• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (18 Viewers)

  • Chap-1212

Chương 1212 : Chương 1212LẠI MỘT ĐẠI SƯ XUẤT HIỆN







Mấy phút sau, có người đưa một cái khăn lông cho Triệu Ngọc đang ướt đẫm cả người.



Vào giờ phút này, bên phía ngã tư đường đã có đầy xe ô tô xảy ra va chạm, còn phía bên khách sạn lại vô cùng hỗn loạn, chỉ thấy một chiếc xe chở hàng vô cùng lớn đâm đầu xuống hồ bơi, đuôi xe nhổng lên thật cao, trông rất khủng khiếp.



“Trời ơi, trời ơi!” Thôi Lệ Châu vội dùng hai tay đỡ Triệu Ngọc: “Sếp ơi, khi nào anh mới có thể để bọn tôi bớt lo chút đây?”



“Bên cạnh có nhiều cảnh sát cầm súng như vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể bắn chết tên tài xế gây tai nạn đó mà, sao anh cứ phải ‘đương đầu với thử thách’ làm gì vậy?”



“Tính mạng của anh vô cùng quý giá, sao anh có thể phung phí bừa bãi như vậy?” Thôi Lệ Châu vội dùng cái khăn lông kia xoa xoa tóc giúp Triệu Ngọc, vừa kiểm tra tay hắn, vừa không chịu buông tha mà oán giận nói: “May mà hồ bơi bên này không có nhiều người, chứ nếu mà đụng phải người dân vô tội thì chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?”



Triệu Ngọc không thèm để ý tới lời chỉ trích của Thôi Lệ Châu mà quay đầu lại, nghiêm túc nhìn người tài xế gây tai nạn đã bị cảnh sát đeo còng vào tay kia!



Đến giờ phút này mà gã tài xế đó vẫn vô cùng tức giận, còn cố sức giãy giụa, nhưng lại bị mấy nhân viên cảnh sát đè xuống đất, không thể động đậy được nữa.



“A... A...” Tài xế mắt đỏ ngầu, lồng lộn hét lên như phát điên vậy: “Tao muốn giết bọn nó, giết bọn nó... A...”



“Ôi trời, cảnh sát Triệu, cảnh sát Triệu...” Lúc này, có một cảnh sát địa phương chạy tới hỏi thăm, nói: “Ngài xem đây là chuyện gì vậy? Sao ngài lại mạo hiểm bản thân mình như thế! Ngài... Không sao chứ?”



“Không sao, không sao...” Triệu Ngọc ra hiệu một cái, sau đó hỏi nhân viên cảnh sát đó: “Ừm... Các anh đã hỏi rõ rốt cuộc là ban nãy đã xảy ra chuyện gì rồi chưa?”



“Đã hỏi rõ rồi, đã hỏi rõ rồi!” Người được hỏi lập tức trả lời: “Trên chiếc xe tù vừa rồi có áp giải ba tên tội phạm! Ba tháng trước, ba tên tội phạm này ở huyện Hồng Lãng đã cướp bóc, cưỡng hiếp, vả lại còn giết hại một người phụ nữ trung niên nữa!”



“Ài!” Anh ta thở dài một hơi rồi nói tiếp: “Người phụ nữ đó là giáo viên cấp hai ở huyện Hồng Lãng, mà...” Vừa nói, anh ta vừa chỉ về phía người tài xế gây tai nạn đã được dẫn đi mà nói: “Người này chính là… chồng của giáo viên đó!”



“Hả? Như thế...” Thôi Lệ Châu rất là bất ngờ, vội hỏi: “Tại sao vậy? Không phải tên tội phạm đó đã bị bắt rồi sao? Tại sao ông ta còn muốn lái chiếc xe tải tới đây để đâm xe chứ?”



“Ài!” Nhân viên cảnh sát này lắc đầu thở dài nói: “Tuy đã bắt được kẻ phạm tội, bọn chúng cũng không hề e dè thú nhận tội lỗi của bọn chúng rồi, nhưng mà... Qua điều tra, chúng tôi lại phát hiện ba người này đều có bệnh tâm thần nặng, vả lại cũng đã được giám định tâm thần từ phía chính phủ rồi, tòa án dựa theo điều này để tuyên án, bọn họ không phù hợp để bị phán tử hình, chỉ bị xử tù chung thân thôi!”



“Hả? Đùa gì thế?” Triệu Ngọc nói: “Bệnh tâm thầm biết cướp bóc sao? Không xử tử hình?”



“Đúng vậy...” Thôi Lệ Châu nhíu mày: “Sao lại trùng hợp đến vậy, cả ba người đều bị bệnh tâm thần hết sao? Trong này sẽ không có gì mờ ám chứ?”



“Ừm, có lẽ sẽ không có đâu?” Nhân viên cảnh sát này nói: “Chiếc xe tù áp tải phạm nhân đó mới vừa chạy từ tòa án ra. Mặc dù bây giờ còn chưa tiến hành thẩm vấn ông ta, nhưng sự thật đã vô cùng rõ ràng rồi, chồng của người chết cứ cho rằng toà án kết án không công bằng cho nên mới lái xe định đụng chết bọn họ!”



“Thì ra... Là có chuyện như vậy à!” Thôi Lệ Châu vui mừng nói với Triệu Ngọc: “Sếp ơi, may mà ban nãy anh ra tay đúng lúc! Chứ nếu như vừa rồi bắn chết chồng của nạn nhân thì… ài...”



“Đúng vậy!” Nhân viên cảnh sát này thở dài nói: “Bọn tôi cũng đã nghe nói tới vụ án này rồi. Người chết có một đứa con trai, một đứa con gái. Bây giờ, bọn nhỏ đã không còn mẹ, vừa rồi đã suýt chút nữa không còn cha luôn rồi!



“Cảnh sát Triệu.” Người này khom mình với Triệu Ngọc: “Thật sự rất cảm ơn ngài đã biểu hiện anh dũng! Trước đây, bọn tôi chỉ mới được nghe nói tới tiếng tăm của ngài thôi, bây giờ vừa thấy đúng là để bọn tôi phải tự thẹn vì không bằng, cảm thấy rất kính nể ngài!”



“Ài!” Triệu Ngọc cũng thở dài, nói: “Vậy thì... Chiếc xe tù đó không có chuyện gì chứ?”



Không ngờ, Triệu Ngọc mới vừa hỏi xong thì âm thanh xe cứu thương đã bất ngờ truyền vào tai của mọi người.



“Hẳn... Hẳn là không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có một tên tội phạm trong đó và một vị đồng nghiệp của bọn tôi bị thương nặng.” Nhân viên cảnh sát này lại thở dài: “Ài! Đúng là nghiệp chướng mà! Bọn tôi có thể hiểu được tâm trạng của người nhà người bị hại, nhưng ông ta làm như vậy chắc chắn là sai lầm rồi! Tôi không dám tưởng tượng, nếu như mới vừa rồi không có ngài ra tay kịp thời thì hậu quả sẽ như thế nào nữa!”



Vào thời điểm như vậy, đầu đường lại có một nhóm cảnh sát giao thông khác vọt tới, cùng với những nhân viên cảnh sát khác, thậm chí có cả xe chữa cháy cũng đã tới hiện trường, khiến cho cả giao lộ bị kẹt đầy người...



“Cảnh sát Triệu, theo ngài...” Nhân viên cảnh sát đó lại hỏi: “Chúng ta nên tiếp tục đi làm nhiệm vụ hay là ở lại đây xử lý hiện trường?”



“Không được!” Triệu Ngọc quả quyết nói: “Nhiệm vụ của tôi rất quan trọng. Như vậy đi, các anh ở lại đây giúp đỡ họ, tự bọn tôi sẽ đi hoàn thành nhiệm vụ vậy!”



“Vậy sao mà được chứ? Ngài chính là nhân viên điều tra của Tổng cục Hình sự mà, an toàn của ngài cũng rất là quan trọng!” Nhân viên cảnh sát này nói: “Không sao, tôi có thể phân công một nhóm ra tiếp tục đi theo ngài!”



“Được thôi!” Triệu Ngọc vừa nghĩ tới quẻ “Khôn Càn” của mình vẫn còn tiếp tục cho nên bèn đồng ý với lời yêu cầu của đối phương.



Chẳng bao lâu sau, Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu đã đi từ khoảng trống do bị chiếc xe chở hàng đụng ra mà đi trở lại ngã tư đường, phía sau có bốn nhân viên điều tra được trang bị đầy đủ đi theo họ.



Bởi vì cảnh sát giao thông đã tới hiện trường rồi cho nên những chiếc xe đậu lại đã bắt đầu giải tán bớt rồi.



Nhưng chiếc Volkswagen Tiguan của mấy người Triệu Ngọc đã bị chặn ở phía trước ngã tư đường, nơi đó đều là xe cộ gặp phải vụ đụng xe liên hoàn cho nên trong một chốc lát không thể nào lái ra được!



“Lãnh đạo, lãnh đạo!” Nhân viên điều tra dẫn đầu lập tức nói với Triệu Ngọc: “Hay là vậy đi, ngài đứng đây chờ một chút, bọn tôi đi mượn cảnh sát giao thông hai chiếc xe nhé!”



Sau khi được Triệu Ngọc đồng ý, bọn họ lập tức đi xuyên qua hiện trường tai nạn tìm người phụ trách của đội cảnh sát giao thông.



“Ài!” Thôi Lệ Châu quay đầu nhìn chiếc xe tù đã bị đụng móp một nửa, bi thương thở dài nói với Triệu Ngọc: “Sếp ơi, tài xế xe chở hàng đó chắc sẽ bị xử nặng lắm phải không?”



“Đương nhiên rồi.” Triệu Ngọc gật đầu: “Đây chính là mưu sát đó!”



“Xem ra, nhất định là ông ta rất yêu thương vợ mình!” Thôi Lệ Châu cắn môi, nói: “Nói đến cùng thì ba tên phạm nhân giết người kia mới là đáng hận nhất! Có vấn đề về tâm lý, hừ, vậy là có thể lạm sát người vô tội sao?”



“Đúng vậy! Vừa cướp bóc, vừa có cưỡng hiếp, đây rõ ràng là có kế hoạch, có âm mưu từ trước rồi, sao tâm lý có thể có vấn đề được chứ?”



“Chẳng lẽ... Trong chuyện này có người vung tiền tìm người nhận tội thay?” Thôi Lệ Châu cẩn thận hỏi một câu: “Sếp ơi, đợi vụ án của chúng ta kết thúc, anh có muốn để ý tới vụ này không? Tôi thật sự cảm thấy không đáng thay chồng của người chết đó!”



Ừm...



Triệu Ngọc cũng có suy nghĩ như Thôi Lệ Châu. Hắn của kiếp trước đã chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi tư tưởng giết người đền mạng, thiếu nợ phải trả tiền, cho nên hắn cũng không tránh khỏi thấy đồng tình thay cho chồng của người chết trong chuyện trước mắt này.



Vì vậy, hắn gật đầu nói: “Được thôi, cứ ghi nhớ chuyện này lại trước đi! Đợi về sau, chúng ta lại điều tra kỹ càng thêm, trả lại công bằng cho người bị hại! Nếu thật sự có người cản trở từ bên trong thì ông đây nhất định sẽ không tha cho người đó đâu!”



“Vâng...” Thôi Lệ Châu cũng trào dâng căm phẫn, cả lòng dạ đều là lấy lại công bằng.



Lúc này, hai người đã thấy nhân viên điều tra mới vừa đi đang đứng ở phía xa xa vẫy tay với bọn họ. Ý là anh ta đã tìm được xe thích hợp, muốn gọi hai người đi qua đó!



“Tăng Khả... Đi, đi...” Thôi Lệ Châu vội gõ lên cửa xe Tiguan, hô to với Tăng Kha vẫn còn ngồi y nguyên trong xe: “Anh ngồi yên thiệt luôn ha, mau mau! Lên đường thôi!”



“Tổ trưởng, tổ trưởng!” Tăng Khả lập tức từ trong đẩy cửa xe đi ra, sau đó ôm lấy máy tính xách tay của mình báo cáo với Triệu Ngọc: “Em mới vừa hack vào tin nhắn trên điện thoại của Lâm Thừa Nghiệp, đã tra được lai lịch của đại sư Nhạc đó rồi! Người này tên là Nhạc Vĩnh Niên, đúng là người đến từ Việt Châu!” Tăng Khả giới thiệu: “Nhưng Nhạc Vĩnh Niên hẳn là tên giả, bởi vì em không tra được lai lịch của gã, chỉ tra được một số điện thoại thôi! Sau đó, em định vị số này, anh đoán thế nào?”



“Đừng nói là... Ở cùng chỗ với Lâm Thừa Nghiệp đấy nhé?” Thôi Lệ Châu đoán nói: “Có phải đều ở trên chiếc du thuyền đó không?”



“Trời đất...” Tăng Khả líu lưỡi không nói nên lời: “Sao cô có thể đoán được chính xác như vậy chứ?”



“Được rồi!” Triệu Ngọc nói: “Nếu đã vậy thì đừng làm chậm trễ thời gian nữa! Đi nhanh thôi...”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom