• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1345

Chương 1345 : Chương 1345CUỘC CHẠY TRỐN KHỐC LIỆT (4)







“Nhanh, chạy nhanh!”



Lúc Yusuf thấy họng của súng máy hạng nặng ngoài cửa sổ đối diện với mình thì lập tức cao giọng hô lên.



Cùng lúc đó, ông ta nhấc hai chân lên liều mạng chạy trốn, bởi vì tốc độ bạo phát quá nhanh, trong khoang miệng đang mở của ông ta thậm chí có thể thấy đầu lưỡi của ông ta lắc một cái, nhìn rất là bướng bỉnh!



Không riêng gì vị tù trưởng Trung Đông này, những người khác cũng nhìn thấy súng máy hạng nặng đặt trên máy bay trực thăng, ai cũng chạy nhanh hơn Yusuf.



Đáng nhắc tới là, cho dù sinh mệnh bị uy hiếp nghiêm trọng như vậy, nhưng Juliet hiệp can nghĩa đảm vẫn không buông Sevan Barker trên vai mình mà vẫn cố khiêng Sevan Barker chạy thật nhanh.



Mọi người ở đây vừa mới xuất phát thì súng máy bắt đầu bắn về phía bọn họ!



Pằng pằng pằng...



Súng máy hạng nặng phát ra tiếng gầm thét nặng nề, tiếng nào cũng nổ vang như sấm rền.



Kinh khủng nhất là, đạn của súng máy hạng nặng chẳng những có sức xuyên thấu cực kỳ mạnh mẽ mà còn có sức nổ hết sức cuồng bạo, vừa mới bắn vào tòa lâu đài thì đã bắn thủng vách tường xây bằng đá tảng rồi!



Rầm rầm rầm...



Giống như bẻ gãy nghiền nát vậy, vách tường bằng đá tảng bị đạn bắn văng tung tóe xung quanh, giống như cả tòa thành đã bị bắn nát nhừ. Kinh khủng hơn nữa là luồng đạn cuồng bạo đó đang cấp tốc tới gần đám người Triệu Ngọc!



Vào lúc như vậy, đừng nói đến ai khác, cho dù là Triệu Ngọc có mặc áo chống đạn tàng hình trong người nhưng chỉ cần dính đạn là chết ngay, không có bất kỳ lý do gì để còn sống!



Mọi người ở đây đã có ai từng trải qua tình cảnh nguy cấp như vậy đâu, cả đám sợ tới mức đầu óc trống rỗng, chỉ biết chạy bạt mạng thôi!



A...



Mọi người rống lớn lên, thậm chí quăng luôn cả súng trường trong tay, hàng loạt đạn đã nổ tung sau lưng bọn họ, mà những hòn đá bị đạn bắn nát cũng nện trúng cơ thể của bọn họ!



A...



Đúng là sống chết chỉ trong nháy mắt!



Vào lúc đó, Triệu Ngọc chỉ cảm thấy cái chết lại ở gần mình đến vậy, trong đầu trừ sợ hãi ra thì gần như không nghĩ được gì nữa rồi!



Pằng pằng pằng... Pằng pằng pằng...



Có lẽ là ông trời mở mắt, ngay lúc đạn của súng máy hạng nặng sắp sửa đuổi kịp mọi người, nuốt hết bọn họ thì nó vừa lúc bắn hết một băng đạn!



A...



Nhưng mà mọi người chỉ cho là mình khó thoát vận rủi, nên ai cũng lựa chọn được ăn cả ngã về không, cứ bổ nhào về phía trước, nhao nhao nặng nề ngã trên mặt đất.



“Ai ôi... Ngã chết tôi rồi!” Không ngờ, trong lúc quay cuồng thế này mà Sevan Barker lại bị ngã tới tỉnh dậy, ăn đau mà sờ sờ cái ót lớn tiếng hỏi: “Ai làm vậy hả? A... A? A...”



Lúc này, ông ta mới thấy rõ tình cảnh khủng khiếp trong hành lang, sợ tới mức cắn mạnh vào đầu lưỡi.



Chỉ thấy cả vách tường một bên hành lang đã bị súng máy hạng nặng bắn thủng đầy lỗ, trong hành lang nơi nào cũng là đá vụn và mảnh đạn...



Ong ong ong...



Xuyên qua những lỗ thủng này, mọi người có thể nhìn thấy máy bay trực thăng vẫn đang kêu gào ngay bên ngoài tòa lâu đài, không cần phải nói, chắc chắn kẻ địch đang thay băng đạn mới cho súng máy hạng nặng, phỏng chừng không bao lâu nữa, bọn họ lại sẽ bị súng máy tiếp tục bắn phá!



“Má nó! Cứt chó!” Jacob căm giận mắng: “Tên điên Tịch Vĩ này! Cho dù biết chúng ta khó đối phó, cũng không đến mức sử dụng thủ đoạn khoa trương như vậy chứ?”



“Không!” Lee Bon Seong giống với Triệu Ngọc, đã sớm hiểu ra: “Không phải ông ta lo lắng chúng ta, Tịch Vĩ chuẩn bị nhiều binh lực như vậy là sợ trúng kế của Grimm!”



“Ối...” Juliet đau đớn bò lên khỏi mặt đất, nhổ một ngụm bọt máu mắng: “Tên khốn Tịch Vĩ này, đừng để cho tôi bắt được ông ta! Nếu không, tôi nhất định sẽ bầm ông ta ra thành vạn đoạn!”



“Ừm? Từ từ... Cisse... Cisse đâu?” Sevan Barker lo lắng hỏi một câu.



“Yên tâm đi!” Yusuf lảo đảo đứng lên, trả lời: “Lần này thì ông ta chết thật rồi!”



“Không thể nào?” Sevan Barker không khỏi khó chịu.



Cạch!



Cạch!



Lúc này, Lee Bon Seong dẫn đầu bỗng nhiên đạp mấy cái vào một căn phòng nào đó, rất rõ ràng, hắn ta muốn đi vào gian phòng đó tạm lánh một phen.



Nhưng mà hắn ta liên tục đá vài cú mà cửa phòng vẫn không mở.



“Để tôi!” Jacob gầm lên một tiếng, cất bước tiến lên, chuẩn bị phá cửa.



“Thôi đừng tốn sức nữa!” Yusuf khuyên nhủ: “Không thấy uy lực của súng máy hạng nặng kia lớn cỡ nào à? Chúng ta trốn không thoát đâu! Theo tôi thì chúng ta nên chạy nhanh đi!”



“Chạy đến chỗ nào bây giờ?” Jacob lo lắng nói: “Cho dù chạy, chẳng lẽ còn có thể chạy nhanh hơn máy bay trực thăng à?”



Ong ong ong...



Lúc này, hình như súng máy hạng nặng trên máy bay trực thăng đã chuẩn bị xong, đang thay đổi góc độ máy bay, mắt thấy mọi người lại phải đối mặt với đợt tấn công thứ hai.



Lần này, hiển nhiên mọi người rất khó để tránh được.



“Các vị... Phòng điều khiển ở ngay phía trước kìa!” Yusuf chỉ vào chỗ tận cùng của hành lang: “Ngay sau lưng phòng điều khiển có một căn phòng dùng để ngăn cản, ở phía trên còn có một tầng nữa, chắc súng máy hạng nặng không thể bắn xuyên qua đâu nhỉ?”



“Đúng vậy!” Lee Bon Seong gật đầu: “Đến chỗ đó là chúng ta có thể nghĩ cách cầu cứu rồi!”



“Vậy còn chờ gì nữa?” Jacob lo lắng múa may cánh tay: “Chạy nhanh lên!”



“Không đúng!” Ai ngờ, lúc mọi người ở đây chuẩn bị khởi hành thì Triệu Ngọc lại đột nhiên hét lớn một tiếng, hô lên với mọi người: “Mọi người hãy nghe tôi nói, chuyện này rất có thể là cạm bẫy! Bọn chúng biết chúng ta muốn đi phòng điều khiển, chúng đang ép chúng ta phải qua đó!”



“Hả?” Lee Bon Seong cảm thấy bất ngờ, gấp gáp phiên dịch lời của Triệu Ngọc cho mọi người nghe.



“Vì sao vậy?” Mọi người khó hiểu.



Ong ong ong...



Nghe thấy tiếng máy bay trực thăng càng ngày càng gần, Triệu Ngọc vội vàng xua tay nói với mọi người: “Nếu mọi người không muốn chết thì cứ đi theo tôi đi! Tôi không kịp giải thích với mọi người đâu! Nhanh lên...”



Nói xong, Triệu Ngọc nhặt lên một cây súng trường từ trong tay một người chết trên mặt đất, sau đó chạy về hướng mà bọn họ đến!



“Đây... Không phải muốn chết à?”



“Đằng sau có truy binh đó, Triệu Ngọc... Này...”



Mọi người thấy Triệu Ngọc thần tốc lui về, nhất thời không có ý kiến gì, đưa mắt nhìn nhau.



“Đúng! Có lý!” Lúc này, hình như Lee Bon Seong cũng hiểu ra, vội vàng xua tay với mọi người: “Thần thám Trung Quốc nói rất có lý, chúng ta tuyệt đối không thể đi phòng điều khiển, mau... Chạy mau!”



Lee Bon Seong vừa nói như vậy, mọi người cũng không kiên trì nữa, tất cả chạy theo sau Triệu Ngọc.



Kết quả, bọn họ vừa mới chạy về chừng hai mươi thước thì nghe thấy một tiếng vang trầm đục, khu vực có phòng điều khiển vậy mà lại xảy ra một vụ nổ!







Đáng chết!



Mọi người vô cùng sợ hãi, nhanh chóng tăng tốc, cuối cùng chạy tới khu vực an toàn trước khi sóng xung kích lao tới.



Ầm...



Lúc này, phân nửa tòa lâu đài chỗ có phòng điều khiển đã rơi vào biển lửa, mặt đất run run, đất rung núi chuyển...



“Wow, nguy hiểm quá đi mất!” Sevan Barker vẽ một chữ thập trước ngực, nghĩ lại mà sợ nói: “Chỉ có vài giây mà thôi! Suýt chút nữa thì mọi người bị nổ chết hết rồi!”



“Người Trung Quốc nói đúng.” Lee Bon Seong nói: “Nếu bọn họ sợ chúng ta đến phòng điều khiển cầu cứu thì đã sớm dùng súng máy hạng nặng hủy diệt nơi đó rồi!”



“Nơi này giống như túi tiền vậy, bọn họ muốn dồn chúng ta vào phòng điều khiển, sau đó nổ tung cả khu vực luôn!”



“Thật là độc ác!” Yusuf tức giận quát: “Tịch Vĩ đúng là kẻ điên!!”



“Này, các ông nói đủ chưa đó?” Đột nhiên, Triệu Ngọc dẫn đầu phía trước xua tay quát mọi người: “Bây giờ không phải lúc nói chuyện, nhanh lên, đến chỗ tôi này, tôi có cách ra ngoài rồi...”



Lúc này, mọi người đã sớm phục Triệu Ngọc sát đất, vừa nghe Triệu Ngọc nói có cách ra ngoài thì tất cả vội vàng đi theo.



Nhưng mà, ngay lúc bọn họ vừa mới hội hợp với Triệu Ngọc, hơn nữa cũng vọt vào căn phòng nào đó trên tầng hai, máy bay trực thăng bên ngoài tòa thành cũng có hành động mới.



Có thể là người lái máy bay đã nắm được tung tích của đám người Triệu Ngọc nên sau khi điều chỉnh phương hướng của thân máy bay xong, bọn chúng lại phóng một quả… đạn đạo tới chỗ mọi người đang có mặt!



Mọi người nhìn lại, không khỏi cảm thấy buồn bực, không ngờ cái trực thăng vừa rồi lại bay trở về!!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom