• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tôi là thầy khai quang Full dịch (16 Viewers)

  • Chương 484-488

Chương 484: Bào thai quỷ

Vậy những thứ được tiêm vào cơ thể những người phụ nữ kia là gì?

Tôi đọc không hiểu báo cáo phân tích máu của bệnh viện, bèn hỏi: "Giáo sư Vương, trong máu cô ta còn gì bất thường không?"

Giáo sư Vương nói: "Huyết sắc tố thấp, độ đông hơi cao, thiếu máu nhẹ, đây là biểu hiện của thiếu máu, còn lại cũng không có gì bất thường".

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Có vẻ như thứ được tiêm vào cơ thể cô ta có liên quan đến thứ trong bụng của Quách Hương trước đây".



"Hôm nay chúng ta đã khẳng định được vắc-xin có vấn đề. Ngươi bảo Quách Hương hẹn một người chị em cũng đã tiêm vắc tới đây làm siêu âm Doppler màu thì sẽ biết được rốt cuộc trong bụng họ chứa cái gì.

Vì vậy, tôi lập tức bảo Quách Hương hẹn một người chị em của cô ta ra ngoài.

Quách Hương nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, hỏi: "Anh Sơn Thành, rốt cuộc anh định làm gì?"

Tôi nói: "Ngoài việc điều tra một số vấn đề hiện tại của cơ thể cô ra thì tôi phải điều tra rõ ràng những thứ khác nữa, cô gọi một người chị em của cô tới đây, tôi sẽ cho cô tiền".



Nghe vậy, Quách Hương lập tức gọi điện thoại cho một người phụ nữ khác.

Hai mươi phút sau, một phụ nữ xinh đẹp trang điểm đậm xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Chúng tôi lập tức đưa cô ta đi làm siêu âm Doppler màu.

Giáo sư Vương và tôi ở trong phòng siêu âm quan sát màn hình siêu âm.

“Trong bụng, chỗ này...", giáo sư Vương nói: “Ở vị trí tử cung có một khối thịt nhỏ, kích thước bằng móng tay”.

“Một khối thịt ư?”, tôi cảm thấy khó hiểu.

Bác sĩ siêu âm Doppler màu cho biết: "Có vẻ như đó là bệnh lý ở tử cung, nó có thể là một khối u, cần kiểm tra thêm mới biết được".

"Không ...", bác sĩ kia đột nhiên kêu lên: "Khối thịt đó đang động đậy, nó đang di chuyển trong tử cung!".

Giáo sư Vương và tôi đều đã nhìn thấy rồi, khối thịt đó đang nhúc nhích và từ từ di chuyển trong tử cung!

Nếu là khối u thì hoàn toàn không thể di chuyển và chắc chắn không thể di chuyển với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Giáo sư Vương và bác sĩ kia vô cùng hoảng hốt trước tình huống này, họ chưa từng thấy trường hợp nào như vậy.

Chúng tôi tiếp tục quan sát, khối thịt nhỏ trong bụng cử động một lúc thì ngừng lại, gần như nằm yên trong bụng.

Chúng tôi quan sát thêm một lúc nhưng không thấy có gì thay đổi.

Sau khi siêu âm Doppler màu, chúng tôi hỏi người phụ nữ đó có cảm thấy khó chịu trong người không thì cô ta bảo là không, ngược lại gần đây sức khỏe rất tốt, thậm chí còn ăn ngon miệng hơn, tinh thần rất thoải mái.

Sau đó tiếp tục lấy máu để xét nghiệm cho cô ta, mọi thứ đều rất khỏe mạnh, không có bất thường về máu, thể trạng rất tốt.

Xem ra bệnh viện không thể xét nghiệm ra những thứ khác nữa, rốt cuộc thứ trong bụng người phụ nữ này là gì?

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Chuyện của bệnh viện kết thúc ở đây, ngươi liên lạc với Mộc Dịch và chờ kết quả kiểm tra của Mộc Dịch. Trang thiết bị trong bệnh viện không thể xét nghiệm ra thì thiết bị của Cục điều tra hiện tượng huyền bí chắc chắn sẽ xét nghiệm ra".

Tôi gọi giáo sư Vương qua một bên và thận trọng nói với ông ta hãy hủy bỏ tất cả các kết quả xét nghiệm vừa rồi và cũng không được để việc điều tra này lộ ra bên ngoài.

Giáo sư Vương đồng ý, sau đó tôi cùng hai người phụ nữ rời khỏi bệnh viện.

Tôi cho họ tiền để họ không nói những chuyện ở đây cho người khác biết.

Quách Hương trở lại khách sạn, tôi bảo cô ta tạm thời không đi làm nữa, mấy ngày này tôi sẽ bỏ tiền nuôi cô ta.

Từ khi tôi và Quách Hương phát sinh quan hệ, Quách Hương đã không còn ham muốn quá nhiều với đàn ông nữa.

Tôi bắt taxi về nhà để nói chuyện trực tiếp với Mộc Dịch.

Tôi đang định gọi cho Mộc Dịch thì thật tình cờ, điện thoại của tôi đổ chuông, là Mộc Dịch.

Mộc Dịch nói: "Đã có kết quả xét nghiệm máu, lượng âm khí trong máu cao một cách lạ thường. Quách Hương ... đã từng bị quỷ nhập!"

Cái gì?

Quỷ nhập!

Tôi run lên khi nghe thấy hai từ này.

"Làm sao Quách Hương lại bị quỷ nhập được? Cô có nhầm lẫn ở đâu không?"

"Cô là pháp sư, nếu như Quách Hương bị quỷ nhập, tại sao lại không kiểm tra ra chứ?"

Mộc Dịch giải thích: "Cũng có khả năng là Quách Hương bị trúng tà thuật, trong máu mới có âm khí. Nói tóm lại là lượng âm khí rất cao, chuyện này có liên quan gì đến ma quỷ".

Tôi nói: "Quách Hương hiện đang ở bệnh viện, cô ta vừa mới làm xét nghiệm máu và trong máu không có gì bất thường. Có một người phụ nữ khác cũng làm xét nghiệm ở đó, trong bụng cô ta có thứ gì đó rất quái lạ..."

Tôi chưa kịp nói xong, Mộc Dịch đã ngắt lời tôi: "Vậy tôi cũng không biết, anh muốn làm sao thì làm, chuyện của anh không liên quan gì đến tôi".

Nói xong, Mộc Dịch cúp điện thoại.

Tôi chán nản, cô ta vẫn giận tôi ư? Hay là thật sự không làm bạn bè nữa rồi?

“Bào thai quỷ!", tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên lên tiếng: “Ta hiểu rồi, có người dùng thân thể của người bình thường để nuôi dưỡng bào thai quỷ!"

Nghe vậy tôi vô cùng kinh hãi.

"Bào thai quỷ sao? Nó là cái gì?"

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Bào thai quỷ chính là đứa trẻ do quỷ sinh ra!"

"Mộc Dịch không biết về chuyện vắc-xin, cũng không biết kết quả xét nghiệm ở bệnh viện".

"Theo kết quả kiểm tra của bác sĩ, Quách Hương đã từng mang thai".

"Điều này đã được xác nhận, những máu đen chảy ra từ bụng cô ta hôm qua chứa lượng âm khí rất cao, cộng với chuyện vắc-xin và khối thịt trong bụng người phụ nữ kia, hơn nữa Mộc Dịch cũng nói rằng khả năng Quách Hương bị quỷ nhập, tổng hợp tất cả những chuyện này lại có thể kết luận rằng có người đang nuôi bào thai quỷ!"

Tôi choáng váng, bào thai quỷ ...

Nghe thấy hai từ này cả người tôi run lên.

Con người đều có một nỗi sợ hãi về những điều chưa biết.

Phải khó khăn lắm tôi mới chấp nhận được sự tồn tại của yêu ma, giờ lại xuất hiện cả quỷ. Tôi không khỏi nghĩ đến những con quỷ trong phim kinh dị, chúng rất thích xuất hiện vào ban đêm để dọa người khác, cực kỳ đáng sợ.

Tiên nữ Thanh Thủy bắt đầu giải thích cho tôi nghe, bào thai quỷ thông thường là một bào thai mà sau khi thai phụ chết đi, đứa trẻ trong bụng vẫn chưa chết và cần dương khí để tiếp tục cuộc sống của mình.

Loại bào thai quỷ này có thể nói là nửa người nửa quỷ, có nhân tính, nhưng tối đa cũng chỉ có thể sống được ba năm bản mệnh, tức là sống đến năm ba mươi sáu tuổi.

Ngoài ra còn có một loại ác quỷ có đạo hạnh thâm sâu, phát sinh quan hệ với người bình thường, sinh ra bào thai quỷ, đứa trẻ được sinh ra sẽ hút dương khí, hại người, vô cùng đáng sợ.

Điều kiện để hai loại bào thai quỷ này hình thành và ra đời là vô cùng khắc nghiệt, không có ai lại muốn làm chuyện này với quỷ cả, trừ khi chúng là những pháp sư cực kỳ độc ác muốn hại người thì mới làm những việc này.




Tình huống chúng ta đang đối mặt bây giờ là thuộc loại thứ ba. Có kẻ tiêm âm khí cực mạnh và nguyên linh của quỷ vào trong cơ thể của phụ nữ trẻ đẹp, khiến bọn họ có thai, khi bọn họ ngủ với đàn ông, dùng sức mạnh của bào thai ma để hút dương khí của đàn ông để nuôi lớn bào thai.

Loại bào thai quỷ này mười tám ngày là có thể hình thành, khi thành hình, bào thai quỷ sẽ hút hết sức mạnh của cơ thể người mẹ, sau đó tự phá bụng mẹ chui ra ngoài, trở thành yêu quái giết người!

Loại bào thai quỷ này là nửa người nửa ma, cực kỳ hung tàn, chỉ cần có đủ thức ăn và dương khí là nó có thể sống sót.

Sau khi bào thai quỷ mới ra đời, linh khí chưa được toàn vẹn nên nó rất thèm ăn, khi nhìn thấy một sinh vật sống, nó không chỉ hút dương khí của sinh vật đó mà còn ăn cả sinh vật sống đó luôn.

Nghe lời giải thích của tiên nữ Thanh Thủy, trong lòng tôi vô cùng sợ hãi.

"Tiên nữ, chẳng lẽ có người đứng sau nuôi dưỡng bào thai quỷ, làm chuyện hại người thật sao?"

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Chưa chắc, có thể chúng có công dụng khác".

“Công dụng khác ư?”, tôi không hiểu bèn hỏi.

Chương 485: Càng lúc càng phức tạp

Tiên nữ Thanh Thủy giải thích: “Bọn họ tiêm vắc-xin cho một trăm linh tám người, muốn nuôi dưỡng ra một trăm linh tám bào thai quỷ. Nếu sinh ra nhiều bào thai quỷ như vậy thì sẽ gây ra động tĩnh lớn thế nào?”

“Khi bào thai quỷ ra đời, hơn một trăm người phụ nữ đó đều sẽ chết!”

“Giết chết hơn một trăm người phụ nữ có thể che giấu được sao? Cơ bản là không thể. Gây ra chuyện lớn như vậy, cao thủ của Cục điều tra hiện tượng huyền bí chắc chắn sẽ can thiệp”.

“Bào thai quỷ ra đời sẽ đi hại người khắp nơi, người đứng sau làm ra những chuyện này, giết những người vô tội đó có ích lợi gì?”



“Ta nghi ngờ mục đích của bọn họ không phải là sinh ra bào thai quỷ, mà là để nó hút dương nguyên của nhiều người đàn ông. Thứ bọn họ cần chính là số dương nguyên đó”.

Tôi càng nghe càng mơ hồ: “Dương nguyên của đàn ông... thì có thể làm gì?”

Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi ngủ với Quách Hương một lần đã hút đi âm khí và sức mạnh của bào thai quỷ. Sức mạnh mà ngươi hút được khi đó vô cùng mạnh mẽ, mạnh hơn sức mạnh trong cơ thể Lý Giai Dao gấp mấy chục lần”.

“Đây còn là sức mạnh được sinh ra từ bào thai quỷ chưa thành hình, nếu nó thành hình sẽ còn mạnh hơn nữa”.



“Mà dương nguyên của đàn ông và âm khí của phụ nữ có thể tu luyện tà thuật lớn mạnh, hoặc nuôi dưỡng tà vật lớn mạnh”.

Xem ra mục đích của kẻ địch không phải là bào thai quỷ, mà là dương nguyên và âm khí.

Tôi nói: “Tiên nữ, ý cô là lợi dụng những người phụ nữ đó nuôi dưỡng bào thai quỷ, hút sức mạnh, đợi thời cơ chín muồi sẽ lấy sức mạnh đó đi mà không giết bọn họ?”

Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Đó chỉ là phán đoán của ta. Trong vắc-xin tiêm cho những người phụ nữ đó, âm khí và sức mạnh đã hòa làm một với cơ thể mẹ, không thể tách rời. Ta không thể xác định rốt cuộc có cách gì hay không”.

“Tóm lại, những người phụ nữ này bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm tính mạng”.

“Nếu ngươi muốn ngăn chặn chuyện này, ngoại trừ việc điều tra ra người đứng đằng sau, ngươi phải giết chết toàn bộ số cơ thể mẹ, cũng chính là những người phụ nữ đó”.

Tôi kinh ngạc: “Giết chết toàn bộ? Không có cách giải quyết nào khác sao? Ví dụ như dùng khoa học kĩ thuật y học hiện đại lấy thứ ở trong bụng ra?”

Tiên nữ Thanh Thủy bất đắc dĩ nói: “Ai cũng không làm được, người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí cũng không. Nếu miễn cưỡng lấy nó ra, thứ trong bụng sẽ phản kháng, giết chết cơ thể mẹ, những người phụ nữ đó sẽ chết trong đau đớn tột cùng”.

“Còn một cách nữa, đó là ngươi ngủ với tất cả bọn họ, hút đi âm khí và sức mạnh của bào thai quỷ trong cơ thể họ thì có thể cứu được bọn họ”.

Tôi ngủ với tất cả mấy người họ?

Trời đất ơi.

Tôi cạn lời: “Vì sao chỉ có tôi có thể làm được? Lúc tôi hút sức mạnh của bào thai quỷ, sao nó không phản kháng, giết chết cơ thể mẹ?”

Tiên nữ Thanh Thủy giải thích: “Ngươi ngủ với những người phụ nữ đó, nơi giao hợp sẽ sản sinh sức mạnh mà bào thai quỷ cực kì thích, nó sẽ ra sức cắn nuốt nguyên khí của ngươi. Sao nó biết được ngươi muốn cắn nuốt nó chứ?”

“Thuật hút âm khí ta dạy ngươi rất giống với sức mạnh nguyên khí mà bào thai quỷ cắn nuốt, những người khác không làm được. Nếu người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí biết chuyện sẽ giết toàn bộ những người phụ nữ đó”.

Thật sự bắt tôi phải ngủ với bọn họ sao? Tôi chắc chắn không làm được!

“Còn một khả năng nữa, đó là như ta nói vừa rồi, người đứng sau lên kế hoạch cho chuyện này có lẽ sẽ có cách… hút đi thứ ở trong bụng những người phụ nữ”.

“Nếu họ chỉ cần dương nguyên, âm khí, mà không để bào thai quỷ sinh ra, cũng không giết những người phụ nữ đó làm lớn chuyện thì đương nhiên sẽ có cách”.

“Đương nhiên, đây chỉ là phán đoán của ta, không ai dám bảo đảm”.

“Bây giờ ngươi chỉ có thời gian mười ngày để điều tra chuyện này”.

Trong lòng tôi rất rối loạn, ban đầu tôi điều tra là vì lo lắng cho sự an nguy của Âu Dương Bác, bây giờ càng điều tra vào sâu, sự việc càng phức tạp.

Âu Dương Bác rõ ràng đã hợp tác với người đứng đằng sau, chắc chắn ông ấy biết chuyện này!

Dù có thế nào, tôi cũng phải làm rõ mọi chuyện.

Tôi hỏi: “Tiên nữ, cô cho tôi ý kiến, bước tiếp theo nên làm thế nào?”

“Vậy thì phải xem ngươi rồi”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Cách thứ nhất, ngươi bàn bạc với Mộc Dịch, thông báo với người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí. Nhưng nếu cao thủ của Cục điều tra hiện tượng huyền bí nhúng tay vào, chắc chắn sẽ bắt mấy người phụ nữ đó trước nhất, giết hết bọn họ”.

“Bởi vì bào thai quỷ quá đáng sợ, nếu để nó ra đời, nhiều bào thai quỷ như vậy ắt sẽ dẫn tới đại loạn”.

“Thứ hai, nói chuyện với Âu Dương Bác, nghĩ mọi cách hỏi cho ra tất cả mọi chuyện, tìm được người đứng sau, cứu những người phụ nữ đó”.

“Cách thứ ba, ngươi ngủ với bọn họ, người đứng sau chắc chắn sẽ phát hiện, tìm tới ngươi”.

Tôi ngẫm nghĩ một lúc, vẫn nên đi tìm Âu Dương Bác trước, đến khi tôi biết được mọi chuyện từ Âu Dương Bác rồi sẽ tiếp tục bàn bạc với Mộc Dịch.

Lần này dù có thế nào, tôi cũng phải lấy được thông tin từ miệng Âu Dương Bác.

Thế là tôi lập tức gọi điện cho Âu Dương Bác, nói là có việc gấp.

Âu Dương Bác nói ông ấy có việc, hẹn buổi chiều năm giờ sẽ gặp tôi.

Tôi chỉ đành về nhà trước, khi về đến nhà, Trần Kế Tần đang ở trong nhà chăm sóc Triệu Vũ.

Trần Kế Tần nhìn thấy tôi thì nói: “Đại ca, Mộc Dịch đâu? Sao hai ngày nay không thấy Mộc Dịch? Không phải Mộc Dịch luôn chăm sóc Triệu Vũ sao?”

Chuyện của Mộc Dịch tôi không nhắc tới, tôi nói: “Anh muốn làm gì thì cứ làm đi, sau này giao Triệu Vũ cho tôi chăm sóc”.

Sức chiến đấu của Triệu Vũ rất mạnh, ở lại bên cạnh tôi có thể giúp tôi.

Trần Kế Tần nói: “Tôi cũng không phải bận gì lắm, chuyện ở nhà hàng thật ra đã có Lý Cương lo liệu, tôi đi… cũng chỉ phí công vô ích”.

“Mấy ngày gần đây tôi có chút mất phương hướng, làm quen với rất nhiều người bạn, mỗi ngày ăn chơi đàn đúm, có lúc thấy lâng lâng, quay đầu lại phát hiện đại ca luôn bận việc của mình, cũng dần rời xa tôi luôn”.

“Ồ?”, tôi không ngờ Trần Kế Tần lại nói ra những lời như thế, đáp lại: “Cảm ngộ cũng sâu sắc thật. Tôi thấy mấy ngày nay anh sống cũng tạm ổn, sao hôm nay lại nói với tôi mấy lời này?”




Trần Kế Tần nói: “Đại ca, tôi vẫn mong được như trước kia, đi theo bên cạnh đại ca làm việc. Tôi cũng biết đại ca đi làm bảo vệ là để điều tra việc gì đó”.

“Đại ca, chỗ nào cần tôi, tôi cũng muốn góp một phần sức. Tôi không muốn làm quản lý của nhà hàng nữa, tôi chẳng biết gì về việc kinh doanh nhà hàng”.

“Tôi cũng không có năng lực và bản lĩnh gì, những người đó cho tôi thể diện, mời tôi ăn cơm, kết bạn với tôi cũng là nể mặt của đại ca, tôi hiểu điều này”.

“Đại ca, gần đây anh đang bận việc gì vậy, nói cho tôi biết đi”.

Cái tên Trần Kế Tần này, sao bỗng nhiên có giác ngộ thế này?

Tôi nói: “Gần đây quả thực tôi đang điều tra một chuyện cực kì phức tạp, chuyện này anh cũng không giúp tôi được”.

“Tôi thấy mấy nay anh cũng rất vui vẻ mà. Không sao, tiếp tục làm quản lý nhà hàng đi, chỗ nào không hiểu anh có thể học hỏi Lý Cương, làm quen thêm một vài người bạn, cũng giúp ích rất lớn cho anh sau này”.

Trần Kế Tần vô cùng nghiêm túc nói: “Đại ca, chuyện của thôn chúng ta và rất nhiều việc khác nữa tôi đều có tham gia. Đại ca, có phải lần này anh cố ý tách tôi ra không?”

“Ừ”, tôi nói: “Việc tôi điều tra lần này rất nguy hiểm. Anh cũng nhìn thấy rồi, trước nay tôi và Mộc Dịch vẫn cùng nhau điều tra, nhưng mấy ngày gần đây, vì có chút chuyện không vui vẻ giữa tôi và Mộc Dịch nên cô ta dọn đi rồi”.

Chương 486: Món quà lớn

Trần Kế Tần tò mò hỏi: “Đại ca, có phải anh và Mộc Dịch… Các anh cũng đã có quan hệ? Vấn đề về tình cảm sao?”

“Không có”, giữa tôi và Mộc Dịch vô cùng trong sạch.

Tôi và Trần Kế Tần đã lâu không trò chuyện, chúng tôi nói với nhau rất nhiều. Sau đó dưới sự dây dưa không dứt của Trần Kế Tần, tôi suy nghĩ rồi vẫn kể lại đầu đuôi câu chuyện, thậm chí còn kể cả chuyện tôi và Quách Hương lên giường, chuyện xích mích với Mộc Dịch.

Trần Kế Tần không ngắt lời tôi, càng nghe càng kinh hãi. Sau khi nghe xong, anh ta sợ hãi đến nỗi một lúc lâu không nói nên lời. “Đại ca… trên đời này thật sự có quỷ sao?”



Tôi gật đầu: “Chuyện này vô cùng phức tạp, cho nên tôi không muốn để anh tham gia, rước lấy rắc rối”.

Sắc mặt Trần Kế Tần biến đổi liên tục, nói: “Đại ca, anh nói vậy là sao? Tôi đi theo đại ca chưa bao giờ sợ rắc rối”.

“Nhưng tôi không hiểu, tại sao Âu Dương Bác lại tham gia vào chuyện này? Âu Dương Bác là người giàu nhất thành phố, ông ta không thiếu thứ gì, vậy thì làm những việc xấu này vì cái gì?”

Tôi nói: “Âu Dương Bác giấu giếm, mãi không nói cho tôi chắc hẳn là có nỗi khổ riêng, có điều khó nói”.



Trần Kế Tần nhớ lại một chuyện, nói: “Mấy hôm trước tôi thường đến câu lạc bộ tìm phụ nữ, trở nên khá thân thiết với ông Hướng. Ông Hướng biết tôi là người của đại ca nên rất là quan tâm tôi. Tối hôm nọ, ông Hướng uống say có nói rằng, gần đây ông ta đi theo Âu Dương Bác làm một vụ lớn”.

“Khi nào làm xong chuyện đó, mọi đối thủ cạnh tranh của Âu Dương Bác sẽ bị áp chế. Ngay cả doanh nghiệp của Lư Thần Dương cũng sẽ bị Âu Dương Bác thu mua, đến lúc đó người đứng đầu thành phố chúng ta, thậm chí là đứng đầu tỉnh sẽ là Âu Dương Bác”.

“Tôi hỏi ông Hướng rốt cuộc là đang làm gì, nhưng ông ta không nói cho tôi. Tóm lại, lần này Âu Dương Bác đã mời các nhân vật lợi hại về chèn ép Lư Thần Dương”.

Những thông tin của Trần Kế Tần cũng rất quan trọng, xem ra Hướng Vấn Thiên biết chút chuyện.

Dù sao câu lạc bộ là của Hướng Vấn Thiên quản lý, muốn làm một vài chuyện phải qua tay của ông ta.

Tôi và Trần Kế Tần trò chuyện một hồi, Trần Kế Tần không có tâm trạng đi làm, thế là tôi giao cho anh ta một nhiệm vụ, rảnh rỗi thì đến câu lạc bộ chơi, xem có nhân vật nào khả nghi tiếp xúc với Hướng Vấn Thiên không.

Năm giờ chiều, Âu Dương Bác gọi điện nói đã đến dưới nhà tôi.

Không ngờ Âu Dương Bác lại qua thẳng đây.

Sau khi Âu Dương Bác vào, Trần Kế Tần rót trà, tôi bảo Trần Kế Tần và Triệu Vũ tránh đi một lát, tôi và Âu Dương Bác ngồi xuống ghế sofa nói chuyện.

Tùy tiện nói chuyện vài ba câu, Âu Dương Bác vẫn nhiệt tình như vậy.

Tôi bắt đầu nói: “Chú Âu Dương, lần này tôi tìm chú vẫn là vì chuyện lần trước tôi hỏi”.

“Tôi đã điều tra ra một số manh mối, vậy nên chú đừng có giấu giếm nữa”.

Âu Dương Bác nhíu mày, nói: “Sơn Thành, rốt cuộc cậu đang điều tra chuyện gì?”

Tôi nhìn chằm chằm vào Âu Dương Bác: “Tôi điều tra được chú đã hợp tác với chủ tịch Lữ, người của chủ tịch Lữ bố trí một trận pháp ở phía trên tòa cao ốc Long Đằng, dùng nó hút vận khí của tòa cao ốc”.

Tôi cố ý dừng lại, nhìn thấy sắc mặt của Âu Dương Bác hơi thay đổi.

Tôi nói tiếp: “Tôi còn điều tra được, người của chủ tịch Lữ dùng một lô vắc-xin giả tiêm cho một trăm linh tám người phụ nữ của câu lạc bộ Hào Hoa”.

“Bọn họ dùng những người phụ nữ này để nuôi dưỡng một số vật không sạch”.

“Chú Âu Dương, có phải bây giờ chú nên nói thật với tôi rồi không?”

Sắc mặt Âu Dương Bác thay đổi liên tục, dù ông ấy có ngụy trang tốt hơn nữa, nhưng khi tôi nói ra mấy chuyện này, trong lòng ông ấy chắc chắn đang dao động. Tôi có thể nhìn ra từ một số chi tiết trên nét mặt của ông ấy rằng ông ấy biết một vài chuyện.

“Chú Âu Dương, chú nói đi, vì sao chú lại hợp tác với chủ tịch Lữ? Vì sao lại làm ra những chuyện này?”, tôi tiếp tục hỏi tới: “Chú có biết làm thế là mưu sát, giết chết hơn một trăm cô gái trẻ tuổi!”

Cuối cùng Âu Dương Bác cũng mở miệng dưới sự thúc ép của tôi, ông ấy hít sâu một hơi, nói: “Sơn Thành, chuyện này cậu đừng xen vào, còn nữa, chắc chắn sẽ không hại chết người, không một ai xảy ra chuyện”.

“Tôi hợp tác với chủ tịch Lữ mỗi bên đều đạt được lợi ích, tôi cũng không có cách nào”.

“Không lâu đâu, chuyện này sẽ sớm kết thúc, mọi thứ sẽ trở lại bình thường”.

Tôi nghe vậy, cơn giận trong lòng dâng trào: “Chú Âu Dương, chú có biết những người đó là ai không?”

“Bọn họ làm những chuyện này chắc chắn sau đó sẽ còn làm chuyện vô cùng gian ác, sẽ hại chết rất nhiều người!”

“Chú Âu Dương, vì sao chú lại hợp tác với bọn họ?”

“Chú là người giàu nhất thành phố chúng ta, chú còn thiếu gì sao?”

“Chú có quan hệ, có tiền, có sức mạnh, vì sao lại bước lên con đường này?”

Âu Dương Bác nói: “Sơn Thành, cậu có thể đừng nhúng tay vào chuyện này được không? Chuyện này không liên quan đến cậu, nếu cậu nhúng tay vào sẽ chỉ dẫn đến rắc rối mà thôi”.

“Đám người phía chủ tịch Lữ mạnh thế nào, cậu không thể tưởng tượng nổi đâu”.

“Sơn Thành, lần này cậu nhất định phải nghe tôi”.

Quả thực chuyện này không liên quan đến tôi, tôi tức giận nói: “Chú Âu Dương, tôi âm thầm điều tra lâu như vậy là vì ai chứ?”

“Tôi vì lo cho sự an nguy của chú, tôi luôn xem chú là bạn, tôi sợ chú bị người xấu làm hại, cho nên mới điều tra đến bây giờ”.

“Giờ chú nói tôi đừng xen vào? Tôi có thể yên tâm được sao?”

Âu Dương Bác bất lực thở dài: “Sơn Thành, tình cảm giữa hai chúng ta rất tốt, tôi biết cậu muốn giúp tôi”.

“Nhưng tôi nợ ân tình của người khác, tôi phải trả, hơn nữa, tôi không có cơ hội lựa chọn”.

“Tôi càng không muốn để cậu nhúng tay vào chuyện này, tôi sợ sẽ mang đến nguy hiểm cho cậu”.

“Ân tình?”, tôi hỏi: “Chú Âu Dương, chú nợ ân tình của chủ tịch Lữ?”

Âu Dương Bác đốt điếu thuốc, nói: “Không sai, chuyện này nói ra rất dài, tóm lại tôi không còn đường lui, tôi phải giúp chủ tịch Lữ, khi nào ông ta làm xong chuyện này sẽ không đến phiền tôi nữa”.

“Sơn Thành, tôi bảo đảm với cậu chắc chắn sẽ không hại chết người, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện. Sau khi chủ tịch Lữ lấy được thứ mà ông ta muốn, ông ta sẽ rời đi”.




“Hơn nữa, chủ tịch Lữ đã hứa với tôi sẽ đối phó với Lư Thần Dương, đến lúc đó mọi thứ của Lư Thần Dương sẽ thuộc về tôi”.

“Sơn Thành, sau khi giải quyết xong những chuyện này, nếu cậu cần, tôi sẽ tặng cho cậu tất cả sản nghiệp tuyệt vời trong thành phố”.

Tôi đột nhiên có chút do dự, nói: “Chú Âu Dương, tôi vẫn lo những người phụ nữ đó sẽ xảy ra chuyện, cũng lo đến lúc đó đám người chủ tịch Lữ sẽ qua cầu rút ván, quay ngược hại chú”.

“Chú, rốt cuộc chú nợ ân tình chủ tịch Lữ lớn đến thế nào mà chú phải mạo hiểm hợp tác cùng chủ tịch Lữ như vậy?”

Âu Dương Bác cũng không muốn lừa gạt tôi, nghĩ ngợi rồi nói: “Thật ra… tôi và chủ tịch Lữ đã quen biết từ mười lăm năm trước, khi đó tôi chưa có tiếng tăm gì, chỉ mới mở một công ty thương mại nho nhỏ”.

“Con dâu tôi là bạn học của con trai chủ tịch Lữ, lúc đó hiệu quả và lợi ích của công ty tôi không tốt, gặp phải khó khăn rất lớn, thế nên con dâu tôi đã mượn một khoản tiền của chủ tịch Lữ”.

“Có được khoản tiền đó, công ty tôi dần trở nên lớn mạnh. Khi ấy trong thành phố đang xây dựng với quy mô lớn, vị trí của tập đoàn Long Đằng là một quảng trường nhỏ”.

“Cũng là chủ tịch Lữ giúp tôi mua được miếng đất đó, tòa cao ốc Long Đằng là do chủ tịch Lữ đầu tư toàn bộ, chủ tịch Lữ đích thân phụ trách, xây thành tòa nhà cao nhất thành phố”.

“Tòa cao ốc Long Đằng chính là món quà chủ tịch Lữ tặng tôi”.

Chương 487: Bị ép hợp tác

Lời ngoài truyện: Hai ngày cuối tuần số chương sẽ ít hơn mọi ngày một chút, sang tuần mới sẽ khôi phục lại tốc độ đăng cũ mọi người nhé.

----

Trời ơi, một món quà rất lớn! Chủ tịch Lữ và Âu Dương Bác còn có mối quan hệ này!

Âu Dương Bác nói tiếp: "Với sự giúp đỡ của chủ tịch Lữ, công việc kinh doanh của tôi ngày càng lớn mạnh. Chủ tịch Lữ luôn có cách giúp tôi giải quyết đối thủ và kẻ thù của tôi".



"Sau đó, chủ tịch Lữ có việc nhờ vợ tôi giúp, đã là chuyện mười hai năm trước rồi, là một số chuyện không hay. Vợ tôi cứ giấu tôi đi giúp chủ tịch Lữ, tôi càng không ngờ là..."

"Vợ của tôi... đã ở bên con trai của chủ tịch Lữ... Hai người họ đã ở bên nhau rất nhiều năm!"

"Hóa ra hai người họ... từ khi còn đi học đã yêu nhau, nhưng sau này lại chia tay nhau. Lần đầu tiên công ty tôi xảy ra chuyện, vợ tôi đã đi cầu xin con trai chủ tịch Lữ. Hai người nối lại tình xưa, cái giá phải trả để được giúp đỡ là vợ tôi phải trở thành người tình của con trai chủ tịch Lữ... "

Trời ơi, vợ của Âu Dương Bác và con trai của chủ tịch Lữ yêu nhau, họ đã cắm sừng Âu Dương Bác!



Khi nói lời này, sắc mặt của Âu Dương Bác rất đáng sợ: "Đến khi tôi phát hiện bọn họ ở cùng nhau, đã quá muộn rồi".

"Việc vợ tôi đồng ý làm cho chủ tịch Lữ cũng giống như việc ngày hôm nay, chính là lợi dụng một số cô gái, nuôi một số thứ trong bụng, đợi mười bảy ngày sau mới lấy thứ đó ra".

"Vợ tôi đã giấu tôi làm tất cả những chuyện này, xong xuôi mọi chuyện tôi mới biết".

"Sau này... tôi ly hôn với vợ, Tiểu Nhiễm đi theo tôi, còn vợ tôi đi ra nước ngoài mãi không về, cũng không có tin tức nào cả".

Sự việc vô cùng phức tạp.

Âu Dương Bác hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Với tất cả những gì tôi có bây giờ, tôi có thể trở thành người giàu nhất, đều là nhờ chủ tịch Lữ ban cho. Chuyện xảy ra năm đó, tôi cũng không thể trở mặt với con trai chủ tịch Lữ được, tôi chỉ có thể coi như mình không biết gì".

"Sau khi ly hôn, tôi và chủ tịch Lữ đã nhiều năm không liên lạc".

"Sáu tháng trước, cấp dưới của chủ tịch Lữ đột nhiên tìm tới, nói rằng ông ta phải làm một việc, giống như việc của mười hai năm trước. Tôi đã từ chối."

"Ba tháng trước, chủ tịch Lữ đích thân đến gặp tôi và nói chuyện với tôi về vấn đề này. Tôi vẫn từ chối, nhưng ông ta thậm chí còn đe dọa tôi. Nếu tôi không hợp tác với ông ta, ông ta sẽ gây cản trở tập đoàn Long Đằng thông qua các mối quan hệ, thậm chí hủy hoại mọi thứ của tôi".

"Ông ta có thể khiến tôi trở thành người giàu nhất, cũng có thể khiến tôi mất hết tất cả".

"Ông ta cho tôi thời gian để suy nghĩ về vấn đề này, nói rằng ngày sinh nhật của Tiểu Nhiễm là hạn chót".

Bây giờ, mọi chuyện dần trở nên rõ ràng.

"Vậy... Chú...", tôi nói: "Chú luôn nhắc tôi, sinh nhật của Tiểu Nhiễm, tôi nhất định phải đến, có phải là do chú sợ chủ tịch Lữ đến không, đến lúc đó để tôi ngăn chủ tịch Lữ sao? Để tôi trấn áp ông ta?"

"Đúng vậy", Âu Dương Bác gật đầu: "Tôi vốn sắp xếp như vậy. Tôi biết Sơn Thành cậu có năng lực mà người thường không có được, thực lực của cậu chắc chắn có thể khiến cho chủ tịch Lữ phải khiếp sợ".

"Nhưng đáng tiếc... Vào đêm sinh nhật của Tiểu Nhiễm, tôi và chủ tịch Lữ đang nói chuyện trong phòng. Bạn của chủ tịch Lữ là Trần Quân cũng có sức mạnh vượt xa người thường. Ông ta đã bóp ly rượu vỡ thành bột trước mặt tôi!"

"Còn nữa, thực lực của chủ tịch Lữ còn đáng sợ hơn. Trong tay ông ta có một sức mạnh kỳ diệu, một sức mạnh có thể giết người một cách vô hình!"

"Lúc đó, trong lòng tôi tràn đầy sợ hãi, tôi mới biết được chủ tịch Lữ cũng giống như Sơn Thành cậu, đều không phải người thường, đều sở hữu sức mạnh cường đại".

"Nếu tôi không hợp tác, nếu tôi không nhân nhượng, ông ta sẽ giết tôi, Tiểu Nhiễm và tất cả những vị khách có mặt!"

"Tôi đã suy nghĩ đến sức mạnh của Sơn Thành cậu, cậu không phải là đối thủ của chủ tịch Lữ. Hơn nữa, đằng sau chủ tịch Lữ có lẽ còn có sức mạnh mạnh hơn thế. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài thỏa hiệp..."

"Sau khi tôi đồng ý hợp tác với chủ tịch Lữ, chủ tịch Lữ nói với tôi rằng Lư Thần Dương, cũng như tất cả những kẻ thù của tôi, ông ta sẽ giúp tôi xóa sổ họ, tới lúc đó, tôi sẽ có mọi thứ mình muốn".

Sự việc này quá phức tạp, Âu Dương Bác không muốn đồng ý, không muốn hợp tác với chủ tịch Lữ, nhưng dưới sự đe dọa của họ, ông ấy cũng chấp nhận hợp tác.

Âu Dương Bác không nói cho tôi hay nói cho người khác những chuyện này, ông ấy cũng lo lắng sau khi người khác biết, chủ tịch Lữ sẽ đối phó với những người biết sự thật. Truyện thuộc sở hữu của Perfect Planet, được đăng tải trên ReadMe/FindNovel, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Tôi điều tra chuyện này là vì lo lắng cho Âu Dương Bác, Âu Dương Bác không nói cho tôi biết vì sợ tôi gặp nguy hiểm, chúng tôi đều nghĩ cho nhau.

Bây giờ Âu Dương Bác nói với tôi bởi vì tôi đã phát hiện ra, tôi đã biết đám người chủ tịch Lữ lợi dụng hơn một trăm cô gái để làm việc ác.

Tôi hít một hơi thật sâu, sắp xếp lại suy nghĩ của mình và nói: "Chú Âu Dương, chủ tịch Lữ đã làm điều tương tự cách đây mười hai năm. Sau đó, chú Âu Dương, chú nói với cháu rằng đám người chủ tịch Lữ đã lợi dụng những cô gái này, kết quả cuối cùng ra sao? Những cô gái đó còn sống hay đã chết, mục tiêu cuối cùng của họ là gì? "

Âu Dương Bác giải thích: "Mười hai năm trước, sau khi tôi biết được những chuyện này thì mọi việc đã kết thúc".

"Kể từ khi chủ tịch Lữ tặng cho tôi tòa nhà Long Đằng, chủ tịch Lữ đã thành lập bộ phận nghiên cứu khoa học trong công ty để phát triển một loại vắc-xin cho ông ta. Loại vắc-xin này đã được chế tạo thành công cách đây mười hai năm".

"Sau này tôi mới biết được vắc-xin đó không phải là vắc-xin thật. Đó là một sức mạnh bí ẩn do chủ tịch Lữ thu được. Ông ta đã gửi những vắc-xin này đến bệnh viện và nhờ các bác sĩ trong bệnh viện giúp đỡ. Các cô gái trong câu lạc bộ được tiêm vắc-xin vào cơ thể họ trong quá trình khám sức khoẻ".

"Nửa tháng sau khi những cô gái trong câu lạc bộ đi tiêm phòng, những cô gái này đã bị một vị khách bí ẩn bỏ tiền ra đưa đi. Theo tin tức mà tôi nhận được, những cô gái này đều đã uống rượu và bất tỉnh, đến khi tỉnh dậy, họ đã ở trong phòng khách sạn, sức khoẻ rất yếu, đều phải nhập viện để phục hồi sức khỏe ”.

"Sau khi sự việc kết thúc, các bệnh viện, câu lạc bộ, những người liên quan đến những việc này về cơ bản đều biến mất một cách bí ẩn, hay nói cách khác là bị chủ tịch Lữ ám sát".




Tiên nữ Thanh Thuỷ nói rằng bào thai quỷ có thể được sinh ra trong vòng mười tám ngày, và chúng quả nhiên đã lấy đi sức mạnh bí ẩn từ bụng các cô gái trước khi bào thai quỷ được sinh ra.

Tôi nói: "Vậy chú Âu Dương, họ nuôi sức mạnh này, chú cũng không biết nó để làm gì sao?"

Âu Dương Bác lắc đầu: "Tôi không biết. Sau sự việc này, chủ tịch Lữ và người của ông ta đều rời đi".

Tôi lại hỏi: "Tất cả những cô gái được tiêm vắc-xin đều còn sống chứ?"

Âu Dương Bác nói: "Lần trước có một trăm hai mươi hai cô gái được tiêm vắc-xin. Sau đó, hơn bốn mươi cô gái đã mất tích, hay nói cách khác là những cô gái này đều đã chết".

Một phần ba số người chết chắc chắn là do bào thai quỷ trong bụng đã chống lại khi lấy sức mạnh trong bụng, khiến cô gái đó chết.

Tôi tiếp tục hỏi: "Vậy toà nhà Long Đằng bị bố trí trận pháp tà ác, hấp thụ vận may, để làm gì chứ?”

Âu Dương Bác tỏ vẻ bối rối, ông ấy nói rằng ông ấy không biết chuyện này.

Chuyện xảy ra mười hai năm trước cũng là khi mọi chuyện xong xuôi, Âu Dương Bác mới biết. Sau này cảnh sát cũng điều tra, Âu Dương Bác không nói gì cả, tìm không ra manh mối.

Vụ án này rất lớn, câu lạc bộ đóng cửa, ông chủ của câu lạc bộ biết sự thật đã biến mất.

Âu Dương Bác chỉ biết được chừng ấy, chủ tịch Lữ cũng sẽ không nói cho Âu Dương Bác biết mục đích thực sự của họ.

Chap 488: Cuộc nói chuyện bí mật

Vẻ mặt của tôi trở nên nghiêm nghị: "Chú Âu Dương, chúng ta phải dừng tất cả chuyện này lại, bây giờ vẫn còn kịp".

"Những cô gái trong câu lạc bộ đều vô tội, không thể để họ chết vô ích được, không thể để họ trở thành công cụ của chủ tịch Lữ".

"Hơn nữa, mười hai năm trước, tất cả những người biết sự thật chuyện này đều chết. Chỉ có chú còn sống. Lúc đó, vợ chồng chú vẫn chưa ly hôn, chắc chắn là ông ta nể mặt vợ chú nên mới tha cho chú".

"Nhưng tình hình bây giờ đã khác. Chú và vợ đã ly hôn, không liên quan gì đến chú nữa. Tôi lo rằng chủ tịch Lữ sẽ giết chú sau khi hoàn thành kế hoạch này".



Âu Dương Bác nghe vậy vẻ mặt có chút đáng sợ: "Sơn Thành, lời cậu nói rất đúng. Hồi đó tôi không chết, quả thật có liên quan đến vợ tôi. Chính nhờ vợ tôi mà tôi mới sống sót".

"Nhưng bây giờ tôi không còn lựa chọn nào khác, chủ tịch Lữ còn nói chỉ cần tôi ngoan ngoãn hợp tác và cùng hội cùng thuyền với ông ta, ông ta sẽ không bao giờ động đến tôi".

“Chủ tịch Lữ cũng cam đoan với tôi rằng, chuyện lần trước đã có hơn bốn mươi cô gái chết vì vắc-xin chưa hoàn thiện. Lần này, vắc-xin của ông ta do công ty của họ nghiên cứu chế tạo đã có bước đột phá rất lớn, sẽ không có ai chết cả ”.

"Tôi không có bất cứ năng lực nào chống lại chủ tịch Lữ, tôi cũng không dám. Tôi lo nhất là họ sẽ hại Tiểu Nhiễm và những người xung quanh tôi".



Lời chủ tịch Lữ nói chắc chắn không thể tin được, chuyện như vậy không thể không có người chết.

Tôi nói: "Trong khoảng thời gian mười tám ngày đã có hơn một trăm cô gái. Chủ tịch Lữ giàu có như thế, nếu không làm chết người thì chủ tịch Lữ hoàn toàn có thể tự mình xuất hiện để tìm hơn một trăm cô gái. Chỉ cần đưa thật nhiều tiền, tôi tin những cô gái đó đều tình nguyện, cho mỗi người mấy chục nghìn tệ họ đều sẽ đồng ý, cũng đâu có chuyện gì xảy ra”.

"Chính vì sẽ xảy ra chuyện nên chủ tịch Lữ mới không dám tự mình làm, mà tìm một người chết thay. Cho dù có chuyện gì, chú Âu Dương, chú và ông Hướng, anh Đao đều sẽ hứng thay cho ông ta".

"Những chuyện này chắc chắn do họ sắp xếp".

“Lời của chủ tịch Lữ không thể tin được".

Âu Dương Bác bất lực nói: "Tôi cũng có nghi vấn như thế. Chủ tịch Lữ giàu có như vậy, tôi nói thật, bí mật tìm hơn một trăm cô gái, có thể lén đưa họ ra nước ngoài, bí mật giết mấy chục người, với nguồn tài lực của ông ta hoàn toàn có thể trấn áp chuyện đó xuống".

"Nhưng ông ta lại tìm tới tôi, chủ tịch Lữ trả lời rằng nhờ tôi thuận tiện hơn, vả lại hồi trước cũng từng làm rồi".

"Vì vấn đề này tôi cũng đã suy nghĩ mãi, nhưng cũng chẳng nghĩ ra".

Âu Dương Bác nói đúng, tài sản của chủ tịch Lữ phải gấp mấy lần Âu Dương Bác, nếu dùng tiền để giải quyết thì tìm một ngọn núi xa, tìm một trăm cô gái, giải quyết dễ dàng, cũng không cần ra nước ngoài.

Tiên nữ Thanh Thuỷ lúc này mới nói: "Hẳn là liên quan đến vận may của toà nhà Long Đằng".

Tôi hỏi: "Liên quan gì thế?"

Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Trước khi bào thai quỷ được sinh ra, chắc chắn phải có một bí pháp vô cùng đặc biệt mới có thể lấy thứ trong bụng ra mà không bị tổn thương".

"Trước đây ta cũng đã nói với ngươi rồi, mẹ và thai nhi đã hòa làm một. Chỉ khi đến thời điểm mới có thể sinh ra, nếu cưỡng ép lôi ra ngoài sẽ phá hủy sức mạnh, khiến mẹ và thai nhi cùng chết".

"Loại bí pháp này chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ, điều kiện thi triển nó cũng vô cùng khắc nghiệt. Tòa nhà Long Đằng là nơi ngũ vận tụ tập. Ta đoán, bí pháp của họ phải liên quan đến vận may của tòa nhà Long Đằng".

"Hoặc là... họ hút vận may của toà nhà Long Đằng chính là để thi triển bí pháp".

"Ngoài ra, thi triển bí pháp cũng cần có một địa điểm đặc biệt. Địa điểm đó... chính là tòa nhà Long Đằng - nơi hội tụ ngũ vận!"

"Họ phải tìm một nơi vận khí thịnh vượng, hơn nữa phải được bố trí trước để lấy đi sức mạnh từ trong bụng của các cô gái!"

"Như vậy, các chỗ khác đều không được!"

Tòa nhà Long Đằng? Phân tích của tiên nữ Thanh Thuỷ quá lợi hại rồi, cuối cùng cô ấy đã kết nối hai chuyện tưởng như không liên quan lại với nhau.

Tôi vội vàng hỏi Âu Dương Bác, Âu Dương Bác nói: "Lần trước, những cô gái đó bị mấy vị khách đưa đi từ mười lăm đến mười tám ngày. Còn bọn họ bị đưa đi đâu tôi cũng không biết, mãi về sau tôi mới biết".

"Nói tóm lại, sau khi các cô gái tỉnh lại đều ở trong một khách sạn lớn, sau đó mới đưa tới bệnh viện".

“Lúc đó, camera giám sát khách sạn nơi các cô gái đó ở đều bị hỏng, không có cách nào kiểm tra được”.

"Chắc chắn họ đã từng bước sắp xếp những chuyện này, rồi làm mọi thứ một cách liền mạch, không sơ hở".

"Hơn nữa, những cô gái đó đều đã được cho tiền nên cũng không điều tra chuyện này. Sau đó, cảnh sát bắt đầu điều tra vụ việc khi hơn bốn mươi cô gái biến mất".

Tôi tiếp tục hỏi: "Có căn phòng bí mật nào trong toà nhà Long Đằng không? Có lối đi bí mật nào không?"

Âu Dương Bác nói: "Ban nãy tôi đã nói rồi, chủ tịch Lữ đích thân phụ trách giám sát xây dựng toà nhà Long Đằng. Ông ta tặng cho tôi sau khi hoàn thành việc xây dựng. Tôi chưa nhìn thấy bản vẽ của tòa nhà Long Đằng Tuy nhiên, toà nhà Long Đằng không có phòng bí mật và cửa bí mật nào cả".

"Toà nhà Long Đằng ngày nào cũng có người làm việc. Cách bài trí của mỗi tầng về cơ bản là giống nhau. Phòng nào cũng được sử dụng, không có phòng bí mật nào khác. Lúc trước, tôi đã cải tạo toà nhà này hai lần, các tầng đều đã được sửa và trang trí lại, chắc chắn sẽ không xuất hiện phòng bí mật nào cả".

"Tôi có thể chắc chắn về điều này".

Tiên nữ Thanh Thuỷ lại nói: "Cho dù có phòng bí mật, Âu Dương Bác cũng không tìm được. Người tu luyện có thể bày trận và làm mắt người thường không thể thấy được bằng bí pháp".

"Toà nhà Long Đằng được hoàn thành bởi đích thân chủ tịch Lữ giám sát. Có vẻ như chủ tịch Lữ đã lên kế hoạch mọi thứ ngay từ đầu vào nhiều năm trước".

Mọi chuyện càng ngày càng có nhiều bí ẩn!

Tìm công nhân xây dựng hay bản vẽ công trình năm đó rất không khả thi, đã nhiều năm trôi qua, hơn nữa do chính chủ tịch Lữ sắp xếp mọi việc ở đây nên có lẽ ông ta đã loại bỏ tất cả những ai biết bí mật của ông ta.




Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Nơi làm chuyện xấu chắc chắn phải rất bí mật. Nếu ở tầng cao thì vô cùng bất tiện, lâu ngày lại dễ bị lộ vì là nơi có nhiều người".

"Ta nghi ngờ nó có thể ở dưới tầng hầm".

"Hơn nữa, tà thuật sẽ dễ bày trận nhất ở những nơi bẩn thỉu, ô uế, tồn tại lâu dài, nếu ở dưới lòng đất sẽ vô cùng tăm tối, là nơi tốt nhất để tu luyện tà thuật và nuôi những thứ tà ác".

"Ngũ vận ở trên, ngũ sát ở dưới!"

"Tòa nhà Long Đằng chỗ nào cũng có camera giám sát, có rất ít điểm mù. Vì vậy, nơi chúng ta tìm kiếm phải ở trong điểm mù, nơi bẩn thỉu, ta chắc đến chín mươi phần trăm là ở dưới tầng hầm, một nơi cực kỳ bí mật".

Điểm mù, nơi bẩn thỉu? Tầng hầm?

Ba từ hiện ra ngay lập tức trong đầu tôi: Nhà vệ sinh!

Nhà vệ sinh không được đặt camera giám sát, dù là ở đâu, tất cả các nhà vệ sinh đều không được đặt camera giám sát, không thể nào lắp đặt hệ thống giám sát trong nhà vệ sinh.

Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Đúng vậy, nơi chúng ta cần tìm là nhà vệ sinh ở tầng một".

"Sáng mai sau khi tan làm, đi khảo sát trước xem".
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom