• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1347

Chương 1347 : Chương 1347CUỘC CHẠY TRỐN KHỐC LIỆT (6)







Tình huống gì đây?



Vừa nhìn thấy máy bay đột nhiên bay trở lại, Triệu Ngọc và Juliet đều sững sờ. Chiếc máy bay này vẫn là chiếc trước đó, nhưng phần đuôi bị trục trặc đã được loại bỏ rồi, giúp nó bay càng vững vàng hơn.



Gay go rồi!



Triệu Ngọc buồn rầu. Vào giờ phút này, bọn họ đã chạy ra khỏi rừng cây một đoạn rất xa, không có sự che chắn của cây cối thì bọn họ không có cách nào đấu lại máy bay trực thăng cả.



Chỉ cần người ta bay tới bắn một băng đạn thì bọn họ đã xong đời ngay rồi.



“Mau... Mau chạy đi!” Juliet thấy máy bay đã càng ngày càng gần, nôn nóng tới độ gào lên với Triệu Ngọc, bảo hắn mau chóng lái xe đi.



Nhưng mà trong nháy mắt đó, Triệu Ngọc vẫn còn đang suy nghĩ những vấn đề khác, nên không hề nhúc nhích.



“Triệu Ngọc, đừng chần chừ nữa! Chạy đi chứ?” Dưới tình thế cấp bách, Juliet thậm chí còn gào ra một câu tiếng Hoa lõm bõm nữa.



“Chờ một chút... Juliet, cô có biết bơi không?” Triệu Ngọc không nóng lòng khởi động xe motor, mà lại hỏi một đằng trả lời một nẻo, hỏi ngược lại một câu: “Swimming?”



“Biết! Thì sao?” Gương mặt của Juliet cũng đã biến dạng rồi.



“Vậy thì được rồi!” Triệu Ngọc không đợi Juliet kịp có phản ứng gì thì đã đẩy cô ta xuống xe motor rồi.



Á!



Juliet hoàn toàn không ngờ tới Triệu Ngọc lại đột nhiên ra tay với mình, cho dù thân thể cô ta có rắn chắc nhưng vẫn bị Triệu Ngọc đẩy xuống xe.



Vào giờ phút này, xe motor đang dừng lại trên một quốc lộ nhỏ bên cạnh sân golf, sau khi Juliet bị đẩy xuống xe motor thì cũng vừa lúc rơi vào trong một con sông nhỏ bên cạnh sân bóng.



Mực nước trong con sông cao khoảng một mét, thoáng chốc Juliet đã bị ướt đẫm cả người...



“Juliet, mau chóng nín thở đi!” Triệu Ngọc hô to một tiếng vào trong dòng nước: “Những việc còn lại cứ giao cho tôi!”



Nói xong câu này, Triệu Ngọc vặn ga xe motor lên, chiếc motor Norton 500 kiểu cũ phát ra một loạt tiếng nổ ầm vang, rồi vọt nhanh như chớp về phía trước.



“Súng... Súng, súng, súng... Này...” Đến bây giờ, Juliet mới hiểu được ý tốt của Triệu Ngọc, biết hắn là muốn dẫn dụ kẻ địch đi, vì vậy cô ta vội vàng chỉ vào khẩu súng trường trong tay mình mà liên tục kêu lên mấy tiếng, nhưng mà Triệu Ngọc đã nghênh ngang rời đi từ lâu, nên không hề nghe thấy được.



Vù vù vù...



Triệu Ngọc mới vừa đi thì tiếng máy bay trực thăng đã ầm vang bay tới, làm Juliet hoảng sợ phải vội vàng chui vào trong nước, ẩn náu phía dưới bóng râm của dòng sông.



Phi công trên máy bay một lòng chỉ muốn báo thù, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc xe motor, cho nên không chú ý đến Juliet trong sông, sau khi điều khiển máy bay trực thăng lao nhanh qua mặt đất thì đã chạy thẳng đuổi theo chiếc motor...



Bì bõm...



Tiếng nước vang động, Juliet ló đầu ra khỏi mặt nước, đợi sau khi thấy chiếc máy bay trực thăng đáng sợ kia đã đi xa thì lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên, cảm xúc của cô ta lại trở nên vô cùng phức tạp.



Bởi vì, theo cô ta thấy thì, lần này, Triệu Ngọc đã đi vệ sinh vào đũng quần rồi - phân (chết) dính mông (chắc) rồi!!!



Brừm brừm brừm...



Tiếng động cơ của motor kiểu cũ nổ lên, thậm chí đôi lúc còn thấy giống máy cày nữa.



Triệu Ngọc biết, chiếc xe cà tàng này vẫn còn có thể nổ máy thì xem như là hắn đã trúng thưởng lớn rồi, cho nên cũng không mong đợi quá nhiều.



Hắn phải ném Juliet xuống xe, ngoài lý do phải dẫn dụ kẻ địch ra thì cũng vì không muốn để Juliet nhìn thấy nó sau khi hắn sử dụng thêm đạo cụ.



Dù gì thì đạo cụ có uy lực mạnh mẽ, với cả cũng không phải thứ có thể cho người khác biết, cho nên một khi bị Juliet nhìn thấy thì sẽ ảnh hưởng tới sự phát huy của mình.



Vào giờ phút này, không có sư tỷ Dagger sau lưng nữa, Triệu Ngọc cảm thấy thả lỏng rất nhiều. Hắn lập tức tăng máy gia tốc lên mức cao nhất khiến cho chiếc xe motor cũ kỹ đó chỉ trong một khoảnh khắc đã “bùng nổ” với tốc độ nghịch thiên, chỉ chớp mắt đã biến từ máy cày thành Ferrari rồi!



Vèo...



Chiếc xe motor tựa như mũi tên rời cung vậy, chỉ trong một cái chớp mắt đã bỏ máy bay trực thăng một khoảng cách rất xa!



Mẹ kiếp...



Ánh mắt của phi công máy bay khẽ co rút lại, còn tưởng rằng bản thân sinh ra ảo giác nào đó nữa. Cho đến sau khi hắn ta xác định được tốc độ của xe motor thì lúc này mới vô cùng hoang mang, sắp phát điên rồi!



Dù có nằm mơ thì hắn ta cũng không nghĩ ra một chiếc motor rách nát lại có thể chạy qua mặt một chiếc máy bay trực thăng. Vì không phục, hắn ta vội vàng tăng thêm tốc độ, lần nữa nhanh chóng đuổi về phía Triệu Ngọc...



Triệu Ngọc điều khiển xe motor dọc theo quốc lộ nhỏ chạy về phía Bắc, nhưng mà con đường này chẳng mấy chốc sẽ phải quẹo cua ngay cuối sân golf, nếu như Triệu Ngọc rẽ ngoặt thì chắc chắn sẽ bị máy bay đuổi kịp.



Vì vậy, hắn không hề có chút do dự nào đã vọt thẳng xe motor vào bãi cỏ sân golf, rồi đi tiếp về phía Bắc.



Đương nhiên là bởi vì máy tăng tốc cho nên Triệu Ngọc mới không quan tâm đến phía dưới là mặt đường gì, dưới tốc độ nhanh như chớp thế này thì đừng nói là sân cỏ, ngay cả mặt nước thì cũng chưa chắc sẽ chịu ảnh hưởng...



Vừa nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ này, phi công máy bay trực thăng càng hoảng loạn đến mức con ngươi cũng sắp rơi xuống đất, còn tưởng là mình sống sờ sờ gặp phải quỷ nữa chứ!



Hừ!



Triệu Ngọc bớt chút thời gian quay đầu nhìn chiếc máy bay trực thăng đã bị bỏ rơi xa xa phía sau lưng, trong lòng vô cùng đắc ý. Vì vậy, hắn bắt đầu tính toán, chờ lát nữa, sau khi đến bến tàu thì hắn nên làm thế nào mới có thể cứu cha vợ.



Tuy nhiên, vẻ đắc ý trên mặt còn chưa biến mất thì Triệu Ngọc đã chợt nhìn thấy ở một đầu khác của bãi cỏ sân golf đột nhiên có hai chiếc xe điện vọt tới!



What?



Do xe điện mở đèn xe cho nên Triệu Ngọc không cần máy nhìn trong đêm vẫn có thể thấy rõ được, trên hai chiếc xe điện đều có kẻ địch mang dáng dấp quân lính đang ngồi, mà trừ tài xế ra thì tất cả những người khác đều xách theo súng trường!



Đê ma ma!



Triệu Ngọc vội vàng nhìn bản thân mình, lúc này mới phát hiện bản thân trừ một con dao găm gài trên lưng quần ra thì không hề có những vũ khí khác.



Làm sao đây?



Triệu Ngọc dùng ánh mắt ước lượng thử khoảng cách giữa mình và xe điện, trong lòng nghĩ, nếu như cứ thế này mà xông tới thì...



Nhưng mà, hắn mới vừa bắt đầu suy tính thì kẻ địch trên hai chiếc xe điện đã đồng loạt nổ súng về phía hắn rồi!



Đoàng đoàng đoàng!



Tạch tạch tạch!



Triệu Ngọc cũng không biết tại sao tiếng súng phát ra từ trên hai chiếc xe điện lại có chỗ khác nhau, nhưng hắn biết cho dù tiếng nào bắn trúng mình thì đều không phải là trò đùa!







Viên đạn bắn từ hai phía tới, Triệu Ngọc vội vàng cúi đầu né tránh. Làn đạn gào thét bay vèo vèo vèo qua, còn có mấy viên bắn tới trên người hắn.



May mà áo chống đạn đã được tăng cường nên viên đạn không làm hắn bị thương. Nhưng không ổn chính là áo chống đạn lại phát ra tiếng còi báo động dồn dập.



Nếu cứ tiếp tục như vậy, một khi mình trở thành bia nhắm bắn thì áo chống đạn vẫn sẽ bị hư hại như thường.



Chết tiệt!



Lần này, Triệu Ngọc sẽ không cần phải suy xét tính khả thi khi xông thẳng tới nữa rồi, câu trả lời đã không thể rõ ràng hơn, xông tới thì hắn phải chết!



Không có cách nào khác!



Dưới tình thế bất đắc dĩ, Triệu Ngọc đành phải quay đầu xe lại, điều khiển xe chạy về phía trường đua ngựa bên phía tay phải.



Lúc này, kẻ địch trên xe điện lại nổ súng lần nữa, bởi vì nửa người Triệu Ngọc bị lộ ra ngoài, để cố gắng giảm bớt thương tổn mà đạn dược tạo thành với mình xuống mức thấp nhất thì hắn cực chẳng đã phải sử dụng khiên tay!



Keng keng keng...



Một loạt đạn bắn tới, đập lên trên khiên tay của Triệu Ngọc, chấn động liên tục. Triệu Ngọc vội vàng gia tăng thêm tốc độ, chạy như bay về phía trước.



Keng keng keng...



Sau khi loạt đạn thứ hai bắn tới, hệ thống trong đầu lại đột nhiên có ánh sáng đỏ lóe lên! Thì ra là hệ thống đang nhắc nhở hắn rằng do khiên tay đã vượt qua mức độ chịu đựng quá nghiêm trọng cho nên đã bị nứt ra rồi!



Đậu xanh rau má!



Triệu Ngọc mắng to một tiếng, vội vàng gia tăng tốc độ, bỏ rơi xe điện một khoảng xa ở bên ngoài.



Nhưng mà hắn mới vừa cắt đuôi được xe điện thì máy bay trực thăng ở sau lưng đã chạy tới, chỉ trong chớp mắt đã đuổi tới phía sau xe motor.



Tay súng bắn tỉa trên máy bay đã không thể kiềm chế được từ lâu, chợt vừa nhìn thấy Triệu Ngọc tiến vào tầm ngắm bắn thì đã lập tức bắn một băng đạn nặng nề ra, nổ súng về phía Triệu Ngọc!



Tạch tạch tạch!



Âm thanh của súng máy hạng nặng hết sức đáng sợ, chẳng mấy chốc đã nổ hoa sau lưng Triệu Ngọc. Sân cỏ bị viên đạn bắn tới nỗi vang lên tiếng lụp bụp lụp bụp, bùn cỏ bay tán loạn, mắt thấy đã sắp bắn trúng Triệu Ngọc!



Đê ma ma!



Triệu Ngọc hoảng sợ đến mức mặt không còn chút máu, vội vàng tăng máy gia tốc lên mức độ cao nhất, ống bô của chiếc xe motor cũ kỹ tựa như bị lửa đốt cháy mà bắn xẹt về phía trước, cứ như là mới vừa bắn hỏa tiễn vậy!



Nhưng mà, lần này phi công máy bay trực thăng đã có chuẩn bị sẵn từ sớm, mắt thấy chiếc motor đột nhiên tăng tốc thì hắn ta không hề do dự đã đạp chân ga, bay vụt theo tầng trời thấp, cuối cùng đuổi theo sau lưng Triệu Ngọc không buông tha.



Tạch tạch tạch...



Tay súng bắn tỉa cũng quyết tâm, bắn súng máy hạng nặng ầm ĩ điên cuồng, từng làn đạn kêu gào tấn công về phía Triệu Ngọc lần nữa, mắt thấy đã sắp nuốt mất Triệu Ngọc...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom