• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (16 Viewers)

  • Chap-528

Chương 528: Rốt cuộc thứ đồ trong tay của Tiêu Đào Hy là cái gì?




*Chương có nội dung hình ảnh
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.


**********



Tiêu Đào Hy rốt cuộc đã lấy thứ cái gì của ông cụ Tiêu?






Tại sao ông phải giữ người trong viện dưỡng lão nhiều năm như vậy, còn phải người giám sát, bí mật dùng thủ đoạn để tra hỏi.



Những điều này e rằng Tiêu Vinh đều không biết.






Nếu Tiêu Vinh biết chuyện này, sợ rằng sẽ hận ông đến chết mất.



Mặc dù Tiêu Vinh đã từng vô cùng căm ghét ông, cuối cùng khiến ông sống còn không bằng chết, khiến lão nhân gia cả một đời kiêu ngạo, chết vô cùng thế thảm.






Thi Nhân chỉ mới nghĩ đến ở viện dưỡng lão đó, Tiêu Vinh chỉ vì để có thể cứu sống em gái mình, nhưng cuối cùng anh vẫn chưa biết ở đằng sau đó chính ông là người đã hành hạ Tiêu Đào Hy.



Nghĩ đến đây liền cảm thấy nhà họ Tiêu này, thật sự là nơi khiến người ta phát điên.






Cô quay đầu nhìn Tiêu Khôn Hoằng một cái, cô không biết đằng sau chuyện này đang ẩn giấu bí mật gì.



Viện trưởng cẩn thận liếc nhìn Tiêu Khôn Hoằng, sau đó nói tiếp: "Nghe nói là một quyển sách, có vẻ như là ghi chép bí mật của lão gia, hoặc là có ghi chép việc làm sai trái ngày trước của lão gia. Nhưng mà những điều này chỉ là phỏng đoán riêng của chúng tôi, bất kỳ ai cũng không dám hỏi "






Xét cho cùng thời gian trước đây, bọn họ đều biết lão gia lợi hại như thế nào, không dám làm loạn.



Nhưng bây giờ ông cụ đã qua đời rồi.






Tiêu Đào Hy vẫn không thể hỏi, còn giấy tờ ghi chép chứng minh những tội của ông đã phạm phải thì sao? Bây giờ ông cụ đã qua đời rồi, cũng còn tác dụng gì nữa.



Lúc mà viện trưởng định bỏ cuộc rồi, thì kết quả Tiêu lão quản gia lại xuất hiện, nói rằng ông ta muốn tiếp tục điều tra trong tay Tiêu Đào Hy đang cầm thứ gì.






"Lão quản gia tại sao lại hỏi về những thứ trong tay Tiêu Đào Hy, ông ta còn nói gì khác nữa không?" Viện trưởng liền trả lời: "Lúc đó tôi cũng hỏi qua, rốt cuộc nhiều năm như vậy đều không hỏi đến, bây giờ hỏi có lợi ích gì?"



Nếu không có lợi ích gì, ông ta cũng không nguyện ý tiếp tục làm việc này.






Ông nội đã chết rồi, Tiêu Vinh đi rồi, bây giờ là do Tiêu Khôn Hoằng hoàn toàn làm chủ, ông ta không cần thiết phải nghe lời của lão quản gia.



Chủ tử đã không còn rồi, ông ta vì sao còn phải tiếp tục làm cái này? Mời đọc truyện trên truyen88.vip






Tiêu Khôn Hoằng nhấc mí mắt lên: "Ông ta đã dùng cái gì tốt, để hấp dẫn ông tiếp tục làm việc?"



Nhất định có lợi ích, thì loại người như viện trưởng mới tiếp tục làm.






"Lão quản gia đó nói nếu tìm được cuốn sách mà Tiêu Đào Hy đã lấy, có thể bán được với cái giá rất cao, nghe nói thứ đồ đó rất có giá trị. Là thứ đồ cổ gia truyền ở đâu đó, tôi cũng không biết đó là đồ cổ là thứ đồ cổ quý giá như nào, mà lại khiến lão tử kia một mực coi trọng thế."



Đồ cổ?






Tiêu Khôn Hoằng chưa từng nghe nói, ông nội rất có hứng thú với đồ cổ.



"Cái gì được viết trong cuốn sách đó, mà lại giá trị như vậy?"






"Đúng vậy, rốt cuộc nó viết cái gì?"



Thi Nhân cũng rất tò mò, đó rốt cuộc là thứ đồ như nào, mà có thể khiến ông nội phải tìm kiếm trong nhiều năm như vậy.






Đó là thứ đồ cổ như nào, đều được viết bằng bí kíp gia truyền gì đó sao, sau này mới có giá trị như vậy?



Chẳng lẽ nhà họ Tiêu có bí kíp gia truyền nào sao?






Thi Nhân nhìn Tiêu Khôn Hoằng một cách nghiêm túc, nhưng người đàn ông lắc đầu nhẹ, gia đình họ Tiêu không có bất kỳ đồ cổ nào, cũng không có bí kíp nào cả.



Đây không phải là thứ của gia đình họ Tiêu.






Có lẽ ông nội đã lấy nó từ nơi khác đến đây.



Viện trưởng suy nghĩ một lúc và nói: “Tôi đã hỏi qua về nó, nhưng cái miệng của lão quản gia đó quả thật rất kín đáo, một chút đều không tiết lộ cho tôi, bảo rằng tôi trước tiên hãy tìm hiểu tin tức về cuốn sách trước rồi nói."






"Vậy nên ông không biết nội dụng trong cuốn sách đó là gì?"



"Tôi thật sự không biết, tôi cò định rằng nếu như tìm được nó, nhất định sẽ không đưa cho lão quản gia trước, mà tự mình đem sách giấu đi. Kết quả Tiêu Đào Hy đột nhiên biến mất, sau đó bị các người phát hiện rồi."






Một chút viện trưởng cũng không ngờ đến, Tiêu Khôn Hoằng thực sự lại coi trọng Tiêu Đào Hy như vậy.





Tiêu Khôn Hoằng và Tiêu Vinh không phải tranh đấu với nhau hay sao? Còn đích thân tiễn đối thủ của mình vào tù, nhưng kết quả anh ta lại khá quan tâm đến sống chết của em gái đối thủ của mình.






Nếu mà biết trước điều này, ông ta sẽ không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn như vậy.



Thi Nhân khựng lại, hóa ra là như thế này.






Có vẻ như viện trưởng thực sự không biết.



Cô trở về bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng, phần sau cũng không biết nên hỏi như thế nào mới ổn.






Tiêu Khôn Hoằng con mắt hơi híp lại: "Chuyện này ông đáng nhẽ phải biết nhiều hơn nữa, ông chắc hẳn cũng đã điều tra rồi, nói ra hết những phát hiện của ông đi."



Viện trưởng nuốt nước bọt: "Tôi, tôi đã điều tra qua, muốn biết rõ nhà họ Tiêu thật sự có cổ vật gì của tổ tiên không, kết quả, kết quả..."






Tiêu Khôn Hoằng tiếp nhận: "Kết quả không có bất cứ cổ vật nào tổ tiên truyền lại cả."



"Đúng đúng đúng, không có cổ vật nào cả, nhưng tôi cũng phát hiện ra một điều khá ngạc nhiên. Tiêu lão gia vốn dĩ không phải là người của Tiêu gia."






Tiêu Khôn Hoằng nhưởng mày: "Ý của ông là gì?"



"Lão gia được nhận nuôi từ bên ngoài, nhưng sau này làm giàu trở thành ông chủ lớn, thế nên không ai nhắc tới chuyện này nữa. Ông ấy không phải người nhà họ Tiêu, về phần trước kia tên là gì, và làm cái gì, hiện tại cũng đều không ai biết."






Rốt cuộc đã nhiều năm trôi qua, những người biết rõ điều đấy thì đã già cả rồi.



Người chăm sóc ông nội, cũng đã sớm qua đời.






Vì vậy vô tình hỏi được điều này, viện trưởng cũng cảm thấy rất bất ngờ.



Nhưng mà điều này cũng chẳng liên quan gì đến những gì ông ta đang điều tra, rốt cuộc thử ông ta đang tìm kiếm chính là thứ trong tay Tiêu Đào, không phải là thân phận của người ta.






Thi Nhân cũng cảm thấy khá bất ngờ khi nghe điều này.



Ông nội lại không phải người nhà họ Tiêu!






Nhưng mà cô cũng đã nghe nói qua ông nội Tiêu bắt đầu kinh doanh của riêng mình từ con số không, trước đây cũng không có tên tuổi nổi tiếng nào trong gia đình họ Tiêu cả. Mời đọc truyện trên truyen88.vip



"Tiêu tổng, chuyện tôi biết đều nói ra cả rồi, tôi thực sự không biết gì khác nữa. Xin cậu tha cho tôi đi. Tôi còn có vợ và con trong gia đình. Những chuyện đó đều là do ông ta ép buộc, Tôi cũng không có cách nào."






Viện trưởng thay đổi thái độ vừa rồi, trở nên vô cùng khiêm tốn.



Nhưng thấy Tiêu Khôn Hoằng vẫn chưa nói gì, ông ta quay đầu lại rồi bắt đầu cầu xin Thi Nhân: "Bà Tiêu, tôi cái gì cũng đã nói ra hết rồi, bà phải giữ lời hứa đấy."






Thi Nhân liếc nhìn Tiêu Khôn Hoằng, thấy anh không có hành động gì, liền nháy mắt với vệ sĩ một cái, sau đó đưa viện trưởng rời đi.



Cô ngồi xuống bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng: "Sự việc này khá bất ngờ. Nhưng nó không quan trọng chút nào".






"Em cho rằng anh quan tâm những thứ này sao?"



"Vậy thì tại sao anh lại im lặng như vậy, em tưởng anh đau khổ vì bị đả kích cơ?"






Tiêu Khôn Hoằng sờ nhẹ mũi: "Anh chỉ đang nghĩ, ông nội có thể đến từ nước S."



"Em đoán thế nào?"






"Quên là em đã từng nói về phong cách trang trí phòng ngủ của ông sao? Ông từ trước đến nay đều cố giấu giếm chuyện này, rõ ràng là không muốn để người ta phát hiện, cho nên dựa theo những lời của viện trưởng nói rằng ông nội không phải là người của Tiêu gia, có nhiều khả năng ông mang quốc tịch nước S hơn."



Cách bài trí nội thất đầy bí ẩn của ông giống như những bí mật được cất giấu trong lòng của ông nội vậy.






Nơi ở vừa có thể thể hiện nơi ở của người đó, nó còn càng có thể thể hiện cho những thứ ở sâu trong trái tim của một người.



Trước khi ông nội Tiêu đến Tiêu gia, nếu ông mà là người nước S, thì nhất định phải có thứ







642132360.jpg



1515705481.jpg



1626631299.jpg
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom