• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (5 Viewers)

  • Chương 29: Lương thiện có gai

“Tiểu Trân ngoan”.

Hạ Huyền Trúc nhẹ nhàng khom người xuống, âu yếm lau nước mắt trên mặt Diệp Tiểu Trân, dịu dàng cười nói: “Chuyện hôm nay không liên quan đến Tiểu Trân đâu, là chuyện riêng của mẹ”.

“Nhưng sau này khi xảy ra tranh chấp với những bạn khác, con có thể nói cho cô giáo hoặc là bố mẹ, không được ra tay đánh người, biết chưa…”

“Không!”

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nói: “Tiểu Trân, con đừng nghe lời mẹ, sau này chỉ cần không phải là lỗi của con, khi bị người khác bắt nạt, con cứ đánh thật mạnh lại, hôm nay con không hề sai, hơn nữa còn rất đúng, bố cực kỳ vui!”

“Thật ạ?”

Tiểu Trân lau nước mắt, lúc này mới nở nụ cười: “Con biết rồi ạ, Tiểu Trân nhất định sẽ nhớ kỹ”.

Hạ Huyền Trúc mở miệng, bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi: “Tiểu Trân, con đi chơi đi, bố mẹ có chút chuyện muốn nói”.

Cả hai cùng đi vào trong bếp.

“Sao anh lại dạy con như vậy?”

Hạ Huyền Trúc khẽ cau mày.

Diệp Vĩnh Khang phản bác: “Anh thấy không có vấn đề gì mà, bị bắt nạt thì đương nhiên phải đánh trả, lẽ nào ngậm đắng nuốt cay sao? Cái thứ gọi là lương thiện này, nếu như không thêm vài phần sắc bén thì không phải là lương thiện, mà là hèn nhát”.

Hạ Huyền Trúc khẽ thở dài, trong mắt hiện lên một tia chua xót: “Vĩnh Khang, những điều anh nói em đều hiểu, lẽ nào anh cảm thấy em nhẫn tâm nhìn thấy con gái mình bị người ta bắt nạt sao?”

“Vậy thì…”

Diệp Vĩnh Khang có chút khó hiểu.

Hạ Huyền Trúc cười khổ nói: “Em cũng rất muốn nói với Tiểu Trân rằng, nếu như ở ngoài bị người khác ức hiếp thì nhất định phải đánh trả quyết liệt, nhưng em không thể làm như vậy”.

“Mấy năm nay em đã phải chịu đựng quá nhiều rồi, mỗi ngày đều phải thật cẩn thật dè dặt, niềm hi vọng duy nhất là em và Tiểu Trân có thể sống bình an, mạnh khỏe qua ngày”.

“Vì vậy bọn không thể để phát sinh ra chút chuyện ngoài ý muốn nào được, nếu như Tiểu Trân thật sự gặp rắc rối ở bên ngoài, em thực sự không thể gánh vác được”.

“Vì vậy em luôn nói với Tiểu Trân rằng, ở bên ngoài tuyệt đối không được xích mích với các bạn cùng lớp, cho dù bị bắt nạt đi chăng nữa, chỉ có thể nói cho cô giáo, tuyệt đối không được phép đánh người, bởi vì với tình hình bây giờ của em, thật sự không thể chịu đựng được bất cứ rủi ro nào”.

Nghe thấy những lời này, trái tim của Diệp Vĩnh Khang như bị hàng nghìn cây kim đâm vào.

Năm năm qua, vợ và con gái anh đã phải sống những ngày tháng như thế nào?

Anh thậm chí không dám nghĩ tới dáng vẻ chỉ đành ngậm đắng nuốt cay của vợ và con gái mình khi bị người ta ức hiếp.

Khó mà tưởng tượng, nhưng năm qua bọn họ rốt cuộc đã phải chịu bao nhiêu ấm ức.

“Huyền Trúc, đồng ý với anh một chuyện”.

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên lên tiếng.

“Hả? Chuyện gì thế, anh nói đi?”

“Sau này cho dù là em hay là Tiểu Trân, ở bên ngoài nếu như bị ức hiếp hay gặp chuyện bất công, nhất định không được im lặng chịu đựng, lập tức đáp trả lại, dù trời có sập, anh cũng sẽ gánh thay cho hai mẹ con!”

Hạ Huyền Trúc mỉm cười, nhìn Diệp Vĩnh Khang, nhẹ nhàng nói: “Lẽ nào hôm nay anh không thấy em nói chuyện với ông nội cứng như vậy sao? Lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên em nói chuyện với ông như vậy đấy”.

Diệp Vĩnh Khang ngây ra, sau đó lập tức bật cười lớn: “Vợ của anh giỏi quá, sau này chỉ cần có anh ở đây, cho dù Diêm Vương đến em cũng không cần phải sợ!”

Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Hạ Thị, đám người nhà họ Hạ lo lắng vô cùng.

“Cái tên ăn mày hôi hám đó đúng là quá quắt, chuyện này nhất định không thể tha cho hắn được!”

“Con chó cái Hạ Huyền Trúc ăn cây táo rào cây sung, lại dám đối đầu với ông nội, đúng là đáng ghét mà!”

“Ông nội, chuyện này chúng ta không thể cho qua như vậy được, hôm nay chúng ta chịu nỗi nhục lớn thế, ông không thể…”

“Đủ rồi!”

Hạ Chí Tài đập mạnh xuống bàn, hôm nay lão tức điên cả người, bây giờ vẫn cảm thấy một bụng lửa giận.

Tuy nhiên bây giờ lão không còn tâm trạng nghĩ tới những việc này nữa, trong lòng chỉ lo lắng tới vấn đề tiền vốn.

“Bây giờ không phải lúc để nói về chuyện này, thời gian đấu thầu dự án của khu sản nghiệp Chu Thị sắp kết thúc rồi, chúng ta vẫn còn thiếu một khoản tiền đặt cọc ba mươi triệu tệ, lẽ nào các người không nghĩ ra được cách gì sao?”

Hạ Chí Tài tức giận gầm lên.

Kể từ khi nhà họ Chu – gia tộc lớn nhất ở Giang Bắc sụp đổ, sản nghiệp khổng lồ của bọn họ đã được các cơ quan liên quan tiếp quản, chuẩn bị phân phối thông qua hình thức đấu thầu.

Dự án khu sản nghiệp của nhà họ Chu là một miếng thịt khổng lồ vô cùng béo bở, ban đầu nhà họ Chu đã bỏ ra rất nhiều tiền để xây dựng một tổ hợp công trình mang tính bước ngoặt.

Nhưng khi dự án mới khởi công, nhà họ Chu đã xảy ra chuyện, bây giờ cần người tới tiếp quản.

Dự án này có tương lai tươi sáng, hơn nữa lợi nhuận dồi dào, ngay lập tức toàn bộ các công ty xây dựng ở Giang Bắc đều tranh giành nhau.

Đương nhiên Hạ Chí Tài không muốn để tuột mất cơ hội này, nhưng ngưỡng đấu thầu dự án trong khu sản nghiệp rất cao, cần đặt cọc bảy mươi triệu tệ mới đủ tư cách tham gia đấu thầu.

Nhà họ Hạ mấy năm gần đây tụt dốc thảm hại, nguồn vốn lưu động rất khó khăn, những gì có thể thế chấp được thì đều đã thế chấp cả rồi, tích đông góp tây với gom được bốn mươi triệu.

Bây giờ vẫn còn thiếu ba mươi triệu nữa, vì chuyện này, Hạ Chí Tài đã liên tục mất ngủ suốt bao nhiêu ngày nay rồi.

“Tuyết Cầm, không phải cháu nói cậu Lý Bân có quan hệ tốt với phía ngân hàng Kim Kỳ sao? Sao lại không làm thủ tục vay tiền được thế?”

Hạ Chí Tài nhìn Hạ Tuyết Cầm bằng ánh mắt không hài lòng, trước đây Hạ Tuyết Cầm đã đảm bảo một cách chắc nịch rằng sẽ vay được tiền.

Hạ Tuyết Cầm nhíu mày: “Cháu cũng không rõ nữa, khi đó bọn họ không thèm quan tâm tới cháu, như này đi, cháu gọi điện thoại cho Lý Bân, bảo anh ấy qua đây một chuyến”.

Sau đó Hạ Tuyết Cầm gọi điện cho bạn trai Lý Bân của mình.

Lý Bân đúng lúc đang ở gần đó, một lát sau đã tới phòng họp rồi.

“Cậu Lý Bân”.

Hạ Chí Tài nhanh chóng đứng dậy, mỉm cười chào hỏi Lý Bân, những người khác trong nhà họ Hạ cũng vui vẻ chào đón.

“Tuyết Cầm, vội vàng gọi anh tới vậy chẳng nhẽ xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Lý Bân mặc bộ vest màu trắng, trông sáng sủa gọn gàng, dịu dàng nhìn Hạ Tuyết Cầm hỏi.

“Lần trước không phải anh nói bảo bố anh đánh tiếng với bên ngân hàng Kim Kỳ sao? Sao đến lúc em tới vay tiền, nhắc đến tên anh bọn họ lại tỏ ra không quen biết vậy”.

Hạ Tuyết Cầm nghi hoặc hỏi.

Lý Bân ngây người ra: “Khi đó em tìm ai?”

Hạ Tuyết Cầm nói: “Trưởng phòng phòng tín dụng, khi đó em nhắc tới tên anh, tuy nhiên ông ấy lại tỏ ra không hề quen biết”.

Lý Bân lập tức bật cười ha ha: “Cô bé ngốc này, em tới tìm loại nhân viên quản lý cấp thấp như vậy đương nhiên là không biết rồi”.

“Bố anh có quen biết với chủ tịch ngân hàng bên đó đấy!”

Một tia vui mừng lóe lên trong mắt Hạ Chí Tài: “Nếu đã như vậy thì phiền cậu Lý gọi điện cho ông thông gia một cuộc, nhờ ông ấy nói với bên đó mau chóng cho chúng tôi vay tiền”.

Lý Bân lúng túng lắc đầu: “Việc này e rằng hơi khó, chủ tịch gần đây mới tiếp quản ngân hàng, có rất nhiều việc phải giải quyết, cho dù bố cháu và chủ tịch là anh em đi chăng nữa thì khoảng thời gian này cũng không thể liên lạc được”.

Hạ Chí Tài trở nên lo lắng: “Như vậy đi, cậu Lý Bân, hay là cậu cho chúng tôi vay trước ba mươi triệu, đợi đấu thầu xong tôi nhất định sẽ trả cả tiền lãi cho cậu”.

Hạ Tuyết Cầm cũng nói theo: “Đúng vậy, Lý Bân, đối với anh số tiền nhỏ này chắc không phải là vấn đề đâu đúng không”.

Lý Bân thở dài một hơi, vẻ mặt khó xử: “Ba mươi triệu với anh mà nói đúng là chuyện cỏn con, tùy ý mua một chiếc xe cũng nhiều hơn số đó”.

“Tuy nhiên gần đây anh có xích mích một trận với bố, ông ấy muốn anh quay về thừa kế sản nghiệp hàng chục tỷ của gia đình, nhưng anh không chịu, bây giờ ông ấy tức giận nên đã đóng băng hết tài khoản ngân hàng của anh, bây giờ một đồng tiền anh cũng không có”.

Người nhà họ Hạ sau khi nghe thấy con số hàng chục tỷ thì hai mắt sáng rực lên.

“Vậy thì cậu Lý mau đồng ý đi”.

Hạ Chí Tài kích động nói: “Đợi khi Hạ Tuyết Cầm gả cho nhà họ Lý cậu, chúng tôi cũng không cần quá nhiều sính lễ đâu, chỉ cần một tỷ tiền thành ý là được rồi”.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Huyền Thoại Trở Về
THIÊN KIM TRỞ VỀ
  • Chá Bút Tiểu Tửu
Phần 5 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom