• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1536

Chương 1536 : Chương 1536THEN CHỐT: ẢNH GIA ĐÌNH








Chương 1536THEN CHỐT: ẢNH GIA ĐÌNH



Tám giờ sáng ngày hôm sau, quầy thức ăn sáng bên ngoài cao ốc Cục Cảnh sát Phụng Bình.



Triệu Ngọc nhai kĩ miếng thịt bò trong miệng. Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy vui mừng chính là hắn đã trồng lại được cái răng bị rơi ở Talstein rồi.



Đạo cụ của hệ thống đúng là không tầm thường, cái răng trồng lại này gần như chẳng có gì khác với cái ban đầu, khi nhai đồ ăn cũng rất mạnh mẽ hùng hồn...



“Ừm...” Trước khi húp nước canh thịt bò, Nhiễm Đào đã định nói gì đó với Triệu Ngọc rồi, bây giờ thấy Triệu Ngọc cười híp mắt như vậy thì anh ta đặt đũa xuống, hỏi nhỏ: “Sếp à, ngày hôm qua có chuyện gì vậy? Có phải anh còn có nghi ngờ gì không? Tôi nói thật này, anh đừng nóng vội, tôi không nghĩ ra nếu như Khang Tử Thanh không phải là hung thủ của vụ án video giết người thì còn có khả năng nào nữa? Vụ án này đã sáng tỏ đến nỗi không thể sáng hơn được nữa rồi!”



“Không phải, ý tôi không phải như vậy!” Triệu Ngọc húp một miếng nước canh thịt bò nóng hôi hổi rồi cười nói: “Tôi cũng giống cậu, tôi cũng biết Khang Tử Thanh chắc chắn là hung thủ giết người! Nhưng mà chúng ta là người theo đuổi sự thật, cho dù có thế nào cũng phải trả toàn bộ tình tiết của vụ án mạng về trạng thái ban đầu, không thể có chút sơ hở nào mới được!”



“Điều này là đương nhiên phải làm rồi. Thật ra vụ án này khó là khó ở chỗ Khang Tử Thanh đã chết!” Nhiễm Đào nói ra điểm chính: “Nếu như ông ta còn sống, hoặc chí ít là vẫn trong trạng thái người thực vật thì chúng ta đã có thể có được số liệu chính xác. Nhưng bây giờ, chẳng những thi thể đã bị hỏa thiêu mà cũng không để lại một tấm ảnh nào cả, trừ tấm ảnh 3x4 không được rõ ràng lắm trên hộ khẩu ra thì chúng ta chẳng có thứ nào hữu ích cả...”



“Không phải.” Triệu Ngọc vội vàng nói: “Chẳng phải chúng ta còn tìm được một tấm hình gia đình trong túi của Khang Tử Thanh à?”



“À, đúng rồi, đúng rồi, tôi suýt quên mất!” Nhiễm Đào gãi đầu: “Tấm ảnh đó đã được mang đi phân tích rồi, người trong ảnh chắc là cha mẹ và vợ con của Khang Tử Thanh. Ài! Một nhà năm người vốn trọn vẹn biết bao nhiêu. Thế mà bây giờ lại rơi vào kết cục thê thảm thế này, hình như chỉ còn lại đứa con trai còn sống thôi thì phải?”



“Đúng rồi.” Nhiễm Đào lại hỏi: “Hôm qua anh nóng lòng hỏi giám đốc về người phụ nữ đó như vậy, có phải người phụ nữ đó chính là vợ trước của Khang Tử Thanh không? Nếu bà ta còn dẫn đứa con tới thì chắc chắn đứa con đó chính là con ruột của Khang Tử Thanh rồi nhỉ?”



“Có thể là vậy.” Triệu Ngọc nói: “Vợ trước của Khang Tử Thanh đã qua đời rồi nhưng chúng ta cần phải tìm được đứa con trai này, chỉ khi tìm được anh ta thì chúng ta mới có thể hiểu được rốt cuộc thì Khang Tử Thanh là người như thế nào?”



“Vấn đề này thì dễ thôi, chẳng phải ở Cáp Long Giang à?” Nhiễm Đào vỗ ngực mình: “Để tôi đi đi, bảo đảm trong hôm nay, tôi sẽ tìm được người về cho anh!”



“Không cần đâu.” Triệu Ngọc uống sạch nước canh thịt bò rồi mới nói: “Ngô Tú Mẫn đã phái người đi tìm rồi, có lẽ lúc này đã liên lạc được rồi ấy chứ?”



“Bát của anh còn nhiều thịt bò quá này!” Nhiễm Đào chỉ vào bát của Triệu Ngọc rồi nói: “Nào, để tôi đi lấy thêm nước canh cho anh!”



Nhiễm Đào vừa nói xong đã bưng bát của Triệu Ngọc, đi về phía ông chủ bán đồ ăn sáng.



Lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một cơn gió thổi tới, Triệu Ngọc theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhưng không ngờ vừa liếc mắt, hắn đã phát hiện một người đi đường nào đó ở con phố đối diện bỗng nhiên kéo mũ thấp xuống, vội vàng tránh đi.



Hửm?



Bởi vì người nọ biến mất quá nhanh, cùng với khoảng cách quá xa cho nên Triệu Ngọc không nhìn thấy rõ ràng lắm.



Nhưng hắn lại lầm bầm, người đó... có phải người đó nhìn về phía mình không?



Chậc chậc...



Triệu Ngọc tặc lưỡi, lập tức nhìn vào máy thăm dò tàng hình trong đầu. Nhưng trên máy thăm dò trừ phát hiện một khẩu súng lục trên người Nhiễm Đào ra thì không phát hiện ra bất kỳ nguy hiểm nào cả.



Ừm...



Chỉ mong... là do mình nghĩ nhiều quá thôi?



“Sếp à.” Lúc này, Nhiễm Đào đã đẩy một bát thịt bò đầy nước canh tới trước mặt Triệu Ngọc rồi nói tiếp: “Tôi đã đưa túi của Khang Tử Thanh đến khoa giám chứng để họ thu thập chứng cứ rồi. Nhưng vấn đề khó khăn của chúng ta bây giờ là Khang Tử Thanh không có tiền án, chúng ta không có vân tay và ADN của ông ta, cho nên dù có được số liệu thì có phải vẫn không dễ so sánh lắm hay không?”



“Cho nên con trai của ông ta rất quan trọng!” Triệu Ngọc nói: “Chỉ có anh ta mới có thể cung cấp ADN gần với Khang Tử Thanh cho chúng ta.”



“Nhưng mà anh cũng đừng mắng tôi nhé, tôi cho rằng đã không còn cần thiết nữa rồi!” Nhiễm Đào nói: “Nếu như trong túi của Khang Tử Thanh không có ảnh người nhà của ông ta thì có lẽ chúng ta còn có thể phủ nhận. Nhưng đằng này đã có tấm ảnh gia đình thì rõ ràng toàn bộ những thứ trong túi và ví đều là của ông ta mà!



Cuộn băng video, lại thêm ảnh của Trương Hà thì có khác gì sự thật như ván đã đóng thuyền đâu, chắc như đinh đóng cột rồi! Cho nên.” Nhiễm Đào hài lòng húp một ngụm nước canh thịt bò, khuyên nhủ: “Sếp à, hay là anh thả lỏng chút đi, đừng căng chặt như vậy nữa! Tuy vụ án này lớn nhưng công việc còn lại không có gì khó khăn nữa, chẳng phải chúng ta chỉ cần thu thập chứng cứ, thu thập chứng cứ, rồi lại thu thập chứng cứ thì chẳng phải đã không còn chuyện gì nữa à? Mặc dù không thể tự tay bắt hung thủ nhưng Khang Tử Thanh đã nằm liệt trên giường bệnh mười một năm, cũng coi như là làm ác gặp quả báo rồi mà?”



Nghe lời nói của Nhiễm Đào, Triệu Ngọc không những không thả lỏng, mà còn cảm thấy cả người càng khó chịu. Trong lúc căng thẳng, hắn lại lo âu sờ lên lỗ tai mình, dường như cảm giác ù tai đó lại bắt đầu xuất hiện khiến hắn rất khó chịu...



...



Mười lăm phút sau, Triệu Ngọc và Nhiễm Đào bước vào phòng làm việc, Ngô Tú Mẫn và Tăng Khả lập tức ra đón, hai người tranh nhau báo cáo tin tức mới nhất cho hắn.



“Tổ trưởng.” Ngô Tú Mẫn là người nói trước: “Tôi đã tìm được con trai Lý Mặc của Khang Tử Thanh rồi! Cảnh sát Cáp Long Giang đã dẫn cậu ta tới Cục Cảnh sát địa phương, cũng đã kết nối cuộc gọi video rồi, chỉ chờ cậu vào hỏi thôi!”



“Ồ?” Triệu Ngọc sốt ruột hỏi: “Bây giờ con trai ông ta đang làm nghề gì vậy?”



“Bán thịt trong chợ thức ăn.” Ngô Tú Mẫn trả lời: “Anh ta đã xác thực chuyện mẹ anh ta đã qua đời vì bệnh ung thư, còn cha dượng thì đã mất tung tích trước khi mẹ anh ta mắc bệnh rồi!”



“Đứa trẻ tội nghiệp.” Triệu Ngọc than thở rồi nói: “Được rồi, mọi người báo lại những tin tức mới nhất cho tôi đi, lát nữa, tôi sẽ đi trò chuyện video với Lý Mặc!”



“Tỉnh Tây Giang vừa truyền tin tức về.” Ngô Tú Mẫn tiếp tục nói: “Do vụ tai nạn xe của Khang Tử Thanh thuộc về thiên tai cho nên Bộ Giao thông địa phương không lập hồ sơ vụ án, bây giờ đã không tìm được bất kỳ tin tức nào liên quan tới vụ tai nạn xe cộ đó nữa, không ai biết khi đó ông ta chạy xe gì, hoặc là trên xe có còn người nào khác hay không?”



“Không thể như vậy được.” Triệu Ngọc lập tức nghiêm mặt lại: “Gây sức ép cho bọn họ, nếu như trong ba ngày không tra ra được tài liệu cụ thể về vụ tai nạn xe cộ đó thì tôi sẽ để phòng Giám sát của Tổng cục Hình sự tìm bọn họ uống trà!”



“Tôi đã tạo áp lực cho bọn họ rồi.” Ngô Tú Mẫn gật đầu nói: “Bọn họ đã đồng ý rằng sẽ cố hết sức đi tra xét!”







“Còn gì nữa không?” Triệu Ngọc hỏi tiếp.



“Còn.” Ngô Tú Mẫn đưa một tập tài liệu có hình ảnh cho Triệu Ngọc: “Tấm danh thiếp này được phát hiện ra trong di vật của Khang Tử Thanh.”



Triệu Ngọc nhận lấy nhìn thử, chỉ thấy trên danh thiếp có viết các dòng chữ “Truyền thông Giải trí Tân Triều”, “Thu Thiên”.



Bất ngờ nhìn thấy hai danh từ này khiến Triệu Ngọc lập tức sững người ra, bởi vì hắn đã hiểu được tấm danh thiếp này chứng tỏ cho điều gì.



“Người bị hại cuối cùng trong vụ án tên Tào Nhạc Kiều chính là phóng viên của công ty Truyền thông Giải trí Tân Triều, mà “Thu Thiên” chính là bút danh của Tào Nhạc Kiều, cũng có nghĩa là...” Ngô Tú Mẫn chỉ vào bức ảnh trong tài liệu, nói: “Tấm danh thiếp này là của người bị hại Tào Nhạc Kiều! Mà Khang Tử Thanh cũng có liên quan với Tào Nhạc Kiều...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom