• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Tình Yêu Thứ 3 Full dịch (1 Viewer)

  • Chương 48

6548.

Chỉ thấy bốn người đàn ông lực lưỡng khiêng cái giá gỗ đó vào đây, đi ngang qua những người quan chức đó.



Trực tiếp đặt cái giá gỗ đó lên bàn ăn.



- Mời quý vị thưởng thức.



Bốn người đàn ông lực lường đó cung kính lui ra ngoài cửa.



Ánh mắt Cố Hoan toát lên sự kinh hoàng, nếu như cô không bị hoa mắt, thì trên bàn đang để đó, chính là ---



Cơ thể một cô gái nằm trên giá gỗ đó!



Cơ thể cô gái đó từ trên xuống dưới đều là làn da trần truồng.



Và thức ăn giống như xếp hình vậy, đặt trên cơ thể của cô gái đó, tinh tế che đi những bộ phận trọng yếu.



Cố Hoan không kiềm được hít một hơi lạnh, không lẽ ... đây chính là lõa thể thịnh Nhật Bản trong truyền thuyết sao?



- Ha ha ha ....



Lý cục trưởng cười thât to,



- Bắc Minh tổng thật khiến người khác phấn chấn, quả nhiên là tư duy độc đáo ....



- Chậc chậc chậc, thật là một bữa tối có ý nghĩa, hơ hơ ...



Trong nháy mắt, bốn năm người đàn ông có mặt ấy, ánh mắt chăm chú nhìn cô gái lõa thể trên bàn ăn, đều lộ ra nét mặt hưng phấn dâm dục.



Thần thái Bắc Minh Mặc không thay đổi, ánh mắt cao thâm lóa lên một tia sáng, đáp lại,



- Món này, là món đặc sắc của nhà hàng này, mọi người cứ việc thưởng thức, không cần khách sáo.



- Ha ha ha, phải phải phải!



Trong lúc nói chuyện, đã có người bắt đầu nâng đũa lên.



Có người thậm chí dùng tay, để lấy thức ăn trên người cô gái khỏa thân đó.



Một hớp bỏ hết vào miệng, ăn đến toàn miệng dầu mỡ.



Cố Hoan nhìn thấy đột nhiên có chút kinh tởm.



Cô lườm mắt nhìn Bắc Minh Mặc ngồi bên cạnh, đây chỉ là một bữa cơm dơ bẩn giữa những người đàn ông, tại sao anh phải gọi cô đến?



Lý cục trưởng như đã ăn đến khoái chí, cầm ly rượu Nhật lên, hướng về Bắc Minh Mặc cười nói:



- Bữa chiêu đãi tối nay của Bắc Minh tổng, sắc hương tụ toàn, Lý mậu đây thật sự bái phục, đây, tôi kính Bắc Minh tổng một ly!



Nói xong, những người đàn ông khác cùng nhau nâng ly lên.



Bắc Minh Mặc hơi nhếch mép môi, cầm ly rượu lên,



- Nhận được sự giúp đỡ của mọi người, Bắc Minh mậu đây từ chối thì bất kính quá.



Nói xong, nâng ly rượu lên uống hết.



Tiếp theo, bữa cơm đấy mở ra một cao trào mới.



Những người đàn ông trong phòng đều cười lên giọng cười dâm đãng, Cố Hoan càng nhìn càng cảm thấy quạnh lòng.



Nắm tay nắm lại thật chặt, nhìn chăm chăm một bên mặt anh lạnh của Bắc Minh Mặc.



Đáng chết, cô gái khỏa thân đó nằm như vậy, đôi chân lại hướng về vị trí của Bắc Minh Mặc!



Trên vị trí trắng nõn hình tam giác của cô gái đó, được một chiếc lá hoa sen màu xanh lá che đậy đi.



Trên lá sen đó còn có vài miếng sushi tinh tế.



Sushi được những sợi rong biển cắt rất nhuyễn bao lại xung quan, giống như những sợi đen của chỗ ấy của cô gái này vậy, cám dỗ người nhìn!



Đến cả Cố Hoan nhìn thấy cũng cảm thấy hai má nóng ran, hổ thẹn vô cùng.



Tên Bắc Minh Mặc khốn khiếp.



Đúng là một tên dê sòm từ trong cốt lõi!



Cuối cùng, cô cũng chịu không được nữa, những người đàn ông này thật kinh tởm.



Cô thẳng lưng chuẩn bị bò dậy bỏ đi,



- Xin lỗi ....



Lập tức, cánh tay cô bị một bàn tay lực lưỡng nắm lại thật chặt!



Giọng nói âm trầm của Bắc Minh Mặc khe khẽ vang lên,



- Sao, cảnh hay còn chưa bắt đầu, sao đi vội vậy?



Nét mặt Cố Hoan tái xanh, trừng to đôi mắt hoảng loạn, nhìn vào ánh mắt chim ưng của anh, nghiến răng,



- Rốt cuộc anh muốn sao? Rất hiển nhiên trường hợp này không thích hợp với tôi!



Nhìn lướt qua những người đàn ông đang ăn uống vui sướng xung quanh, nhất là đã có mấy người đặt ra lên cơ thể khõa thân của cô gái đó sờ mó tới lui ....



Một sự kinh tởm nổi lên trong lòng, cô trừng mắt thật to nhìn Bắc Minh Mặc.



Ai ngờ, Bắc Minh Mặc chỉ nheo mắt, đôi môi mỏng mở một nụ cười nham hiểm,



- Ai nói không thích hợp cô?



Ánh mắt lạnh lùng ấy, nhìn đến Cố Hoan trong lòng run lên một cái!



- Ý anh là sao?



Cô lạnh mặt, muốn thoát khỏi sự xiềng xích của anh, nhưng phát hiện càng chống cự, cổ tay càng bị anh nắm chặt hơn.



Bắc Minh Mặc hơi nheo mắt, lườm mắt nhìn những người đàn ông đó, đột nhiên cười nói,



- Các vị, nếu mọi người đã chịu không được rồi, thì bắt đầu ăn nào!



Lời nói vừa dứt.



Ngọn gàng xúc tích.



- Ha ha ha, Bắc Minh tổng, vậy tôi không khách sáo nữa nha....



- Hê hê, cô gái này có phải thật sự còn trinh không?



- Ây cha, thật là sạch sẽ, dù là ăn chỗ nào cũng khiến bên dưới của người ta hưng phấn lên hà ....



- Trương cục trưởng, anh xem ai trước nào, ha ha ha ....



Trong lúc những lời nói ô uế đó nói ra, những người đàn ông đó đã ăn sạch sẽ thức ăn trên người cô gái đó rồi.



Cố Hoan lại một lần cảm thấy kinh tởm, cô nghiến chặt răng,



- Bắc Minh Mặc, anh thật vô sĩ hạ lưu!



Cô vốn cho rằng, theo tính cách sạch sẽ của anh sẽ không chấp nhận những cô gái tùy tiện đó chạm đến anh.



Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, thì ra anh cũng chẳng khác gì những tên quan chức thối nát đó, cô thật sự cảm thấy thất vọng về anh!



- Tôi vô sĩ? Tôi hạ lưu?



Ánh mắt Bắc Minh Mặc tối sầm lại, lóa lên một sự nham hiểm.



Đột nhiên, anh kéo cô vào trong lòng anh, bàn tay lớn lập tức thô bạo kéo toạc cổ áo cô ra ....



Xoạc xoạc ~ lụp cụp ~



Những chiếc nút áo lần lượt rơi xuống sàn gỗ trong tích tắc.



Những người đàn ông khác nhìn thấy vậy, cũng giật nẩy mình.



Tiếp đấy, phản ứng lại, cười với vẻ mặt dâm đãng,



- Hơ hơ hơ, thì ra Bắc Minh tổng túy ông chi ý bất tại tửu.



Bắc Minh Mặc nhếch môi cười đểu, ứng phó một câu,



- Hy vọng cô thư ký của tôi, không làm mất nhã hứng của các vị.



- Ơ? Thư ký sao?



Trong lời nói ái muội ấy, đã bày tỏ rất rõ.



- Không sao không sao, ha ha , Bắc Minh tổng anh cứ tiếp tục....



Theo sau, những người đó lại tiếp tục sôi động trở lại.



Gương mặt hình trái xoan của Cố Hoan trắng bệt như một tờ giấy, ngón tay nắm chặt lấy cổ áo theo phản xạ, ánh mắt sợ hãi phát hoảng,



- Bắc Minh Mặc, anh điên rồi sao? Anh hứa sẽ không dùng thủ đoạn để ....



Ánh mắt anh lạnh như băng, bàn tay mở rộng cổ áo của cô, kéo mạnh.



Xoạc ~



Tiếng áo bị xé toạc.



Cơ thế tức thì tiếp xúc với không khí, Cố Hoan lạnh run lên.



- Phải, tôi đã từng hứa! Nhưng sự thật chứng minh tôi quá ngu xuẩn! Mới bị cô chơi đùa như vậy!



Giọng nói trầm lạnh của anh từng chữ từng câu thốt ra.



Từng câu nói đâm vào trái tim cô.



Ánh mắt cô hoảng loạn,



- Sao cơ ....



Cô không hiểu, cô chơi đùa anh lúc nào chứ?



- Còn giả ngây nữa à?



Anh cười một cách âm lạnh, sau đó, bàn tay lớn đặt lên cúp ngực màu da của cô.



- Đừng ....



Đi theo tiếng thét của cô, chiếc áo ngực màu da đó bị kéo toạc ra.



Bầu ngực đầy đặn của cô nhảy tọt ra ngoài.



Bị bàn tay của anh vững vàng nắm lấy.



Trong nháy mắt, thu hút những ánh mắt dâm đãng của những người đàn ông trong phòng.



Một sự hổ thẹn mạnh mẽ tràn vào lòng, Cố Hoan cắn chặt môi, khóe mắt đỏ hoe.



Thật muốn tìm một cái hố chôn bản thân vào trong đó.



Cố Hoan khó khăn ngoảnh mặt đi, khẽ giọng nói,



- Bắc Minh Mặc, cho dù anh muốn nhục mạ tôi, cũng xin đừng ở trong trường hợp này ....



- Cô cũng biết trường hợp này không thích hợp bị lăng mạ sao?



Anh lạnh hức một tiếng, sau đó kéo cô sát vào lòng, ngón tay đưa vào dưới váy cô, cúi đầu xoay về hướng cổ của cô, làn da trên cổ trắng nõn mềm mại,



- Cố Hoan, nếu cô còn chút đầu óc, thì không nên để Cố Thị lấy bản vẽ của cô, hóng hách xuất hiện trước mặt tôi!



‘ầm’ một tiếng, não của cô bị nổ tung trong tích tắc.



Ngước nhìn anh với ánh mắt không thể tưởng nổi, anh ta .... rốt cuộc cũng đã biết?



- Tôi .....



Cô cứng họng, một lúc lâu cũng không nói nên lời.



Ngón tay dài của anh không khách khí nắm lấy váy cô, dùng sức kéo mạnh xuống.



- Bắc Minh Dạ ....



Chữ Mặc chưa kịp thốt ra, cổ họng cô đã bị anh bóp lại thật chặt.



Đôi mắt lạnh lùng ấy, như một con dao sắt nhìn chăm chăm cô,



- Cố Hoan, cô có biết, bị người bên cạnh phản bội, là tội còn nghiêm trọng hơn bị lăng nhục không?



- .....



Cô bị bóp cổ đến sắp thở không được, khuôn mặt rặn đến đỏ ửng.



Dưới những đốt tay như điên dại của anh, cơ thể cô từng chút từng chút một trần truộng.



Cô nhìn thấy hình bóng của bản thân, trong đôi mắt đen thẳm của anh, dường như là một con sâu tội nghiệp đang dần sắp tắt thở mà cọ quậy chống cự.



Thật sự không ngờ rằng, tối nay mục đích của anh muốn cô đến đây, chỉ là muốn đối xử như cô gái khõa thân đó, hết sức lăng nhục cô!



Khóe mắt rất nhanh đã phủ một lớp nước mỏng, lòng nguội lạnh dần.



- Á .... á ....



Đột nhiên, một tiếng rên của cô gái đó vang lên.



- Ha ha ha ..... sướng quá ..... chặt thật .....



Tiếng cười nói dâm đãng của những người đàn ông đó lại một lần nữa tạo nên sự bầu không khí thối rửa hỗn loạn.



Bắc Minh Mặc nhìn chăm chú gương mặt đỏ đến có chút chuyển sang tím của Cố Hoan, ngón tay thả ra, rút lại sức.



Trượt xuống cơ thể của cô, một tay kéo bỏ lớp phòng vệ cuối cùng trên cơ thể cô.



- Khọe khọe khọe ....



Cô hít gấp gáp thật nhiều thật nhiều hơi .



Lúc nãy bị thiếu oxy trong khoảng thời gian ngắn, khiến cô thiếu chút nữa tưởng sẽ chết dưới tay người đàn ông này!



Dưới tiềm thức cô tự ôm lấy cơ thể trần truồng của bản thân, cơ thể cô bắt đầu run lẩy bẩy lên không kiềm chế được.



- Bắc Minh .... Mặc, tôi ....



Hơi thở của cô vẫn chưa ổn định, gương mặt đỏ ửng dần chuyển sang trắng toát,



- Tôi xin lỗi anh ...



Sự việc đến bước này, đã làm thì là đã làm, lấy cắp cũng đã lấy cắp. cô không còn gì chối cãi.



- Xin lỗi ?



Mép miệng anh bậm lại, ánh mắt lườm qua những người đàn ông đang phong lưu mua vui ấy,



- vậy thì hỏi thử họ xem, có chịu tha lỗi cho cô không.



Cô xoay mắt, bị cảnh tượng tửu trì nhục lâm ấy làm cho kinh hãi.



Trong nháy mắt, thì ra những người quan chức đó quần áo đã không còn chỉnh tề, đang dựa trên cơ thể của cô gái khõa thân lúc nãy, kinh tởm lưu động trên đó ....



Cố Hoan bịt chặt miệng, thiếu chút nữa đã nôn ra.



- Không ....



Cô kinh hãi nhìn Bắc Minh Mặc, môi cũng sắp bị bản thân cô cắn nát rồi,



- Đừng làm vậy với tôi ....



Cô nép cơ thể trần truồng của cô vào trong lòng anh theo phản xạ.



Sợ anh sẽ ném cô cho người tên đàn ông cầm thú đó.



Cô thật sự hiểu rõ, đàn ông giống như anh, tuyệt đối là có thù sẽ báo!



- Đừng ư?

Khẩu khí của anh dịu nhẹ như từng cơn gió lạnh thoáng qua.



Ngón tay thon dài vuốt qua tấm lưng đầy mồ hôi lạnh của cô,



- Cố Hoan, mặc dù tôi biết từ lúc cô tiếp cận tôi, đã có ý đồ không tốt, nhưng tôi vẫn giữ cô lại bên cạnh, cô không hỏi tôi tại sao?



- Tại sao?



Giọng nói cô run rẩy, ngớ ngẩn hỏi ra một câu.



Ánh mắt anh tối sầm,



- Bởi vì tôi muốn xem thử, cô muốn chờ đến ngày nào mới ra tay, sẽ dùng phương thức nào, vì lý do gì mà động thủ. Hơ, nhưng làm sao cũng không nghĩ rằng, cô lại có thể đánh chủ ý lên công trình ‘Shine’! với thân phận là đứa con riêng nhà họ Cố, tôi còn tưởng cô phải hận Cố Thị mới đúng, xem ra tôi đã xem thường cô rồi ....
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom