• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • Chap-1190

Chương 1190 : Chương 1190BÀN TAY CỦA ĐẠI SƯ







Đương nhiên Triệu Ngọc không tin trên thế giới này thật sự có tà thuyết kéo dài sinh mệnh trái ý trời, kẻ tạo ra vụ quan tài treo sao Bắc Đẩu này, chắc cũng là một tên bịp bợm giang hồ như đại sư Trương đây.



Hắn cho rằng, nếu người đại diện cho ngày sinh tháng đẻ này thật sự mắc phải bệnh nan y, nói không chừng hiện tại người này đã không còn trên đời nữa!



Cho nên bọn họ không nên chỉ tìm kiếm trong phạm vi những người còn sống mà còn nên tìm kiếm trong phạm vi những người vừa mới chết nữa!



Nếu thật sự có một người phù hợp với ngày sinh tháng đẻ, lại vừa mới tử vong vì bệnh nặng tồn tại, vậy chắc chắn mối liên quan của người này với vụ án quan tài treo là rất lớn!



Thật tốt quá, Triệu Ngọc thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ cả buổi, cuối cùng cũng có được suy đoán tương đối hữu dụng.



“Cậu cảnh sát à... Trong này vẫn có một vấn đề không giải thích được!” Đại sư Trương vì muốn giảm hình phạt cho mình nên đang cố gắng suy nghĩ về chuyện quan tài treo sao Bắc Đẩu, lại nói: “Vì sao trên người thi thể trong cỗ quan tài treo sao Bắc Đẩu thứ bảy lại không có ngày sinh tháng đẻ chứ?”



“Chuyện này có vẻ không thông...” Ông ta nói rất chân thành: “Quan tài treo sao Bắc Đẩu, tên cũng như nghĩa, tức là phải có đủ bảy cỗ thi thể mới có thể phát huy hiệu lực, thiếu đi một ngày sinh tháng đẻ, chẳng phải sẽ không đạt được hiệu quả sao?”



“Chuyện này... Có lẽ cũng không khó giải thích!” Triệu Ngọc cân nhắc nói: “Lòng người khó lường, tôi đoán có lẽ bên cạnh người muốn kéo dài sinh mệnh trái ý trời này có tiểu nhân!”



“Có thể là do có người không hy vọng hắn ta kéo dài sinh mệnh thành công, cho nên lén giở trò trên thi thể cô gái, âm thầm trộm mất ngày sinh tháng đẻ của thi thể thứ bảy đi, phá hủy tất cả kế hoạch của hắn ta!”



“Đúng, đúng!” Đại sư Trương gật đầu đồng ý: “Đúng là có khả năng này! Như vậy thì có vẻ đã thông suốt rồi đúng không?”



“Thông suốt cái búa!” Triệu Ngọc lắc đầu thở dài: “Rốt cuộc thi thể đến từ đâu, không phải vẫn không biết sao!”



“Đúng vậy, đúng vậy...” Đại sư Trương vội vàng hoảng sợ gật đầu.



“Đúng rồi...” Triệu Ngọc lấy tờ giấy vàng có viết ngày sinh tháng đẻ ra, lại hỏi một lần nữa: “Trước kia không phải ông nói, tờ giấy vàng này nhìn có vẻ quen mắt sao? Đây nè! Cơ hội lập công chuộc tội của ông tới rồi, mau nói xem, trước kia từng thấy ở đâu?”



“Khụ!” Ai ngờ, nghe thấy lời ấy, đại sư Trương lại bỗng nhiên than thở bất đắc dĩ nói: “Thủ đoạn của chúng tôi chẳng lẽ cậu còn chưa rõ sao? Để giữ khách hàng lại thì phải đào hố cho hợp lý! Cho nên... Trước đó tôi nói nhìn có vẻ quen mắt gì đó đều là nói bừa!”



“Bà nội gấu nhà nó!” Triệu Ngọc không nghĩ rằng đối phương lại ăn nói hàm hồ, nhất thời thất vọng, căm giận la mắng.



“Ừm... Ừm... Cậu đừng có vội, đừng có vội...” Đại sư Trương cầm lấy giấy vàng, lại cẩn thận xem xét để chuộc tội.



Lúc này, Từ Lộ và vợ đại sư Trương nằm trên mặt đất đã từ từ tỉnh lại, bọn họ thở một hơi thật dài, biểu cảm vẫn vô cùng đờ đẫn. Hai người từ từ bò lên khỏi mặt đất, một người dựa vào khung cửa, một người dựa vào mép giường.



Lúc này, bọn họ đã nhìn thấy Triệu Ngọc đang đứng nghiên cứu gì đó với đại sư Trương, nhưng mà trong đầu lại trống rỗng, như đã quên mất vừa nãy xảy ra chuyện gì...



“Chậc chậc...” Đại sư Trương nhìn kĩ vào tờ giấy vàng kia, nói với Triệu Ngọc: “Cậu cảnh sát à, lúc nãy tôi không nhìn kĩ! Bây giờ sau khi nhìn kĩ, tôi phát hiện... phát hiện...”



“Phát hiện cái gì? Đừng có vòng vo nữa, nói mau!” Triệu Ngọc thúc giục.



“Tôi phát hiện, trước đó tôi đã nhìn lầm rồi!” Đại sư Trương chỉ vào ngày sinh tháng đẻ trên tờ giấy vàng nói: “Cậu xem mấy chữ viết này, phải nói là cứng cáp hữu lực, cổ phong ngạo nghễ, cách vận dụng ngòi bút, sức lực này, đúng là không chê vào đâu được!”



“Hửm? Ý của ông... là...” Hình như Triệu Ngọc nhận ra điều gì.



“Cậu không biết nếu dùng chu sa làm thành mực thì lúc viết sẽ tốn sức hơn bình thường nhiều, nếu muốn viết cho đẹp thì cần phải luyện tập quanh năm suốt tháng mới được!”



“Cho nên bây giờ một vài người đạo hạnh còn thấp, cơ bản không ai dùng chu sa để viết chữ cả!” Đại sư Trương chỉ vào chữ đỏ trên giấy vàng nói: “Nhưng mà cậu nhìn mấy chữ người này dùng chu sa để viết, rõ ràng công lực rất là thâm hậu, chắc chắn là được viết từ tay của đại sư!”



“À... Tôi hiểu rồi!” Triệu Ngọc hiểu ra: “Ý của ông là không phải tất cả mọi người đều có thể viết được ngày sinh tháng đẻ đẹp như vậy?”



“Đúng vậy!” đại sư Trương gật đầu: “Cho nên người này chắc chắn là cao thủ trong ngành của chúng tôi! Mà cao thủ như vậy, trong cả tỉnh Phúc Lai này có thể đếm trên đầu ngón tay mới đúng!”



“Ối...” Triệu Ngọc búng tay, hình như lại thấy được hy vọng mới: “Nếu là như vậy, chắc ông cũng hiểu biết một chút chứ hả? Mau mau liệt kê danh sách cho tôi đi!”



“Được!” Đại sư Trương vội vàng gật đầu đồng ý: “Nhân vật cao cấp như vậy, tôi đúng là có biết vài người, bọn họ cơ bản đều sống bên Hạ Khẩu hoặc ở trong tỉnh.”



“Những người này rất lợi hại! Người bình thường không mời nổi, bọn họ chỉ phục vụ cho những ông chủ xí nghiệp có nhiều tiền mà thôi. Có người thu phí lên đến chục triệu luôn!”



“Tôi còn từng nghe nói về một cao thủ, vì để cho chủ thuê của ông ta tin tưởng pháp lực của ông ta, đã một lần dùng hơn ba trăm diễn viên, cảnh tượng rất là đồ sộ!”



“Trời...” Triệu Ngọc nuốt nước bọt, thầm nghĩ có chuyện này nữa sao?







“Cậu chờ chút... Không nhiều lắm đâu, tôi viết cho cậu ngay...” Nói xong, đại sư Trương cầm lấy giấy bút, bắt đầu viết tên cho Triệu Ngọc.



“A... A!!?”



Ai ngờ, đúng lúc này, cuối cùng Từ Lộ cũng nhớ tới chuyện Triệu Ngọc biến thành ma quỷ lúc nãy, nhất thời hoảng sợ la to.



“Hả? A a a...” Vợ của đại sư Trương cũng sợ tới mức cả người run rẩy, thậm chí không đứng lên nổi chui vào gầm giường...



“Lão Trương!” Triệu Ngọc không để ý đến hai người kia, chân thành hỏi đại sư Trương: “Mấy cao thủ mà ông biết có ai ở gần đây hay không? Tôi vẫn cảm thấy thi thể trong quan tài treo sao Bắc Đẩu chắc là đến từ vùng xung quanh đây thôi!”



“Không có, tuyệt đối không có!” Đại sư Trương thề son sắt nói: “Vùng núi Vũ Thanh này trong phạm vi một trăm cây số, tôi dám cam đoan không có ai chuyên nghiệp hơn tôi!”



“Cậu có biết không? Thằng què A Thất - Lý Thiên Mộc, viết quẻ cho người ta mà còn dùng phiên âm Hán ngữ!”



“Ma! Ma!” Vợ của đại sư Trương chỉ vào Triệu Ngọc hô to: “Lão Trương, hắn ta là ma đó, dùng điện giật cũng không chết! Ông chạy mau... Chạy mau...”



“Được rồi, bà đừng la nữa! Đã bị lộ rồi...” Đại sư Trương phất tay áo, sau đó tiếp tục nói với Triệu Ngọc: “Cậu cảnh sát, tuy người như vậy không nhiều, nhưng trong số đó cũng có rất nhiều người vô cùng khiêm tốn, không thường lộ mặt!”



“Cho nên tôi đề nghị cậu, trừ mấy người tôi đưa tên cho cậu thì cậu cũng đi điều tra nghe ngóng mấy ông chủ lớn giàu có, bọn họ ở trong vòng luẩn quẩn cao cấp, hẳn là biết nhiều hơn tôi!”



Ong ong ong...



Ai ngờ, đại sư Trương vừa mới nói xong, ngoài cửa vang lên tiếng còi cảnh sát liên hồi.



Hóa ra Triệu Ngọc đã sớm dùng tin nhắn thông báo cho Hùng Văn Đống, để anh ta phái cảnh sát nhân dân tới bắt người. Bởi vì cầu sập nên cảnh sát phái tới đây đều đến từ bên Tùng Châu.



“Ông... Ông à... Là cảnh sát sao? Sao cảnh sát lại đến đây...” Lúc này, vợ của đại sư Trương rất sợ hãi, vội vàng nắm lấy cánh tay đại sư Trương, không biết làm thế nào.



“Được rồi! Biểu hiện không tệ lắm!” Triệu Ngọc khá hài lòng với thái độ tích cực của đại sư Trương nên nói: “Sau này hãy cải tạo cho tốt, đừng làm mấy chuyện không có tính người nữa! Nếu vụ án lần này được phá, tôi sẽ xin giảm hình phạt cho các người!”



“Cảm ơn cảnh sát, cảm ơn cảnh sát, cậu hãy yên tâm! Sau này tôi nhất định sẽ cải tà quy chính, thay đổi hoàn toàn, học cách làm người mới, không dám giả mạo lừa bịp nữa!” Đại sư Trương liên tục chắp tay thi lễ, chăm chú đánh giá Triệu Ngọc một lượt, lòng đầy tò mò hỏi: “Nhưng mà... Cậu cảnh sát!”



“Chiêu biến thành ma quỷ vừa nãy của cậu rốt cuộc là làm sao vậy? Tôi sống cả nửa đời người cũng chưa từng thấy hiệu quả nào thật như vậy, không có chút sơ hở nào cả!”



“Đạo cụ của cậu giấu ở đâu vậy? Ừm...” Ông ta trầm ngâm một hồi, lại thành kính năn nỉ nói: “Xin hỏi, cậu có thể dạy chiêu thức ấy… cho tôi không?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom