• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thiên Hạ Đệ Nhất Thần (1 Viewer)

  • Chương 32-35

Chương 32: Nữ quỷ hay mỹ nữ

“Sảng khoái, chính là cảm giác này!”. Thể chất của nó thật sự đáng sợ, loại dược lực mãnh liệt thế này mà cũng có thể thừa nhận, có lẽ bây giờ đang sử dụng ‘Luyện Ngục Vĩnh Hằng Kinh’ bắt đầu luyện hóa dược lực của Hỏa Linh Chi.

Những hung thú Bạn Sinh Thú khác căn bản không thể nào ăn sống linh túy thế này, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng mới có thể từ từ luyện hóa hấp thu.

“Lý Tuấn Hy, có giỏi thì ngươi cũng xử nó đi, nhưng ta đoán là ngươi không có can đảm đó, hì hì”. Gà vàng nhỏ khiêu khích.

“Ha ha”, Lý Tuấn Hy nở nụ cười.

Không phải chỉ là thiêu đốt dạ dày thôi sao?

Hắn chia Hỏa Linh Chi thành mấy miếng rồi nuốt xuống, sau khi Hỏa Linh Chi này vào miệng thì trực tiếp hóa thành dung nham, vừa tới cổ họng đã thiêu đốt đến mất cảm giác. Mà ngay sau đó, dạ dày đau nhức dữ dội, hắn cảm giác như mình đang ăn sống dung nham vậy.

Quanh năm suốt tháng, Hỏa Linh Chi hấp thu nhiều tinh hoa mặt trời như vậy mới có thể hình thành thiên văn màu cam, ngoài hai người có thể chất quái vật như bọn họ ra, thật sự không người nào dám hấp thu như vậy.

Nhưng không thể không nói, sức chống cự của Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể này đối với ngọn lửa quả thật nghịch thiên, thoáng chốc Lý Tuấn Hy đã bùng cháy, biến thành một quả cầu lửa to lớn.

Đương nhiên, đây cũng là cơ hội cho hắn tu luyện, giờ phút này huyết mạch của hắn và gà vàng nhỏ liên kết với nhau, giúp nhau khơi thông, dựa vào dược lực hùng hồn của ngọn lửa này để chuyển hóa thú nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng nóng rực, sau đó cùng nhau xông vào cảnh giới Thú Mạch tầng năm.

Dược lực dung nham mãnh liệt hòa vào cơ thể nhưng không hề làm tổn thương cơ thể, ngoài đau đến chết đi sống lại lúc đầu ra thì sau đó càng ngày càng nhẹ nhàng, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn luyện hóa Hỏa Linh Chi này.

Không ngoài dự liệu, hai người thế như chẻ tre, cùng nhau đột phá đến cảnh giới Thú Mạch tầng năm!

“Ôi, tu luyện cùng ngươi có loại cảm giác song tu vậy! Buồn nôn quá đi, ta muốn tìm mỹ nữ song tu”. Sau khi gà vàng nhỏ đột phá, rõ ràng vô cùng phấn chấn, còn giả bộ than ngắn thở dài.

“Cút đi, trong rừng sâu núi thẳm này, ngươi còn muốn tìm mỹ nữ, tìm nữ quỷ thì may ra có”, Lý Tuấn Hy cười nói.

Đã là cảnh giới Thú Mạch tầng năm, bây giờ tu vi và sức chiến đấu của hắn sắp bằng bản thân của ba năm trước rồi.

Tốc độ thế này quả thật không thể tưởng tượng nổi, đây là tạo hóa lớn nhất mà Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn mang tới cho hắn.

Dựa vào cảnh giới và thực lực hiện giờ, đoán chừng không cần miễn dịch thuộc tính Hỏa cũng có thể đánh bại Lý Tử Phong.

“Nhưng mà so với Liễu Thiên Dương có thực lực cảnh giới Thú Mạch tầng chín thì vẫn còn kém một chút”. Nhớ tới thiếu niên kia, Lý Tuấn Hy nheo mắt lại.

“Đi”.

Sau khi luyện hóa Hỏa Linh Chi, bọn họ tiếp tục đi vào sâu hơn, Lý Tuấn Hy cởi găng tay trái xuống, con mắt thứ ba trên cánh tay hắc ám cũng được hắn sử dụng.

Hắn phát hiện tầm nhìn của con mắt này còn rõ ràng hơn đôi mắt trên đầu kia.

“Đừng nhìn ta, con mắt này của ngươi cứ nhìn vào lại khiến da đầu ta tê dại”, gà vàng nhỏ run rẩy nói.

“Gà mờ!”. Mỗi lúc thế này, Lý Tuấn Hy có thể không thương tiếc chế giễu nó.

Gà vàng đang định phản bác, bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng vang rầm rầm, nghe giống như tiếng đại thụ bị gãy đổ, giờ phút này mặt đất dưới chân khẽ rung chuyển, còn loáng thoáng nghe thấy tiếng mãnh thú gầm thét truyền đến.

“Là hung thú!”, Lý Tuấn Hy trầm giọng nói, tiếng gầm của hung thú và Bạn Sinh Thú là hoàn toàn khác nhau, đó là tiếng gầm thét hoang dã không có lí trí.

Lúc này né tránh thì vẫn còn kịp, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cả người Lý Tuấn Hy cứng ngắc, cơ thể hắn giống như bị đóng lại, trong đầu trống rỗng, ngơ ngác nhìn về phía trước.

“Nữ quỷ!”. Gà vàng đứng trên đầu hắn, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía trước, cũng rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Không sai, hung thú xuất hiện rồi, nhưng phía trước hung thú còn có một bóng hình xinh đẹp bị hung thú truy đuổi.

‘Nữ quỷ’ mà gà vàng nhắc tới chính là hình dung bóng hình xinh đẹp kia.

“Đây là tiên nữ đấy!”

Lý Tuấn Hy từng gặp vô số mỹ nhân ở học cung Viêm Hoàng, trong đó sắc đẹp của Mộc Tình Tình đã thuộc loại khuynh quốc khuynh thành, mà Diệm Đô kia cũng hội tụ toàn bộ mỹ nhân của nước Chu Tước, thiên phú đỉnh phong thân thế xuất chúng, mỗi người đều là thiếu nữ tuyệt sắc.

Cho dù là ở thành Ly Hỏa thì cũng có không ít cô gái có vẻ ngoài nổi bật, ví dụ như Liễu Khanh vừa gả cho Lý Viêm Phong, cũng là mỹ nhân quyến rũ vô ngần, mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười đều có thể khiến vô số đàn ông mất hồn mất vía.

Nhưng dù hắn đã từng trải như vậy, thì khi nhìn thấy bóng hình xinh đẹp đang chạy trốn trước mặt, thế giới của hắn vẫn giống như dừng lại.

Cô gái này như được bao phủ trong sương mù trắng xóa, nàng có một mái tóc đen bóng mê người, mỗi một bộ phận trên khuôn mặt trái xoan đều giống như tác phẩm nghệ thuật, đặc biệt là đôi mắt sáng ngời kia, như ngôi sao chói lóa trong bầu trời đêm.

Nàng mặc chiếc váy dài màu lam nhạt, eo chưa đầy một nắm, trông mảnh mai tựa không xương, lại mang theo vài phần quyến rũ, làn da trắng nõn nhẵn mịn như ngọc, trơn bóng như mỡ, cô gái như thế này, quả thật giống như tiên nữ ở trên trời xanh giáng xuống trần gian, không dính khói lửa nhân gian.

Mà khiến Lý Tuấn Hy khó quên nhất chính là, nàng khác với người bình thường, làn da của nàng tựa như đá quý ngọc trai, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, mà sương trắng quanh người nàng chính là do ánh sáng rực rỡ này ngưng tụ tạo thành.
Chương 33: Nữ quỷ nhập vào người?

Núi Hỏa Lăng vốn u ám dữ tợn, nhưng bởi vì sự xuất hiện của cô gái này mà toàn bộ rừng rậm giống như trở nên sáng ngời tinh khiết, tất cả máu tanh và tàn sát, bao gồm hung thú đang truy sát phía sau nàng đều như không còn tồn tại.

Lý Tuấn Hy nghĩ không ra, vì sao trên cơ thể con người lại có vầng sáng rực rỡ tuyệt diệu đến vậy?

Biến ảo và tĩnh mịch của thiếu nữ này khiến hắn không cách nào suy nghĩ, trong lòng hắn có loại rung động khó tả, giống như hai người bọn họ đã từng quen biết, giờ phút này không hề chuẩn bị, lại có một cuộc gặp gỡ định mệnh.

Cho đến hôm nay Lý Tuấn Hy mới biết được, thì ra có một loại sắc đẹp có thể khiến chúng sinh chìm vào say mê.

“Ta tuyên bố, ta gặp được tình yêu rồi”. Loại xinh đẹp này đã vượt qua cả giống loài, ngay cả gà vàng cũng trợn tròn đôi mắt, bỉ ổi cười nói.

“Đừng cợt nhả nữa, mau mau cứu người!”

Đương nhiên Lý Tuấn Hy sẽ không để cho cô gái xinh đẹp như tiên nữ này bỏ mạng trước mặt mình, cho nên dùng tốc độ nhanh nhất xông về phía nàng.

Cây cối dọc đường không ngừng ngả về phía sau, tốc độ của Lý Tuấn Hy nhanh đến mức suýt nữa văng gà vàng nhỏ ra, nó chỉ có thể gào thét rồi dùng móng vuốt bám chặt vào tóc Lý Tuấn Hy, cơ thể nhỏ yếu lắc lư kịch liệt trong gió.

“Lý Tuấn Hy, ta nhìn thấu ngươi rồi, trọng sắc khinh bạn, ngươi chính là đồ cầm thúc động dục!”. Dưới cơn xóc nảy kịch liệt, gà vàng nhỏ tức giận mắng chửi.

Khoảng cách giữa bọn họ không ngừng thu nhỏ, Lý Tuấn Hy càng nhìn thấy rõ ràng hơn, vẻ đẹp của cô gái này quả thật khiến người ta ngạt thở, thậm chí ánh sáng rực rỡ trên người nàng cũng đặc biệt đến vậy.

Sau đó, hắn nhìn thấy cô gái kia cười.

Khi nàng cười, bên khóe miệng có lúm đồng tiền, sau đó đôi mắt nheo lại giống như trăng lưỡi liềm, nụ cười vô cùng thỏa mãn, đáng yêu mà xinh xắn.

Hung thú sau lưng nàng quả thật rất đáng sợ, may mà Lý Tuấn Hy kịp thời đuổi tới, hắn vươn tay ôm lấy eo thon của cô gái!

Đúng lúc này, xảy ra một chuyện khó mà tưởng tượng…

Vậy mà toàn thân nàng lại tan vỡ, trong chớp mắt hóa thành mây khói!

“Xảy ra chuyện gì?”

Một cô gái bỗng nhiên hóa thành mây khói sương trắng ngay trong lồng ngực mình?

Loại chuyện quỷ dị như vậy đã chứng minh cho cách xưng hô ‘nữ quỷ’ của gà vàng nhỏ, quả thật khiến người ta rợn cả tóc gáy.

Nhưng ngay sau đó, Lý Tuấn Hy phát hiện, mây khói sương trắng này lại hội tụ trên người mình!

Bất chợt, hắn phát hiện cơ thể mình xuất hiện thay đổi cực lớn, giống như đang điên cuồng tiến hóa, là loại bùng nổ khi tiềm lực được khai quật!

Hắn cảm nhận thấy mọi mặt của mình đều đang mạnh lên!

Đầu tiên là thân thể máu thịt, sau khi được Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn cải tạo, Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể của hắn vốn đã nắm giữ sức mạnh to lớn hơn người bình thường, mà giây phút này, dường như loại sức mạnh cơ thể này đang tăng mạnh. Sau đó là thú nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng, thú nguyên có phẩm chất cao như vậy, mặc dù số lượng không tăng, nhưng dường như có loại sức mạnh kỳ diệu tiến vào bên trong thú nguyên, loại sức mạnh kia trực tiếp khiến thú nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng vốn đã đáng sợ, nay càng bùng nổ hơn. Lý Tuấn Hy có thể cảm nhận được, bây giờ mình mạnh hơn lúc trước một cấp bậc!

“Đệt!”. Khi hắn cúi đầu nhìn xuống, bỗng nhiên phát hiện làn da của mình thay đổi.

Vậy mà lộng lẫy từng xuất hiện trên làn da của cô gái kia lại chuyển đến trên người mình, bây giờ da dẻ khắp người hắn đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ …

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!

“Ca ca, mau tránh đi!”. Bỗng nhiên bên tai truyền đến giọng nói dịu dàng mà lanh lợi, Lý Tuấn Hy vừa nghe thấy giọng nói này thì đã biết, giọng nói dễ nghe như vậy, nhất định là của cô gái kia.

Nàng không chết, cũng không tan vỡ, vậy nàng ở đâu?

Khi Lý Tuấn Hy nghĩ như vậy, giọng nói kia lại vang lên: “Ca ca, đừng quan tâm ta ở đâu, chúng ta chạy trốn trước đã?”

“Được!”. Hung thú giết tới này đã phát hiện ra con mồi mới, dứt khoát tập trung sang Lý Tuấn Hy.

Đây là một con vượn cao lớn hung tàn, khắp người mọc ra bộ lông vàng óng rậm rạp hệt như kim thép, cơ thể nó cường tráng đồ sộ, cơ bắp toàn thân như sắp nổ tung.

Lý Tuấn Hy biết, đây là ‘hung thú cấp hai’ vượn hoàng kim, vượn hoàng kim thuộc cấp bậc bá chủ của hung thú cấp hai, sức chiến đấu sau khi trưởng thành tương đương Thú Mạch Cảnh tầng chín, mà rõ ràng mãnh thú trước mắt đã trưởng thành.

Cấp bậc của hung thú tương tự Bạn Sinh Thú, nhưng cấp bậc của Bạn Sinh Thú chủ yếu dựa vào tiềm lực, Bạn Sinh Thú trưởng thành đến cực hạn quả thật rất mạnh, nhưng nếu đang trong thời kỳ tu luyện, Bạn Sinh Thú cấp sáu chưa hẳn là đối thủ của hung thú cấp hai.

Vượn hoàng kim này thô bạo đánh tới, đã không đủ thời gian ẩn náu, trước khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Lý Tuấn Hy và gà vàng đều lựa chọn chiến đấu.

Lý Tuấn Hy không kịp né tránh, khi đối phương đánh tới, tay trái hắc ám kia nắm lại thành quyền, hắn thi triển Quỷ Ảnh Bộ nhanh chóng né khỏi móng vuốt của vượn hoàng kim, quay người tung ra một cú ‘Long Tượng Trọng Quyền’ về phía sau gáy của vượn hoàng kim.

Uỳnh!

Vượn hoàng kim phản ứng khá là nhanh nhạy, một quyền này của Lý Tuấn Hy khiến nó phải giơ tay ra chặn, nhưng mà vượn hoàng kim hoàn toàn không ngờ một quyền này của Lý Tuấn Hy lại mạnh mẽ đến vậy, sức mạnh bùng nổ trong đó trực tiếp đánh nó lăn lông lốc vài vòng.
Chương 34: Năng lực đặc biệt

“Ta mạnh như vậy?”, Lý Tuấn Hy tự ngẩn người, hắn cảm giác bản thân ít nhất dũng mãnh hơn hai cấp bậc so với lúc đánh bại Lý Tử Phong.

Nhưng mấu chốt hắn mới đột phá cảnh giới tầng một.

Rất hiển nhiên, cô nương như tiên nữ kia chính là nguyên nhân khiến Lý Tuấn Hy mạnh hơn về mọi mặt!

“Ăn một vuốt của lão tử”.

Con gà vàng tương đối hung dữ, ngay khi Lý Tuấn Hy một quyền đánh lui vượn hoàng kim, nó trực tiếp xông lên, thẳng vào mắt của vượn hoàng kim, đánh trực tiếp vào điểm yếu của nó.

Bí quyết chiến đấu có võ pháp và thú pháp, bộ phận thú pháp long tượng trọng quyền tên là 'Long Tượng Trọng Trảo', con gà vàng đã thuần thục môn thú pháp này, đừng thấy móng vuốt của nó nhỏ, thi triển Long Tượng Trọng Trảo ra uy lực cũng rất lớn.

“Chạy trốn à?”

Dưới sự bao vây tấn công dũng mãnh của hai bọn hắn, con vượn hoàng kim có khả năng cảnh giới Thú Mạch tầng thứ tám kia trong lòng nảy sinh ý muốn rút lui, vừa đứng lên trực tiếp bỏ chạy. Mãnh thú thuộc loại linh trưởng này ở núi Hoả Lăng như cá gặp nước, nó muốn chạy trốn tán loạn thì căn bản không đuổi kịp, hơn nữa đuổi theo cũng không có ý nghĩa gì.

Như thế, hiểm cảnh xem như đã được giải trừ, chỉ là Lý Tuấn Hy vẫn là không hiểu ra sao.

Phải biết rằng, nếu không có sự thay đổi mạnh mẽ đột ngột do cô gái mang đến, hắn cộng thêm con gà vàng đều không phải là đối thủ của vượn hoàng kim này.

Hiện tại…

Trong rừng sâu xem như đã yên tĩnh trở lại, Lý Tuấn Hy và con gà vàng đứng đối diện nhau, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ.

“Ha ha, cả người ngươi đều đang phát sáng, giống một tên ẻo lả đỏm dáng vậy!”, con gà vàng ôm bụng cười lăn lộn.

Lý Tuấn Hy cúi đầu nhìn, quả nhiên bản thân đã biến hóa.

Nhưng mà lúc này, ánh sáng trên người hắn dần dần tiêu tan, chuyện không thể tưởng tượng lại phát sinh!

Những ánh sáng trên người hắn tập trung lại ngay trước mắt hắn, trong thời gian chưa đến một nhịp thở, vậy mà lần nữa hóa thành cô gái linh hoạt kỳ ảo kia.

Lý Tuấn Hy đã nhìn thấy được rõ hơn, quả nhiên, nàng giống như là tinh linh của giới tự nhiên, đẹp đến mức hoàn toàn không giống con người.

Nàng chưa chết, nàng vừa rồi đã bám vào người mình?

Đây còn là người sao? Đây là quỷ nhập thân...

“Ca ca, vừa rồi cám ơn huynh đã cứu mạng”. Cô gái rất thích cười, dường như lúc nói chuyện, bên môi cũng mang theo ý cười, nụ cười vô cùng xinh đẹp, mắt cười híp lại như trăng non, đáng yêu động lòng người.

“Hả?”, Lý Tuấn Hy đầu óc hỗn loạn, không thể nói chuyện rõ ràng.

“Vị cô nương xinh đẹp này, đừng quan tâm hắn, hắn là đồ lưu manh!”. Con gà vàng nhảy lên trên vai Lý Tuấn Hy, nghiêm trang nói: “Tự giới thiệu một chút, ta tên 'Huỳnh Hoả', là gà giám hộ của tên lưu manh này”.

“Thật đáng yêu”. Cô gái chìa tay ra đỡ nó, đặt trong lòng bàn tay, dùng lòng bàn tay vuốt ve đầu gà con, ánh mắt toả sáng.

“Cô nương xinh đẹp, đừng như vậy, ta không phải sủng vật, cũng không phải người tùy tiện”, con gà vàng đau đầu nói.

“Thật xin lỗi!”. Cô gái trả con gà vàng lại cho Lý Tuấn Hy, sau đó nhìn Lý Tuấn Hy đầy mong chờ, hỏi: “Ca ca, có thể tặng cho ta không?”

“Được, cầm đi, nhớ hái ít nấm nấu cùng, cam đoan tươi ngon vừa miệng”. Lý Tuấn Hy cười trên nỗi đau của người khác tóm lấy con gà vàng, trong lòng thầm mắng: ai bảo ngươi chạy ra tán gái trước mặt ta!

Cô gái bị chọc cười, nàng thực sự rất thích cười, Lý Tuấn Hy vô cùng thích dáng vẻ thuần tuý giản đơn của nàng.

Cô gái trước kia cũng như vậy, nhưng sau khi đến học cung Viêm Hoàng, nàng đã trải qua rất nhiều sự cạnh tranh, dần dần đã thay đổi.

“Ca ca, huynh thật hài hước, ta biết nó là Bạn Sinh Thú của huynh, ta cũng nói đùa thôi”. Cô gái cười khẽ nói, nàng tò mò nhìn bọn Lý Tuấn Hy một người một gà, tiếp tục hỏi: “Ta tên là Khương Phi Linh, ca ca xưng hô như thế nào đây?”

“Tên của hắn xấu lắm ớ, ngớ ngẩn ngốc nghếch, tên Lý Tuấn Hy”. Con gà vàng giành nói.

“Tuấn Hy ca ca!”. Cô gái lại cười, điểm cười của nàng thật sự rất thấp, có thể nàng cảm thấy loài động vật dễ thương như con gà vàng, dùng giọng điệu lưu manh nói chuyện rất buồn cười...

Nhưng nàng cười lên thật sự rất xinh đẹp, có thể làm cho Lý Tuấn Hy cảm thấy tâm tình hoàn toàn tốt hơn, có một loại cảm giác giống như rời vào trong sự ngọt ngào.

“Linh Nhi muội muội, muội trông thật xinh đẹp”. Con gà vàng vô liêm sỉ lại chen vào nói.

“Cám ơn Huỳnh Hoả... ca ca”.

“Linh Nhi muội muội, Bạn Sinh Thú của muội đâu?”. Con gà vàng đã không biết xấu hổ nữa rồi, Lý Tuấn Hy cũng chỉ có thể mặt dày xưng hô một cách thân mật.

“Linh Nhi không có Bạn Sinh Thú, trời sinh đã không có”. Nàng nói về chuyện này, bộ dáng giống như không hề để tâm chút nào.

Mấu chốt là…

Lý Tuấn Hy phát hiện, hình như nàng là một người bình thường, trên thân không có một chút khí tức của thú nguyên.

Không có Bạn Sinh Thú thì không có cách nào bước lên con đường tu luyện.

“Không có? Vậy vừa rồi…”

“Ca ca, tuy Linh Nhi không có Bạn Sinh Thú, nhưng có một chút bản lĩnh đặc biệt, đây đều là bí mật của Linh Nhi! Bởi vì cảm giác đặc biệt thân thiết với ca ca, có cảm giác giống như đã từng quen biết, cho nên ta tin tưởng huynh”, nàng nhìn Lý Tuấn Hy bằng ánh mắt ngây thơ.
Chương 35: Tiểu tiên nữ đến từ Diệm Đô

“Muội cũng có loại cảm giác này?”

Trong lòng Lý Tuấn Hy run lên một cái, không biết vì gì, càng nói chuyện với cô gái, ngửi thấy mùi hương trên thân nàng, hắn cũng có cảm giác quen thuộc, thoải mái như thể họ từng quen biết trước rồi.

Nhưng hắn đã xác nhận lại, từ lúc sinh ra tới bây giờ, hắn chưa từng gặp cô gái này.

“Ca ca cũng có sao? Ta cũng cảm thấy điều này rất kỳ lạ, vừa rồi, trạng thái phụ linh đã đạt tới trạng thái cao nhất, đây là lần đầu tiên đạt tới mức cao nhất từ lúc ta có ký ức tới nay. Trước đây, phụ linh mạnh nhất của ta là Thanh Nhi, Thanh Nhi là người sinh cùng năm cùng tháng với ta, trạng thái phụ linh cũng chỉ tới cấp sáu”, cô gái khẽ khàng nói.

“Cái gì là phụ linh?”, Lý Tuấn Hy tò mò hỏi.

“Là kiểu ta vừa nhập vào thân huynh khi nãy, làm cơ thể ta biến thành “linh thể”. Đây là năng lực bẩm sinh của ta, có thể tăng sức chiến đấu toàn diện cho huynh, đạt tới mức phụ linh viên mãn, có thể tăng cảnh giới của huynh lên gần một cấp bậc!”, cô gái chân thành giải thích.

“Quá thần kỳ!”, Lý Tuấn Hy có chút ngạc nhiên.

Một cô gái bẩm sinh không có Bạn Sinh Thú nhưng có thể nhập vào xác người khác, giúp họ tăng sức chiến đấu?

Hóa ra mình có thể làm cho nàng phụ linh tới mức cao nhất, chả trách nàng lại tin tưởng mình như vậy, còn thân thiết như thế.

“Ca ca nhìn móng tay của Linh Nhi đi!”, nàng đột nhiên chìa tay ra, mười ngón tay nhỏ bé trắng nõn lắc lư trước mặt Lý Tuấn Hy.

Lý Tuấn Hy cũng không nhịn được mà nắm lấy tay nàng, cảm giác mềm mại mà ấm áp, đúng là thoải mái!

“Ca ca...”, cô gái vội rút tay về, gương mặt ửng đỏ, màu sắc hồng phấn rất xinh đẹp, thiếu nữ e lệ vô cùng động lòng người.

“Xin lỗi!”, Lý Tuấn Hy cũng vội nói, vừa rồi hắn đúng là không kiểm soát được.

“Huynh nhìn móng tay ta là được rồi!”. Sắc mặt nàng hồn nhuận, cúi đầu không dám nhìn Lý Tuấn Hy nhưng bàn tay nàng lại được giơ lên lần nữa. Lý Tuấn Hy quan sát thì phát hiện chúng đều khác nhau.

Trên tám móng tay đều có những ký hiệu kỳ lạ, những ký hiệu và thiên văn này phức tạp mà huyền ảo, nhìn nhiều lần sẽ rất khó chịu.

Chỉ hai trong số mười ngón là không có ký hiệu, hai móng tay trong suốt sáng bóng như là trân châu, bên trong như có năng lượng kỳ quái nào đó đang chuyển động.

“Bọn họ nói Linh Nhi sẽ có mười loại năng lực đặc biệt, chỉ là vừa sinh ra đã bị phong ấn, hiện tại mới thức tỉnh hai loại, một trong số đó là phụ linh, đây là móng tay phụ linh”. Nàng chỉ cho Lý Tuấn Hy nhìn đầu ngón út bên bàn tay trái.

“Còn móng tay này cất chứa sức mạnh Trường Thời Gian, ta có thể thi triển ra một trường thời gian, điều khiển tốc độ chảy của thời gian”, Khương Phi Linh tự hào nói.

Tuy nàng không phải Ngự Thú Sư nhưng có hai năng lực này cũng đủ giúp nàng trở thành một người có địa vị không thể tưởng tượng ở nước Chu Tước.

Hơn nữa, ai biết được tám móng còn lại khi nào được giải phong ấn?

Lý Tuấn Hy nghe mà mờ mịt như lạc trong sương mù, hắn cảm thấy mình gặp cô bé nào chẳng khác nào như đang nằm mơ.

“Linh Nhi, hay là muội gả cho Lý Tuấn Hy đi, có hai năng lực này, muội giúp đỡ Lý Tuấn Hy thì đúng là không ai đỡ nổi đâu!”, gà con bỗng nói.

“Ui, vậy không tốt đâu!”, cô gái có chút ngạc nhiên, dù sao cũng chỉ mới gặp mặt, làm vậy thì hấp tấp quá mà...

“Đừng để ý nó! Từ nhỏ suy dinh dưỡng nên não có vấn đề ấy mà, bị thiểu năng ấy!”, Lý Tuấn Hy không nhịn nổi nữa, trực tiếp nhét gà vàng vào trong không gian Bạn Thú, bằng không nó lại nói bậy nói bạ mất.

“Đậu xanh rau xxxx ngươi! Lý Tuấn Hy, ngươi không phải người...”, lời còn chưa mắng xong, gà con đã biến mất.

Không khí yên tĩnh rồi!

Lý Tuấn Hy cũng đang định thể hiện một chút, ít nhất hắn cũng phải hỏi rõ thân phận cô nương này đã, sau đó tạo thêm cơ hội gặp mặt sau này.

Không ngờ, đúng vào lúc này, bên trái bỗng có một bóng dáng lao ra, chen giữa hai người, đẩy Lý Tuấn Hy bay đi.

“Tên tiểu tặc, ngươi là ai? Dám chòng ghẹo Linh Nhi à!”

Nghe thấy âm thanh vừa thanh thúy vừa hung hãn của cô gái mới xuất hiện, Lý Tuấn Hy đoán nàng ta chính là Thanh Nhi mà Khương Phi Linh vừa nhắc tới.

Nàng ta mặc áo xanh thanh nhã, dáng người thon thả mềm dẻo, da thịt mịn màng, chân mày lả lướt, con ngươi ngậm nước nhìn quanh vô cùng hoạt bát. Đừng thấy cô nương này tuổi không lớn mà lầm, cơ thể dậy thì vô cùng thành công, dưới chiếc váy xanh là dáng người yêu kiều hấp dẫn, đường cong thướt tha, vòng eo nhỏ bé nhưng hữu lực, mang theo dã tính, không hề thua kém cực phẩm đầy đặn ngực cong mông vểnh như Liễu Khanh.

Hai cô gái này đứng chung, một người xuất trần như tiên nữ, không nhiễm khói lửa nhân gian, còn một chẳng khác nào công chúa nơi trần thế, bảy phần kiêu căng, hai phần đáng yêu, một phần xinh đẹp.

Da thịt lấp lánh như có ánh huỳnh quang là Khương Phi Linh tất nhiên càng thêm xuất trần, nhưng Thanh Nhi ngang ngược nhưng dáng người quyến rũ này lại có dung mạo phi phàm.

Lý Tuấn Hy hoàn toàn không ngờ được mình lại gặp được hai cô gái ở nơi rừng sâu hoang dã thế này, nhan sắc Thanh Nhi dường như không hề thua kém Mộc Tình Tình, thậm chí còn vượt trội hơn về mặt khí chất.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom