• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (16 Viewers)

  • Chap-1326

Chương 1326 : Chương 1326HUNG THỦ CHÍNH LÀ CÔ!







“Lại nữa, lại nữa...” Yusuf bỗng xoa ngón tay nói: “Sao cậu ta phải cười điên dại như thế? Hình như... hình như bị mắc bệnh dại...”



“Này.” Jacob nhướng cao mày rồi hỏi Triệu Ngọc với vẻ xem thường: “Có phải có người bấm vào nút phát lại không? Đây không phải lần đầu cậu nói thế đâu nhỉ?”



“Này này này, thần thám Trung Quốc.” Lee Bon Seong cũng chế giễu theo: “Có phải cậu vẫn cho rằng cô Molly là tự sát không?”



Lee Bon Seong vừa nói xong, mọi người đã cười ầm lên.



“Không!” Triệu Ngọc không để ý đến sự thờ ơ và xem thường của mọi người mà vẫn nghiêm túc nói: “Lần này cuối cùng tôi đã thông suốt, Trung úy Kangteuk nói quả không sai, quả thực hung thủ sát hại cô Molly là một trong số chúng ta!”



“Hả?” Tịch Mộng Na có thể nghe hiểu câu tiếng Trung của Triệu Ngọc, cô ta lập tức ngạc nhiên, sợ hãi hỏi: “Thật sao? Là... là ai vậy?”



Tuy những người khác không hiểu tiếng Trung nhưng họ có thể phán đoán ra ý nghĩa từ vẻ mặt của Triệu Ngọc.



“Ồ...” Sevan Barker cười: “Lần này lợi hại đây, thần thám Trung Quốc sắp thể hiện rồi! Nói mau, nói mau, rốt cuộc hung thủ là ai?”



Sau khi nghe cấp dưới phiên dịch, Scott và Kangteuk cũng hào hứng ngồi xuống ghế sofa.



“Các vị.” Triệu Ngọc giơ tay, bắt đầu trình bày: “Sau khi vụ án xuất hiện, điều duy nhất tôi có thể chắc chắn là cô Molly không hề bị uy hiếp!”



“Ồ? Câu... câu này là có ý gì? Tôi không hiểu...” Yusuf lắc đầu: “Các cao nhân có thể phiên dịch lại không?”



“Nhưng...” Tịch Mộng Na nhướng mày: “Tôi cũng không hiểu lắm? Chuyện cô Molly có bị uy hiếp hay không rất quan trọng sao?”



“Này, có ai như mọi người không?” Miêu Khôn tức giận hét to với mọi người: “Không thích người khác giỏi hơn mình, đố kỵ đúng không?” Miêu Khôn chỉ vào Triệu Ngọc nói: “Người ta vẫn chưa nói xong đâu! Mọi người làm ơn kiên nhẫn một chút được không?”



“Cứ thử nghĩ xem, nếu cô Molly bị uy hiếp thì ắt sẽ bị canh giữ nghiêm chặt, sao có thể để hung thủ có cơ hội sát hại mình?” Triệu Ngọc tiếp tục phân tích.



“Ồ... Ồ...” Miêu Khôn nhanh chóng hiểu được ý của Triệu Ngọc, đồng thời không quên nhắc nhở mọi người: “Mọi người đừng ai lên tiếng, yên lặng, yên lặng nào...”



“Do đó tôi tin cô Molly quả thực là lãnh đạo của bọn họ.” Triệu Ngọc tiếp tục nói: “Về điểm này có thể thấy được qua ánh mắt và thần thái lúc nói chuyện của cô ta.



“Tôi nghĩ... các vị cao nhân chắc chắn hiểu rõ về điều này đúng chứ?”



“Ừm... ừm...” Tani Ichiro lặng lẽ gật đầu, nhưng ông ta vẫn không hiểu được ý chính của Triệu Ngọc là gì?



“Chính vì hành động của cô ta rất tự do nên mới tạo ra tình huống không ai biết cô ta đến phòng sách vào lúc nửa đêm!



“Chúng ta thử hồi tưởng lại xem...” Triệu Ngọc nhắm mắt nhớ lại: “Trong video giám sát, cô Molly cầm những bản thảo quý giá đến phòng sách vào đêm hôm khuya khoắt. Nhìn động tác của cô ta, chắc hẳn mọi người đều cho rằng cô ta không có mờ ám, hoàn toàn bình thường đúng không? Nhưng... hiện tại tôi muốn nói với mọi người...” Triệu Ngọc cao giọng nói: “Phán đoán của mọi người… là đúng!!



“Đúng thế! Bước chân của cô Molly vững vàng, ánh mắt tập trung, nhìn thẳng về phía trước... Tôi cũng nghĩ cô ta không có mờ ám, hoàn toàn không có gì kỳ lạ!!”



“Đệch...” Yusuf lắc lư rồi chống nạnh nói: “Suýt nữa làm tôi muốn điêu đứng! Có phải phiên dịch bị sai không? Hay là do tôi lãng tai?”



Nghe thấy có người chất vấn, phiên dịch viên của Scott tỏ ra hơi căng thẳng.



“Không sai, không sai...” Tịch Mộng Na mỉm cười rồi làm rõ ý của Triệu Ngọc với mọi người.



“Có lẽ nửa đêm cô ta đến phòng sách là do bỗng nhiên nhớ đến chuyện nào đó nên muốn đến phòng sách tra cứu tài liệu?” Triệu Ngọc đoán.



“Ừm... tay cô ta cầm bản thảo, cũng có thể...” Tịch Mộng Na tiếp lời: “Cô ta muốn biết trên bản thảo có giá trị này có để lại bí mật của Grimm hay không?”



“Khi chúng ta suy luận một vụ án mạng, đương nhiên động cơ của hung thủ là yếu tố quan trọng nhất!” Triệu Ngọc lại lên tiếng: “Ban đầu mọi người đoán bừa, ngoài việc muốn đánh lừa dư luận, thừa nước đục thả câu ra thì chắc hẳn... mục đính chính là vì không rõ động cơ chính khiến cô Molly bị giết hại đúng không?”



“Có lý, có lý...” Miêu Khôn vội ủng hộ con rể của mình.



“Có người nghi ngờ do nội bộ của cô Molly xảy ra vấn đề, bị người của mình giết; Cũng có người nghi ngờ có kẻ âm mưu giết hại cô ta trong số thám tử chúng ta! Nhưng trên thực tế, có lẽ động cơ khiến cô Molly bị giết lại là nguyên nhân khác, mà còn là nguyên nhân vô cùng đơn giản!”



“Ồ?” Jacob không khỏi thúc giục: “Nguyên nhân gì? Nói mau!”



“Đó là bất ngờ trong bất ngờ và cũng là bất ngờ ngoài bất ngờ!” Triệu Ngọc nói hàng loạt câu nói vè đọc nhịu khiến phiên dịch viên tức giận giậm chân, không thể phiên dịch được nữa...



“Thần thám Trung Quốc thật phách lối!” Cisse nhíu mày: “Có thể... để tôi thôi miên cậu ta rồi xem cậu ta có bình thường hay không?”



“Thôi miên bà nội gấu nhà ông!” Miêu Khôn bất bình la mắng rồi nghiêm túc hỏi Triệu Ngọc: “Tiểu Triệu à, cậu có thể ăn nói bình thường được không?”



Đệch...



Mọi người lập tức như bị sét đánh, Cisse lập tức lăn lộn….



“Được thôi!” Ánh mắt của Triệu Ngọc thay đổi, hắn bắt đầu cười tà: “Nếu đã vậy thì hay là tôi nói thẳng hung thủ là ai cho rồi!”



“Các vị, thời khắc chứng kiến kỳ tích đã tới, hung thủ sát hại cô Molly chính là cô ta!!! Cộc cộc cộc cộc...”







Nói rồi Triệu Ngọc nâng cánh tay lên chỉ về phía một người.



“Đệch... Đệch mẹ...” Miêu Khôn toát mồ hôi lạnh, ông lập tức mắng: “Tên nhóc thối, cậu... có nhầm lẫn không vậy?”



Thì ra ngón tay của Triệu Ngọc đang chỉ về phía Miêu Khôn!



Hmm...



Hiện trường vang lên tiếng hô kinh ngạc, mọi người ai cũng nhốn nháo.



“Này, ngài đừng động đậy được không?” Trong sự kinh ngạc của mọi người, Triệu Ngọc nhanh chóng di dời ngón tay: “Ngài không thấy tôi không phải chỉ vào ngài sao! Tôi đang chỉ vào người bên cạnh ngài mà!'



“Gì hả!?” Miêu Khôn hoảng sợ, vội nhìn về phía bên cạnh nhưng lại bất cẩn đụng vào vài người, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.



“Không phải chứ?” Thấy ngón tay Triệu Ngọc đột nhiên chỉ về phía mình, Yusuf cũng hoảng sợ nhảy sang một bên: “Không phải tôi, không phải tôi...”



“Này, hai người... xin hai người đừng di chuyển được không? Dù gì cũng phải nể mặt tôi chứ?”



Triệu Ngọc đành phải bất đắc dĩ bước lên phía trước, lúc này ngón tay hắn mới dừng lại ở một người.



Nhưng khi mọi người nhìn thấy người mà Triệu Ngọc đang chỉ thì ai nấy cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc, không ai nghĩ tới hắn sẽ chỉ vào cô ta!



“Hả...” Tịch Mộng Na bước sang cạnh một bước, sau khi thấy ngón tay Triệu Ngọc cũng di chuyển theo mình thì lập tức bĩu môi, chống eo nói: “Triệu Ngọc, anh... anh có ý gì?”



“Ý của tôi... vẫn chưa rõ sao? Hừ hừ hừ...” Triệu Ngọc cười lạnh ba tiếng rồi nói như chắc chắn: “Hung thủ mà tôi nói chính là… cô!!!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom