• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1283

Chương 1283 : Chương 1283CHA VỢ KHÔNG DỄ CHỌC







Mẹ nó...



Nhìn thấy tình cảnh này, Triệu Ngọc theo dõi không kịp, dường như mình đột nhiên xuyên không đến một thế giới khác.



Thấy người đàn ông vạm vỡ này mặc trang phục ka ki bình thường, buộc bím tóc đuôi ngựa, hầu như để lộ các hình xăm ra ngoài.



Người này nổi giận đùng đùng tiến thẳng về phía Miêu Khôn, từ ánh mắt như sói của anh ta không khó nhận ra giữa anh ta và cha vợ Miêu Khôn có xích mích với nhau!



“Không thể nào...” Lúc này, Triệu Ngọc nghe thấy Juliet ở bên cạnh dùng tiếng Pháp nhỏ giọng lầm bầm: “Đây không phải Jacob ư? Tại sao anh ta cũng tới đây...”



“Ừm ừm...” Nhà văn người Nhật cũng quen biết tên cường tráng này, đồng thời có linh tính anh ta tới đây có thể sẽ đánh nhau, liền biết trước lui về phía sau một bước, đi về phía máy bay.



“Female Miêu!” Người đàn ông vạm vỡ bước nhanh đi đến trước mặt Miêu Khôn, không nói một lời nào, lập tức tóm lấy cổ Miêu Khôn, giận dữ hét lên: “Ông cũng thật to gan! Tại sao tôi lại nghĩ rằng ông không dám tới đây chứ!”



Người đàn ông vạm vỡ cũng nói tiếng Anh, mà giọng điệu nói có giọng địa phương nghiêm trọng, không nghe ra là quốc gia nào.



“Này... Đừng có vừa gặp mặt nhau đã thô lỗ như vậy có được hay không!” Lúc này, Juliet tiến lên trước khuyên nhủ: “Các người đều biết quy tắc, đây là yến tiệc của Grimm, mấy người có ân oán gì, thì sau buổi tiệc mới nói cũng không muộn!”



Giờ phút này, hai chân của Miêu Khôn đã rời khỏi mặt đất, mặt đỏ bừng giống như mông khỉ.



Vốn dĩ Triệu Ngọc thấy có người dám động thủ với cha vợ của mình, đã tiến lên trước liều mạng rồi. Nhưng do vừa rồi hắn bị Miêu Khôn lừa gạt một vố, giờ phút này trong lòng còn đang cảm thấy bực bội!



Thế là hắn khoanh tay lại, bắt đầu có hứng thú xem vở kịch này.



Triệu Ngọc không ngờ rằng cha vợ của mình quả nhiên là đàn ông chân chính, bị người ta bóp cổ như thế, ông vẫn đứng vững như núi Thái Sơn, lù lù bất động nói: “Ồ... Tôi còn tưởng là ai chứ! Hóa ra... Hóa ra là Tiểu bái!”



“Xxx (chửi tục bằng tiếng nước ngoài), tôi nghĩ chắc ông chán sống rồi!” Người đàn ông vạm vỡ rống lên đầy tức giận, sức lực vô cùng mạnh: “Bây giờ tôi... Tôi...”



“Jacob, anh đừng làm bậy!” Juliet chỉ vào người đàn ông vạm vỡ quát: “Đây không phải là địa bàn của anh! Nếu như anh giết Miêu Khôn, anh cũng không xong!”



“Ừm... Ừm...” Người đàn ông vạm vỡ tức giận đến nghiến răng, nhưng anh ta cũng biết, nơi đây không phải là một nơi tốt để báo thù.



Cuối cùng, anh ta vẫn buồn bực buông tay, đẩy Miêu Khôn về phía sau.



Miêu Khôn lảo đảo vài cái, nhưng vẫn đứng lại vững vàng.



“Khụ khụ khụ... Khụ khụ...” Bởi vì mới vừa rồi bị người ta kẹp vào cổ họng, Miêu Khôn phải ho vài tiếng, rồi mới lên tiếng: “Tiểu bái à, tôi cũng không phải là cố ý! Lần trước ở Đông Âu, tôi thật sự cho rằng cậu đã chết rồi! Bom đoàng đoàng inh tai, thật sự không biết, tại sao cậu lại có thể sống sót!”



“Hừ...” Người đàn ông vạm vỡ tên Jacob lạnh lùng nói: “Ông còn nhớ chuyện đó à! Vậy thì nhất định ông cũng nhớ tôi vì cái gì mới phải chịu bom chứ? Hừ! Nếu không phải bị ông chơi khăm, tôi có thảm đến như vậy không?”



“Ha ha...” Miêu Khôn bất giác bật cười.



“Tôi không bị bom nổ chết, chính là vì trở về đây tìm ông tính sổ!” Jacob nắm bàn tay to lớn thành đấm, hung hăng nói: “Nếu như ông sợ, thì bây giờ hãy cụp đuôi chạy trốn đi, để tôi còn cười vào mặt ông!”



“Hừ!” Miêu Khôn chỉnh lại quần áo, thờ ơ trả lời: “Tôi có thể chơi khăm cậu một lần thì cũng có lần thứ hai! Đến lúc đó, ai tìm ai tính sổ, khoan nói vội!”



“Ừm...” Lúc này, phi công vừa rồi từ trên máy bay bước xuống bỗng nhiên xoay lại, nói với Miêu Khôn và Triệu Ngọc: “Tôi vừa mới xin chỉ thị từ ông chủ, vé mời của anh có hiệu lực, hoan nghênh hoan nghênh...”



“Ừm... Còn tạm được!” Miêu Khôn ra hiệu với Triệu Ngọc, dùng tiếng Trung nói: “Ta đã nói là không có vấn đề rồi mà? Đi, lên xe, à không, lên máy bay!”



Nói xong, ông không coi ai ra gì, đưa tay nắm lấy bả vai Juliet, sau đó đi về hướng máy bay.



Giờ phút này, nhà văn người Nhật Bản đã chờ đợi bên dưới máy bay, thấy có tín hiệu có thể đi lên liền bước vào đầu tiên.



Lúc này, người đàn ông vạm vỡ Jacob cách máy bay gần nhất, đáng lẽ là người lên máy bay trước.



Nhưng mà bởi vì anh ta còn chưa được xoát vé mời, cho nên bị nhân viên quản lý mặc vest kia cản lại.



Nhân cơ hội anh ta bị xét vé mời, Miêu Khôn vô cùng có phong độ của quý ông đưa Juliet lên máy bay trước, sau đó lại lách mình né sang một bên, để Triệu Ngọc lên máy bay trước mình.



Thế nhưng mà, sau khi Triệu Ngọc lên máy bay, Miêu Khôn chợt dùng tiếng Trung oán trách Triệu Ngọc: “Thằng nhóc, vừa rồi con xem náo nhiệt vui lắm nhỉ, ta sắp bị người ta bóp chết rồi, tại sao con còn đứng đó bất động vậy?”



“Nói nhảm!” Triệu Ngọc phản bác lại: “Ít nhất con cũng phải xem kĩ có chuyện gì đang xảy ra chứ? Con còn tưởng rằng bạn cũ chào hỏi nhau! Con lại không nghe hiểu tiếng nước ngoài...”



“Còn nói không nghe hiểu? Bình thường làm vẻ làm đến nghiện rồi phải không?” Không ngờ rằng Miêu Khôn đột nhiên nổi giận với Triệu Ngọc: “Có loại con rể như con sao? Ta dẫn con đến đây, là để con cười nhạo ta hả?”



“Này, cha không sao chứ?” Triệu Ngọc cảm thấy không hiểu, vội phản bác: “Ai cười nhạo cha chứ? Tại sao cha không nói việc cha lừa con tới đây? Cái quái gì gọi là Lee Hyeon Seong, còn là người Hàn Quốc, cha dùng vé mời của người Hàn Quốc để con tham gia buổi tiệc của người Anh, tại sao cha lại không nói rõ ràng với con?”



“Hả? Tạo phản rồi đúng không? Con ngang ngược gì? Nói chuyện với ai hả, không phân biệt lớn nhỏ!” Nói xong, Miêu Khôn ra tay với Triệu Ngọc, hung hăng đập hắn mấy phát: “Nếu như con cứ như vậy thì con đừng có đi chung ta nữa, đi xuống!”



“Con... Tại sao con phải đi xuống?” Triệu Ngọc mơ hồ: “Con không mang theo tiền, điện thoại cũng không thể liên lạc, cha để con xuống dưới chết đói sao!”



“Đi xuống! Ta kêu con đi xuống thì đi xuống cho ta!” Miêu Khôn đưa tay túm lấy Triệu Ngọc, Triệu Ngọc phản kháng, hai cha con này bắt đầu đánh nhau trên máy bay.



Đúng lúc, tên Jacob dưới máy bay đã kiểm tra xong vé mời, sau khi nhân viên quản lý hài lòng gật đầu xong thì đi đến ghế lái phụ của máy bay.



Vì vậy, chỉ còn chờ Jacob lên máy bay thì máy bay có thể cất cánh.



Nhưng mà ai cũng không ngờ rằng, Triệu Ngọc và Miêu Khôn lại xảy ra tranh chấp, bởi vì hai người họ vẫn luôn nói bằng tiếng Trung, nên ai cũng không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?



Juliet có lòng muốn khuyên nhủ mấy câu, nhưng lại không thể chen miệng vào.



Rất nhanh, tên Jacob đã cất vé mời, bước lên máy bay.



Ai ngờ, ngay khi anh ta mới đặt một chân lên máy bay, Miêu Khôn cố ý đẩy cánh tay Triệu Ngọc về phía sau, vừa đúng lúc đánh vào người Jacob.



Miêu Khôn xấu xa đến mức chảy mỡ, thân thể Jacob bị đụng phải, ông lập tức lén lút vung ra chân trái, đạp Jacob một phát lăn xuống dưới!!



Đừng nói đến bản thân Jacob, tất cả người trên máy bay đều không ngờ tới, lập tức phát ra tiếng kêu.



A...



Jacob ngã rầm trên mặt đất, còn lăn lộn vài vòng...



Vào lúc này, Triệu Ngọc cũng ngây ngẩn ra.



Một giây sau, hắn ngơ ngác nhìn thấy, “ầm” một tiếng Miêu Khôn đóng cửa khoang máy bay lại, sau đó làm như không có việc gì huýt sáo, thờ ơ lạnh nhạt nói với phi công: “Được rồi, rõ ràng ngài Jacob không muốn tham gia buổi tiệc lần này, chúng ta có thể cất cánh rồi!!!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom