• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (24 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1193

Chương 1193 : Chương 1193KHÔNG CHỜ NỔI?







Mười rưỡi sáng, nhà tang lễ thành phố Bắc Cảng.



Triệu Ngọc và nhóm Hùng Văn Đống là những người tới hiện trường đầu tiên.



Lúc Triệu Ngọc biết tin tức thi thể số 6 đã được hoả táng vào năm ngoái, hắn chỉ có thể kết luận hai điều, thứ nhất, Tô Lan mượn xác hoàn hồn; thứ hai, thi thể của cô bé không bị hoả táng mà bị người ta đổi mất!



Đương nhiên, kết luận thứ nhất có thể loại bỏ rất dễ dàng, rõ ràng chỉ còn lại có khả năng thứ hai là hợp lý thôi!



Hơn nữa, nếu cha mẹ Tô Lan thật sự nhìn thấy cô bé bị đẩy vào lò hoả táng, thì chỉ có một chỗ là có thể xảy ra vấn đề, đó chính là phía nhà tang lễ!



Chính xác hơn là lò hỏa táng của nhà tang lễ!



Lò hỏa táng là một phần của nhà tang lễ, tên cũng như ý nghĩa, là chỗ hoả táng người chết.



Theo tư liệu ghi chép, cả thành phố Bắc Cảng chỉ có một lò hỏa táng như vậy thôi, bởi vì vùng này tôn trọng việc hoả táng, cho nên công việc của lò hỏa táng vô cùng bận rộn.



Lúc nhóm Triệu Ngọc chạy tới, bên trong vẫn đang đốt người chết, hơn nữa phía sau còn có người xếp hàng chờ hỏa táng.



Triệu Ngọc vốn định kiểm tra lò hoả táng, nhưng bên trong đang có lửa mạnh cháy sáng hừng hực, chỉ có thể tạm thời chờ đợi.



“Triệu thần thám, Triệu thần thám, đúng là có vấn đề rồi!” Hùng Văn Đống dồn dập chạy đến trước mặt Triệu Ngọc báo cáo: “Nhân viên phụ trách lò hoả táng bây giờ chỉ là người làm thay ca, anh ta nói rằng quản lý lò hoả táng Bạch Lãng xin nghỉ bệnh, đã ba ngày không đi làm rồi!”



“Ba ngày?” Triệu Ngọc thở một hơi: “Vừa đúng ngày thi thể nữ trong quan tài treo bị phát hiện!”



“Tôi... Tôi đã thông báo cho đội cảnh sát hình sự Bắc Cảng, bảo bọn họ đi bắt người rồi!” Hùng Văn Đống căng thẳng nói: “Chúng tôi cũng đang định vị tín hiệu di động rồi!”



“Ừm...” Tuy Triệu Ngọc gật đầu, nhưng trong lòng có cảm giác rằng cơ hội bắt được nghi phạm không lớn. Nếu nghi phạm đã sớm phát hiện ra thì chắc là đã lẩn trốn rồi. Nếu truy nã thì cần một khoảng thời gian mới được.



“Nói vậy...” Hùng Văn Đống chỉ vào lò hoả táng đằng xa, nói: “Lò hoả táng này có vấn đề rồi nhỉ? Người nhà của người chết tận mắt nhìn người chết bị đẩy vào, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy lửa lớn nổi lên bên trong...



“Vậy... Vậy...” Anh ta vò đầu, không thể tin nổi mà nói: “Tro cốt thì sao?”



“Tro cốt bị chôn vào phần mộ rồi.” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ, người nhà của người chết đang trên đường đến đại đội cảnh sát hình sự nhận xác, nếu đúng thì bọn họ sẽ đào mộ kiểm tra tro cốt xem thế nào! Anh mau chóng phái người theo dõi sát sao toàn bộ hành trình!”



“À à được!” Hùng Văn Đống ra hiệu cho cấp dưới một phen, có người lập tức chạy đi làm. Người đi rồi, Hùng Văn Đống lại nói: “Triệu thần thám, nói như vậy... tức là ngay cả tro cốt cũng là giả sao?”



“Không ngờ lại có kẻ dám động tay vào lò hỏa táng, bọn mua bán thi thể này thật là quá đáng! Ài!” Anh ta thở dài một hơi, nói: “Khó trách mấy thi thể nữ trong quan tài treo đều được trang điểm, hóa ra... là nhà tang lễ đã trang điểm cho họ!”



“Tổ trưởng, tổ trưởng ơi...” Ai ngờ, vừa dứt lời, Tăng Khả lại nhanh chóng chạy tới báo cáo: “Điều tra ra rồi, điều tra ra rồi! Ngoài hai thi thể sau cùng thì năm thi thể đầu tiên đều được hoả táng tại nhà tang lễ này!”



“Phán đoán trước đó của chúng ta không sai, họ đã sớm là người chết!”



Lời này vừa nói ra, các nhân viên cảnh sát ở đây đều ồ lên. Đừng nói là từng thấy qua, chẳng ai từng nghe nói qua chuyện kỳ dị thế này cả.



“Năm người?” Hùng Văn Đống nghi ngờ: “Vậy hai người kia từ đâu tới?”



“Đậu xanh rau má nhà nó!” Nghe thấy lời ấy, Triệu Ngọc lại mắng to một tiếng, quát: “Thi thể nữ số 6 có dấu hiệu gặp tai nạn xe cộ, thi thể nữ số 7 là bị người ta bóp chết!”



“Thế này mà còn phải đoán sao? Chắc chắn là bệnh tình của kẻ muốn nghịch thiên nối mạng kia chuyển biến xấu nên không chờ nổi nữa, cho nên bọn chúng không thể tìm đủ người chết, bắt đầu ra tay với người sống!”



“Hả” Mọi người nghe thấy vậy thì đều biến sắc.



“Thật... Thật quá đáng!” Hùng Văn Đống tức giận đến mức cả người run rẩy: “Đây là mưu sát đó! Hai bé gái kia... là bị mưu sát!?”



“Đúng vậy...” Tăng Khả đầy lo âu nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, căn cứ theo tư liệu ghi chép, thi thể nữ số 1 là Lăng Mộng Phàm, tuy là cắt cổ tay tự sát, nhưng mà... đáng lẽ phải được hoả táng tháng chín năm ngoái! Bây giờ đã gần chín tháng trôi qua rồi, thi thể kia đặt trong quan tài treo sao Bắc Đẩu... Sao... sao có thể...”



Đúng vậy...



Triệu Ngọc chau mày, về việc thi thể không bị phân hủy, hắn quả thực không hiểu nổi. Pháp y Cao Phát Tài đã hợp tác với vài chuyên gia khác để kiểm tra thi thể, kết quả cũng như Trương Bồi Bồi vậy, vẫn không tài nào tìm ra nguyên nhân tại sao thi thể không bị phân hủy.



Bởi vì thi thể cuối cùng sẽ bị hoả táng, cho nên nhà tang lễ chỉ trang điểm đơn giản cho thi thể, không hề làm bất kỳ cách thức xử lý chống phân huỷ nào.



Như vậy, nếu muốn hiểu biết nguyên nhân thi thể không phân hủy, thì chỉ còn cách bắt được tội phạm mới có thể biết thôi!







“Tăng Khả...” Vì thế, Triệu Ngọc quay sang hỏi vấn đề khác: “Nguyên nhân tử vong thì sao?”



“Ừm...” Tăng Khả nhìn thoáng qua tài liệu, trả lời: “Ngoài thi thể nữ số 2 chết vì bệnh tim bẩm sinh ra, cả bốn cô gái đều là tự sát!”



“Hả...” Triệu Ngọc lại hỏi: “Thi thể nữ số 3 thì sao? Người hoài nghi là bị chết đuối đó?”



“Cũng là tự sát!” Tăng Khả khẳng định: “Người chết tên là Lưu Nguyệt Ảnh, nhảy sông tự sát. Bởi vì phát hiện sớm cho nên thi thể không có dấu hiệu bị sưng phù và trắng bệch!”



“À...”



“Đúng rồi!” Tăng Khả vội vàng bật di động lên, mở một bản báo cáo ra và nói với Triệu Ngọc: “Đây là báo cáo khám nghiệm tử thi đêm qua mà anh hỏi, pháp y đã chứng thực rồi, ngoài thi thể nữ số 1, số 2 và số 4 ra thì mấy cô bé khác đều không phải trinh nữ!”



“Hả? Không phải à?” Triệu Ngọc cảm thấy ngoài ý muốn. Vị đại sư Trương kia ngày hôm qua đã nói rất rõ ràng, nếu là nghịch thiên nối mạng thì sử dụng thi thể thuần âm thích hợp hơn. Nhưng mấy cô bé này đều không phải trinh nữ cơ mà?



Chẳng lẽ... Về mục đích của tội phạm, vẫn còn cần tranh luận hay sao?



“Lãnh đạo, lãnh đạo...” Lúc này, một nhân viên cảnh sát cấp dưới của Hùng Văn Đống lập tức chạy tới, báo cáo với Triệu Ngọc: “Vừa rồi, chúng tôi có kiểm tra camera theo dõi, quá lâu trước kia thì không tìm thấy gì, nhưng mà về thi thể số 5 thì chúng tôi điều tra rất rõ ràng... Anh mau tới xem thử đi!”



Nói xong, người này lập tức dẫn nhóm Triệu Ngọc tới phòng giám sát camera của nhà tang lễ.



Trên đường đi, anh ta lại bổ sung thêm: “Thi thể số 5 được hoả táng ba tháng trước.”



“Nhân viên trong nhà tang lễ không đủ, camera cũng trong trạng thái không ai quan sát, chỉ khi nào có việc mới có người tới xem xét.”



“Nhưng mà trưởng ban quản lý nhà tang lễ nói với tôi rằng nhà tang lễ thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Cho nên camera ngày thường chỉ để bài trí mà thôi...”



Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi tới phòng giám sát camera, chẳng những có nhân viên cảnh sát thuộc đội kỹ thuật mà trưởng ban quản lý nhà tang lễ cũng có mặt ở đây!



Thấy Triệu Ngọc đến, một viên cảnh sát vội vàng mở video clip đã chuẩn bị sẵn để nhóm Triệu Ngọc quan sát.



Trên màn hình, có thể thấy rõ ràng rằng trong một buổi đêm khuya khoắt, có một kẻ mặc áo dài trắng lén lút đi ra khỏi phòng hoả táng, trên vai còn vác một cái túi dệt vừa to vừa nặng!



“Hả... Nói vậy là...” Hùng Văn Đống hơi căng thẳng nói: “Thứ đựng trong túi to kia là thi thể nữ hả? Giống như nhóm người mà Triệu thần thám gặp phải đêm qua vậy, lửa đốt thi thể cũng là kỹ thuật cao được sử dụng nhằm che mắt người nhà?”



“Người này là Bạch Lãng!” Trưởng ban quản lý nhà tang lễ chỉ vào người đàn ông trong video clip và xác nhận: “Tối hôm đó vốn dĩ không phải phiên trực đêm của anh ta! Nhưng anh ta cố ý đổi ca trực với lão Vương...”



“Nói cách khác...” Triệu Ngọc quay đầu lại hỏi: “Vào lúc ban đêm, cả nhà tang lễ chỉ có một mình anh ta thôi à?”



“Đúng vậy!” Trưởng ban quản lý nhà tang lễ vội nói: “Chỗ chúng tôi đặc thù thế này, nên ngày thường vốn không lo có kẻ trộm! Cho nên ca đêm của chúng tôi đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, cùng lắm là đi qua quẹt thẻ trực một cái xong lại về nhà ngủ! Có người thậm chí ngay cả thẻ cũng không thèm quẹt, thật không ngờ...”



“Đội trưởng Hùng!” Ai ngờ, sau khi nghe nói như thế, giọng nói và vẻ mặt của Triệu Ngọc đều trở nên nghiêm khắc, hắn ra lệnh: “Lập tức khống chế tất cả công nhân của nhà tang lễ cho tôi! Tôi hoài nghi... Nơi này còn có đồng đảng của nghi phạm Bạch Lãng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom