• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thiên Hạ Đệ Nhất Thần (1 Viewer)

  • Chương 38-40

Chương 38: Cỏ Thanh Linh dẫn tới huyết án

Ngoài ra còn có một số Bạn Sinh Thú thuộc ‘loài đặc thù’, ví dụ như loài bò sát (như: rùa đen, cá sấu), loài lưỡng cư (như: ếch xanh, kỳ nhông), loài thân mềm (như: sò ốc, cá mực), loài thân đốt (như: giun, đỉa), loài ruột khoang (như: sứa, hải quỳ)… Trông vẻ những giống loài Bạn Sinh Thú này rất nhỏ yếu, nhưng thật ra không phải như vậy, có một số Bạn Sinh Thú thuộc loài sứa, rùa đen có thể đạt đến cấp tám cấp chín, lực sát thương vô cùng đáng sợ.

Đã từng có một Bạn Sinh Thú, suy cho cùng thì nó chỉ là một con giun, nhưng tên của nó cũng không phải là giun, mà là ‘rồng địa ngục’, chính là Bạn Sinh Thú cấp chín, Ngự Thú Sư của nó cũng đáng sợ tương tự, chính là cường giả siêu cấp tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử đại lục Viêm Hoàng.

Ngoài khác biệt về ‘giống loài’, Bạn Sinh Thú còn có khác biệt về ‘thuộc tính’.

Cụ thể có rất nhiều thuộc tính, xét trên những Bạn Sinh Thú đã biết hiện nay, đại khái có những thuộc tính sau đây: hệ Kim Loại, hệ Hoa Mộc, hệ Băng Thủy, hệ Hỏa Diễm, hệ Địa Thổ, hệ Lôi Điện, hệ Bạo Phong, hệ Quang Minh, hệ Hắc Ám, hệ Kịch Độc, hệ Tinh Thần, hệ Âm Minh, hệ Bạo Tạc, hệ Nguyệt Quang, hệ Mê Hồn, hệ Thanh Âm, hệ Tịnh Hóa, hệ Sinh Mệnh, hệ Biến Hình, hệ Cuồng Hóa, hệ Khống Chế, hệ Thiết Giáp, hệ Mẫu Hoàng…

Thuộc tính cũng là đặc trưng căn bản của Bạn Sinh Thú, trong đó Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Lôi, Thổ, Phong… được gọi chung là ‘hệ Nguyên Tố’.

Số lượng Bạn Sinh Thú hệ Nguyên Tố là nhiều nhất, về cơ bản chiếm trên 90%, nhưng đôi khi một số Bạn Sinh Thú hệ lẻ còn khủng bố hơn, ví dụ như hệ Mẫu Hoàng thưa thớt, kiến chúa ong chúa đều thuộc hệ Mẫu Hoàng, bản thân Bạn Sinh Thú hệ Mẫu Hoàng có thể sinh ra lượng lớn con nối dõi, tạo thành quân đoàn chiến đấu.

Nói như vậy, bất kỳ Bạn Sinh Thú nào cũng có thể quy về ‘giống loài cộng thêm thuộc tính’, ví dụ như Hỏa Linh Điểu của Lý Tuyết Kiều, là Bạn Sinh Thú ‘loài chim hệ Hỏa Diễm’.

Báo tia chớp của Liễu Thiên Dương là Bạn Sinh Thú ‘loài chạy bộ hệ Lôi Điện’.

Mà bò cạp độc đuôi lam trước mắt thì là Bạn Sinh Thú ‘loài côn trùng hệ Kịch Độc’!

Hệ Kịch Độc được coi là một trong những hệ lẻ, mặc dù không có lực lượng Phong Hỏa Lôi Đình, nhưng chỉ cần kịch độc của nó đi vào cơ thể, chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ.

Có Bạn Sinh Thú, vậy chứng tỏ có Ngự Thú Sư.

Quả nhiên…

Ngay trong nháy mắt tiếp theo, một thiếu niên nhỏ gầy mặc trường bào rộng rãi màu xanh lá cây bay nhanh tới, đáp xuống trước mặt Lý Tuấn Hy.

Chân của hắn ta đúng lúc giẫm lên đám cỏ Thanh Linh kia!

Lý Tuấn Hy nhíu chặt mày lại.

Đây chính là linh dược cứu mạng mẫu thân hắn!

Lý Tuấn Hy đã nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của thiếu niên áo bào xanh này.

Hắn không ngờ sâu trong núi Hỏa Lăng này còn xuất hiện người xa lạ, mà rõ ràng, thiếu niên này không phải là người của thành Ly Hỏa.

“Gần đây có chuyện gì vậy, cảm giác đâu đâu cũng có thiên tài?”. Theo như hắn thấy, nếu đặt thiếu niên này trong thành Ly Hỏa, ít nhất cũng cùng đẳng cấp với Lý Tử Phong kia.

Đương nhiên hắn không cần thiết trở mặt với đối phương, nhưng quan trọng là hắn muốn hái cỏ Thanh Linh dưới chân đối phương, đối phương vừa đáp xuống đã giẫm bẹp hai gốc, dược lực bắt đầu tiêu tán, Lý Tuấn Hy nhìn mà đau lòng không thôi.

“Ngươi không phải người của phủ Lôi Tôn mà cũng dám xông vào sâu trong núi Hỏa Lăng này, ngươi không sợ chết sao?”. Trong mắt thiếu niên áo bào xanh lóe ra ánh sáng sắc lạnh, kiêu căng nhìn Lý Tuấn Hy.

“Phủ Lôi Tôn? Tất nhiên ta không phải người của phủ Lôi Tôn rồi”. Lý Tuấn Hy ngẩn ra chốc lát, đối phương vừa gặp mặt đã nhắc tới phủ Lôi Tôn là sao?

Hắn nhìn kỹ càng người trước mắt, hỏi: “Ngươi hỏi lời này là có ý gì, chẳng lẽ ngươi là người của phủ Lôi Tôn, chỉ có người của phủ Lôi Tôn mới có thể vào núi Hỏa Lăng sao?”

Phủ Lôi Tôn chủ yếu là Bạn Sinh Thú hệ Lôi Điện, Bạn Sinh Thú của thiếu niên áo bào xanh này là hệ Kịch Độc, khả năng là người của phủ Lôi Tôn không lớn lắm.

“Ta hỏi ngươi như vậy, tất nhiên chứng tỏ ta là người của phủ Lôi Tôn rồi. Ta không thèm nói nhiều với ngươi, nhắc nhở ngươi một câu, phủ Lôi Tôn bọn ta đang làm việc trong núi Hỏa Lăng, ngươi lập tức cút ra khỏi núi Hỏa Lăng cho ta, còn chậm trễ thêm nữa, ngươi cũng chỉ có thể chôn thây ở nơi này”.

Thiếu niên áo bào xanh ra vẻ kiêu căng ngang ngược, từ điểm này có thể thấy được, hắn ta rất phù hợp với tính cách của các thiên tài phủ Lôi Tôn, hầu hết đều là loại đức hạnh này, Liễu Thiên Dương kia cũng vậy.

“Rời khỏi núi Hỏa Lăng? Không thành vấn đề, ta cũng định đi rồi, nhưng mà ta muốn hái vài gốc cỏ Thanh Linh để chữa bệnh cho mẫu thân ta rồi mới đi, vẫn mong huynh đệ cho ta chút thời gian”.

“Cỏ Thanh Linh?”. Thiếu niên áo bào xanh cúi đầu xuống, lúc này hắn ta mới nhìn thấy linh thảo có thiên văn màu đỏ dưới chân.

“Đúng, ta hái vài gốc rồi sẽ rời đi”, Lý Tuấn Hy nói.

“Ồ”. Thiếu niên áo bào xanh gật đầu.

Ngay khi Lý Tuấn Hy cho rằng hắn ta muốn nhường đường, lại không ngờ, thiếu niên này bỗng nhiên nhấc chân, sau đó giẫm chết toàn bộ cỏ Thanh Linh bên dưới, hắn ta còn vừa giẫm vừa mỉm cười nhìn Lý Tuấn Hy, nói:

“Bảo ngươi cút đi mà, sao nói nhảm nhiều như vậy, lại còn xưng hô ‘huynh đệ’ với ta, ngươi là cái thá gì mà dám xưng huynh gọi đệ với ta?”

Thật ra tính tình Lý Tuấn Hy rất tốt, vẫn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người.

Nhưng mà một việc dễ như trở bàn tay, đối phương chỉ cần nhấc chân rời đi là được, hơn nữa đối phương hoàn toàn không cần cỏ Thanh Linh, bây giờ lại cố ý giẫm chết chúng ở trước mặt mình, loại khiêu khích và coi thường ác liệt này, căn bản không thể nhịn!
Chương 39: Mù hai mắt

Mà quan trọng nhất là, đây chính là dược thảo cứu mạng Vệ Tịnh!

Trông thấy toàn bộ cỏ Thanh Linh bị giẫm chết mà thiếu niên áo bào xanh kia còn vênh váo đắc ý nhìn mình…

“Ngươi thấy vậy là ngầu lắm à? Ta giết chết ngươi!”

Lý Tuấn Hy mắng một câu, không biết từ lúc nào Huyết Hỏa Thứ đã xuất hiện trong lòng bàn tay phải, mà khi cánh tay trái hắc ám kia siết chặt, sức mạnh bàng bạc phá tan đám vải trắng quấn quanh.

“Đồ súc sinh rác rưởi nhà ngươi!”. Gà vàng còn thiếu kiên nhẫn hơn Lý Tuấn Hy, tính tình nó vô cùng táo bạo, trực tiếp bay ra khỏi đỉnh đầu Lý Tuấn Hy.

Thiếu niên áo bào xanh hoàn toàn không ngờ, một tên vốn nên run rẩy sợ sệt sau khi biết thân phận của hắn ta lại dám chủ động tấn công hắn ta.

“Đây là muốn đâm đầu vào chỗ chết sao? Giết bọn họ!”

Ánh mắt của hắn ta vẫn lóe vẻ khinh miệt, chỉ huy Bạn Sinh Thú ngăn cản hai người Lý Tuấn Hy, trong mắt ngập tràn vẻ trêu tức.

“Muốn trách thì phải trách ngươi chạy vào núi Hỏa Lăng không đúng lúc, lỡ như ngươi may mắn lấy được thần nguyên, vậy chẳng phải bọn ta thiệt thòi lớn rồi”. Hắn ta thầm nhủ, mà hắn ta chỉ thì thầm câu này, cho nên Lý Tuấn Hy không nghe thấy.

Đừng thấy bò cạp độc đuôi lam này có thân hình to lớn mà nhầm, thật ra tốc độ rất nhanh, đặc biệt là đôi càng và cái đuôi độc màu lam kia, đều giống như thú binh đỉnh cấp, chiến đấu hệt như ảo ảnh, tốc độ nhanh như chớp giật, quan trọng hơn cả là bên trên còn có kịch độc.

Ầm!

Khi nắm đấm bên cánh tay hắc ám của Lý Tuấn Hy chạm vào cái càng của bò cạp độc đuôi lam kia, từ sức mạnh có thể đoán được, chắc hẳn cảnh giới của thiếu niên và bò cạp độc đuôi lam này là Thú Mạch Cảnh tầng bảy, nhưng bởi vì Bạn Sinh Thú là hệ Kịch Độc, nên chắc chắn nhị đệ Lý Tử Phong của hắn không phải là đối thủ của vị này, nhưng Lý Tuấn Hy của lúc này thì chưa chắc!

Cộng thêm thiếu niên áo bào xanh vẫn chưa ra tay, hai đánh một là cơ hội cực kỳ tốt cho Lý Tuấn Hy.

“Cùng đánh!”

Hắn và gà vàng nhỏ vô cùng ăn ý, lúc chiến đấu phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn.

Huyết Hồn Sát!

Chiến quyết cấp siêu phàm này đồng thời bộc phát trên người Lý Tuấn Hy và gà vàng nhỏ, Lý Tuấn Hy thi triển võ pháp, gà vàng nhỏ thi triển thú pháp, nhưng vẫn là trăm sông đổ về một biển.

Huyết Hồn Sát là kết hợp giữa thân pháp và kỹ năng giết chóc, trong đó thân pháp vô cùng quan trọng, trong khoảnh khắc này, bóng hình của Lý Tuấn Hy vụt qua, sát ý chợt lóe, trong nháy mắt hắn đã ở trước mặt bò cạp độc đuôi lam!

Nhưng mà, vẫn là gà vàng nhỏ sử dụng Huyết Hồn Sát tốt hơn, nó vốn có thể bay, vừa bay vừa thi triển thân pháp, cộng thêm cơ thể của nó nhỏ bé, lại càng biến ảo khôn lường.

Hơn nữa tên này còn đặc biệt tìm kiếm nhược điểm, mà nhược điểm lớn nhất của bò cạp độc đuôi lam chính là đôi mắt của nó!

Trí mạng nhất chính là, bò cạp độc đuôi lam căn bản không coi gà vàng nhỏ ra gì, nó chỉ đối phó với Lý Tuấn Hy, tốc độ của Lý Tuấn Hy nhanh, mà nó cũng không kém, trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Lý Tuấn Hy vừa xuất hiện, càng lớn của nó đã kẹp tới!

Kẹp trúng!

“Cánh tay này của ngươi phế rồi”. Thiếu niên áo bào xanh cười khẩy, cánh tay trái của Lý Tuấn Hy bị bò cạp độc đuôi lam kẹp trúng, sau đó sẽ lập tức bị cắt thành hai đoạn.

Răng rắc!

Tiếp theo là một tiếng vang giòn giã!

Tiếng vang giòn giã này chói tai đến vậy, thiếu niên áo bào xanh cho rằng đây là tiếng xương cánh tay của Lý Tuấn Hy đứt gãy, nhưng khi hắn ta nhìn thấy rõ ràng mọi vật, cả người hoàn toàn chìm vào đờ đẫn.

“Cái gì!”

Cánh tay của Lý Tuấn Hy không gãy, mà lại là càng của bò cạp độc đuôi lam xuất hiện vết nứt!

Hình ảnh này quả thật khó mà tưởng tượng!

“Tên ngu xuẩn nhà ngươi sao mà biết được, cánh tay chết tiệt này của Lý Tuấn Hy cứng rắn cỡ nào!”, gà vàng cười khinh khỉnh.

Trong nháy mắt, Huyết Hỏa Thứ của Lý Tuấn Hy trực tiếp đâm vào mắt bò cạp độc đuôi lam, ‘phụt’ một tiếng, máu màu xanh lá cây phun ra!

Quan trọng là ở bên kia, cái mỏ bén nhọn của gà vàng nhỏ cũng mổ vào con mắt còn lại của bò cạp độc đuôi lam.

“Chúc mừng ngươi có được Bạn Sinh Thú mù hai mắt”. Gà vàng nhỏ bay lên, vênh váo đắc ý nhìn thiếu niên áo bào xanh kia.

Lần này đánh rất sảng khoái!

Sau khi bò cạp độc đuôi lam bị trọng thương, lăn lộn kêu gào thảm thiết trên mặt đất, thương thế thê thảm nặng nề như vậy, cho dù đối phương có linh đan diệu dược, về sau hai mắt cũng chưa chắc có thể thấy lại ánh sáng.

“Ngươi cũng không cần cái chân này nữa đâu”.

Cỏ Thanh Linh đang tốt lành lại bị con hàng này giẫm chết, Lý Tuấn Hy vừa giải quyết bò cạp độc đuôi lam kia xong, lập tức tập trung lên trên người thiếu niên áo bào xanh, ra hiệu cho gà vàng nhỏ cùng nhau xông lên.

“Ngươi chết chắc rồi!”. Hai mắt thiếu niên áo bào xanh đỏ bừng, hắn ta đã chìm vào trạng thái nổi điên, trong tay bỗng nhiên xuất hiện mấy cây kim bạc.

Kim bạc này không phải tầm thường, thoạt nhìn chính là thú binh đỉnh cấp, dùng linh khoáng quý giá chế tạo.

Đây hẳn là kim xuyên tim.

Trên kim bạc còn có chất lỏng màu xanh da trời, chắc hẳn cũng là kịch độc.

Vèo!

Kim bạc lập tức bay về phía hai người Lý Tuấn Hy.

Vèo!

Thật ra chiến quyết như Huyết Hồn Sát này cực kỳ khắc chế đối thủ như thiếu niên áo bào xanh, bởi vì là thân pháp cao cấp nhất, cho nên dễ dàng tránh né công kích của đối phương, mà một khi né tránh được kim đâm xuyên tim, thiếu niên áo bào xanh sẽ phải đối mặt với tấn công của Lý Tuấn Hy.

Ầm ầm ầm!
Chương 40: Công chúa điện hạ giá lâm!

Trong ánh chớp, Lý Tuấn Hy và gà vàng bao vây thiếu niên kia, hắn tay trái quyền tay phải đao, nhanh mạnh như sấm sét, thú nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng trong cơ thể bùng nổ, dưới sự trợ giúp của gà vàng, trực tiếp áp chế đối thủ, một quyền đánh trúng bụng của thiếu niên áo bào xanh kia, trực tiếp đánh bay hắn ta ra ngoài.

Ầm!

Thiếu niên kia phun ra một ngụm máu, văng đầy khắp mặt, khi hắn ta ngã xuống đất, chỉ có thể run rẩy cố gắng đứng lên.

“Không ngờ ngươi còn có bản lĩnh này, nhưng ngươi chết chắc rồi, ta phải từng dùng đao róc từng đao, cắt thịt trên người ngươi xuống, bất kể ngươi là ai, ngươi đều phải chết cả ngày!”. Ánh mắt hắn ta cay độc đến mức sắp chảy ra máu.

“Ngươi đã chỉ có thể bò trên mặt đất rồi, còn nói mạnh miệng như vậy?”, Lý Tuấn Hy hạ xuống mặt đất, nhìn thiếu niên áo bào xanh trêu tức.

Nói thật đánh hắn ta một trận vẫn tiếc, bởi vì cỏ Thanh Linh mất rồi.

“Thưởng ngươi thêm một cái tát nữa”.

Ba một tiếng, trên mặt thiếu niên in lên một dấu bàn tay đỏ choét, nước mũi cùng máu mũi đều bị đánh chảy ra.

Hắn ta vốn rất kiêu ngạo, hiện tại bị Lý Tuấn Hy đánh một trận, muốn thảm bao nhiêu thảm bấy nhiêu.

“Cái chân nào của ngươi dẫm nát cỏ Thanh Linh, ta giúp ngươi chặt bỏ”. Lý Tuấn Hy tay cầm thích Huyết Hoả, đâm thẳng vào đùi hắn ta.

“A! Cha, mẹ, mau tới cứu con!”

Đúng lúc này...

Thiếu niên kia đột nhiên phát ra tiếng kêu lớn tê tâm liệt phế!

“Wow”. Lý Tuấn Hy ngây người, thật không thể ngờ tới đối phương đi quanh núi Hoả Lăng này, còn dẫn theo cha mẹ bên người.

Có độc!

Thiếu niên này là người của phủ Lôi Tôn, vậy cha mẹ hắn ta chính là cấp cao của phủ Lôi Tôn, để bọn họ bắt được, thì phiền phức rồi.

Trước ranh giới ngàn cân treo sợi tóc, Lý Tuấn Hy nhanh chân bước đi.

Địa hình của núi Hoả Lăng cũng đủ phức tạp, nơi nơi đều là núi sâu lùm cây, nếu chạy trước có thể còn có cơ hội.

“Ngươi đừng mơ chạy thoát!”

“Đến khi trời tối, ngươi mang theo một thân thịt nát, phỏng chừng có thể nhìn thấy Diêm Vương, đến lúc đó nói với ông ta, người giết chết ngươi tên là 'Trương Tử Hiên”.

Khi Lý Tuấn Hy chui vào lùm cây, thiếu niên kia vẫn ở phía sau gào thét phẫn nộ.

Trương Tử Hiên?

Cái tên này bây giờ đã lỗi thời rồi!

Có khác gì với Trương Xuân Hà lúc trước?

Lý Tuấn Hy thầm mỉa mai.

Hắn chui vào bụi cỏ, bỏ chạy!

Lý Tuấn Hy tuyệt đối không ngờ tới, mới vừa chạy ra vài trăm thước, khi cho rằng bản thân đã thoát khỏi nguy hiểm --

Phía trước bỗng nhiên xuất hiện hai người!

Là Khương Phi Linh và Thanh Nhi!

Duyên phận trùng hợp như vậy sao? Lại gặp mặt rồi!

Thanh Nhi tuyệt đối là nhân tài ngút trời, xuất thân cao quý, dung mạo tuyệt đẹp, ở đâu cũng đều là nhân vật tiêu điểm.

Chỉ là khi nàng ta xuất hiện cùng Khương Phi Linh, ánh mắt của Lý Tuấn Hy đương nhiên vẫn là nhìn vào Khương Phi Linh.

Cái loại cảm giác linh hoạt kỳ ảo mà yên tĩnh tựa như tiên tử từ trên trời hạ xuống trần gian này, bất kể nhìn thế nào cũng đều hoàn mỹ.

“Các nàng không phải là trở về Diệm Đô sao, thế nào mà vẫn chưa đi?”, Lý Tuấn Hy thầm hỏi trong lòng.

Nhưng hiện tại, mấu chốt là người của phủ Lôi Tôn muốn giết mình! Các nàng xuất hiện làm cái gì?

“Chạy mau!”. Lý Tuấn Hy bay nhanh đến, đang chuẩn bị mỗi tay kéo môt người, tay trái ôm tay phải ẵm rút lui.

Thanh Nhi có thiên phú xuất chúng, cũng không thể đánh thắng được hai trưởng bối này.

“Chạy cái gì mà chạy, đứng lại”. Thanh Nhi trợn mắt, tránh khỏi tay Lý Tuấn Hy, khoanh tay, cạn lời nhìn hắn.

Bị hai cô nương này làm chậm trễ, ngược lại ảnh hưởng tốc độ rút lui của Lý Tuấn Hy.

Chỉ trong chốc lát này, đã có hai người trung niên một nam một nữ đuổi đến.

Sắc mặt bọn họ lạnh lẽo, vô cùng tức giận.

Mới vừa không để ý nhìn con trai, ở bên cạnh 'ân ái trên đất hoang' một chút, đứa con lại bị người ta đánh rồi!

Cho nên, khi bọn họ đuổi theo, cả hai đều là quần áo xộc xệch.

Ngay khi phẫn nộ vì cuộc vui bị làm gián đoạn, bỗng nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một cô gái áo xanh.

“Thanh công chúa!”

“Phủ Lôi Tôn - Trương Sùng và vợ bái kiến Thanh công chúa”. Người đàn ông trung niên kia vội vàng cúi đầu, vô cùng cung kính hành lễ.

Công chúa?

Ở nước Chu Tước, chỉ có một loại người có thể được xưng là công chúa, đó là con gái của 'vua Chu Tước' của vương tộc Chu Tước!

“Không thể nào!”. Lý Tuấn Hy đại khái đoán được địa vị thân phận của Thanh Nhi tương đối cao, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới lại cao đến mức độ này.

Nhân vật cấp bậc công chúa như này, cho dù ba năm trước hắn ở học cung Viêm Hoàng thì cũng không thể tiếp xúc đến.

Con cưng của phủ Lôi Tôn - Lâm Tiêu Đình, thiên tài đệ nhất thiên phủ hiện giờ, gặp công chúa, cũng phải hành lễ giống như Trương Sùng!

Dù sao, đây chính là con gái quốc vương!

Chẳng trách nàng ta xuất sắc như thế, hoá ra là Thanh công chúa của Chu Tước Cốc.

Lý Tuấn Hy nhớ lại hai ngày trước còn mắng nàng ta đầu óc có vấn đề, bây giờ ngẫm lại, mình đúng là đang nhảy nhót bên bờ vực tử vong...
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom