• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1521

Chương 1521 : Chương 1521








Chương 1521VỤ ÁN LỚN LẠI TRỖI DẬY



Chín giờ sáng, trong văn phòng tạm thời của tổ điều tra đặc biệt, ngoại trừ Thôi Lệ Châu ra, tất cả thành viên của tổ điều tra đặc biệt đều ở đây, kể cả người mới vừa chạy tới Việt Châu hội họp với mọi người là pháp y Trương Bồi Bồi.



“Danh tính của hai người bị hại mới nhất đã được điều tra rõ ràng, tên của người bị hại thứ tám là Cung Dật Lệ.” Miêu Anh chỉ vào bức ảnh chụp một cô gái buộc tóc đuôi ngựa trên màn hình và giới thiệu: “Là người của thành phố Nam Dương, tỉnh Quế Châu, mất tích vào năm 2005, là một nghệ sĩ chuyên biểu diễn trên đường phố!”



“Còn người bị hại thứ chín là người của thành phố Hải Lan, tỉnh Quỳnh Châu.” Miêu Anh lại thay một bức ảnh của cô gái khác và nói: “Tên cô ấy là Ngô Ngạo San, mất tích vào năm 2005, là một diễn viên múa, chính là diễn viên trong vở kịch múa ‘Ấn tượng Quỳnh Châu’ có quy mô lớn ở Hải Lan, lại còn là diễn viên múa chính nữa!”



“Ấn tượng Quỳnh Châu...” Nhiễm Đào nhớ lại nói: “Tôi và Tiểu Lệ có đi xem lúc ở nghỉ phép Hải Lan rồi, rất xa hoa, rất đẹp!”



Lời nói của Nhiễm Đào nhất thời đổi lấy vẻ xem thường của Ngô Tú Mẫn.



“Mất tích năm 2005... thành phố Hải Lan...” Triệu Ngọc ôm cánh tay, cân nhắc và nói: “Thời gian lại cách một năm! Phạm vi người bị hại lại mở rộng...”



Triệu Ngọc nói như vậy, trong lòng tự nhiên dâng lên một nỗi bất an, nếu lại xuất hiện hai đoạn video giết người, thế thì ai ngờ tương lai còn có thể có bao nhiêu đoạn video xuất hiện?



Tên sát thủ hàng loạt tàn nhẫn này, rốt cuộc đã giết bao nhiêu người!?



“Giết chín người trong thời gian sáu năm...” Miêu Anh cũng nắm chặt tay, nói: “Tính chất của vụ án này đã vượt qua vụ án ác ma rồi!”



“Hơn nữa.” Miêu Anh lo lắng mà nói: “Lúc này, hung thủ tải lên hai đoạn video một lúc thế này, có phải... Hắn đã phát hiện ra điều gì rồi hay không?”



“Ừm...” Tăng Khả vội vàng nói: “Lúc trước cũng từng có hai file được đăng tải cùng một lúc mà! Có lẽ... vẫn chưa đến mức hỏng bét như thế đâu!”



“Tăng Khả.” Triệu Ngọc chỉ vào màn hình và nói: “Cậu hãy nói về hai đoạn video mới nhất cho chúng tôi nghe đi!”



“Vâng!” Tăng Khả vội vàng mở ra tư liệu và bức ảnh của người bị hại, giới thiệu: “Về hai đoạn video mới nhất được tải lên, cách quay chụp giống các file trước y như đúc, người tải lên cũng sử dụng nick ấy, đúng là cùng một người!”



Nói xong, Tăng Khả bấm sang hình ảnh khác, một bức ảnh chụp màn hình của trang web xuất hiện trên màn hình lớn, trên đó có viết dòng chữ “OYD000172219”.



Triệu Ngọc đã cực kỳ thuộc tên nick của người này rồi, đúng là tài khoản mà người đăng video sử dụng.



“Thời gian phát của hai video cũng tương tự như các video trước đó, một file là 20 phút 15 giây và file kia là 21 phút 34 giây. Về nội dung phát thì cũng giống như các file mà chúng ta đã xem trước đây...”



“Tổ trưởng Triệu.” Trương Bồi Bồi cầm một phần tư liệu và nói: “Nếu tổ giám định video xem xét cả quá trình quay chụp đều là sự thật, thì những vết thương mà hung thủ gây ra cho người bị hại hoàn toàn đủ để gây trí mạng!”



“Tôi đã xem tất cả các đoạn video rồi, mỗi một file đều giống nhau! Hơn nữa…” Pháp y Trương lại nói: “Ở cuối mỗi đoạn video, chúng ta có thể thấy rõ rằng người bị hại không có dấu hiệu nào của sự sống cả, cho nên...”



Suy luận của pháp y Trương không khỏi khiến không khí bên trong văn phòng càng thêm áp lực.



Thật ra, không cần cô ta nhắc nhở, trong lòng mỗi người đều rõ ràng, các cô gái bị hại trong những đoạn video đó đều đã chết, chẳng qua, chưa nhìn thấy thi thể thực sự nên tất cả mọi người đều không muốn chấp nhận mà thôi.



“Cũng giống như những người khác.” Thấy thế, Miêu Anh lại giới thiệu tin tức về người bị hại để dời đi lực chú ý của mọi người: “Cả hai người bị hại này đều biến mất trong thành phố mà họ đang sinh sống, cũng đều không có dấu hiệu nào trước khi bị mất tích!”



“Tổ trưởng Triệu.” Cô quay sang nói với Triệu Ngọc: “Trước đây, chúng ta đã thảo luận về đặc điểm chung giữa những người bị hại và em nghĩ rằng chúng ta có thể thêm một điều nữa...” Miêu Anh chỉ một ngón tay lên tấm bảng trắng: “Những cô gái đó đều chưa kết hôn!!”



“Ồ? Chưa kết hôn?” Về điểm này, Triệu Ngọc lúc trước đích thật là không ngờ tới.



“Chẳng những chưa kết hôn mà toàn bộ đều không có con cái gì! Ở phương diện này... Ừm...” Miêu Anh nhìn thoáng qua tư liệu, nói: “Chỉ có người bị hại thứ sáu Trương Hà đã từng kết hôn, nhưng khi mất tích đã ly dị rồi.”



“Chuyện này... Sẽ không là sự trùng hợp nào đó đấy chứ?” Nhiễm Đào nhìn không ra điểm giống nhau này có vấn đề gì?



Nhưng Triệu Ngọc lại lập tức nghĩ tới một điều, liền nhướng lông mày lên nói với Miêu Anh: “Nói cách khác, nếu điểm giống nhau này thật sự được thành lập... vậy thì chứng tỏ...”



“Có khả năng không phải hung thủ lập tức chọn ngay người bị hại.” Miêu Anh gật đầu, nói ra đáp án: “Ít nhất thì trước khi xác định thực hiện vụ bắt cóc, hung thủ từng tiến hành điều tra xem xét, tiếp cận người bị hại!”



“Ồ...”



Nghe đến đó, hai người Triệu Miêu không khỏi đặt ánh mắt lên người Ngô Tú Mẫn, bởi vì trước đó, Ngô Tú Mẫn chủ yếu phụ trách điều tra các mối quan hệ của người bị hại.



“Không có... Trước mắt tôi vẫn chưa tìm ra được người nào có liên quan từ hai người bị hại trở lên!” Ngô Tú Mẫn lắc đầu nói: “Khoảng cách các vùng sinh sống giữa họ quá xa.”



“Đừng có gấp.” Triệu Ngọc khuyên nhủ: “Khoảng cách quá xa là một chuyện tốt, vì một khi phát hiện có người mà cùng quen biết thì hiềm nghi của người này chắc chắn sẽ lớn hơn nữa! Cho nên, chị Ngô, kế tiếp, chị hãy mở rộng phạm vi lớn hơn.” Triệu Ngọc dặn dò: “Liệt kê tất cả người quen của từng người bị hại, hung thủ... có thể là người làm bất cứ nghề nghiệp gì, nhân viên vệ sinh, người phát thư, thợ cắt tóc, hoặc là bất cứ nghề nào khác!”



“Hiểu được, tôi sẽ mở rộng phạm vi tìm kiếm rộng hơn...” Ngô Tú Mẫn nhận lệnh, gật đầu.



Cho đến nay, hình thức phá án của tổ điều tra đặc biệt càng trở nên chính quy, ngoại trừ Triệu Ngọc phụ trách tổng chỉ huy, Miêu Anh phụ trách phối hợp ra, tất cả các thành viên khác đều có đoàn đội chuyên nghiệp riêng để phục vụ cho từng hạng mục.



Những người này đều từ văn phòng tỉnh Việt Châu cung cấp, người được chọn tới chẳng những đều là tinh anh mà còn có thể căn cứ theo nhu cầu của việc điều tra vụ án mà mở rộng phạm vi bất cứ lúc nào.



Kể từ đó, không thể nghi ngờ rằng đã khiến các thành viên của tổ điều tra đặc biệt càng thêm thuận buồm xuôi gió.



Chi chi chi...



Theo đầu bút di chuyển, Triệu Ngọc ghi tin tức về hai người bị hại mới xuất hiện lên bảng trắng.



Đây là thói quen mà Triệu Ngọc luôn giữ từ xưa tới nay, mỗi một manh mối trên bảng trắng, hắn đều muốn đích thân viết vào, chưa bao giờ để người khác viết thay.



Đợi đến khi viết xong, hắn bỗng nhiên lại phát hiện một vấn đề hơi khó nhận thấy.



“Chậc chậc...” Triệu Ngọc khóa chặt mày, chỉ vào tư liệu mà mình vừa mới viết xong trên bảng trắng và nói: “Mọi người nhìn xem, đây là phân bố thời gian mà hung thủ gây án.”



“Một vụ vào năm 1999, một vụ trong năm 2000, một vụ trong năm 2001, ba vụ trong năm 2002, một vụ vào năm 2004, hai vụ vào năm 2005... Tình hình phân bố kiểu này, có phải... không giống lắm với vụ án ác ma và cả vụ án thi thể nữ không đầu không nhỉ!”



“Ừ nhỉ!” Nghe Triệu Ngọc nói như vậy, Nhiễm Đào lập tức nhìn ra điểm này: “Giết mỗi năm một người trong ba năm đầu, nhưng lại đột nhiên giết chết ba người trong năm 2002!”



“Thế nhưng... Phía sau, tới năm 2003 lại không hề giết ai cả? Vào năm ấy, hung thủ không gây án sao? Hay là...”



“Không phải một năm đâu.” Triệu Ngọc chỉ vào tư liệu trên bảng trắng, sửa đúng: “Người bị hại thứ sáu mất tích vào cuối năm 2002 và người bị hại thứ bảy Khúc Kiều mất tích vào tháng 12 năm 2004, cách nhau tận hai năm!”



“Hai năm cơ à...” Nhiễm Đào sờ trán theo thói quen, suy đoán: “Tôi thấy có thể hung thủ đã gặp tai nạn xe cộ, vào ở bệnh viện! Hoặc là vào tù, ngồi xổm ở đó hai năm!”



“Không thể nói như vậy được.” Ngô Tú Mẫn phản bác Nhiễm Đào theo thói quen: “Cậu làm vậy là không nghiêm túc chút nào cả, hung thủ đăng tải đoạn video không có quy luật, ai cũng không thể cam đoan sẽ còn có đoạn video mới xuất hiện đúng không? Có lẽ hắn chỉ là chưa đăng người bị hại năm 2003 thôi...”



“Còn có nạn nhân nữa cơ à!? Không phải chứ!” Nhiễm Đào nhếch miệng: “Đã chín người rồi, tên ác ma giết người biến thái này, rốt cuộc đã giết bao nhiêu người thế?”



“Tôi cảm thấy lời nói của chị Ngô cũng không đúng lắm!” Ai ngờ, Tăng Khả lại có vẻ như đứng về phía Nhiễm Đào, nói: “Người tải đoạn video lên chưa chắc đã là hung thủ giết người đúng không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom