• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (17 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1539

Chương 1539 : Chương 1539NGƯỜI CÙNG XE








Chương 1539NGƯỜI CÙNG XE



“Đây chính là sự thật không gây tranh cãi trước đó.” Tăng Khả bình tĩnh mà tỉnh táo, chỉ vào bảng trắng nói: “Mười một đoạn video giết người, còn có toàn bộ thông tin về người bị hại đều xuất hiện trong túi của Khang Tử Thanh! Chí ít thì em không thể nào nghĩ ra được nếu như Khang Tử Thanh không phải hung thủ thì cả vụ án sẽ là một tình huống như thế nào? Thử nghĩ mà xem.” Tăng Khả giang hai tay ra: “Làm sao hung thủ có thể tùy tiện giao đoạn video giết người quan trọng như vậy cho một người khác được? Tại sao video lại xuất hiện trong túi xách của Khang Tử Thanh?”



Những lời Tăng Khả vừa nói cũng là mối nghi ngờ của các đội viên, vì vậy sau khi cậu ta nói xong, cả căn phòng lại chìm vào yên tĩnh.



“Ủa?” Nhưng không ngờ Nhiễm Đào đã im lặng một hồi lâu lại đột nhiên hưng phấn kêu lên: “Nếu đúng là như vậy thì có lẽ... chỉ còn lại một loại khả năng thôi! Chỉ có như vậy thì chúng ta mới có thể giải thích được tại sao đoạn video giết người của hung thủ lại xuất hiện trong túi của Khang Tử Thanh!”



“Khả năng gì?” Tăng Khả sốt ruột hỏi.



“Có lẽ...” Trong mắt Nhiễm Đào lóe sáng, anh ta nói với vẻ vô cùng hào hứng: “Suy đoán trước đó của tôi là đúng, vụ án video giết người... vốn không chỉ do một người gây ra!! Khang Tử Thanh còn có đồng bọn! Tên hung thủ bình tĩnh, ra tay độc ác lại vô cùng thông minh thật ra là đồng bọn của ông ta! Mà có lẽ Khang Tử Thanh chỉ là đồng lõa...”



“Ồ?” Nhiễm Đào nghĩ theo chiều hướng này, dường như đã tìm ra được điều gì, cuối cùng lại tự hù dọa mình, vội vàng nói: “Chẳng phải chúng ta suy đoán đến bây giờ rồi mà vẫn chưa điều tra rõ được vụ tai nạn xe cộ của Khang Tử Thanh sao? Nhỡ đâu lúc xảy ra tai nạn xe thì tên đồng bọn đó đang ngồi ngay trên xe ông ta thì sao? Đồng bọn của ông ta... cũng đã chết từ lâu rồi!?”



“...” Mọi người nghe thấy lời nói của Nhiễm Đào thì lại chìm vào yên lặng lần nữa.



“Nhưng mà...” Ngô Tú Mẫn nhíu chặt chân mày, nói với Nhiễm Đào: “Cậu thử nghĩ mà xem, nếu như cậu chính là tên hung thủ có tâm tư kín đáo đó thì cậu sẽ chọn một người như Khang Tử Thanh để làm đồng bọn của mình sao? Đây là vụ án giết người hàng loạt đấy! Có thêm một người biết thì nghĩa là có thêm một phần nguy hiểm, nhất là... Giống như loại người không biết khống chế bản thân, tính khí nóng nảy, vả lại còn thích say rượu gây chuyện như Khang Tử Thanh?”



“Chậc chậc... Cũng đúng...” Nhiễm Đào gãi đầu theo thói quen.



“Vậy thì... Nếu là... Nếu là một khả năng khác thì sao?” Tăng Khả chợt hăng hái nói: “Nếu... Khang Tử Thanh không phải là đồng bọn của hung thủ thì sao? Ông ta chỉ là... Ông ta chỉ là trùng hợp ngồi trên cùng một chiếc xe hơi với hung thủ? Trùng hợp gặp tai nạn xe với Khang Tử Thanh thôi thì sao?”



“À... Ý của cậu là cái túi đựng băng video vốn không phải của Khang Tử Thanh, mà là của hung thủ hả?” Nhiễm Đào trừng to hai mắt suy nghĩ một lúc, nhưng lại lắc đầu nói: “Nhưng mà... phải giải thích thế nào về ảnh gia đình của Khang Tử Thanh đây? Tại sao nó lại xuất hiện trong ví tiền của hung thủ?”



“Khả năng này... vẫn rất có khả năng xảy ra.” Tăng Khả huơ hai tay, tiếp tục phân tích: “Ừm, lúc ấy đã xảy ra tai nạn xe cho nên đồ vật tùy thân của bọn họ cũng bị rung lắc rồi rơi lạc mất, đến khi nhân viên y tế thu gom đồ vật cho bọn họ thì khó tránh khỏi sẽ làm xáo trộn đồ vật cá nhân của bọn họ!”



“Như vậy... có vẻ... cũng rất... có lý đấy...” Nhiễm Đào hoảng sợ, lắp bắp khen ngợi, sau đó lại nói: “Còn một khả năng nữa là Khang Tử Thanh biết tội ác của hung thủ! Lúc ấy, hung thủ muốn giết Khang Tử Thanh để diệt khẩu nên mới dẫn đến kết quả là hai người bị tai nạn xe...”



“Nếu như suy đoán này là thật.” Vào giờ phút này, Ngô Tú Mẫn cũng đã nghiêng về phân tích của Tăng Khả, bèn nói: “Vậy thì... Nếu hung thủ đã ngồi trên xe hơi của Khang Tử Thanh thì chứng tỏ mối quan hệ của bọn họ phải thân thiết lắm, cho nên...”



“Cho nên, chỉ cần tìm ra được rốt cuộc là người nào ngồi trên xe thì đó mới là kết thúc mỹ mãn mà chúng ta mong muốn?” Nhiễm Đào tiếp lời: “Nếu là vậy thì vụ tai nạn xe cộ ở tỉnh Tây Giang đó đã trở thành trọng điểm quan trọng mà chúng ta cần phải điều tra rồi! Sếp à...”



Nói tới đây, mọi người đều dời ánh mắt nhìn về phía Triệu Ngọc.



Triệu Ngọc cẩn thận nghiền ngẫm suy đoán của mọi người rồi khẽ gật đầu, nói: “Nếu muốn tra được người này thì có lẽ không khó lắm đâu!”



“Hả? Vậy sao?” Nhiễm Đào lại trừng to hai mắt.



“Dựa vào điều kiện kinh tế của Khang Tử Thanh thì... Làm sao ông ta mua nổi xe hơi chứ?” Triệu Ngọc suy nghĩ, nói: “Rất có thể là lúc ấy, hung thủ vốn không ngồi trên xe hơi của Khang Tử Thanh, mà là...”



“Ồ...” Nhiễm Đào bừng tỉnh hiểu ra: “Mà là Khang Tử Thanh đang ngồi trên xe hung thủ! Cho nên chúng ta chỉ cần điều tra ra thông tin của chiếc xe gặp nạn đó thì sự thật... sự thật đã sáng tỏ như ban ngày rồi?”



“Ừm... Tôi...” Ngô Tú Mẫn xem đồng hồ rồi vội vàng nói: “Bây giờ tôi sẽ liên lạc với bên tỉnh Tây Giang, bảo bọn họ lập tức tiến hành điều tra...”



“Không cần đâu.” Triệu Ngọc xua tay nói: “Không phải chị đã ra tối hậu thư cho bọn họ rồi à? Hay là đặt vé máy bay đi chị Ngô, chúng ta sẽ tự đi điều tra! Thế thì...” Hắn nhìn lướt qua các tổ viên rồi nói: “Tăng Khả ở lại chịu trách nhiệm phân tích các đoạn video, chị Ngô và Nhiễm Đào đi Tây Giang với tôi, đặt ba vé máy bay đi!”



...



Ba giờ chiều, trong phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt ở Cục Cảnh sát Phụng Bình.



“Sếp à, có phải đầu óc của anh bị thoái hóa rồi không? Như vậy là sao hả, chẳng lẽ anh đã quên bây giờ tôi đang ở Bắc Thương à? Anh còn đặt vé máy bay gì nữa?” Giọng nói của Thôi Lệ Châu bất ngờ truyền ra từ điện thoại của Triệu Ngọc: “Nếu như vụ tai nạn xe cộ quan trọng như vậy thì cứ giao cho tôi làm là được, dù sao chuyện bên tháp nước vốn chẳng tra ra được gì cả!”



“Ừm...”



Triệu Ngọc nghe thấy lời này thì lập tức giật cả mình, lúc này mới nhớ tới một chuyện vô cùng quan trọng: Người bị hại đầu tiên Ngụy Kỳ Kỳ trong vụ án chính là người thành phố Bắc Thương, tỉnh Tây Giang.



Bây giờ, Thôi Lệ Châu đang ở Bắc Thương điều tra địa điểm mà Ngụy Kỳ Kỳ bị giết hại, mà vụ tai nạn xe cộ lại trùng hợp xảy ra ở vịnh Đại Nguyệt của thành phố Bắc Thương, chẳng lẽ đây chỉ là một sự trùng hợp hay thế nào?



Liệu giữa hai đầu mối này có mối liên hệ gì hay không?



“Tiểu Thôi.” Triệu Ngọc vội vàng hỏi: “Không tìm thấy tháp nước... Địa điểm Ngụy Kỳ Kỳ bị giết hại à?”



“Đúng, tháp nước thì tôi có tìm thấy.” Thôi Lệ Châu bất đắc dĩ nói: “Nhưng sau khi so sánh hiện trường thì lại thấy không giống như trong video. Anh biết đấy, Bắc Thương là tỉnh lị của tỉnh Tây Giang mà, nơi này phát triển không hề chậm hơn Việt Châu.” Thôi Lệ Châu buồn rầu nói: “Khả năng tìm được địa điểm giết người chính xác là cực kỳ nhỏ bé! Cho nên các anh không cần tới đây đâu, trong hai ngày qua, tôi đã làm quen với mấy lãnh đạo ở Bắc Thương này rồi! Chẳng phải chỉ là điều tra vụ tai nạn xe đó thôi sao, cứ giao cho tôi là được!”



“Ừm...” Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không yên tâm lắm nên nhấn mạnh một câu: “Tiểu Thôi, vụ tai nạn xe này rất quan trọng, nếu như hung thủ vụ án video giết người không phải Khang Tử Thanh thì rất có khả năng là lúc ấy, hung thủ thật sự đang ngồi trên cùng một chiếc xe với ông ta! Hơn nữa, chỗ khó điều tra nhất là do khi ấy đã xảy ra sạt lở núi, cảnh sát đã quy vụ tai nạn xe thành thiên tai rồi, cho nên...”



“Tôi biết rồi, tôi biết rồi sếp à!” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nói: “Anh thử nghĩ mà xem, nếu đúng là không để lại một tờ tài liệu nào, cũng không tra được cái gì thì anh vội vã đi tới đây thì có ích lợi gì chứ?”



“Ừm... Chuyện này...” Thôi Lệ Châu nói một câu đã lập tức khiến Triệu Ngọc á khẩu không nói được lời nào.



.



“Vì vậy, tôi đã quen thuộc với bên này rồi, cứ để tôi đi điều tra thử xem, có gì mà không được?” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nói: “Nếu như tôi không giải quyết được thì lại làm phiền ‘người quét sạch những vụ án chưa giải quyết’ đích thân ra tay cũng đâu có muộn?”



“Ừm...” Triệu Ngọc vẫn còn do dự.



“Anh mới vừa từ Vaqueria trở về, cần phải nghỉ ngơi cho khỏe, nghe lời tôi đi.” Thôi Lệ Châu khuyên nhủ: “Tạm thời anh cứ ở lại Phụng Bình nghiên cứu vụ án đi, giao chuyện tai nạn xe cộ lại cho tôi!”



“Con bé này...” Triệu Ngọc không thể làm gì hơn, đành phải gật đầu, nói: “Được rồi, nếu như cô đã nói vậy thì cô làm nhé! Một khi tra được tin tức gì thì nhớ phải thông báo cho tôi đầu tiên!”



“Được rồi...” Thôi Lệ Châu hớn hở trả lời: “Anh chỉ cần đứng đó nhìn là được rồi...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom