• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

  • cuong-tham-574.html

Chương 574: Người thứ năm




72145.png
Một khi bom nổ, tất cả bằng chứng phạm tội sẽ bị hủy, chẳng khác nào lại để cho Lưu Vũ thắng thêm một chặng nữa.



Hơn nữa, bây giờ, sự sống chết của phó quản đốc Hàn Chấn Hải kia còn chưa rõ. Nếu như lại không có tiến triển gì nữa, vậy thì người này sẽ trở thành nạn nhân thứ năm trong vụ án giết người thần tốc!



Vốn dĩ, Triệu Ngọc muốn lợi dụng máy gỡ bom tàng hình của mình để gỡ bom. Nhưng tiếc là trên máy báo động khẩn cấp biểu hiện rõ ràng, vị trí của bom lại bị giấu trong thùng rượu.



Thời gian đếm ngược còn lại của bom quá ngắn, xem như hắn có máy gỡ bom thần kỳ trong người, căn bản2là không thể nào tháo được bom trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.



Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc buộc lòng phải lùi lại để tiến một bước khác, bắt đầu chụp lại những tư liệu kia bằng điện thoại. Ai ngờ, khi hắn chụp đến tấm cuối cùng, lại phát hiện Lưu Vũ lại giấu đi những tư liệu liên quan đến Hàn Chấn Hải.



Bây giờ, cách thời gian bom nổ còn chưa đến mười giây, Triệu Ngọc cũng không kịp ngừng lại lâu, tranh thủ tách tách chụp hai cái, sau đó chạy nhanh đến cổng.



“Nhanh lên, đội trưởng!” Ngô Tú Mẫn nhìn thấy Triệu Ngọc chạy đến, lúc này cuối cùng cũng yên tâm, lập tức chạy lên cầu thang cùng với Tăng Khả.



Tốc độ của Triệu7Ngọc không chậm, chỉ vài giây ngắn ngủi mà đã chạy theo bọn họ ra khỏi ga ra để xe.



Nhưng mà, ai cũng không biết được rốt cuộc uy lực của quả bom này là lớn đến thế nào, sau khi chạy ra khỏi ga ra để xe, ba người dốc hết toàn lực, cố gắng chạy đến nơi xa nhất có thể.



Ầm…



Trong lúc ba người vẫn còn đang chạy, toàn bộ ga ra để xe ở sau lưng đã nổ tung sau một trận ánh sáng chói mắt.



“Nằm xuống!”



Một trận chấn động dữ dội truyền đến, Triệu Ngọc hét lớn một tiếng, ba người cùng lúc ngã xuống.



Trận nổ ầm ầm dữ dội, nổ tung cả ga ra để xe, rất nhiều viên gạch và mảnh vỡ rơi xuống đầy9trời, có vài miếng còn đập lên người bọn Triệu Ngọc.



Một luồng khí nóng lóe trên đỉnh đầu, Triệu Ngọc vội vàng dùng hai tay ôm lấy đầu, không dám cử động.



Chờ đến mấy chục giây sau, ánh lửa mới dần dần tan bớt, tiếng nổ mạnh cũng theo đó mà dần mất đi. Lúc quay đầu lại nhìn thì thấy cả ga ra để xe đều đã bị nổ tung thành đất bằng!



“Tổ trưởng Triệu… Tổ trưởng Triệu…” Lúc này, Lý Lạc Vân dẫn theo các cảnh sát đi đến, đỡ ba người Triệu Ngọc dậy.



Ai ngờ, chờ sau khi bọn họ đỡ Ngô Tú Mẫn dậy, lại phát hiện trước ngực cô ấy đã đỏ thẫm một mảng!



“Chết tiệt!” Lý Lạc Vân lớn tiếng gọi cấp dưới trong kinh5ngạc: “Mau! Xe cấp cứu, nhanh gọi xe cấp cứu!”



Triệu Ngọc nghe thấy tiếng động bất thường vội vàng chạy đến xem xét, chỉ thấy một miếng thủy tinh vỡ đâm thật sâu vào cổ của Ngô Tú Mẫn!



Ngô Tú Mẫn đau đớn nhếch mép, lại không dám hét ra tiếng. Nhưng mà, miếng thủy tinh đó có thể đã làm tổn thương đến động mạch của cô ấy. Từ miệng vết thương máu tươi trào ra ồ ạt, vừa nhìn là đã muốn lấy miếng thủy tinh đó ra.



“Chị Ngô, chị Ngô…” Tăng Khả cũng bị dọa sợ, vội vàng lôi kéo tay của Ngô Tú Mẫn, không cho cô cử động lung tung.



“Tranh thủ thời gian…” Trong đội cảnh sát có người biết cấp cứu, cậu ta vội vàng3lấy băng gạc băng lại, ý đồ cố định lại miếng thủy tinh vỡ đó. Nhưng mà, theo việc máu chảy càng ngày càng nhiều là thấy đã không thể cầm máu được.



“Tránh ra! Tránh ra!” Trong tình thế cấp bách, Triệu Ngọc bỗng nhiên chạy đến trước mặt, một tay ôm Ngô Tú Mẫn vào trong ngực. Sau đó, hắn nhìn kĩ vào miệng vết thương của Ngô Tú Mẫn mấy giây, lại khẽ vươn tay rút miếng thủy tinh ra.



“Này! Anh làm cái gì vậy hả? Điên rồi sao? Cô ấy sẽ chết đó!” Người cấp cứu gào lên một tiếng, muốn ngăn cản nhưng đã chậm một bước.



“Đi cái bà nội gấu nhà cậu!” Triệu Ngọc chửi ầm lên một câu, quát: “Nhanh lên, băng bó!”



Trong phút chốc, người cấp cứu ngây ngẩn cả người! Cậu ta kinh ngạc phát hiện, sau khi rút miếng thủy tinh ra, miệng vết thương của Ngô Tú Mẫn cũng không còn phun máu ra ngoài nữa, máu giống như là đột nhiên ngừng lại từ bên trong vậy.



“Làm sao… Làm sao có thể được chứ?” Người cấp cứu không thể tưởng tượng được mà nói: “Động… Động mạch đó chính là…”



“Động mạch? Còn đập đấy!” Triệu Ngọc quát to một tiếng: “Mẹ nó chứ, nhanh băng bó lại đi! Đừng có mà ngẩn ra đó nữa!”



“Ờ… Ờ…”



Lúc này người cấp cứu mới vội vàng xé băng gạc, băng lại vết thương cho Ngô Tú Mẫn. Để đảm bảo chắc chắn không có gì bất thường xảy ra, sau khi băng bó xong, Lý Lạc Vân vội vàng cử cảnh sát đưa Ngô Tú Mẫn đến bệnh viện chữa trị.



Trong lòng Triệu Ngọc rõ ràng, hắn đã cho Ngô Tú Mẫn sử dụng thuốc cầm máu tàng hình, không cần phải lo lắng cho tính mạng của cô ấy nữa. Vừa đưa Ngô Tú Mẫn đi, hắn lập tức đi đến trước mặt Lý Lạc Vân, nói: “Đội trưởng Lý, chúng ta mau bắt đầu thôi!” Hắn nhìn đồng hồ, nói: “Lưu Vũ rất có thể đã bắt cóc phó quản đốc Hàn Chấn Hải của nhà máy sản xuất thuốc rồi. Chúng ta cần phải tìm ra bọn họ trước mười hai giờ! Nếu không, đương nhiên là Hàn Chấn Hải sẽ trở thành nạn nhân thứ năm của vụ án giết người thần tốc rồi!”



“Hả? Sao mà… còn có thêm một người nữa vậy? Tại sao chứ?” Trong một thoáng, cả người Lý Lạc Vân đều trở nên ngu luôn rồi. Kể từ lúc anh ta làm cảnh sát hình sự đến nay, chưa từng gặp phải một đối thủ nào lợi hại như vậy cả!



Triệu Ngọc giải thích ngắn gọn những thông tin mà Nhiễm Đào thu được, sau đó cầm điện thoại của mình lên: “Đội trưởng Lý, từ khi vừa mới bắt đầu, chúng ta vẫn luôn bị Lưu Vũ nắm mũi dắt đi! Lần này, chúng ta cần phải phản kích lại một chút! Tối hôm nay, nhất định phải kết thúc vụ án này!”



Uy lực nổ của C4 cũng thật lớn, chẳng những san bằng cả ga ra để xe thành đất bằng, thậm chí còn lan đến biệt thự bên cạnh, khiến cho tất cả kính đều bị vỡ, mất điện hoàn toàn.



Ở đây không có cách nào dựng lều, đám người Triệu Ngọc đành phải tạm thời trưng dụng phòng bảo vệ để làm bộ chỉ huy phá án lâm thời.



Bây giờ, việc ưu tiên hàng đầu của cảnh sát là tìm ra Hàn Chấn Hải một cách nhanh nhất! Bởi vì Lưu Vũ muốn giết chết Hàn Chấn Hải, cho nên, tìm được Hàn Chấn Hải thì chẳng khác nào đã tìm được Lưu Vũ.



Nhưng mà, mặc dù Triệu Ngọc mạo hiểm bị nổ bom để chụp được tư liệu. Ấy vậy, sau khi hắn xem xét những tư liệu đó vẫn không biết được, Hàn Chấn Hải rốt cuộc đã bị Lưu Vũ đưa đến nơi nào?



Trong tư liệu của Lưu Vũ, chỉ có ảnh, lý lịch sơ lược, gia đình, thời gian làm việc và nghỉ ngơi… của Hàn Chấn Hải, phía trên cũng không có cách thức và vị trí chính xác nơi ông ta giết người.



“Chết tiệt…” Lý Lạc Vân nhìn tư liệu trên điện thoại không ngừng vò đầu: “Cái tên Lưu Vũ này thật sự là quá ranh mãnh! Tuy rằng cho chúng ta tư liệu nhưng lại không cho trọng điểm! Ông ta rốt cuộc sẽ giết người ở đâu được kia chứ?”



Triệu Ngọc vừa nhìn tư liệu trên điện thoại, vừa chú tâm nhớ lại những gì đã nghe thấy, nhìn thấy ở trong biệt thự. Bỗng nhiên, hắn lại nghĩ đến một điểm quan trọng, vội nói: “Xe! Ô tô! Trong ga ra để xe của Lưu Vũ có dấu lốp xe mới, ông ta có xe!”



“Xe?” Lý Lạc Vân không hiểu lắm.



“Anh nhìn đi…” Triệu Ngọc lại nói: “Nhiễm Đào nói với tôi, Hàn Chấn Hải đã mất tích hai ngày rồi! Điều này nói rõ, chắc là Lưu Vũ đã bắt cóc gã ta vào hai hôm trước rồi! Như vậy… ông ta sẽ giấu người ở đâu đây?”



“Xe… Cốp xe… Nếu là hai ngày, như vậy…” Lý Lạc Vân nhanh chóng nghĩ ra: “Biệt thự! Chỉ có đặt người ở cạnh mình mới an toàn! Vậy… Ý của anh là Lưu Vũ vẫn luôn giấu Hàn Chấn Hải trong biệt thự sao?”



“Tôi nghi ngờ.” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Hàn Chấn Hải mới là chủ mưu hãm hại Lưu Vũ lúc trước. Cho nên, mặc dù Lưu Vũ đã khống chế được gã ta nhưng lại chưa giết gã, mà là muốn chờ đến ngày thứ năm, giết chết tên boss lớn cuối cùng này! Thù hận càng lớn thì càng phải để lại làm sau cùng!”



“Đúng vậy!” Tăng Khả phân tích: “Lưu Vũ rõ ràng biết, khi đám người Bành An Khang, Lục Hiểu Hồng vừa chết, đương nhiên Hàn Chấn Hải sẽ biết được chuyện gì đang xảy ra! Cho nên, Lưu Vũ lo lắng gã ta sẽ trốn đi, lúc này mới chặn đầu ra tay bắt gã ta lại trước, không để gã ta có khả năng trốn thoát! Trời ạ, toàn bộ kế hoạch thật sự là quá tỉ mỉ! Quả thực chính là một tên tội phạm thiên tài mà!”



“Ồ, tôi hiểu rồi!” Lý Lạc Vân đột nhiên nhận ra, vội nói: “Ý của tổ trưởng Triệu là, nếu như Lưu Vũ vẫn luôn khống chế Hàn Chấn Hải, như vậy thì ông ta rất có thể đã lái xe của mình ra ngoài rồi! Tư liệu giết người trên mạng được gửi lên vào ba mươi phút trước, nói cách khác, bọn họ chỉ vừa mới rời khỏi biệt thự có ba mươi phút mà thôi! Chỉ cần… Chỉ cần chúng ta tìm ra xe của ông ta vậy thì có thể đuổi kịp bọn họ rồi sao?”



“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu, ý của hắn chính là như vậy.



“Vậy được!” Lý Lạc Vân vội vàng ra lệnh cho cấp dưới: “Nhanh, các cậu nhanh đi điều tra các camera ở đây, xem xem Lưu Vũ đã lái chiếc xe nào ra ngoài.”



“Vâng!” Vài cảnh sát nhận lệnh đi.



“Mấy người các cậu!” Lý Lạc Vân lại ra lệnh cho mấy cảnh sát khác: “Các cậu lập tức thông báo với bên cảnh sát giao thông, áp dụng luật giới nghiêm ngay lập tức, sau đó yêu cầu bọn họ điều động nhân lực nhiều nhất có thể, phải tìm cho ra xe của Lưu Vũ một cách nhanh nhất! Tổ trưởng Triệu nói không sai, tối hôm nay, chúng ta nhất định phải kết thúc vụ án này!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom