• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (19 Viewers)

  • Chap-642

Chương 642: Bị công việc của nhà thiết kế trì hoãn con đường trở thành diễn viên




*Chương có nội dung hình ảnh


**********



"Lúc đó con cũng biết cha thiếu rất nhiều tiền, cho nên cha mới xốc lên ý tưởng lấy của hồi môn của bà ngoại con. Kết quả cha vừa mới bán một món đồ trang trí chạm khắc, không bao lâu thì có người tìm tới cửa và nói muốn mua nguyên bộ."






Thi Nhân híp mắt lại: "Một bộ trang trí?"



"Đúng vậy, trong tay bà ngoại của con có một bộ trang trí bằng ngọc được chạm khắc hình Ông Thọ Chúc Mừng, trên cây còn có mấy quả đào, thậm chí còn có một con khỉ nhỏ ôm gốc cây. Thực sự là rất giống như được điêu khắc, cha mới nghĩ món trang trí ấy vô cùng đáng giá, vì vậy chỉ bán một phần. Ai có thể nghĩ lại có người biết đây là một bộ trang trí."






"Sau đó thì sao?"



"Sau đó cha đã bán được giá cao, có điều cha để ý khi cha lấy con khỉ ra thì chỉ có mỗi con khỉ là không giống một bộ. Phía đối phương cũng không phát hiện điều bất thường, bọn họ trả tiền xong thì lập tức đi."






Thi Đằng Sùng lại nghĩ tới trước đây: "Nhưng chỉ qua vài ngày là đã có người đến tìm cha, bọn họ nói bộ trang trí bằng ngọc kia là giả và muốn cha bồi thường tiền. Cha đương nhiên không chịu, một tay giao tiền và một tay giao hàng, chẳng lẽ bọn họ nói chúng là giả thì là giả hay sao?



Sau đó, cha bị người ta đuổi giết. May là cha cẩn thận, luôn sử dụng tên giả, làm tài khoản tiết kiệm giả và gửi tiền vào đó, cho nên bất cứ ai cũng tìm không được cha."






"Ai là người mua?"



"Cha cũng tò mò và muốn biết người đó là ai, không nghĩ tới đối phương là người ngoại quốc."






Người ngoại quốc, Thi Nhân nghĩ đến nhà họ Mạc ở nước S theo bản năng.



Chẳng lẽ là nhà họ Mạc sao?






Thi Đằng Sùng nói tiếp: "Người mua đến từ Canada, một người của nhà họ Cổ, cụ thể thì cha không tra được. Đối phương cũng tìm cha suốt một đoạn thời gian, có điều năng lực của người ngoại quốc cũng có hạn, bọn họ cũng không tìm được cha. Để an toàn nên cha cũng không tiếp tục bán những món đồ còn lại."



"Tại sao của hồi môn của bà ngoại tôi lại có thể là giả, chẳng lẽ là ông treo đầu dê bán thịt chó à."






Dựa theo phẩm chất con người của Thị Đẳng Sùng thì điều này rất có thể.



Nếu không phải như vậy thì làm sao lại có người tìm đến cửa và nói rằng những món đồ ấy là giả.






Vẻ mặt của Thi Đằng Sùng vô cùng nghiêm túc: "Con vẫn không tin, đây chính là sự thật."



"Không có khả năng "






"Sau đó cha đã đem con khỉ kia đi giám định, chúng rất giống ngọc nhưng căn bản không phải ngọc, chúng được dùng công nghệ hiện đại mới có thể trở nên sáng bóng như thế. Ngay từ đầu cha cũng không có chú ý, cha nghĩ bà ngoại của con quý những thứ này như vậy thì chúng chắc chắn là hàng thật."



Ai có thể đoán được chúng là đồ giả được cơ chứ?






"Khi ông bán hàng, không có ai kiểm tra hàng hay sao?" Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện 88



"Có, có điều bọn họ nói con khỉ này được điêu khắc rất tinh xảo, những người thợ thủ công bình thường không thể làm được, đây là một phương pháp cổ xưa. Phương pháp này đã sớm không còn lưu truyền nữa, cho nên bọn họ cũng không hề nghi ngờ."






Có thể người xưa sử dụng vật liệu không tốt chăng?



Kết quả, ai biết được đó là một sản phẩm hiện đại.






Thi Nhân sửng sốt, lại là giả sao?



Không phải đồ cổ à.






Có điều, Thi Đằng Sùng nói rằng chúng được điêu khắc bằng những phương pháp khác nhau, như vậy chuyện này nhất định liên quan đến cuốn sách mà bà ngoại để lại.



Chờ cô quay về xem lại một chút thì sẽ biết ngay.






Lúc này, Thi Nhân đặt ly trà xuống: "Ông có thể đi rồi, có điều sau này nếu như tôi nhìn thấy hai người bị người khác lợi dụng để mưu hại tôi thì hai người biết như thế nào rồi đó? Những người đó sau khi lợi dụng hai người xong thì sẽ rời đi, nhưng các người thì vẫn còn ở chỗ này, việc tôi xử lý các người chỉ dễ như trở bàn tay mà thôi."



"Đợi một chút, cha thật sự biết sai rồi. Cha thực sự có thể ly hôn."






"Cút đi, ông cho rằng tôi tin lời nói của ông sao? Nếu có lần sau nữa thì tôi sẽ cắt đứt tiền đưa tới viện dưỡng lão."



"Được được được, cha đảm bảo mình sẽ không trở lại."






Lần này, Thi Đẳng Sùng cũng thấy được bản lĩnh của Thi Nhân, thực sự không giống với trước đây.



Chỉ cần Thi Nhân vẫn còn lo tiền thuốc men cho ông ta là được.






Cho dù ông ta tàn tật thì cũng đã có Thi Nhân nuôi, ông ta cũng không cần biết Vương Duyệt sống chết thế nào.



...






Trợ lý bí mật sắp xếp người đưa hai người Thi Đằng Sùng ra ngoài.



Thi Nhân phân tích lời nói vừa rồi của ông ta một chút, sau đó cô tạm thời để chúng sang một bên, Mạc Mỹ Đình vẫn còn đang họp.






Cô điều chỉnh vẻ mặt của mình một lần nữa, sau đó trực tiếp đi vào phòng họp.



Có điều khi cô mới vừa đi vào thì cuộc họp đã kết thúc.








Mạc Mỹ Đình đứng lên và nhìn cô: "Bà Tiêu, cùng người nhà ở chúng như thế nào?"



"Cũng không tệ lắm. Lần này xin cảm ơn cô Mạc."






Thi Nhân nở một nụ cười phản công, lúc này Mạc Mỹ Đình thật sự không nghĩ ra cách đối phó với Thi Nhân.



Nếu Mạc Mỹ Đình có thể lợi dụng người nhà của Thi Nhân thì người khác cũng có thể lợi dụng được. Cô phải giải quyết mối nguy ngầm này mới được.






Ai không biết diễn kịch chứ.



Muốn đánh mất đạo đức thì cũng phải xem có bản lĩnh này hay không mới được.






Sắc mặt của Mạc Mỹ Đình trở nên lạnh nhạt rất nhiều, cô ta nhìn chằm chằm Thi Nhân: "Tôi nghĩ hành động của cô là rất đúng."



"Đúng vậy, nhưng vẫn còn kém cô Mạc."






Mạc Mỹ Đình phải thật sự là Bạch Mỹ Đình mới được.



Như vậy thì không phải hiện tại Mạc Mỹ Đình đang giả mạo thân phận của người khác hay sao?






Nói về hành động thì cô còn kém xa Mạc Mỹ Đình.



"Trời ạ, tại sao hai ngày nay lại không thấy anh Tiêu, tất cả mọi chuyện đều do người khác thay chủ tịch ký tên xử lý."






"Cảm ơn sự quan tâm của cô Mỹ Đình."



Thi Nhân khách sáo trả lời một câu nói, nhưng cũng không trả lời Mạc Mỹ Đình.






Bầu không khí vô cùng xấu hổ, Mạc Mỹ Đình cười gật đầu: "Dù sao cũng là đối tác của nhau, lỡ như anh Tiêu xảy ra chuyện gì thì sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác của chúng ta."



"Xin cô Mỹ Đình cứ yên tâm, tôi cũng không lo lắng cô có xảy ra chuyện hay không mà. Cho nên cô cứ việc yên tâm."






Vẻ mặt của Mạc Mỹ Đình cứng đờ.



Người phụ nữ này thật sự là khắc tinh của cô ta.






Mạc Mỹ Đình dậm chân: "Không lâu nữa là đến trận chung kết, cô Thi Nhân lại đang bận nắm quyền và lo lắng chuyện kết hôn, nhưng cô đừng quên trận thi đấu này. Cô đang đại diện cho bộ mặt của tập đoàn Quang Viễn." Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện 88



"Vậy thì chúng ta sẽ gặp lại nhau trong cuộc thi."






Câu trả lời không nhẹ không nặng của Thi Nhân khiến cho nắm tay của Mạc Mỹ Đình như đánh vào trên bông.



Mạc Mỹ Đình tức giận đùng đùng và rời đi.






Cô ta chỉ cảm thấy người phụ nữ này càng ngày càng khó đối phó, không thể nói Tiêu Khôn Hoằng đúng là đào được báu vật?



Càng như vậy càng có mờ ám.






Trách không được người đó để cho cô ta tự mình đi điều tra, rốt cuộc Tiêu Khôn Hoằng bị làm sao vậy.



...






Sau khi Mạc Mỹ Đình rời đi, Triệu Nhược Trúc vội vã vỗ tay: "Thật quá đặc sắc, bà chủ thật là lợi hại."



Ngày hôm nay khí thế của Mạc Mỹ Đình rất lớn.






Kết quả, bà chủ giải quyết vấn đề trong hai hoặc ba lần là xong rồi.



Vừa rồi Mạc Mỹ Đình vẫn còn muốn gây khó dễ, Thi Nhân cũng mượn sức dùng sức để đạt được hiệu quả cao nhất, cô đã phản bác lại tất cả những gì mà Mạc Mỹ Đình nói.






Thật là sảng khoái.



Vừa rồi trong lúc họp, dáng vẻ ngồi tít trên cao của Mạc Mỹ Đình khiến cho bọn họ tức giận không thôi.






Lúc này, Thi Nhân đã trút giận giúp bọn họ.



Thật là tốt quá.






"Mọi người đã cực khổ rồi, đợi sau khi kết thúc hợp tác, mọi người có thể dễ dàng hơn rất nhiều."



Thi Nhân biết bởi vì Mạc Mỹ Đình là người nhà họ Mạc, cho nên bọn họ bị khinh bỉ rất nhiều.






Vừa rồi khi cô phản bác Mạc Mỹ Đình cũng giống như vậy.



Sau khi cô sắp xếp xong mọi việc







1708064197.jpg



1850064405.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom