• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (25 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-1078

Chương 1078: Thiên vương sơn




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
86808.png

Xem ảnh 2
86808_2.png
“Không có, thật sự là không có…” Trên tàu, hướng dẫn viên du lịch Hàn Đức Vượng nói với Triệu Ngọc: “Tôi đã điều tra rồi, cũng đã hỏi bạn bè, trên đảo không có loại phòng tập võ như vậy!”



“Không có? Ừm…” Triệu Ngọc lập tức cảm thấy thất vọng. Dựa theo những hiểu biết của hắn về Miêu Anh, những nơi như phòng tập võ, nhất là những phòng tập võ có nét đặc sắc, chắc chắn sẽ hấp dẫn Miêu Anh. Nhưng tiếc là trên đảo không có.



“Ừm… Không biết là trước khi đến đây, anh Triệu đã từng tìm hiểu thông tin gì chưa?” Hàn Đức Vượng quả nhiên là xứng đáng với chức vụ hướng dẫn du lịch, vừa mở miệng đã kéo đến chuyên ngành của mình: “Hai người có biết trước kia Landing Island làm gì không?”



“Tôi biết, tôi biết…” Tô Kim Muội giơ tay nói: “Tôi đã tìm hiểu rồi. Lúc trước, Landing Island là nơi tụ họp của thổ dân. Vào thế kỷ mười chín còn bùng nổ chiến tranh! Sau đó, bởi vì trên đảo sản xuất nhiều keo ong, cho nên đã xây dựng vườn nuôi, trên đảo có rất nhiều nơi nuôi ong. Ừm, loại ong đó tên là… Ừm…”



“Manuka.” Hàn Đức Vượng mỉm cười, nói: “Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi. Thật ra, những thông tin trên mạng mà mọi người tìm được đều là chính phủ địa phương thêm vào sau đó! Có rất nhiều thứ đã bị lược bớt đi rồi!”



“Bắt đầu từ những năm 90 của thế kỷ trước, chính phủ địa phương đã tích cực cố gắng khai phá hòn đảo nhỏ này, muốn cải tạo nó thành thắng cảnh du lịch.”



“Cho nên, bọn họ đã sửa đổi và điều chỉnh vài thứ trong lịch sử của hòn đảo nhỏ này. Đồng thời cũng đã cải tạo, đổi mới nó hoàn toàn, sau đó lại trình bày giới thiệu về nó trong mỗi một sản phẩm du lịch của Auckland. Qua nhiều năm nỗ lực thì mới có được diện mạo của hôm nay!” Nói đến đây, Hàn Đức Vượng lại bỗng chuyển đề tài, thần bí nói: “Nhưng mà, mọi người chắc là sẽ không biết được thật ra, Landing Island vốn không phải là nơi tụ họp của thổ dân hay là quê hương của keo ong gì cả. Nguồn gốc của nó rất là đen tối đấy!”



“Người Maori trên đảo diễn cho mọi người xem đều là đoàn diễn ở các nơi chạy show thôi. Nơi nuôi ong cũng là một mánh khóe, chủ yếu là để bán mật ong và keo ong! Thật ra…”



“Ha ha, nói cho hai người vậy. Hơn một trăm năm trước, Landing Island chính là nhà tù lớn nhất của New Zealand đấy! Ít nhất có một nửa tội phạm ở Đảo Bắc sẽ bị đày đến đây. Hơn nữa đa số đều là những tên phạm tội nặng!”



“Hòn đảo này nằm ở vị trí riêng biệt, là một nơi lý tưởng để giam giữ tù nhân. Nghe nói, dưới điều kiện giam giữ lạc hậu của những năm đấy mà cũng chưa từng xảy ra vụ vượt ngục nào đâu đấy!”



“Wow!” Tô Kim Muội không khỏi líu lưỡi: “Vậy mà lại là nơi giam giữ tội phạm! Nghe thì rất có cảm giác đấy! Hướng dẫn Hàn à, tôi không hiểu lắm, nếu như là chính phủ đánh vào chiêu bài đảo tù nhân thì sẽ giống như trong phim ‘The Rock – Nhà tù đá’ vậy, làm vậy không phải là sẽ càng có mánh khóe, càng thu hút sự chú ý của người khác hơn sao?”



“Nói vậy cũng đúng. Nhưng mà…” Hàn Đức Vượng mỉm cười: “Landing Island cũng không phải chỉ là một cái nhà tù thôi, mà nó còn là pháp trường nổi tiếng nữa đấy! Phạm nhân tử hình đều bị giết ở đây! Một trăm năm trước, dân địa phương đều gọi đây là đảo người chết đấy! Nghĩ thử xem, cái loại mánh khóe xúi quẩy như vậy, chính phủ làm sao dám đem nó đi đánh cuộc được kia chứ!”



“So sánh tiếp thì vẫn nên dựa theo hình thức du lịch của Trung Quốc chúng ta, biểu diễn văn hóa, bán đặc sản địa phương, sẽ càng phồn thịnh, càng vững hơn!”



“Đảo người chết? Trời ạ!” Tô Kim Muội nhíu mày: “Cái tên này thật sự là xui lắm đó! Nói xong tôi cũng chẳng muốn đi nữa rồi!”



Triệu Ngọc cũng rất đồng cảm, nghĩ đến mục đích của bản thân là đến Landing Island thì cứ cảm thấy hơi không được thuận lợi.



“Ha ha, yên tâm, yên tâm!” Hàn Đức Vượng vội nói: “Bây giờ đã khác rồi! Nhà tù trước kia ấy à, cả pháp trường gì đó nữa đều đã không còn sót lại tí nào rồi! Trị an trên đảo cũng không có vấn đề gì. Dân địa phương sống trên đảo có hơn ba nghìn người, mỗi năm đến mùa này, trên đảo sẽ có hơn hai mươi nghìn khách du lịch. Ngoại trừ xem biểu diễn và mua đồ ra thì còn có những loại hình vui chơi khác như lặn, ca nô… Đã không còn ai nhớ đến đoạn lịch sử đen tối khủng bố kia nữa rồi!”



“Ồ, đúng rồi…” Nói đến nghiệp vụ của mình, Hàn Đức Vượng đúng là mặt tươi như hoa: “Trên đảo mới xây dựng sân tập bắn, New Zealand không cấm súng, có thể thỏa mãn cơn ghiền súng…”



Những lời tiếp theo, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội cũng không nghe kĩ. Bọn họ đến đây là để tìm người, sao còn có tâm trạng vui chơi đùa nghịch gì chứ?



Khi tàu đến Landing Island thì cũng đã hơn chín giờ tối, Triệu Ngọc đã đặt trước khách sạn, chính là khách sạn có quy mô lớn nhất, xa hoa nhất trên đảo. Thậm chí ở bến tàu, bọn họ còn cử xe buýt riêng, chuyên để đón du khách của khách sạn.



Bởi vì đây là chuyến tàu cuối cùng, du khách trên tàu cũng không nhiều. Cơ bản đều là người bản địa, mà trên xe buýt cũng chỉ lác đác vài bóng người. Ngoại trừ ba người Triệu Ngọc ra thì những người khác đều là nhân viên làm việc ở khách sạn.



Nhưng khi bọn họ đến khách sạn, chuẩn bị nhận phòng thì lại xảy ra một chuyện hơi ngoài ý muốn.



Trước đó, Triệu Ngọc cũng không biết là Tô Kim Muội sẽ đến, cho nên, hắn chỉ đặt một phòng. Sau đó, sau khi bọn họ vừa mới đến Auckland, Triệu Ngọc lại bảo Hàn Đức Vượng liên hệ với khách sạn, đặt thêm một phòng nữa cho Tô Kim Muội.



Chỉ là, lúc đó bên khách sạn rõ ràng đã đồng ý rồi nhưng bây giờ, sau khi đến khách sạn đột nhiên lại nói với bọn họ là không còn dư phòng nữa!



Hóa ra là có một đoàn khách du lịch châu Âu ở lại, cho nên không có cách nào sắp xếp phòng được.



Ôi!



Biết được tin tức này, Triệu Ngọc không nén nổi một tiếng thở dài.



Ý trời trêu người, chuyện đời thất thường! Trong lòng Triệu Ngọc rõ ràng, đây có lẽ là do quẻ “Khảm” của hôm nay phát huy uy lực rồi!



Từng có lúc, bản thân đã trông chờ biết bao nhiêu, có thể gặp được loại chuyện tốt đẹp như đi du lịch cùng với người đẹp, sau đó, khách sạn chỉ còn thừa lại một căn phòng. Nhưng mà, bây giờ nhìn thấy Tô Kim Muội mắt to tròn đáng yêu, hắn lại không có bất kỳ ý nghĩ vui mừng tự mãn nào nữa cả.



“Xong… rồi!” Tô Kim Muội khẩn trương nói với Triệu Ngọc: “Sư phụ à, anh đã từng nói, chỉ cần em nghe lời, anh sẽ lo cho em! Đã muộn như vậy rồi, anh cũng không thể để cho em ngủ ở đầu đường được chứ hả?”



“Ừm…” Triệu Ngọc nhìn Hàn Đức Vượng xin viện trợ, hỏi: “Hướng dẫn viên du lịch, tối nay, anh ở chỗ nào vậy?”



“Ồ… Khách sạn sang trọng như vậy tôi đương nhiên là ở không nổi rồi! Sáng mai tôi sẽ đến đón anh. Bữa sáng thì anh cứ trực tiếp đến nhà ăn là được rồi…” Hàn Đức Vượng nói.



“Tôi hỏi là anh ở chỗ nào?” Triệu Ngọc hỏi lại lần nữa.



“Ồ… Là thế này, trong chi phí phục vụ hướng dẫn du lịch mà anh gửi là đã tính luôn cả chỗ nghỉ của tôi. Nhưng mà, tiêu chuẩn đương nhiên là không giống với anh rồi!” Hàn Đức Vượng thành thật nói: “Vốn dĩ, tôi có thể đến khách sạn nhỏ ở gần đây đặt phòng. Nhưng đúng lúc tôi có bạn ở đây nên hôm nay sẽ ở lại nhà của bọn họ. Số tiền kia đương nhiên là được tôi giữ lại rồi!”



“Vậy…”



Vừa thấy Triệu Ngọc do dự, Tô Kim Muội vội nói: “Sư phụ, không phải là anh muốn em đi cùng anh ta đó chứ? Em chính là một cô gái đấy! Anh không thể tuyệt tình như vậy được!”



“Ừ… Khụ khụ…” Hàn Đức Vượng lúng túng ho khan một tiếng, nói: “Hai người yên tâm, chính sách của New Zealand rất là thả lỏng. Nam nữ vào khách sạn không cần phải xem giấy kết hôn!”



“Bà nội gấu nhà anh chứ, ừm…” Triệu Ngọc muốn chửi đổng lên lại cảm thấy không đúng lúc, bực mình đâm chọc một câu: “Trong nước cũng không cần đâu!”



“Vâng, vâng, vâng” Hàn Đức Vượng sợ chọc giận vị khách hàng lớn này, lập tức gật đầu nói: “Vậy… Vậy tôi đi trước đây! Nếu như không hiểu tiếng thì trong khách sạn của bọn họ có giám đốc tiếng Hoa riêng. Cũng không còn sớm nữa, hai người nghỉ ngơi sớm một chút đi! Nghỉ ngơi sớm đi!”



Nói xong, lòng bàn chân anh ta giống như được bôi dầu, biến mất không còn lại một bóng dáng…



“Ôi…” Tô Kim Muội như trút được gánh nặng nói với Triệu Ngọc: “Sư phụ, anh yên tâm, em sẽ không gây thêm phiền phức gì cho anh đâu. Anh ngủ trên giường, em ngủ dưới đất là được rồi! Bảo đảm là sẽ không để cho anh phạm phải sai lầm nào cả…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom