• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (14 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • cuong-tham-1077

Chương 1077: Tranh cãi quyết liệt




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
86807.png

Xem ảnh 2
86807_2.png
Những gì diễn ra trong quá trình thẩm vấn sau đó cũng tương tự với sự suy đoán của tổ Triệu Ngọc trước đấy. Sau khi Tạ Đồng Quốc bị đuổi việc không lâu, người cha bệnh tật nhiều năm của gã đã bất hạnh qua đời.



Trước tiên, Tạ Đồng Quốc mang nhà đi gán nợ cho họ hàng thân thích, sau đó lại trả hết nợ nần cho những người khác rồi thuê một căn nhà nhỏ ở một nơi hẻo lánh. Lúc ấy, trong tay gã vẫn còn dư lại chín mươi nghìn.



Từ đây, không còn bất cứ điều gì ràng buộc Tạ Đồng Quốc nữa, cảm thấy thời cơ đã chín muồi, cuối cùng gã cũng bắt đầu kế hoạch trả thù của mình.



Giống như các tình huống xảy ra trong vụ án, Tạ Đồng Quốc hoàn toàn dựa theo kịch bản “11 cách giết” của Hàn Khoan để giết người. Ban đầu, quá trình sát hại người thứ nhất là Chiêm Kiện Khang và người thứ hai là Hách Lý Lệ đều vô cùng thuận lợi.



Đầu tiên, gã bám theo người bị hại trong đêm, sau khi tìm được cơ hội, hắn liền dùng phương thức đơn giản lại thô bạo là gây mê bằng ête. Sau đó, hắn lại dùng xe xích lô chuyên chở khách của nạn nhân để chuyển nạn nhân đến hiện trường vụ án mà gã đã sắp xếp từ trước, sau đó liền giết người, ngụy tạo hiện trường tự sát, vân vân...



Thế nhưng, đến người bị hại thứ ba là Tôn Bồi Bân, bởi vì không quá thành thạo về thiết bị điện nên Tạ Đồng Quốc gặp phải chuyện ngoài ý muốn trong quá trình phạm tội.



Giống như suy đoán của Triệu Ngọc, Tạ Đồng Quốc đã lựa chọn đúng địa điểm, dùng chìa khóa công ty mà gã đã trộm được trước đó để mở cửa.



Để ngụy tạo ra tình tiết người chết cạy cửa vào phòng, sau đó chạm vào công tắc điện mà bị giật chết, gã còn cố ý đập vỡ khóa cửa... Nhưng mà gã lại không ngờ rằng Tôn Bồi Bân đang bị điện giật thì cầu dao lại tự động ngắt, nạn nhân không những không bị điện giật chết mà ngược lại còn bị điện làm cho tỉnh lại.



Sau khi tỉnh lại, Tôn Bồi Bân phản ứng rất nhanh, hắn ta chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra Tạ Đồng Quốc, sau đó liền lao vào đánh nhau với Tạ Đồng Quốc rất kịch liệt.



Nhưng dù sao thì Tạ Đồng Quốc cũng trẻ tuổi khỏe mạnh, cuối cùng cũng đánh ngất Tôn Bồi Bân, đồng thời dùng dây điện để khiến hắn ta bị giật mà chết!



Sau khi giật chết người, Tạ Đồng Quốc không xác định được Tôn Bồi Bân đã chết hay chưa nên còn ở lại hiện trường hơn hai tiếng, chờ đến khi xác của Tôn Bồi Bân trở nên lạnh ngắt, gã mới vội vàng xử lý một chút rồi rời khỏi hiện trường.



Thực ra, trong lòng Tạ Đồng Quốc hiểu rõ rằng chỉ cần cảnh sát phát hiện ra thi thể của Tôn Bồi Bân thì có thể lập tức phán đoán ra được là mưu sát. Cho nên, đáng ra gã phải di chuyển thi thể sang nơi khác để xử lý, hoặc là vùi lấp hoặc thiêu hủy thi thể, như vậy mới ổn thỏa.



Nhưng mà gã cố chấp, vẫn muốn làm theo kịch bản của “11 cách giết” một cách hoàn chỉnh, cho nên gã thà gặp nguy cơ bị bại lộ, vẫn để thi thể của Tôn Bồi Bân ở lại đó!



Thế nhưng, gã hoàn toàn không ngờ rằng dù đã kiên trì đợi hơn nửa tháng rồi mà vẫn không có tin tức cảnh sát phát hiện thi thể!



Mọi người lạnh nhạt thờ ơ đến thế, khiến bản thân Tạ Đồng Quốc phải cảm thấy ngạc nhiên. Tầng trên tầng dưới của căn phòng mà Tôn Bồi Bân đã chết kia rõ ràng đều có người ở, thời tiết lúc ấy cũng không quá lạnh, thi thể bốc mùi, cửa vẫn mở, chẳng lẽ không có một ai phát hiện ra thi thể sao?



Thế nhưng hiện thực lại vốn tàn khốc như vậy, đúng là không có một ai phát hiện ra thi thể của Tôn Bồi Bân cả! Đương nhiên, đối với Tạ Đồng Quốc mà nói, đây chính là một chuyện tốt.



Cho nên, Tạ Đồng Quốc không quan tâm đến thi thể của Tôn Bồi Bân nữa, gã lại bắt đầu bày ra vụ mưu sát thứ tư của mình.



Bởi vì cái gọi là ngã một lần thì khôn hơn một chút, nên sau khi quyết định sẽ làm Bùi Trí chết cóng, Tạ Đồng Quốc chẳng những nghiêm túc khảo sát hiện trường mà còn kiên nhẫn âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Bùi Trí, chứ không liều lĩnh ra tay.



Cuối cùng, vào ban đêm một ngày nào đó, gã cuối cùng cũng chờ được một cơ hội tuyệt vời. Ngày đó, nhiệt độ không khí ngoài trời thành phố Hoàng Kim đã xuống tới mức âm 17 độ, nhưng Bùi Trí lại cùng bạn bè uống say tại một quán rượu.



Cảm giác được đó là một cơ hội trời ban, Tạ Đồng Quốc liền bám theo Bùi Trí đang say bí tỉ, ngay tại lúc hắn ta sắp về nhà, gã đã gây mê nạn nhân bằng ête.



Chuyện sau đó trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần vứt Bùi Trí vào nhà xưởng bỏ hoang đó là nhiệm vụ giết người của Tạ Đồng Quốc đã hoàn thành.



Trời lạnh như vậy, Bùi Trí thậm chí không kịp tỉnh lại thì đã bị chết cóng luôn.



Vậy là bốn vụ giết người dựa theo tiểu thuyết cuối cùng cũng kết thúc, nhưng khi nhìn nguyên nhân gây ra và quá trình gây án lại khiến người ta tỉnh ngộ, suy nghĩ sâu xa.



Đúng vậy, Tạ Đồng Quốc tất nhiên bị khiếm khuyết về tâm lý rất nghiêm trọng, năng lực giao tiếp kém, nhưng nếu những kẻ trong câu chuyện ấy có thể bớt một chút lạnh lùng, bớt một chút ích kỷ, quan tâm một chút đến Tạ Đồng Quốc, cảm thông nhiều một chút, có lẽ vụ án giết người theo tiểu thuyết này đã không xảy ra.



Sau khi thẩm vấn xong, cả tổ Triệu Ngọc đều trở về văn phòng tạm thời.



“Tổ trưởng.” Còn chưa đứng vững gót chân, Ngô Tú Mẫn đã vội vã nói cho Triệu Ngọc: “Vừa rồi, tôi và phó tổ trưởng Miêu đã hỏi Tạ Đồng Quốc về chuyện của Hàn Khoan, dựa vào phản ứng của gã thì gã quả thật không liên quan gì với Hàn Khoan cả.”



“Đúng thế.” Miêu Anh uống một hớp nước rồi nói: “Tạ Đồng Quốc nói rằng sau khi bán nhà, gã không còn gặp vợ chồng Hàn Khoan nữa.”



“Ừ.” Triệu Ngọc gật đầu: “Nói cách khác, chuyện Tạ Đồng Quốc chỉ là ngẫu nhiên.”



“Nhưng mà…” Nhiễm Đào vò đầu nói: “Thời cơ mà gã gây án có vẻ trùng hợp quá, đúng lúc qua thời gian Hàn Khoan bị coi là người bị tình nghi, không còn nguy cơ bị bỏ tù nữa.”



“Thực ra, nếu chỉ nhìn vào kết quả thì Tạ Đồng Quốc đã gần như gián tiếp trợ giúp Hàn Khoan, nếu không có Tạ Đồng Quốc thì Hàn Khoan cũng không thể mời được tổ điều tra đặc biệt chúng ta đến đây.”



“Hơn nữa, nhìn ông ta say sưa phát biểu như thế thôi.” Nhiễm Đào không phục mà nói: “Nhưng trên thực tế, ông ta căn bản chẳng giúp chúng ta được gì trong quá trình bắt Tạ Đồng Quốc cả, hoàn toàn đều dựa vào bản lĩnh của chúng ta hết.”



“Triệu Ngọc.” Miêu Anh đi đến trước mặt Triệu Ngọc, cực kỳ nghiêm túc mà nói: “Em cảm thấy vẫn nên điều tra tường tận về nguyên nhân lớn nhất khiến Tạ Đồng Quốc giết người, chính là cái chết của cha gã. Cha của Hàn Khoan và nhà Tạ Đồng Quốc là hàng xóm đối diện nhau, chuyện cha của Tạ Đồng Quốc qua đời, đương nhiên Hàn Khoan phải biết mới đúng.”



“Nếu Hàn Khoan đã sớm biết Tạ Đồng Quốc trộm ‘11 cái chết’ của ông ta và cũng biết Tạ Đồng Quốc có vấn đề về tâm lý, không biết liệu ông ta có âm thầm giở trò gì hay không.”



“Ừ.” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Tạ Đồng Quốc giết người dựa theo tiểu thuyết, người được lợi lớn nhất chỉ có thể là Hàn Khoan, nếu ông ta âm thầm hướng dẫn hoặc là cung cấp trợ giúp thì…”



“Còn nữa, tổ trưởng” Tăng Khả tiếp lời: “Đừng quên vụ án của Hàn Khoan nhé, nếu Hàn Khoan thật sự là người hướng dẫn Tạ Đồng Quốc thì nói không chừng, vụ án của chính ông ta cũng có liên quan đến Tạ Đồng Quốc đấy.”



“Nhưng mà…” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nói: “Dựa vào góc độ chuyên nghiệp của tôi thì Tạ Đồng Quốc không nói dối, gã quả thật không biết gì về Hàn Khoan cả, Tạ Đồng Quốc đã nhận tội, thừa nhận mình giết bốn người rồi, không thể nào lại đi bao che ai cả.”



“Chị Ngô, chị đã xem hiện trường vụ án chưa?” Nhiễm Đào mặt mày hớn hở mà nói với Ngô Tú Mẫn: “Trong phim luôn có một ông thầy hướng dẫn che mặt chuyên gài bẫy người khác, sau đó ép bọn họ đi giết người. Nếu Hàn Khoan cũng là một người như vậy thì sao, hoặc là ông ta dùng những cách đặc biệt như thư nặc danh, internet thì sao?”



“Cái đầu ngu ngốc nhà cậu!” Ngô Tú Mẫn quát: “Sau khi Tạ Đồng Quốc giết hai người xong, Hàn Khoan đã ở trong trại tam giam rồi! Hướng dẫn kiểu gì được?”



“Ừm... Cái này...” Nhiễm Đào nghẹn lời.



“Tăng Khả...” Lúc này, Triệu Ngọc chợt nhớ tới một việc, liền quay ra hỏi Tăng Khả: “Không phải Cục Cảnh sát Long Giang đã gửi bản ghi âm lời khai gốc của Trương Tỉnh Như đến đây rồi sao? Kết quả kiểm tra thế nào? Vẫn chưa có à?”



“À... Thật ngại quá, em quên mất!” Tăng Khả vỗ gáy một cái, tranh thủ thời gian cầm một phần báo cáo nói: “Tổ trưởng, người của Khoa Giám định vừa tới lúc nãy, anh xem, kết quả giám định của bọn họ giống như của em, phần lời khai này không có bất cứ dấu vết bị cắt ghép nào, nó liền một mạch! Giọng nói thực sự là của Trương Tỉnh Như!”



“Như vậy... thì...” Ngô Tú Mẫn chỉ vào bảng trắng và nói với Triệu Ngọc: “Vậy tổ trưởng, mục thứ hai cần điều tra cũng có thể xóa rồi! Ba mục đều bị xóa, chỉ còn lại một mục thôi!”



“Phù...” Triệu Ngọc dùng hai tay chống nạnh, nặng nề mà thở ra một hơi. Mặc dù hắn đã sớm dự đoán được, nhưng khi thực sự có kết quả như vậy, hắn vẫn cảm thấy vô cùng chán nản.



Bởi vì chỉ cần lời khai này không có vấn đề thì chẳng khác nào Hàn Khoan vô tội và được thả ra! Cho dù ông ta có giết vợ hay không, ông ta vẫn có thể thoát khỏi chế tài của pháp luật!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom