• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (14 Viewers)

  • Chap-696

Chương 696: Anh hùng cứu mĩ nhân đến rồi




*Chương có nội dung hình ảnh


**********



Thi Nhân nhìn lướt qua cũng đã biết là ai, lần này cùng với tập đoàn Quang Viễn hợp tác cạnh tranh.






Những điều này cũng là Mạc Đông Lăng khoảng thời gian trước tiếp xúc với một số ứng cử viên.



“Tổng giám đốc Vương, tổng giám đốc Triệu, tổng giám đốc Lý, đúng thật là lâu không gặp rồi.”






Thi Nhân gật đầu một cái.



“Cô Tiêu vẫn đẹp như vậy, có điều ở buổi triển lãm lần này nhìn thấy cô xuất hiện, quả thật khiến cho người có chút khinh ngạc."






“Nghe nói lần này, cô Tiêu cùng đi với tổng giám đốc Mạc, có cách nào làm ăn phát tài, đưa mọi người đi cũng tốt. Dẫu sao cũng đều là cộng sự cùng chiến tuyến."



Thi Nhân nở một nụ cười tươi, khiến cho người khác không nhìn ra một chút khác thường nào, những người này hóa ra là tới đây nghe ngóng tin tức.






Quả nhiên ngồi không yên.



Cô lạnh nhạt đáp: “Hôm này tổng giám đốc Mạc đến tập đoàn họp, sau đó tiện đường mời tôi qua đây, chẳng có chuyện gì mới khác cả."






Đối mặt với ba người đàn ông lập sức khí sắc liền choáng váng, Mạc Đông Lăng đi đến tập đoàn Quang Viễn?



Lúc này, Thi Nhân bỗng nhiên mở miệng: “Tôi đi nhà vệ sinh một chuyến, thất lễ rồi.”






Cô ấy nhìn Ngô Hành, sau đó rời khỏi đó.



Có những chuyện không cần phải nói quá rõ ràng, hãy để cho đối phương cảm thấy cào xé trong lòng và cố gắng đoán.






Thời gian trước đây, ba người đàn ông này bịa đặt không ít chuyện, nói rằng tập đoàn Quang Viễn lần này xong rồi, ngạo mạn đến nỗi không để tập đoàn Quang Viễn trong mắt nữa, hoàn toàn đã quên rằng trước đây đã đặt hàng với tập đoàn Quang Viễn như thế nào, trong nháy mắt đã trở mặt từ chối.



Thi Nhân không chịu đựng được, chỉ chờ ngày này.






Đối với một số người, không thể quá nhân từ, nhất là ở nơi làm việc.



Nghĩ đến câu nói này, Thi Nhân không nhịn được cười một tiếng, câu nói này trước đây Tiêu Khôn Hoàng có nói qua.






Khi đó có lẽ cô ấy vẫn cảm thấy anh ấy mang một sự vô tình và lạnh nhạt trong con người của một doanh nhân.



Có thể bây giờ, cô ấy không nghĩ như vậy nữa rồi.






Trên thương trường, nếu không cẩn thận sẽ bị sẽ nuốt chửng đến cả xương cũng không còn, cho dù một công ty lớn như tập đoàn Quang Viễn, nếu không thận trọng cũng sẽ gặp khủng hoảng.



Thi Nhân bỗng nhiên hiểu ra cách ứng xử của anh ấy trước đây. Mời đọc truyện trên truyen99.vip






Lúc cô ấy đang thất thần thì đụng phải một người, theo tiềm thức vội vàng mở miệng: “Xin lỗi, xin lỗi.”



“Không có gì, cô Tiêu xem ra trạng thái tinh thần không phải rất tốt nhỉ.”






Thi Nhân ngẩn đầu lại nhìn thấy Giang Quốc Thành, mỗi lần nhìn thấy nét mặt này lại cô lại thấy anh ta rất giống với Tiêu Vinh, cô đều sẽ thấy có chút kịch tính, cảm thấy không tự nhiên.



“Cô gần đây nên cẩn thận hơn một chút, có người sẽ đối phó cô.” Nói xong rồi, liền bước đi.






Thi Nhân sau khi xem xét cẩn thận không tìm ra bất cứ điều gì.



Giang Quốc Thành không phải là có quan hệ rất thân thiết cùng với Mạc Mỹ Đình sao? Lần trước cũng là anh ta đã giải cứu khi Mạc Mỹ Đình bị bắt cóc.






Bây giờ anh ta lại đến để nhắc nhở cô? Rốt cuộc anh ta có mục đích gì?



Không có việc gì làm, ngoài việc ăn cắp.






Thi Nhân bây giờ không dễ dàng gì tin tưởng bất kì người nào khác.



Cô từ sau khi ở nhà vệ sinh đi ra, cũng không tìm thấy Ngô Hành ở đâu, Thi Nhân đi thẳng tới phòng triển lãm chính.






Ở đây đợi một lát sẽ có một buổi hoạt động phỏng vấn, đã sắp xếp vị trí xong hết rồi.



“Cô Tiêu, vị trí của cô ở trước mặt”






Phục vụ thấy cô ấy xuất hiện, vội vã sắp xếp để dẫn cô ấy đi.



“Không cần, tôi đợi một lát rồi sẽ tự đi.”






Thi Nhân vẫn muốn tìm Ngô Hành, chậm rãi đi tới, phát hiện vừa nãy ba người đàn ông kia cũng ở đó, lúc này sắc mặt của đối phương nhìn thế nào cũng thấy không dễ nhìn.



Đại khái là vừa nãy chuyện cô ấy nói, khiến cho ba người này đánh trống bỏ dùi trong lòng, không nghĩ ra nhà họ Mạc rốt cuộc muốn làm gì.






Hiện tại Tiêu Khôn Hoằng đã xuất viện rồi.





Có lẽ Mạc Đông Lăng không muốn hủy bỏ hợp tác với tập đoàn Quang Viễn, dù sao thì thịt lạc đà vẫn ngon hơn thịt ngựa, ba người bọn họ cho dù là kết hợp lại, thì trong trận đấu của Tiêu Khôn Hoằng phần thắng cũng không lớn.






Bây giờ bọn họ giống như bị bắc lên lửa nướng vậy. Tiến không được mà lùi cũng không xong.



Thi Nhân khẽ gật đầu, giả vờ như không nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của đối phương.






Có điều khi cô ấy bước tới, lại bị ba người đàn ông ngăn cản: “Cô Tiêu, nhà họ Mạc có phải là dự định cùng các người tiếp tục hợp tác không?”



“Về điều này ấy à, tôi cảm thấy mấy người nên đi hỏi tổng giám đốc Mạc thì hơn.”






“Bớt nói nhảm đi, cô Tiêu cô không phải là người biết rõ nhất hay sao? Mau nói thật đi, đừng lừa bọn tôi.”



Một tiếng ngắn ngủi trôi qua, ba người bọn họ muốn gặp Mạc Đông Lăng, có thể sẽ bị từ chối.






Điều này khiến cho bọn họ lại càng thêm hoang mang



Thái độ của Mạc Đông Lăng cũng thay đổi quá nhanh.






Bây giờ chỉ có thể ngăn Thi Nhân lại, hỏi cho rõ rốt cuộc chuyện này như thế nào.



“Nói thật cái gì? Chuyện này tôi đều không biết chuyện gì xảy ra, Mạc tổng chỉ có đến tập đoàn xử lý công việc mà thôi, đây là điều bình thường, nhưng mấy người có vẻ như thẹn quá thành giận thì phải?”






Thi Nhân tỏ vẻ lạnh lùng: “Ai cho mấy người có tư cách gì để ở đây chất vấn tôi?”



Cô ấy không muốn cùng ba người này lãng phí thời gian.






Cô ấy không có trách nhiệm nghĩa vụ phải giải thích.



“Đứng lại, cô không nói rõ ràng thì đừng hòng đi!”






Một người đàn ông trong đó tính khí nóng nảy, muốn dùng tay để kéo Thi Nhân, tuy cố muốn trốn tránh nhưng kết quả lại giậm chân tại chỗ.



Thi Nhân cảm thấy toàn thân mất thăng bằng, vô thức duỗi hai tay ra, giữ một vật gì đó để toàn thân cố định.






Lúc này, một đôi tay có lực, kéo vai cô ấy lại.



Một giây sau, Thi Nhân bị một người đàn ông kéo vào trong lòng. Lúc này trái tim cô mới trở lại vị trí ban đầu.






Lúc hô hấp cô ngửi thấy mùi vị quen thuộc, cô ấy kinh ngạc ngẩng đầu, kết quả chỉ nhìn thấy chiếc cằm nhẵn nhụi của anh ấy.



Tiêu Khôn Hoằng làm sao mà tới đây rồi?






Người đàn ông gương mặt sầm lại, nhìn thấy cô bị bọn họ ức hiếp, anh tức giận nhìn chằm chằm ba người đàn ông kia: “Mấy người muốn tìm chỗ chết à? Nếu cô ấy ngã xuống, mạng của ba người cũng không trả đủ đâu.” Mời đọc truyện trên truyen99.vip



Lúc đối phương nhìn thấy Tiêu Khôn Hoằng xuất hiện, sau lưng bỗng lạnh toát, ngay sau đó lập tức vội vàng xin lỗi.






“Câm mồm! Nếu lời xin lỗi có tác dụng thì cần tới cảnh sát để làm gì?”



Đôi mắt sắc lạnh của Tiêu Khôn Hoằng như nhìn thẳng vào cơn bão “Lập tức xin lỗi cô ấy cho tôi!”






“Cô Tiêu à xin lỗi nhé, vừa nãy tôi không cố ý đầu."



“Cô Tiêu cô đại nhân đại lượng, đừng tính toán với chúng tôi, vừa nãy thật sự chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi.”






Thi Nhân hồi phục lại tinh thần, cô đứng thẳng với lấy cánh tay của anh, ai ngờ cổ chân cô lại bị đau nhức, toàn thân cô mềm lại rồi trượt xuống.



Người đàn ông phản ứng rất nhanh, một lần nữa lại đem người cô ấy ôm vào trong ngực.






Thi Nhân khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu lên phát hiện dường như Tiêu Khôn Hoằng tức giận hơn.



Người đàn ông nhíu mày dường như đang suy nghĩ chuyện quan trọng, nhìn thấy cô sắp ngã xuống, cả trái tim anh như bị nắm chặt lại, chưa kịp suy nghĩ đã vội vàng chạy tới.






Thật may nắm được lấy cô kéo lại kịp thời.



Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa cô đã bị ngã vào đống dụng cụ đó, không chết cũng bị hủy hoại dung nhan.






Tiêu Khôn Hoằng mặt sầm lại, muốn đưa cô đi.



Thi Nhân kéo tay áo: “Họp báo xong thì chúng ta đi.”






Cô linh cảm rằng, đợi lát nữa Mạc Đông Lăng sẽ tuyên bố câu trả lời nào đó, cho nên lúc này người của tập đoàn Quang Viễn không thể rời đi




2072963718.jpg






194956423.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom