• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (23 Viewers)

  • Chap-1184

Chương 1184 : Chương 1184LẤY SỐ XEM TƯỚNG







Tuy đạo quán đã được sửa sang nhưng vẻ ngoài không thay đổi nhiều, vẫn chỉ là một tòa nhà nhỏ mà thôi. Sau khi sửa chữa thì có diện tích tương đương một nhà dân bình thường.



Còn đỉnh tháp mà Triệu Ngọc nhìn thấy trước đó được xây trên nóc nhà, trông có vẻ cao hơn những ngôi nhà khác rất nhiều, nhưng trên thực tế lại không khoa trương đến thế.



Triệu Ngọc cất bước đi vào sân, ánh đèn trong sân rất dịu nhẹ, có thể nhìn thấy trong vườn có trồng hoa và cây xanh rất xinh đẹp, khiến lòng người ta thoải mái.



Trong sân có một người đàn ông trung niên đang quét rác, nhìn thấy Triệu Ngọc đi vào thì vội vàng cầm cái chổi đi lên, cung kính hỏi han: “Anh ơi, anh đến thăm đại sư Trương của chúng tôi à?”



“Ừm...” Triệu Ngọc vốn định lấy giấy chứng nhận cảnh sát của mình ra, nhưng sau khi suy nghĩ thì không lấy ra nữa mà chỉ gật đầu nói một chữ “phải”.



“À.” Người đàn ông trung niên chỉ tay vào nhà, nói: “Trước anh còn hai người nữa, mời anh sang nhà kề chờ một chút! Tôi lấy số thứ tự cho anh...”



Nói xong, ông ta đưa cho Triệu Ngọc một tờ giấy, trên đó viết số 066.



Đờ mờ!



Trong lòng Triệu Ngọc thầm nghĩ, xem tướng mà cũng phải lấy số xếp hàng sao?



066?



Trước tôi còn 66 người nữa hả?



Đắt khách quá nhỉ?



Nói đến những chuyện phong thuỷ này, hồi còn làm một tên lưu manh, Triệu Ngọc cũng có tiếp xúc một chút. Có điều, hắn chỉ tiếp xúc với mấy tên đạo sĩ linh tinh mà thôi, bọn họ vốn dĩ chỉ biết lừa người ta.



Cho nên về vấn đề này, hắn vẫn tương đối khách quan. Chẳng qua, bởi vì mình sở hữu hệ thống và quẻ văn cho nên hắn không thể hoàn toàn phủ định.



Hắn cảm thấy, có lẽ trên thế giới này thật sự có cao nhân, có thể hiểu tường tận mấy quẻ văn mà hệ thống đưa ra, nếu thực sự có cách giải thích tường tận thì nói không chừng sẽ có lợi cho công việc và cuộc sống của mình sau này.



Có điều... dù sao Triệu Ngọc cũng là thần thám, từ khi bước vào nhà vị đại sư Trương này, nhìn thấy những kẻ có vẻ mặt khoa trương đến xin giúp đỡ và dãy số trong tay mình thì hắn đã ước lượng được vài phần, cảm thấy hơi thất vọng.



Đang nghĩ ngợi thì cửa phòng của vị đại sư kia mở ra, có hai người đi ra ngoài, một người đàn ông đi giày Tây, người còn lại là một cô gái trẻ tuổi cũng ăn mặc theo phong cách Tây, chắc là một đôi.



“Cảm ơn đại sư! Tốt quá... Cuối cùng cũng tìm ra phương pháp phá giải rồi!” Người đàn ông khom lưng về phía căn phòng, sau đó mới đi ra với cô gái kia.



“Ôi... Đại sư đúng là linh quá đi mất!” Chỉ thấy trong tay cô gái đó cầm một túi linh phù bằng giấy vàng, nói: “Làm sao mà ông ấy biết bên cạnh mộ tổ nhà anh có một rãnh nước nhỉ?”



“Không sao, chúng ta không thiếu tiền, anh sẽ mua cả rãnh nước về, sau đó lấp nó lại, vậy là có thể phá mệnh chết sớm của nhà của chúng ta rồi!”



“Ừ!” Cô gái gật mạnh đầu: “Có điều, trước khi lấp đất, nhất định phải làm một con thuyền giấy, vào buổi tối giờ Tỵ, dùng linh phù của đại sư đưa thuyền thì mới có thể đuổi đi tất cả xui xẻo!”



Thế là hai người như lấy được bảo vật, cầm linh phù vui vẻ đi mất.



“Người tiếp theo!” Lúc này, người đàn ông quét rác vội vàng chạy ra cửa ngoài phòng hô một câu: “Số 65!”



“Có!” Vừa dứt lời, từ bên nhà kề có bốn người đi ra, xem ra là một nhà bốn người.



Đó là cha mẹ dẫn hai đứa bé trai chừng sáu, bảy tuổi. Trong tay người cha còn ôm một chậu than kiểu cũ, vừa cũ kỹ còn dính bùn đất.



Người nọ vừa thấy đại sư thì lập tức quỳ xuống, ôm chậu than nói: “Ôi, đại sư ơi, ông đúng là Bồ Tát sống mà! Lần trước sau khi xem bói xong, chúng tôi về nhà, đúng là đào ra một cái chậu than từ hàng rào sau nhà! Thảo nào con tôi không hiểu tại sao lại cứ kêu nóng, thậm chí còn bắt lửa vài lần!”



“Đây ạ, đại sư, ông mau xem thử xem...” Nói xong, người nọ đặt chậu xuống mặt đất.



Sau đó, rèm cửa hạ xuống, cửa phòng đóng lại, Triệu Ngọc không nhìn thấy gì nữa.



“Ôi chao! Nếu như không phải bản thân mình gặp phải thì mọi người sẽ không tin đâu!” Lúc này, người đàn ông quét rác kia nói với Triệu Ngọc: “Hai đứa con của nhà này, thường xuyên nói cánh tay của mình rất nóng, mấy lần trước còn không hiểu tại sao lại bắt lửa, suýt nữa đã thiêu chết đứa trẻ rồi. Nhưng mà đến bệnh viện thì lại không tài nào khám ra bệnh.”



“Cuối cùng vẫn là đại sư của chúng tôi chỉ điểm cho họ, nói là góc tường phía Nam nhà họ có một cái chậu than...” Ông ta chỉ vào cánh cửa vừa đóng kia: “Hóa ra là do cái chậu than này chọc họa!”



“Trời ạ!” Triệu Ngọc líu lưỡi: “Chậu than mà cũng thành tinh à? Còn dám đốt người?”



.



“Thế gian rộng lớn, không gì không có, không thể nói rõ mấy chuyện này được đâu!” Lời nói của người đàn ông này rẽ sang hướng khác, hỏi: “Vị tiên sinh này, nhìn cách ăn mặc của anh có vẻ bất phàm, anh tới tìm đại sư nhà chúng tôi cầu gì thế? Xem tướng hay là xem phong thuỷ? Hay là...”



“Xem tướng, xem sự nghiệp đó... Ha ha...” Triệu Ngọc không chút nghĩ ngợi đã nói: “Sự nghiệp của tôi đang gặp phải chút hoang mang, nên muốn nhờ đại sư phá giải!”



“Vậy à...” Người đàn ông đó lại hỏi: “Chắc anh không phải người địa phương đúng không?”



“Không phải, tôi là người nghe danh mà đến, ha ha...”



“Theo tôi thấy chắc anh là một ông chủ lớn rất có tiền nhỉ...” Người này lại nói.



“Ha ha...” Triệu Ngọc cũng không phản bác, gật đầu với vẻ hàm súc: “Làm buôn bán nhỏ, chỉ là việc buôn bán nhỏ thôi...”



Tiếp theo, người đàn ông này lại bắt chuyện với Triệu Ngọc thêm vài câu, mãi đến lúc cửa chính mở ra, một nhà bốn người kia đi ra mới ngừng.



“Đi đi!” Giọng nói mạnh mẽ của một người vang lên trong phòng: “Khí sát trong chậu than đã bị tôi tiêu diệt, hai người cứ yên tâm đi, con của hai người sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đâu!”



“Ôi! Cảm ơn... Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư...” Người cha kia vội vàng lấy một phong bao đỏ thẫm, cúi đầu khom lưng đưa cho đại sư bên trong: “Một chút tấm lòng này, thầy nhất định phải nhận lấy! Cảm ơn thầy đã cứu mạng con chúng tôi...”



“Đúng vậy... Nhất định phải nhận lấy...” Mẹ của hai đứa trẻ kia cũng tiến lên kính cẩn nói.



Vị đại sư kia không từ chối được, mãi mới chịu nhận.



Vì thế, một nhà bốn người mới yên tâm đi về...



“Rồi... Số 66!” Người đàn ông quét rác mỉm cười, nói: “Vị tiên sinh này, đến lượt anh rồi! Mời vào!”



Triệu Ngọc gật gật đầu với ông ta, sau đó cất bước đi vào buồng trong.



Bên trong phòng có đốt hương, bức tường phía Bắc bày đầy bài vị, nếu nhìn kĩ thì thấy đều là các nhân vật thần tiên đạo giáo như Ngọc Hoàng đại đế, Tam Thanh chân nhân.



“Khụ khụ...” Đại sư Trương nhìn thấy Triệu Ngọc ngẩn người, vội vàng ho khan một tiếng.



“Ôi... Xin chào đại sư!” Triệu Ngọc nhanh chóng duỗi hai tay ra vái.



“Nhất Sinh Nhị, Nhị Sinh Tam, vị tiên sinh này... chắc không phải đến một mình đúng không?” Ai ngờ, sau khi gặp mặt, đại sư bỗng nhiên nói một câu như vậy.



“Vì sao... Hai người bạn đồng hành của cậu lại không đi cùng cậu vậy?” Đại sư ngửa mặt lên trời bấm bấm tay, có vẻ rất thần bí.



Triệu Ngọc cẩn thận nhìn ngó, chỉ thấy vị đại sư Trương này đúng là có mặt mũi góc cạnh rõ ràng, ngũ quan đoan chính, phối hợp với chòm râu chỉnh tề và lông mi đang rủ xuống của ông ta, đúng là có cảm giác tiên phong đạo cốt đến lạ!



Quan trọng hơn là, ông ta đoán rất chuẩn, đúng là mình thuộc một nhóm ba người.



“Đại sư đúng là giỏi quá!” Triệu Ngọc vội vàng đưa ngón tay cái ra: “Hai người kia giới thiệu tôi tới, nhưng người thật sự có việc nhờ đại sư lại chỉ có một mình tôi mà thôi!”



“Hô hô...” Đại sư hơi hơi lắc đầu, nói: “Tôi nhìn vị tiên sinh này khí vũ hiên ngang, dáng vẻ đường đường, nhưng hai hàng lông mày như lửa, dường như có việc gấp, nếu đoán không sai chắc là muốn cầu sự nghiệp phải không?”



“Ôi chao!” Triệu Ngọc mở to mắt: “Đại sư nói đúng quá đi mất, tôi đúng là gặp phải chút không thuận trong sự nghiệp, hy vọng thầy có thể chỉ điểm cho tôi đôi điều!”



“Việc này đơn giản thôi...” Đại sư đi đến trước một chiếc bàn bát tiên, rót chén trà cho Triệu Ngọc, sau đó nói: “Vị tiên sinh này, cậu hãy nói ngày sinh tháng đẻ cho tôi biết đi, tôi bói cho cậu một quẻ!”



“À... Được, được...”



Triệu Ngọc đột nhiên cảm thấy hơi khát nước, uống một ly trà trước, sau đó lấy một tờ giấy vàng từ trong túi ra, đặt lên bàn. Thứ viết trên giấy vàng là ngày sinh tháng đẻ của thi thể nữ bị chôn trên vách núi kia!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom