• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (10 Viewers)

  • Chap-210

Chương 210: Ba cái bánh bao nhỏ đều đỏ mặt




"Được rồi, em chờ anh trở về. Anh còn nợ ta một cái đám cưới, còn nợ em rất nhiều thứ. Anh nhất định phải an toàn trở về."



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Tiêu Khôn Hoằng câu môi mỏng, cúi đầu hôn lên trán cô.



Sau đó anh quay đầu đi không ngoảnh lại, bước lên chiếc du thuyền bên cạnh rồi lái chầm chậm về phía con tàu đằng kia.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Trên khuôn mặt anh tuấn vô cảm, bên tai vang lên một giọng nói: "Ông chủ, hiện tại tôi vẫn chưa tìm thấy máy dò. Không biết có phải bên phía chúng ta có nội gián hay không."



Mặc dù anh ta không muốn thừa nhận sự thật này, nhưng đây là lời giải thích duy nhất vào lúc này.



Tiêu Khôn Hoằng cau mày, môi mỏng khẽ mấp máy: "Bảo vệ vợ của tôi cho tốt."



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Con, anh sẽ phụ trách.



Lúc đến gần con tàu, Tiêu Khôn Hoằng bước lên, lập tức nhìn thấy đứa trẻ bị trói trên boong, nhưng chỉ nhìn thấy bé ba Mạc Tiểu Khê.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Bé Bánh Bao nhìn thấy người đàn ông xuất hiện, đôi mắt hạnh lập tức đỏ lên.



Cha ơi! Có người xấu. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



"Đừng sợ!"



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Tiêu Khôn Hoằng bước đến, giúp con gái lau nước mắt, ngay sau đó anh tìm thấy một quả bom hẹn giờ dưới ghế đẩu nơi con gái đang ngồi.



Trong đôi mắt anh hiện lên đầy vẻ sát khí, không ngờ tên Tiêu Vinh đó thật sự dám!





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Anh mở băng dán bịt miệng trên miệng cô con gái nhỏ, Bé Bánh Bao lập tức khóc thét lên: "Cha ơi, huhuhu, có kẻ xấu. Con sợ quá."



Nghe thấy tiếng khóc của con gái, trong lòng anh vô cùng chua xót.



Giọng điệu của anh vẫn nhẹ nhàng: "Đừng sợ, có cha ở đây rồi, cha sẽ giúp con đuổi kẻ xấu đi."



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


"Huhuhu, con không thấy anh trai bọn họ đâu cả."



Bé Bánh Bao thút thít, những giọt nước mắt như những hạt đậu vàng óng cứ thế thi nhau rơi xuống.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Cha đi tìm bọn họ. Con ngoan ngoãn ở chỗ này chờ cha quay lại được không?"



"Ưm ưm, con rất ngoan."



Tiêu Khôn Hoằng mỉm cười, sau khi xoa dịu cảm xúc của con gái. Ngay khi quay mặt đi, sắc mặt anh lập tức tối sầm lại, lạnh lùng như quỷ Satan đến từ Địa ngục.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Anh bước vào cabin và nhìn thấy một người con trai khác, bé lớn Mạc Tiểu Bắc.



Mạc Tiểu Bắc vừa nghe thấy giọng nói của em gái mình, cậu bé vẫn đang tự hỏi liệu có thật là cha đã đến không? Khi cậu bé nhìn thấy Tiêu Khôn Hoằng xuất hiện, hốc mắt Mạc Tiểu Bắc cũng đỏ lên. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Từ lúc bị bắt cóc, Mạc Tiểu Bắc luôn cố gắng để bản thân phải giữ bình tĩnh. Cậu không thể để cho em trai và em gái mình xảy ra chuyện gì được, nên lúc đầu đến giờ cậu vẫn luôn vô cùng bình tĩnh.



Nhưng dù có hiểu chuyện đến đâu thì cậu cũng chỉ là một đứa bé.



Khi gặp nguy hiểm cũng sẽ sợ hãi.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Người đàn ông thân hình cao lớn xuất hiện, bàn tay to bao bọc cái đầu nhỏ của Mạc Tiểu Bắc: "Đừng sợ, có chú ở đây."



Anh xé mở băng dán bịt miệng của cậu con trai lớn, nhìn thấy những vết đỏ trên mặt cậu bé, mắt anh tối sầm lại.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Một mình chú đến à?"



Mạc Tiểu Bắc vẫn rất lý trí.



"Ừ, bên ngoài còn có rất nhiều người, chú sẽ lên xem tình huống trước." "Đối phương dùng chúng ta uy hiếp chú sao? Họ muốn chú làm cái gì?"



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Tiêu Khôn Hoằng khịt mũi, con của anh thật thông minh, vào lúc nguy hiểm như thế này vẫn giữ được lý trí để phân tích tình huống.





Anh nhàn nhạt đáp: "Chuyện của người lớn con không cần lo. Nói cho chú biết em trai con ở đâu."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Ở trong một căn phòng nhỏ trên boong tàu. Nơi này hẳn là không có ai, ngoại trừ những quả bom trên người chúng ta."



Tiêu Khôn Hoằng nhướng mày: "Con biết đây là cái gì à?"



Anh kiểm tra quả bom, nó giống hệt quả bom nằm dưới chiếc ghế đẩu của con gái anh bên ngoài.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


"Vớ vẩn, con cũng không phải đồ ngốc. Không phải trên TV đều diễn như thế còn gì."



Mặc dù Mạc Tiểu Bắc đang nói chuyện, nhưng trong ánh mắt vẫn lộ ra vẻ căng thẳng: "Chú làm sao có thể cùng lúc cứu ba người chúng ta ra ngoài?"





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Con nghĩ sao?"



"Nếu con nghĩ ra, con còn phải hỏi chú nữa sao?"



Khuôn mặt nhỏ của Mộ Tiểu Bắc trở nên lạnh lùng, bình thường cậu bé nhìn Tiêu Khôn Hoằng thật giống như một đứa con nít, hôm nay còn đặc biệt nói nhiều, nói nhảm nữa chứ.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Người đàn ông vươn tay xoa xoa mặt của cậu bé: "Con là anh trai, đợi chút nữa nghe thấy âm thanh trong vật này vang lên con nhanh chóng dẫn em trai và em gái chạy đi. Bất kể xảy ra chuyện gì cũng đừng nhìn lại. Con hiểu chưa?"



"Cái này là cái gì?"





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Mạc Tiểu Bắc không ngại làm kẻ dưới để học hỏi, chân nhỏ khẽ nhúc nhích, tuy rằng nói nhiều, nhưng rõ ràng không còn căng thắng nữa.



"Bí mật, sau này con sẽ biết."



Sau khi Tiêu Khôn Hoằng chuẩn bị xong hết thảy, anh liếc nhìn đứa trẻ, trông nó thật giống chính mình. Tại sao lúc trước anh lại nghĩ rằng ba đứa trẻ này không phải là của mình chỉ vì một bản giám định kiểm tra quan hệ cha con giả? Bây giờ anh cảm thấy lúc trước mình thật là già mồm.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


"Chú, chú đang nhìn cái gì vậy?"



"Chú nghĩ rằng nhìn con thật rất giống chú."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
Tiêu Khôn Hoằng nói xong, đi về phía lầu trên không quay đầu lại, anh lớn Mạc Tiểu Bắc nhìn bóng lưng kia, cánh mũi đột nhiên chua xót. Coi như người cha phụ lòng người ta này cũng không tệ lắm. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Ít nhất vào lúc nguy hiểm ông ấy vẫn kịp thời xuất hiện.



Không biết đối phương định uy hiếp anh như thế nào, trong lòng cậu bé thật có chút lo lắng.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Nếu lần này mọi người có thể bình an vô sự, cậu bé, cậu bé coi như sẽ tha thứ cho người cha phụ lòng người này.



Tất nhiên, việc này chỉ là xem xét một chút mà thôi.





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
_ _



Tiêu Khôn Hoằng lên lầu hai, nhìn thấy đứa con trai thứ hai Mạc Tiểu Nam. So với vẻ điềm đạm kiêu ngạo của anh cả, khuôn mặt nhỏ nhắn không chút biểu cảm của đứa thứ hai càng thêm căng thẳng.



Sự ngạc nhiên thoáng qua trong mắt cậu sau khi nhìn thấy người đến.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Người đàn ông bước tới giúp đứa trẻ gỡ bỏ băng bịt miệng, nhìn thấy một vết đỏ trên cánh tay của đứa trẻ, rõ ràng là nó đã cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng không thành công.



Tiêu Khôn Hoằng cảm thấy rất đau lòng, anh muốn giúp con trai cởi dây trói, nhưng Mạc Tiểu Nam tránh ra: "Có bom, con không thể động đậy, chú mau đi đi."





Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!
"Là giả thôi."



Tiêu Khôn Hoằng một tay bế con trai lên, quả bom cậu bé đang ngồi vẫn không nổ, Mạc Tiểu Nam ngẩn người.



Lúc đó cái tên xấu xa kia không phải nói đây là bom thật sao.



Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!


Hai ba vòng Tiêu Khôn Hoằng đã tháo




1477296572.jpg



1981868347.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Truyen8 8.net!

1210462378.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom