gì?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Bởi vì công việc đòi hỏi nên nhân viên phòng nghiên cứu và phát triển của nhà máy sản xuất thuốc bọn họ đều có bản sao ADN. Tôi đã tìm được bản sao ADN của Lưu Vũ và đưa cho phòng giám định so sánh!” Nhiễm Đào trả lời: “Tôi đoán là sắp có kết quả rồi!”



Tinh tinh... tinh tinh...



Nào ngờ Nhiễm Đào vừa dứt lời thì điện thoại của Lý Lạc Vân vang lên. Lý Lạc Vân vừa thấy phòng giám định gọi tới liền vội vàng bắt máy.



Kết quả là, anh ta chỉ nghe có một câu thôi mà cả người lập tức sững lại như khúc gỗ. Sau khi đặt điện thoại xuống, anh ta mới nói với mọi người bằng vẻ mặt khó tin: “Đã có kết quả so sánh! Bọn họ đã chứng thực người chết trong buồng xe ô tô đúng là Lưu Vũ!”



Hả?



Anh ta vừa dứt lời, mọi người xôn xao hết cả lên.



“Lưu Vũ chết rồi ư? Sợ tội tự sát sao?” Tăng Khả lẩm bẩm với vẻ nghi ngờ: “Nếu ông ta chết rồi, vậy chẳng phải là vụ án giết người thần tốc đã kết thúc rồi sao?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom