• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thần đạo đan tôn Full dịch (85 Viewers)

  • Chương 4811-4820

Chương 4811 : Diệu Dụng Của Hạt Châu

Lăng Hàn phát động kèn lệnh Đại Đế, ông một tiếng, từng gợn sóng bao phủ Liên Ngọc Đường.

– Ngao!

Liên Ngọc Đường lập tức bắt đầu tru lên như sói hắn không cách nào tự ức chế bản thân.

Lăng Hàn đuổi kịp, nắm tay phải công kích thật nhanh.

Chết!

Năng lượng hủy diệt sôi trào, Liên Ngọc Đường đã trọng thương, hắn há miệng phun máu tươi, máu tươi biến thành năng lượng thiên địa và biến mất.

Linh thân cũng không phải huyết nhục, cho nên, phun ra máu tươi chính là linh hồn lực.

Lăng Hàn tiếp tục oanh kích, từng chiêu oanh kích như thế, Liên Ngọc Đường gánh không nổi, linh thân bị hủy diệt.

– Thù này kết lớn!

Trì Mộng Hàm nói.

Thế hệ hoàng kim bị tiêu diệt một linh thân, có thể suy ra Liên Ngọc Đường tức giận cỡ nào, hắn sẽi không chết không thôi với Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

– Cho dù ta không diệt linh thần của hắn, hắn cũng không khách khí evới ta, ta cần gì hạ thủ lưu tình.

Tất cả mọi người đều gật đầu, Liên Ngọc Đường đã ý thức được Lăng Hàn yêu nghiệt, tiếp theo hắn sẽ tìm mọi dcách giết Lăng Hàn, cho nên, Lăng Hàn diệt linh thân của hắn cũng không quan trọng, hơn nữa còn có thể suy yếu thực lực của Liên Ngọc Đường.

– Đi thôi.

Nếu tiếp tục lưu lại nơi này, có lẽ chân thân của Liên Ngọc Đường sẽ giết tới.

Nếu Lăng Hàn không bị thương, khi đó hắn không sợ, nhưng bây giờ nên tạm lánh mũi nhọn, chỉ cần tổn thương vừa khỏi, ai sợ ai?

Mọi người rời đi, Lăng Hàn lạivuốt vuốt hạt châu kia.

Cuối cùng nó là thứ gì?

Hắn thử dùng bí lực rót vào trong đó, ông, hạt châu phát sáng và tạo thành một hình cầu bao phủ hắn vào trong đó, hắn có cảm giác mát lạnh hết sức thoải mái.

Phải biết, bởi vì hạt châu này cho nên mới có thể tạo thành hồ lớn.

Lăng Hàn tiến tới gần dòng sông dung nham.

Kết quả hắn không phát hiện ra chút nhiệt độ nào.

Việc này càng làm hắn to gan hơn nữa, hắn vươn tay vào trong sông dung nham.

Vẫn không bị ảnh hưởng.

Lăng Hàn cười ha ha, thân thể hắn nhảy vào bên trong.

Đám người Nữ Hoàng đều giật mình, nhưng nhìn thấy quang cầu của hạt châu không bị phá vỡ, bọn họ đều yên tâm.

Lăng Hàn vùng vẫy trong sông dung nham giống như dòng sông bình thường.

Rất nhanh, hắn nhảy ra ngoài.

– Hạt châu này cũng quá trâu bò!

Đại Hắc Cẩu nói, nó cầm hạt châu, sau khi kích hoạt lại đắc ý nhìn sang Tiểu Thanh Long, nói:

– Đến, đánh với Cẩu gia.

Tiểu Thanh Long vung quyền đánh tới, bành, quang cầu vỡ vụn, Đại Hắc Cẩu cũng bị đánh bay ra ngoài.

Phốc!

Đại Hắc Cẩu thổ huyết, nó trợn mắt đầy ngạc nhiên.

Tình huống như thế nào?

Quang cầu có thể ngăn cản dung nham khủng bố nhưng không thể ngăn cản một kích của Tiểu Thanh Long?

Lăng Hàn cũng thử một chút, phát hiện đúng là như thế.

Hạt châu này hình thành quang thuẫn có thể chống cự sức nóng nhưng không có hiệu quả ngăn cản công kích.

– Chẳng lẽ, thứ này chỉ có thể chống cự uy hiếp của thiên nhiên?

Lăng Hàn nói ra suy đoán.

Thiên địa hình thành sức nóng, khí lạnh, nhưng chỉ cần có ngoại lực gia nhập thì quang thuẫn phòng ngự không có tác dụng.

– Có lẽ là thế, như thế cũng đủ rồi.

Tất cả mọi người gật đầu, nếu có thể ngăn cản tất cả công kích, thứ này trâu bò cỡ nào?

Bọn họ nghịch sông tiến lên, tin tưởng phần cuối sông dung nham sông chính là Chân Hoàng điện.

Một ngày sau đó.

Xèo, một bóng người lướt ngang qua.

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn lên, mở miệng nói:

– Liên Ngọc Đường sắp tới.

– Vừa rồi là linh thân của hắn?

Nữ Hoàng hỏi.

Lăng Hàn gật đầu, mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng hắn có thể nhìn rõ ràng.

– Vậy làm sao bây giờ?

Trì Mộng Hàm khẩn trương, Lăng Hàn tổn thương chưa khôi phục, nếu như khai chiến, hắn khẳng định sẽ thua thiệt.

– Không sao.

Lăng Hàn cười nói:

– Ta hiện tại có thứ này, đánh không lại có thể chạy ngược lại ta muốn xem hắn có dám vào dung nham hay không.

Hắn tung tung hạt châu trong tay.

Tất cả mọi người gật đầu, đay là đại chiêu, chắc chắn Liên Ngọc Đường không dám tiếp.

Chỉ cần Lăng Hàn khôi phục thương thế, hắn còn sợ Liên Ngọc Đường hay sao?

Qua một lúc, xèo, trên bầu trời lại có một bóng người bay qua sau đó đáp xuống.

Chính là Liên Ngọc Đường!

Hắn không nói hai lời, trực tiếp vận dụng Đế thuật tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn lao tới nghênh chiến.

Hai người đại chiến, chỉ qua vài chiêu, cả hai đều dùng đại chiêu.

Liên Ngọc Đường cho tám đạo linh thân ra hết, cũng điên cuồng tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn cũng vận dụng sáu linh thân, nhưng hắn ở trạng thái toàn thịnh, thực lực của hắn cũng chỉ tương đương với Liên Ngọc Đường, hiện tại hắn trọng thương, bản ngã và linh thân đều bị ảnh hưởng.

Từ đó hắn lâm vào hạ phong.

Hắn đánh ra sát khí xung kích, nhưng lần này hoàn toàn không có hiệu quả.

– Hừ!

Liên Ngọc Đường cười lạnh, nói:

– Bảo khí Đại Đế trên người ta cũng có thể che chở linh thân, lần trước khoảng cách quá xa nên ngươi mới có thể đắc thủ.

A, thì ra là thế.

– Lăng Hàn, hôm nay ta sẽ tiễn ngươi lên đường!

Liên Ngọc Đường nói:

– Dám phá hỏng một bộ linh thân của ta, ta muốn nghiền nát xương cốt của ngươi!

Việc này trực tiếp ảnh hưởng tới chiến lực sau Giáo Chủ của hắn, cũng tạp thành đả kích hủy diệt khi xung kích Đế vị, phải đi trùng tu Chân Ngã cảnh mới được, như vậy cần tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa cũng không nhất định có thể thành công.

– Chết! Chết! Chết!

Hắn hối hận không gì sánh được.

Lăng Hàn không có cậy mạnh, hắn xoay người chạy, hắn đã sớm ước định với đám người Nữ Hoàng, không cần để ý tới hắn, cứ tới Chân Hoàng điện hội hợp.

– Chạy đi đâu!

Liên Ngọc Đường lập tức truy kích, hắn hận Lăng Hàn thấu xương, hoàn toàn vượt qua tâm truy cầu Trì Mộng Hàm.

Hắn tu hành thân pháp Đế cấp, sau khi hắn bước vào Hóa Linh cảnh, công pháp Đế cấp cùng công pháp Thánh cấp sẽ có chênh lệch rất lớn, hắn chỉ cần vài bước là đuổi kịp Lăng Hàn.

Lăng Hàn chỉ có thể quay đầu nghênh chiến, rầm rầm rầm, sau khi va chạm vài lần, hắn lại bỏ chạy.

Liên Ngọc Đường đuổi theo, sau khi đi vài bước, hai người lại triền đấu.

Một chạy một đuổi, quá trình không ngừng tái diễn.

– Lăng Hàn, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Liên Ngọc Đường nói:

– Cho nên, ngươi nên cam chịu số phận đi, oanh oanh liệt liệt đánh một trận xem như chết có tôn nghiêm.

– Tốt, đến đây đánh một trận, ta xem ngươi có dám hay không!

Lăng Hàn cười ha ha, hắn thả người nhảy vào sông dung nham.

Khốn kiếp, tình huống như thế nào?

Liên Ngọc Đường sững sờ, hắn lập tức dừng bước.

Hắn cũng không có mất lý trí, nhảy vào trong dung nham là tìm cái chết.

Ở hắn nghĩ Lăng Hàn tình thế cực kém nhưng còn không đến mức nhảy sông dung nham tự sát.

Hắn nhìn thấy Lăng Hàn nhảy sông, hơn nữa tuyệt đối không phải linh thân.

Cho nên, Lăng Hàn chết chắc, đây là việc không cần suy nghĩ nhiều nào

Không nghĩ ra cũng không quan trọng, Lăng Hàn chết là được.

Liên Ngọc Đường oán hận nhìn dòng sông, không tự tay đánh chết Lăng Hàn chính là tiếc nuối lớn nhất.

– Ta nhất định phải đạt được Chân Hoàng truyền thừa!

Hắn lẩm bẩm:

– Nói không chừng có thể chữa trị tổn thương đạo cơ của ta, bằng không ta sẽ vô duyên với Đế vị.

Chương 4812 : Chân Hoàng Điện

Liên Ngọc Đường rời đi thật nhanh.

Qua thật lâu, ở hạ lưu sông dung nham, chỉ thấy Lăng Hàn nhảy ra khỏi dung nham nóng bỏng.

Đương nhiên, xung quanh người hắn có một quang thuẫn, hắn trồi lên mặt dung nham.

Hắn nhảy một cái đã lên bờ.

– Ha ha, thời điểm ngươi gặp lại ta, có lẽ ngươi sẽ giật mình.

Lăng Hàn lẩm bẩm:

– Chẳng những người ‘chết’ phục sinh, hơn nữa, chiến lực cũng sẽ tăng lên dọa người.

Hắn gấp rút lên đường, hắn lo lắng Liên Ngọc Đường đuổi kịp đám người Nữ Hoàng và gây bất lợi cho mọi người.

Nhưng tin tưởng với tính tình cay độc của Đại Hắc Cẩu, nó khẳng định tìm địa phương trốn đi, thà rằng đi đường vòng quanh co cũng không đi cạnh dòng sông dung nham.

Lăng Hàn cũng đi ngiược sống, hắn muốn tiết kiệm thời gian, cũng mau chóng đến Chân Hoàng điện.

Lần này đi, đường dài dằng dặc.

Ròng rã ba mươi chín ngày sau, rốt cục Lăng Hàn mới nhìn thấy phần ceuối của sông dung nham.

Dõi mắt nhìn về phương xa, có chín đầu sông dung nham hội tụ tại nơi này, mà đầu nguồn chính là cung điện to lớn có hình dáng Phượng Hoàng.

Cung điện nàdy có hình dáng Phượng Hoàng giương cánh, chẳng những sinh động như thật, còn có một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ, từ đó làm người ta có cảm giác muốn quỳ bái.

Chân Hoàng điện.

Đến gần mới nhìn thấy trước Chân Hoàng điện cũng có một quảng trường khổng lồ, có thật nhiều người đứng ở nơi này, bởi vì cửa điện cũng không có mở ra, cho nên mọi người chỉ có thể chờ đợi.

Lúc này, thương thế của Lăng Hàn đã khôi phục, hắn cũng không sợ, cho dù gặp lại Liên Ngọc Đường hay trưởng lão Hỏa Phu tộc, hắn tự tin có thực lực đánh với bọn họ một trận.

Hắn nhanh chân tiến vào quảng trường.

A, Liên Ngọc Đường không có ở đây?

Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, cũng không có phát hiện Liên Ngọc Đường, nơi này lại có rất nhiều người Hỏa Phu tộc.

– Lăng, Lăng Hàn!

Một tên Hỏa Phu tộc phát hiện Lăng Hàn, trên gương mặt còn mang theo kinh ngạc, bởi vì từ khi Ngũ trưởng lão truy kích Lăng Hàn thì hai người cùng mất tích.

Trong suy nghĩ của mọi người, khẳng định là Lăng Hàn chạy trốn, mà Ngũ trưởng lão đang đuổi theo, cho nên mới chậm chạp không có trở về, bọn họ không có nghĩ Ngũ trưởng lão sẽ vẫn lạc.

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn đột nhiên xuất hiện, Ngũ trưởng lão lại không đuổi theo, đây là đạo lý gì?

– Ngũ trưởng lão đâu?

Hắn không tự chủ được hỏi.

Lăng Hàn mỉm cười:

– A, hắn ngại không khí nơi này không tốt, hắn đi nơi khác nghỉ phép rồi.

Tên Hỏa Phu tộc bối rối, nghỉ phép? Nghỉ cái gì?

Sau khi sững sờ thì hắn mới kịp phản ứng, hắn vội vàng ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tín hiệu.

Lập tức, Hỏa Phu tộc gần đó nhảy tới, trong đó liền bao quát cả Nạp Lan Phi Nhạc.

– Lăng Hàn!

Hắn cũng sững sờ:

– Ngũ trưởng lão đâu?

– A, hắn đi nghỉ phép.

Lăng Hàn cười nói.

– Nói hươu nói vượn!

Nạp Lan Phi Nhạc lập tức trách mắng.

– Ai, ta lừa gạt không được tốt lắm.

Lăng Hàn cười nói:

– Vậy thì nói thật thôi, hắn bị ta xử lý rồi.

– Đánh rắm!

Nạp Lan Phi Nhạc càng không tin tưởng, Ngũ trưởng lão nắm giữ Hỏa điểu trượng phát huy ra chiến lực chuẩn Giáo Chủ, hắn cũng không phải không biết thực lực Lăng Hàn, hoàn toàn không có khả năng ngang hàng với chuẩn Giáo Chủ.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Uy uy uy, ngươi nhìn ta khách khí với ngươi như thế, ngươi lại dùng thái độ này nói với ta, ta rất tức giận!

– Ngươi còn dám tức giận?

Nạp Lan Phi Nhạc cười lạnh nói:

– Ngươi đã không có giá trị lợi dụng, ngươi nên đi chết đi.

Hắn ngang nhiên xuất thủ, nơi này chính là địa bàn của Hỏa Phu tộc, dù thực lực của hắn không bằng Lăng Hàn, hắn còn sợ cái gì?

Các trưởng lão sẽ chạy tưới ngay lập tức

Lăng Hàn lắc đầu, hắn xuất ra một quyền.

Bành!

Những tên Hỏa Phu tộc kia đều thấy rõ ràng, một quyền này đánh thân thể Nạp Lan Phi Nhạc thành một đám mưa máu.

– Ngươi, ngươi ngươi…

Bọn họ chỉ vào Lăng Hàn, cũng không biết sợ hãi thực lực của Lăng Hàn hay sợ hắn to gan lớn mật.

Xèo, lúc này có một bóng người bay tới.

Nạp Lan Hỏa Thụ.

Hắn cũng không nhìn thấy Nạp Lan Phi Nhạc bị đánh nát, hắn cảm ứng được trong không khí có huyết khí:

– Xảy ra chuyện gì?

– Phi Nhạc, Phi Nhạc bị hắn giết!

Người Hỏa Phu tộc chỉ vào Lăng Hàn.

– Ngươi thật to gan!

Nạp Lan Hỏa Thụ lạnh giọng nói.

– Bình thường.

Lăng Hàn nhún vai, nói:

– Ngươi không phục sao? Ta có thể làm thịt cả ngươi, tin hay không?

Hưu hưu hưu, lại có vài người Hỏa Phu tộc chạy tới, lần này là trưởng lão, tám tên trưởng lão nhanh chóng xuất hiện đông đủ.

– Lão Ngũ đâu?

Có một tên trưởng lão hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.

– Đây là thái đội hỏi người khác sao?

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

– Ta rất không hài lòng.

– Cá chậu chim lồng mà thôi, cần để ý thái độ của ngươi sao?

Tứ trưởng lão hừ một tiếng.

– Mau nói, lão Ngũ ở đâu!

– Giết.

Lăng Hàn nói:

– Xét thấy thái độ của ngươi như vậy, ta sẽ tiễn ngươi đi gặp hắn.

– Ha ha, đúng là trò cười.

Tứ trưởng lão gật đầu với Nạp Lan Hỏa Thụ, nói:

– Giết hắn!

– Tuân mệnh!

Nạp Lan Hỏa Thụ gật đầu, hắn lập tức chém giết Lăng Hàn.

Có tám đại trưởng lão tọa trấn, chiến lực áp chế Lăng Hàn, hắn khẳng định có thể giết Lăng Hàn.

– Chết!

Hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn vung quyền, lực lượng kinh khủng sôi trào, lần này hắn cũng không hề bảo lưu cái gì, hắn phóng thích tất cả lực lượng ra ngoài.

Bành!

Hai người đấu nhau, Nạp Lan Hỏa Thụ liên tục lui về phía sau, lúc hắn lui về phía sau bảy bước, một cánh tay nổ nát, sau đó là cánh tay khác, kế tiếp là chân trái, chân phải tan vỡ, sau đó là thân thể rơi xuống đất.

– Hỏa Thụ!

Tám Đại trưởng lão đồng thời hô lớn, bọn họ biết rõ chiến lực Lăng Hàn cường hãn, bọn cũng cũng làm tốt chuẩn bị, muốn vận dụng Hỏa điểu trượng tới áp chế chiến lực của Lăng Hàn.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng thực lực Lăng Hàn mạnh tới mức này, một quyền đánh Nạp Lan Hỏa Thụ trọng thương.

Khốn kiếp, bọn họ còn chưa kịp xuất thủ.

– Chết!

Tám Đại trưởng lão đồng thời xuất thủ, bọn họ vận dụng Hỏa điểu trượng tấn công Lăng Hàn.

Từng con Hỏa điểu bay ra tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn thử dùng hạt châu tạo thành hộ thuẫn, nhưng ở trước mặt Hỏa điểu, hộ thuẫn như thủng rỗng kêu to, nó không có tác dụng phòng ngự.

Quả nhiên, nó chỉ ngăn cản uy năng do thiên địa hình thành.

Lăng Hàn thở dài, trực tiếp sử dụng kèn lệnh Đại Đế, ông, sóng âm lan ra chung quanh, tất cả mọi người và tám trưởng lão đều tru lên như sói.

Bởi như vậy, bọn họ công kích rất lộn xộn, lực uy hiếp lên Lăng Hàn giảm mạnh.

Nhưng mà chuẩn Giáo Chủ công kích tương đối sắc bén, hơn nữa Hỏa điểu đánh ra đều có năng lực truy kích, cũng không chịu kèn lệnh Đại Đế ảnh hưởng, từ đó Lăng Hàn vô cùng đau đầu, hắn không ngừng tránh né.

Người ở đây quá nhiều, trừ phi Lăng Hàn dự định diệt khẩu toàn bộ, bằng không một khi hắn vận dụng tới Hỗn Độn Cực Lôi tháp, khi đó tin tức sẽ lộ ra ngoài.

Quan hệ quá trọng đại, còn liên lụy tới Cửu Sơn Thánh Nhân và Cửu Dương Thánh Địa, cho nên Lăng Hàn cũng không dám tùy hứng làm loạn.

– Lăng Hàn!

Một tiếng rống vang lên, chỉ thấy Liên Ngọc Đường phá không bay tới, hắn vô cùng giật mình.

Ngươi còn sống?

Chương 4813 : Cửa Điện Mở Ra

Liên Ngọc Đường đã đến.

Hắn vô cùng kinh hãi, hắn tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn chết trong dung nham, tại sao xuất hiện hắn đứng yên lành tại đây?

Hắn thật sự không dám tin vào mắt của mình.

Nhưng sau đó ánh mắt hắn đầy sát ý.

Đã như vậy, vậy thì lại giết một lần, lần này hắn sẽ đánh nát người Lăng Hàn.

Oanh, hắn gia nhập chiến đoàn.

Lăng Hàn một người độc đấu tám đại trưởng lão đã cố hết sức, dù sao Hỏa điểu trượng phi thường trâu bò, nếu không phải hắn có kèn lệnh Đại Đế có thể ảnh hưởng tám đại trưởng lão, hắn không thể sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, cho nên hắn chỉ có thể chạy trốn.

Hiện tại có thêm một Liên Ngọc Đường?

Phải biết, thực lực Liên Ngọc Đường cũng không kém hơn hắn.

Liên Ngọc Đường đánh tới, Lăng Hàn không sợ và nghênh đón, thật sự cho rằng ngươi rất trâu bò sao?

Bành!

Trong va chạm với nhau, hai người đồng thời lui lại.

– Cái gì!

Liên Ngọc Đường kinh hô, hắn đánh ngang tay với Lăng Hàn?

Làm sao có thể chứ?

Rõ ràng khí tức Lăng Hàn không có chút biến hóa nào, tại sao thực lực của hắn tăng mạnh như thế.

Chẳng lẽ, lần trước hắn đấu với Lăng Hàn là vì đối phương cố ý che giấu thực lực?

Nhưng vì cái gì?

Thà rằng nhảy sông?

Hay sau khi nhảy vào dung nham thì hắn gặp kỳ ngộ, từ đó thực lực tăng lên tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Lăng Hàn vô cùng chật vật, bởi vì tám đại trưởng lão cũng không phải đứng xem kịch, bọn họ lao tới công kích hắn.

Nếu như chỉ có Liên Ngọc Đường, hắn sẽ không sợ, hắn có thể đối đầu, nếu như chỉ là tám trưởng lão, vậy hắn lợi dụng kèn lệnh Đại Đế, Hỗn Độn Cực Lôi tháp có thể đối kháng, thậm chí còn thủ thắng.

Nhưng hai bên liên thủ với nhau, Lăng Hàn thực sự không có biện pháp.

Sát khí xung kích phát động, ong ong ong, tám đại trưởng lão đồng thời kêu gào thảm thiết, gương mặt vặn vẹo, cảnh giới của bọn họ mạnh hơn Lăng Hàn, nếu không, chỉ cần bị sát khí xung kích đánh trúng, bọn họ sẽ chết ngay lập tức.

Tám trưởng lão hoàn toàn không có phòng bị nên ăn thiệt thòi lớn, còn tốt bọn họ không có phóng thích linh thân ra ngoài, cho nên có thể phòng ngự thức hải.

Lăng Hàn vừa định nhân cơ hội ra tay với tám trưởng lão, Liên Ngọc Đường sẽ không cho hắn như nguyện, hắn lập tức chặn đường và tấn công Lăng Hàn.

Thực lực của hắn không kém gì Lăng Hàn, sau khi vận chuyển Đế thuật sẽ có lực công kích đáng sợ không gì sánh được, cho dù là Lăng Hàn cũng không dám chủ quan, hắn chỉ có thể từ bỏ phản kích và hóa giải công kích của Liên Ngọc Đường.

Sau một kích này, tám trưởng lão cũng khôi phục lại, bọn họ tiếp tục tấn công, lần này là chín đánh một

Lăng Hàn thi triển tất cả thực lực, Liên Ngọc Đường hoàn toàn không kém gì hắn, tám trưởng lão cầm Hỏa điểu trượng trong tay càng đáng sợ, sau khi đối kháng vài chiêu, Lăng Hàn có thể phách cường đại cũng trọng thương.

Chỉ sau mấy chiêu, Lăng Hàn đã lâm vào hạ phong.

Nhưng mà, cho dù là tám trưởng lão hay Liên Ngọc Đường, không ai cười được.

Theo lý mà nói, bất cứ người nào trong bọn họ đều có thể trấn áp Lăng Hàn, nhưng bây giờ tình huống là chín người liên thủ nhưng Lăng Hàn vẫn có thể chống cự, từ đó bọn họ mở rộng tầm mắt và hít khí lạnh.

Gia hỏa này cũng quá biến thái.

Nhất định phải giết hắn!

Chín người bộc phát sát ý, Lăng Hàn biểu hiện càng yêu nghiệt, bọn họ càng muốn đánh chết hắn.

Thế công của bọn họ càng nhanh, mặc dù trước đó bọn họ cũng không có liên thủ qua, thậm chí Liên Ngọc Đường còn chiến đấu với chín trưởng lão một trận, nhưng bây giờ vì mục tiêu chung, bọn họ quả quyết liên thủ với nhau, hơn nữa theo thời gian trôi qua, bọn họ phối hợp càng lúc càng ăn ý.

Tay cầm Hỏa điểu trượng, chẳng phải hắn đã vô địch tại nơi này hay sao?

– Ngươi làm gì lão Ngũ?

Tám trưởng lão sững sờ, bọn họ lập tức triển khai cường công.

– Hỏa điểu trượng nằm trong tay của ta, còn cần hỏi lại sao? Lăng Hàn áp lực càng lúc càng lớn, nếu không phải thể phách của hắn kinh người, hơn nữa có thể hóa giải lực lượng đả kích sáu trọng thiên, có lẽ hắn hiện tại đã ngã xuống.

Dù là như thế, hắn vẫn thừa nhận áp lực to lớn.

– Ha ha, cho rằng ta không có pháp khí hay sao?

Lăng Hàn cầm lấy Hỏa điểu trượng.

– Cái gì!

Tám trưởng lão kinh hãi.

Hỏa điểu trượng!

Tất cả có chín thanh Hỏa điểu trượng, chín trưởng lão đều cầm một cái.

Nhưng bây giờ, trong đó một Hỏa điểu trượng lại xuất hiện trong tay Lăng Hàn, điều này có ý nghĩa gì?

Ngũ trưởng lão lành ít dữ nhiều.

Liên tưởng đến Lăng Hàn trước đó nói, Hỏa Phu tộc hoảng sợ, chẳng lẽ Lăng Hàn không có nói dối, hắn thật sự chém giết Ngũ trưởng lão?

Trời ạ, hắn làm thế nào được?

Tay cầm Hỏa điểu trượng, chẳng phải hắn đã vô địch tại nơi này hay sao?

– Ngươi làm gì lão Ngũ?

Tám trưởng lão sững sờ, bọn họ lập tức triển khai cường công.

– Hỏa điểu trượng nằm trong tay của ta, còn cần hỏi lại sao?

Lăng Hàn từ tốn nói.

– Làm sao có thể!

Tám trưởng lão vẫn không chịu tin tưởng.

Chiến lực chuẩn Giáo Chủ, ngươi làm sao ngang hàng?

– Không có gì không thể nào!

Lăng Hàn vung vẫy Hỏa điểu trượng, đáng tiếc, thứ này cần thủ pháp đặc thù mới được, bởi vậy hắn mặc dù vung đánh nhưng không có Hỏa diểu bay ra.

– Ha ha, sai lầm sai lầm, xin đừng nên để trong lòng.

Hắn tươi cười nói với mọi người

Tám trưởng lão đều đã chuẩn bị chạy tứ phía bị, bọn họ đều là công mạnh thủ yếu, nếu đồng dạng đối mặt chuẩn công kích chuẩn Giáo Chủ, bọn họ tuyệt đối không có khả năng ngăn cản như Lăng Hàn.

Ngươi chơi cái gì thế?

Tám cái lão đầu đều là thẹn quá hoá giận, lần nữa vung vẩy quải trượng tấn công Lăng Hàn.

Phốc phốc phốc, Hỏa điểu bay ra.

Lăng Hàn bất đắc dĩ, hắn đành phải bỏ chạy.

Một đánh chín, hắn ăn thua thiệt quá lớn.

– Đừng trốn!

Tám trưởng lão và Liên Ngọc Đường đồng thời phát động truy kích.

Nhưng vào lúc này, gạch đá trên quảng trường phát sáng, ánh sáng màu đỏ như hỏa diễm bộc phát.

Biến hóa này quá mức đột nhiên, tất cả mọi người đều ngừng lại.

Trong bí canhbr tràn ngập nguy cơ.

Ba, đột nhiên Lăng Hàn phát hiện một kiện pháp khí không gian trên người mình vỡ vụn, đồ vật bên trong không bị chôn vùi trong hư không, mà lơ lửng bay lên, sau đó hóa thành mũi tên bay vào cửa lớn cung điện.

Chìa khóa cung điện!

Không chỉ có hắn, còn có hai thanh chìa khoá từ chỗ tám trưởng lão bay tới cửa cung điện..

Một, hai, ba… tám, chín.

Chín thanh chìa khoá, đủ.

Chín thanh chìa khóa cắm vào lỗ khóa, phía trên có chín cái lỗ, vừa vặn đối ứng lẫn nhau.

A, vì cái gì đột nhiên sinh ra biến hóa?

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn chung quanh, hắn phát hiện khí tức quen thuộc.

Đám người Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu.

Lăng Hàn hiểu ra, vì cái gì biến hóa sinh ra như vậy, bởi vì Tiểu Hồng Điểu đến, huyết mạch của nàng dẫn phát biến cố.

Chín thanh chìa khoá tề tụ, tự mình dẫn tới phản ứng với nhau.

Tạp tạp tạp, âm thanh truyền tới.

Tất cả mọi người đều dừng tay nhìn về phía cửa lớn.

Sắp mở ra sao?

Chân Hoàng truyền thừa sắp xuất thế sao?

Chìa khoá xoay tròn, cuối cùng ngừng lại, sau đó cửa lớn dần dần mở ra, bên trong đen kịt.

Chương 4814 : Ta Trở Về

Cung điện mở ra!

Tất cả mọi người đều nhìn sang, trong đó ẩn chứa Chân Hoàng truyền thừa.

Đế cấp bí thuật, Phượng Dực Thiên Tường, thân pháp trâu bò nhất thiên hạ, truyền thuyết rất nhiều Đại Đế đều muốn quan sát một hai, nhưng từ đầu đến cuối không có biện pháp tìm được Chân Hoàng bí sào, không nghĩ tới bọn họ lại gặp được đại cơ duyên như thế.

Mỗi người đều hưng phấn không gì sánh bằng, đồng thời cũng sinh ra sát ý, trong tay vận dụng đại sát khí, tiếp theo không cần nói nhiều, chỉ có đại chiến mà thôi.

Trước mặt Đế thuật vô thượng, cho dù là thân huynh đệ cũng có thể bất hoà.

Liên Ngọc Đường cũng không hề công kích, hắn nhìn sang cửa lớn cung điện, trong mắt mang theo khát vọng không thể che giấu.

Hắn thấy chỉ với chiến lực cá nhân mà nói, hắn không thẹn là đệ nhất ở đây, cho nên, hắn cố kỵ duy nhất chính là tám trưởng lão, dù sao tay cầm đại sát khí như Hỏa điểu trượng có thể đánh ra công kích chuẩn Giáo Chủ.

Nhất định phải đề phòng một chút, hắn không đặt những kẻ tầm thường vào mắt.

Tạp tạp tạp, cửa lớn cung điện mở ra hoàn toàn, nhưng bên trong không có thứ gì, chỉ có bóng tối đen kịt.

– Giết!

Cũng không biết là ai lao vào cung điện đầu tiên.

Một hồi hỗn chiến không thể tránh khỏi bộc phát, ngươi người đánh nhau, tất cả đều muốn trở thành người đầu tiên xông vào cung điện.

– Cút đi, đây chính là cơ duyên Hỏa Phu tộc khổ chờ đợi vô số năm!

Tám trưởng lão cũng không quan tâm tới Lăng Hàn, bọn họ lao vào cửa chính.

Bọn họ vung vẩy Hỏa điểu trượng, công kích đáng sợ bộc phát.

Người Hỏa Phu tộc đã sớm lui ra ngoài, bởi vậy, mặc kệ bọn họ làm loạn thế nào cũng không bị tổn thương.

Lần này, tràng diện hỗn loạn không gì sánh được.

Công kích chuẩn Giáo Chủ quá bá đạo, từng con Hỏa điểu tấn công, đám người không ngừng ngã xuống, căn bản không chịu nổi một kích.

Cái gì đạo tử, Đế tử thậm chí thế hệ bạch ngân, ở trước mặt công kích chuẩn Giáo Chủ đều quá yếu đuối, nếu không phải thật nhiều người còn có Thế Tử Phù trợ giúp, hiện tại bọn họ đã tử vong ít nhất hai ba lần.

Việc này làm các Đế tử kinh hãi, Đế thuật tuy tốt nhưng phải có mạng hưởng mới được.

Bọn họ khôi phục lý trí, nhao nhao lui ra ngoài.

Trước mắt chỉ còn tám trưởng lão, Liên Ngọc Đường và một tên thế hệ hoàng kim tên là Thạch Trạch xông vào cửa chính, cũng được gọi là Đế Tử Trạch. Mặt khác, Lăng Hàn hơi chậm một chút hắn cũng không cảm thấy xông vào đầu tiên là có thể đạt được Chân Hoàng truyền thừa.

Chín tòa cung điện đều là Tiểu Hồng Điểu mở ra, hiện tại chẳng lẽ không có quan hệ với Tiểu Hồng Điểu hay sao?

Cho nên, hắn bảo Tiểu Hồng Điểu tới, một người một chim lựa chọn đứng ngoài quan sát.

Các ngươi cứ đánh thống khoái đi.

Đến lúc này, bởi vì số người tiến vào giảm bớt, thế cục cũng biến thành yên lặng.

Tám trưởng lão liên thủ chiến Liên Ngọc Đường và Đế Tử Trạch.

Hai người này là hai kẻ cuối cùng trong thế hệ hoàng kim còn dừng lại ở Hóa Linh cảnh, nhưng cũng không phải bọn họ thiên phú hơi yếu, không có cách gì bước vào Tiểu Thừa cảnh, mà là bọn họ muốn tu luyện cảnh giới hoàn mỹ, cho nên mới áp chế tu vi không có đột phá.

Hai Đế tử liên thủ đại chiến với tám trưởng lão.

Nói đến lực công kích cường đại, khẳng định là tám trưởng lão chiếm ưu, Hỏa điểu trượng đánh ra uy năng chuẩn Giáo Chủ, đây là việc thế hệ hoàng kim cũng không cách nào so sánh, nhưng hai người Liên Ngọc Đường thắng ở chiến lực cá nhân cường đại, bọn họ tấn công và di chuyển nhanh nhẹn.

Bởi vậy, một phương lực công kích mạnh, một phương thân pháp linh hoạt, cả hai đều có ưu thế cho nên đánh ngang tay.

Hiện tại vấn đề chính là, tám trưởng lão không thể thúc dục Hỏa điểu trượng hay hai người Liên Ngọc Đường kiệt lực trước, dù sao, áp lực của hai bên vô cùng lớn.

Chiến đấu thật kịch liệt, song phương đều triệu hoán ra tất cả linh thân, rõ ràng là mười người chiến đấu, hiện tại biến thành trăm người, cho nên cảnh tượng náo nhiệt không gì sánh bằng.

– Tới tới tới, ai đến đặt cược, áp bên kia thắng.

Đại Hắc Cẩu lập tức nói:

– Áp Đế tử bên này, một bồi ba, áp lão đầu bên kia, một bồi bốn.

– Phi, tiện cẩu, cho dù ta đặt cược bên ngoài, chẳng phải ngươi đều kiếm bộn không lỗ?

Một tên Đế tử lập tức trách mắng:

– Ngươi rõ ràng muốn không nhận nợ.

Đây là đạo lý đơn giản, Đại Hắc Cẩu đúng là định ăn đen.

Không ngờ dám lừa gạt tiền của bọn họ.

– Tiện!

– Quá tiện!

Tất cả mọi người lắc đầu, nếu không phải Lăng Hàn còn ở bên cạnh, bọn họ nhất định sẽ xông lên đánh chết Đại Hắc Cẩu.

Đại Hắc Cẩu buồn bực, tại sao đám gia hỏa này thông minh như thế?

Ai, đầu năm nay đần độn quá ít, kiếm tiền thật khó.

Ông, đúng lúc này, một đạo khí tức đột nhiên sinh ra trong cung điện, sau đó bắn ra khắp bốn phương tám hướng, trong nội tâm mỗi người đều sinh ra cảm giác bất lực.

Lúc này rất nhiều người ngạc nhiên.

Khí tức này quá cường đại, hoàn toàn vượt xa khỏi cấp độ tính mạng của bọn họ, chí ít cũng là cấp Tôn Giả.

Ở cái địa phương này xuất hiện một Tôn Giả?

Vừa nghĩ tới đã cảm thấy kinh người

Tám trưởng lão, Liên Ngọc Đường, Đế Tử Trạch dừng chiến đấu, bọn họ chiến là vì Chân Hoàng truyền thừa, nhưng bây giờ xuất hiện biến số, tự nhiên cũng làm bọn họ không dám chiến đấu tiếp.

Không có cái gì trọng yếu bằng tính mạng.

Ông, lúc này có khí tức ba động sinh ra.

– Mạnh lên!

– Đạo khí tức này mạnh lên!

– Trời ạ!

Tất cả mọi người kinh hô, rõ ràng là khí tức giống nhau nhưng lại mạnh lên.

Ông, khí tức kia lại tới.

Lăng Hàn cau mày, cường độ khí tức đã tăng lên, càng làm cho hắn bất an chính là tần suất này tăng lên quá nhanh.

Giống như tỉnh lại từ giấc ngủ say, chỉ trong nháy mắt khí tức kia mạnh hơn quá nhiều.

Vấn đề là, đây là Chân Hoàng điện.

Bên trong có cấp bậc Tôn Giả tọa trấn, là ai?

Chân Hoàng?

Không có khả năng!

Cho dù là Chân Hoàng là Đại Đế cũng không có khả năng sống lâu như vậy, hơn nữa Đại Đế mạnh đến mức thiên địa đạo tắc không thể áp chế, căn bản không có khả năng ngăn chặn sức sống, vượt qua vô tận năm tháng.

Thứ hai, nếu như là Chân Hoàng, khí tức này không phải cấp bậc Tôn Giả.

Hắn còn chưa nghĩ xong, ông, cỗ khí tức kia lại mạnh hơn trước.

Không có người nào phát ra âm thanh, cũng không có người nào dám động đậy, bọn họ nhìn vào cung điện và sợ hãi.

Ông, ông, ông, khí tức ba động càng ngày càng nhanh, cũng càng lúc càng lớn, cuối cùng đã đột phá Thánh cấp.

Thánh cấp!

Mọi người cảm giác bất an, Thánh Nhân xuất thế, cho dù là Đế tộc cũng phải khách khí, nếu nơi này xuất hiện một vị Thánh Nhân, cho dù đánh chết tất cả bọn họ, Đế tộc cũng không biết nên tìm ai báo thù.

Oanh, khí tức ba động như biển làm mọi người không thở nổi.

– Ta, trở về!

Một giọng nói vang lên trong đầu mọi người.

Chương 4815 : Chân Hoàng Tàn Hồn

Ta trở về rồi?

“Ta” là ai?

Một bóng dáng xuất hiện trước cửa đại điện.

Chân Hoàng!

Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đó chính là một con Phượng Hoàng xinh đẹp đến mức không cách nao miêu tả, nhưng hoàng thể trong suốt, hoàn toàn không giống như thực thể.

– Đây không phải Chân Hoàng, mà chỉ là Chân Hoàng tàn hồn!

Đế Tử Trạch trầm giọng nói, không hổ là thế hệ hoàng kim, dù là ở thời điểm nay như cũ giữ vững tương đối trấn định.

Lăng Hàn cũng có đồng cảm, tuyệt đối không phải thần thú Chân Hoàng thời kỳ viễn cổ quát tháo thiên hạ, bởi vì như thế là không hiện thực, hơn nữa cũng tuyệt đối không thể nào là linh hồn hoàn chỉnh, Đại Đế chết, linh hồn sẽ bị thiên địa đồng hóa, đây là việc không thể tránh khỏi.

Nhưng Đại Đế thủ đoạn thông thiên, nếu nói chỉ bảo lưu chút tàn hồn thì không có gì khó.

Dù là như thế, tàn hồn vẫn đáng sợ không gì sánh được.

Chân Hoàng bảo lưu một đoạn tàn hồn cũng có thể sánh ngang Thánh Cấp!

Tất cả mọi người im lặng, còn muốn Chân Hoàng truyền thừa?

Chân Hoàng người ta căn bản không có chết, làm sao lấy?

– Ngủ say lâu như thế, cuối cùng cũng chờ đến ngày hôm nay!

Chân Hoàng tàn hồn nhìn chằm chằm vào Tiểu Hồng Điểu

A?

– Đến!

Chân Hoàng tàn hồn vỗ cánh, Tiểu Hồng Điểu không tự chủ bay ra ngoài.

Lăng Hàn muốn xuất thủ, hắn vừa mới bước một bước đã bị lực ilượng cường đại trấn áp, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hắn khó chịu không nói thành lời, cũng không có năng lực ra tay.

– Cứu mạng!

Tiểu Hồng Điểu thét to, nghĩ thế nào cũng không giống chuyện tốt.

– Gánh chịu ý chí của ta, ngươi chính là hóa thân của ta, có gì phải sợ?

Chân Hoàng tàn hồn nói, xèo, đối phương hóa thành tia sáng và bay về phía Tiểu Hồng Điểu.

Như ném đá vào biển, đạo tàn hồn này chui vào trong cơ thể Tiểu Hồng Điểu.

Nhìn đến đây, mọi người không hiểu?

Không biết Chân Hoàng thời kỳ viễn cổ sử dụng thủ đoạn gì lại có một đạo tàn hồn không có hóa đạo về trời, đối phương vẫn ngủ say trong Chân Hoàng điện vô số năm, cho tới giờ phút này mới tỉnh lại.

Đối phương chờ đợi vô số năm tháng như vậy, mục đích chỉ có một, đó chính là tìm thân thể có thể gánh chịu linh hồn của mình.

Tiểu Hồng Điểu là hậu đại Chu Tước, có huyết mạch thần thú, hơn nữa cũng là loài chim, cùng thuộc Hỏa hệ, tự nhiên là thể xác tốt nhất.

Khó trách Tiểu Hồng Điểu vừa đến, chín tòa cung điện lập tức mở ra, không cần tốn nhiều sức.

Thì ra đây là cái hố!

Vào thời điểm này, Lăng Hàn không ngừng suy nghĩ.

Vì cái gì bên trong Nguyên thế giới cũng có Chân Long, Chân Hoàng?

Từ tình huống trước mắt, Nguyên thế giới chính là hình ảnh thu nhỏ của đại thế giới, nhưng vấn đề là, vì cái gì bên trong Nguyên thế giới xuất hiện nhiều chủng tộc như thế?

Từ nơi sâu xa, chẳng lẽ có lực lượng nào đó đang thao túng và ảnh hưởng hay sao?

Nhìn sang thằn lằn, Tiểu Hồng Điểu cùng Chân Hoàng tàn hồn, chẳng phải đối ứng với Ứng Long, Chu Tước, Phượng Hoàng trong Nguyên thế giới, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Lăng Hàn có thể khẳng định, Nguyên thế giới tuyệt đối không phải tồn tại giống bí cảnh sào huyệt Chân Hoàng, mà là một phương thế giới chân chính, nó độc lập, thiên địa đạo tắc hoàn mỹ, bởi vì cấp độ nên Nguyên thế giới còn kém hơn rất nhiều.

Hắn không ngừng suy nghĩ, Lăng Hàn vội vàng khôi phục tinh thần, hiện tại là thời điểm nghĩ những chuyện này sao?

Một đạo Chân Hoàng tàn hồn vượt qua vô số năm trở về, lực lượng cao tới Thánh cấp, Lăng Hàn có thể đối kháng sao?

Nghĩ như thế nào cũng giống châu chấu đá xe.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lăng Hàn nhíu mày, mặc dù miệng của Tiểu Hồng Điểu rất cay độc, thích ăn vạ, gặp phải khó khăn sẽ bỏ chạy, sau khi gia nhập đoàn đội của hắn thì chính là người một nhà.

Hắn chưa bao giờ nhìn người một nhà gặp nạn.

Chân Hoàng nhập thể, tuyệt đối là Chân Hoàng tàn hồn chiếm cứ chủ động, linh hồn Tiểu Hồng Điểu khẳng định sẽ bị chôn vùi, cho nên, Tiểu Hồng Điểu sẽ chết đi, chỉ còn lại thân thể của nàng mà thôi.

Ông!

Đúng lúc này phát sinh biến hóa.

Lăng Hàn cảm giác Hỏa điểu trượng trong tay phát sáng, toàn thân rực sáng, xèo, sau đó nó tự bay lên không trung.

Không chỉ như vậy, pháp khí không gian tự động vỡ vụn, viên châu thần bí kia tự động bay lên và bay về phía Hỏa điểu trượng.

A?

Tám trưởng lão nhìn thấy Hỏa điểu trượng của mình mất đi khống chế, chúng cùng bay lên không trung.

Sau đó, chín Hỏa điểu trượng tụ họp, chúng dung hợp làm một, mà hạt châu thần bí kia khảm vào và dung hợp thành một cây trượng mới, nó không còn màu đỏ rực như trước, hiện tại cây trượng có màu xanh lam và tỏa ra cảm giác mát mẻ.

– Chân Hoàng, ta phụng ngươi làm chủ, đi theo ngươi nam chinh bắc chiến, nhưng ngươi vì bản thân chuyển sinh mà vô tình sát hại chín lão huynh đệ!

Trong cây trượng xuất hiện một bóng mờ, đó là hình người, mặc dù cùng là tàn hồn nhưng có thể thấy rõ ràng, hai tay của hắn trần trụi, trên cánh tay có hình xăm hỏa diễm.

– Lão tổ!

Nhìn thấy bóng người này, tám trưởng lão và người Hỏa Phu tộc đều kích động, đó là lão tổ tông của bọn họ, luôn được cung phụng trong Hỏa Phu điện, có ai chưa từng gặp qua.

Nhưng người nào có thể nghĩ lão tổ tông vẫn chưa có chết!

Nghe hắn nói như vậy, chín đại tướng lúc trước là bị Chân Hoàng tự tay giết chết, mà lão tổ Hỏa Phu tộc lại lưu lại một tay, hắn vẫn bảo trì tàn hồn và sống lại.

Lăng Hàn nhe răng, đây là ân oán vượt qua bao nhiêu năm rồi?

Tàn hồn lão tổ Hỏa Phu tộc cầm cây trượng và lao về phía Tiểu Hồng Điểu, đầu trượng phát sáng và khí tức Thánh cấp sôi trào.

Đây chính là Thánh khí!

Nếu Chân Hoàng ở thời kỳ toàn thịnh sẽ không cần lưu ý, Đại Đế chỉ cần dùng ánh mắt cũng có thể giết Thánh Nhân mấy lần, nhưng bây giờ Chân Hoàng chỉ là tàn hồn, đang ở thời khắc mấu chốt dung hợp với thân thể Tiểu Hồng Điểu!

Lão tổ Hỏa Phu tộc lựa chọn thời cơ chất vấn rất đúng lúc.

Chỉ thấy Tiểu Hồng Điểu giương cánh ra, nàng đánh ra phù văn tỏa sáng rực rỡ, bành, cây trượng bị đánh bay, mà tàn hồn lão tổ Hỏa Phu tộc chập chờn giống như ngọn nến trong gió.

Dù sao, hắn thời kỳ toàn thịnh chỉ là Thánh cấp, hiện tại chỉ còn lại có một đạo tàn hồn, hắn còn bao nhiêu uy năng?

Lão tổ Hỏa Phu tộc lại cười ha ha:

– Chân Hoàng a Chân Hoàng, không nghĩ tới sao, ngươi bố cục ức vạn năm, hiện tại thất bại trong gang tấc, trong nội tâm rất đau khổ đúng không? Không sai, ta muốn ngươi nếm thử cảm giác tuyệt vọng và tư vị bị phản bội đấy!

– Ai!

Trong tiếng than thở, Chân Hoàng tàn hồn trong cơ thể Tiểu Hồng Điểu càng trong suốt, hắn nhìn lão tổ Hỏa Phu tộc, lắc đầu, nói:

– Ông bạn già, ngươi hiểu lầm ta.

– Hiểu lầm?

Hỏa Phu tộc lão tổ cười lạnh, nói:

– Chẳng lẽ ta tận mắt thấy ngươi giết chín người chúng ta cũng là hiểu lầm? May mắn ta sớm có dự cảm, sớm bố cục, nếu không, ta cũng ôm hận xuống cửu tuyền, sẽ không có ngày báo thù hôm nay.

Chân Hoàng tàn hồn ngửa mặt lên trời cười to:

– Trời xanh a trời xanh, lúc trước ta muốn sáng tạo bí thuật dục hỏa trọng sinh, sống thêm đời thứ hai, lại bị ngươi làm thiên phạt, chịu đạo thương trí mạng. Trước khi ta chết, ta bố trí đại cục, muốn tìm kiếm người có huyết mạch tương thông truyền thừa ý chí của ta, có thể sống lại thêm lần nữa.

– Không nghĩ tới lại công dã tràng!

Chương 4816 : Thất Bại Trong Gang Tấc

Bị lão tổ Hỏa Phu tộc ngăn cản vào lúc mấu chốt, hoàn toàn đánh gãy dung hợp giữa Chân Hoàng tàn hồn và Tiểu Hồng Điểu, hắn chỉ có một cơ hội, cũng là cơ hội duy nhất Chân Hoàng tàn hồn lấn trời giấu địa, cũng chuẩn bị suốt ức vạn năm.

Bỏ lỡ lần này sẽ không có lần sau.

– Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Chân Hoàng tàn hồn thở dài, hắn có cảm giác bi tráng.

– Ha ha ha ha, ngươi cuối cùng đã nếm thử quả đẳng!

Lão tổ Hỏa Phu tộc cười to, nói:

– Tới đi, giết lão phu đi, ngược lại ta đã phá hủy con đường chuyển sinh của ngươi, lão phu có thể yên tâm đi được rồi, đi gặp tám vị lão huynh đệ!

Cùng là tàn hồn, hắn chỉ là Thánh Nhân biến thành, làm sao có thể so sánh với Chân Hoàng, tự nhiên sẽ không chịu nổi một kích

Chân Hoàng tàn hồn không có xuất thủ, chỉ lắc đầu.

– Thế nào, còn giả mù sa mưa sao?

Hỏa Phu tộc lão tổ nói:

– Hay ngươi đang nghĩ giày võ lão phu? Không quan trọng, lão phu hiện tại chỉ có vui vẻ, chỉ có khoái ý.

– Ông bạn già!

Chân Hoàng tàn hồn lắc đầu, nói:

– Ngươi hiểu lầm ta! Năm đó ta muốn dục hỏa trùng sinh, nhưng bị lão thiên gia đánh gãy, cho nên bố cục vào đời sau. Ta có nắm chắc mười phần có thể tu thành vào đời sau, cũng vì các ngươi và ta huy hoàng lần nữa, ta mới lấy đi linh hồn của các ngươi, muốn các ngươi cùng theo ta chinh chiến thiên hạ.

– Ha ha ha!

Hỏa Phu tộc lão tổ cười to, nói:

– Đến lúc này ngươi còn muốn gạt người? Không có ý nghĩa, không có chút nào cả!

Chân Hoàng tàn hồn không hề tức giận, hắn vung cánh, bên cạnh hắn lập tức xuất hiện chín bóng người trong suốt, có hình người, nhưng phần lớn là hình chim.

Lần này, lão tổ Hỏa Phu tộc trợn mắt hốc mồm.

Hắn tự nhiên nhận ra chín thân ảnh kia có hắn và đồng bạn chinh chiến thiên địa, trong đó có cả linh hồn của hắn, hiện tại linh hồn đang tiêu vong nhanh chóng.

Chân Hoàng nói không sai, hắn thật sự giữ linh hồn của chín người, nhưng bây giờ, Chân Hoàng ý đồ cướp đoạt nhục thân Tiểu Hồng Điểu thất bại, tàn hồn không có nhục thân gánh chịu, không bao lâu nữa sẽ tiêu vong, tự nhiên không có khả năng giúp linh hồn chín chiến tướng bảo trì sức sống.

Tại sao có thể như vậy?

Lão tổ Hỏa Phu tộc hoàn toàn không có mở miệng, hắn vẫn ghi hận trong lòng, cho rằng Chân Hoàng phản bội bọn họ, vô tình tru diệt những thủ hạ trung thành tuyệt đối, cho nên hắn bố cục nhằm vào.

Tuyệt đối không ngờ rằng, chân tướng của sự thật đúng là như thế!

Không có biện pháp, tàn hồn của hắn giấu trong hạt châu, thậm chí vì không cho Chân Hoàng phát hiện mánh khóe, hắn còn chém rụng ý thức bản thể.

Khả năng đến cuối cùng, bản thể sớm biết kế hoạch của Chân Hoàng, có thể bởi vì hắn tự cho là thông minh, chẳng những hại chết chính mình, còn làm tám đồng bạn mất đi cơ hội sống lại.

Không phải là Chân Hoàng phản bội bọn họ, mà là hắn hại chết mọi người!

Lão tổ Hỏa Phu tộc há hốc mồm, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.

– Ta, ta, ta…

Bỗng nhiên hắn quỳ xuống và tru lên.

Hắn hiện tại chỉ là một đạo tàn hồn, hắn khóc không ra nước mắt, nhưng âm thanh thê lương truyền vào thức hải mọi người, người nào cũng cảm nhận bi thương và thống khổ của hắn.

Tự tay hại chết chính mình và đồng bạn, cảm giác tự trách này, có ai hiểu thấu?

– Ông bạn già, không cần khó chịu, không cần tự trách.

Chân Hoàng tàn hồn thoải mái hơn nhiều:

– Đấu với trời vốn đầy biến số, thắng thì sống lần thứ hai, thua thì mất tất cả.

– Ông bạn già, cùng lên đường đi.

Lão tổ Hỏa Phu tộc có cừu hận ủng hộ mới vượt qua ức vạn năm, bây giờ lại thành vô tận tự trách, làm sao có thể vì mấy câu của Chân Hoàng mà ngộ ra?

Hắn nhìn Chân Hoàng tàn hồn cùng chín lão huynh đệ không ngừng biến mất, hắn cảm thấy rất đau đớn và từ từ biến mất.

Hắn nhìn về phía Tiểu Hồng Điểu, cười nhạt một tiếng:

– Chu Tước hậu đại, mặc dù ngươi chịu ủy khuất nhưng ta cũng truyền thừa ý chí võ đạo cho ngươi, cũng xem như xóa bỏ ân oán.

Lúc này Tiểu Hồng Điểu đang ở trạng thái hôn mê, tự nhiên không có khả năng đáp lại hắn.

– Đáng tiếc, đáng hận, đáng thương!

Chân Hoàng tàn hồn cảm thán, bóng người của hắn biến mất.

Oanh, khí tức mạnh mẽ rút lui như thủy triều.

Trong lúc nhất thời, tám trưởng lão Hỏa Phu tộc, Liên Ngọc Đường, Đế Tử Trạch đều nhìn chằm chằm vào Tiểu Hồng Điểu.

Vừa rồi Chân Hoàng tàn hồn nói rõ ràng, truyền thừa bị Tiểu Hồng Điểu chiếm được, cho nên bọn họ chỉ cần bắt lấu Tiểu Hồng Điểu tiến hành sưu hồn, khi đó sẽ có được Chân Hoàng truyền thừa.

Đúng là phong hồi lộ chuyển, vốn cho rằng Chân Hoàng tàn hồn xuất thế, tất cả mọi người chỉ là giỏ trúc múc nước công dã tràng, thậm chí có thể giữ mạng là không tồi, có ai ngờ cục diện lại phát triển như thế.

Chân Hoàng tàn hồn đã biến mất, không còn tồn tại mang tính áp đảo, ai có thể đạt được Chân Hoàng truyền thừa đều dựa vào bản lĩnh của mình.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn lập tức lao về phía đám người Liên Ngọc Đường.

Sát khí xung kích!

Oanh, tám trưởng lão cùng nhau ôm đầu kêu thảm thiết, không còn Hỏa điểu trượng, kỳ thật bọn họ còn kém xa thế hệ bạch ngân, sao có thể ngang hàng với Lăng Hàn?

Nhưng Liên Ngọc Đường và Đế Tử Trạch lại không thể xem nhẹ, nhất là Đế Tử Trạch, hắn không có bị tiêu diệt một linh thân, chiến lực đang ở đỉnh phong, Đế thuật phát động vẫn đáng sợ không gì sánh bằng.

Bành! Bành! Bành!

Lăng Hàn đấu với hai Đế tử vài chiêu, năng lượng vô tận bộc phát.

Tiểu Hồng Điểu bị chấn động như thế làm tỉnh lại, sau đó nàng vỗ cánh bay đi.

Mặc dù nàng đạt được Chân Hoàng truyền thừa, tu vi lại không tăng lên chút nào, làm sao có thể đối kháng uy thế của Đế tử.

Nàng vừa chạy vài bước đã nhìn thấy tám trưởng lão giết trở về, trong tay còn cầm cây trượng màu lam.

Lúc này, nàng sửng sốt, nàng chỉ vào đại trưởng lão cầm trượng và quát:

– Đi.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, thân thể đại trưởng lão biến mất không thấy, chỉ còn lại cây trượng rơi từ trên cao xuống đất phát ra tiếng vang.

A, đây là tình huống như thế nào?

Còn lại bảy trưởng lão, trong đó thế hệ bạch ngân cũng kinh hãi, việc này quá tà dị.

Tiểu Hồng Điểu cười ha ha:

– Mau mau cút!

Từng ngón tay điểm ra, bảy trưởng lão đều biến mất.

Mọi người hoảng hốt, đây là truyền tống hay thần hồn câu diệt?

Mặc dù Tiểu Hồng Điểu chỉ là Chân Ngã cảnh, nàng đã đạt được Chân Hoàng truyền thừa, chẳng khác gì chủ nhân nơi này, mượn dùng trận pháp Đại Đế, muốn tiêu diệt mấy Hóa Linh cảnh còn không đơn giản.

Chương 4817 : Buông Tay Đánh Một Trận

Lăng Hàn nhìn về phía Tiểu Hồng Điểu, dùng thần thức truyền âm hỏi:

– Ngươi có thể điều khiển nơi này trận pháp?

– Ân, có thể ném người ra khỏi bí cảnh.

Tiểu Hồng Điểu gật đầu, cũng dùng thần thức truyền âm trả lời.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

– Trừ người này ra, ngươi ném tất cả ra ngoài đi.

Hắn chỉ vào Liên Ngọc Đường.

– Được.

Tiểu Hồng Điểu không chút do dự gật đầu, lúc nàng hôn mê là Lăng Hàn cứu nàng.

Bằng hữu thỉnh cầu, đương nhiên cần thỏa mãn.

Nàng hơi chuyển động ý nghĩ một chút, hưu hưu hưu, người nơi này biến mất, chỉ còn lại Liên Ngọc Đường.

A?

Liên Ngọc Đường cau mày, tại sao những người khác biến mất?

Trong lòng của hắn khẩn trương, nhưng lại có vài phần nóng nảy.

Chỉ còn lại một mình hắn, chuyện này đương nhiên là có phần quỷ dị, nhưng tương tự không còn đối thủ cạnh tranh cường đại như Đế Tử Trạch, chỉ cần hắn giết Lăng Hàn, Chân Hoàng truyền thừa sẽ bị hắn chiếm được.

Lăng Hàn nhanh chân đi về phía Liên Ngọc Đường:

– Đến, chúng ta đánh một trận thống khoái.

– Tốt, ta giết ngươi sau đó lấy Chân Hoàng truyền thừa.

Liên Ngọc Đường tươi cười.

– Nằm mơ đi!

Lăng Hàn giết tới, chiến lực của hắn bộc phát hoàn toàn.

Oanh!

Liên Ngọc Đường nghênh đón, sắc mặt hắn thay đổi.

Thật mạnh.

Mặc dù trước đó hắn đã đấu với Lăng Hàn, nhưng khi đó có tám trưởng lão hỗ trợ, cho nên Lăng Hàn vướng chân vướng tay, cũng không thể thi triển toàn lực, nhưng bây giờ khác biệt, Lăng Hàn hoàn toàn không có áp lực, tự nhiên có thể thi triển toàn lực.

Bành, bành, bành, hai người không ngừng đấu nhau, về mặt sức mạnh vẫn là Liên Ngọc Đường mạnh hơn một chút, nhưng vượt qua có hạn, Lăng Hàn thể phách cường hoành, có thể tự mình hóa giải sức mạnh công kích, cho nên ưu thế của hắn dần dần hiện ra.

Thậm chí hắn căn bản không cần chỉnh đốn, chiêu chiêu ép sát, thế công như thủy triều.

Liên Ngọc Đường cũng không sợ, hắn cũng tu luyện thể thuật, thể phách cường hoành không gì sánh được, hoàn toàn có thể đánh lâu dài.

Thể phách cường đại không đại biểu bất tử bất diệt, sau mấy trăm chiêu, da của hắn xuất hiện vết máu và mạch máu vỡ nát.

Không có biện pháp, hắn không cách năng lực hóa giải công kích, từ điểm này đã làm hắn thua thiệt quá nhiều, đánh lâu sẽ bị thương nhẹ. May mắn hắn chỉ bị thương ngoài da, hoàn toàn sẽ không ảnh hưởng đến chiến lực, hắn chỉ bị giày vò mà thôi.

Làm cho Liên Ngọc Đường buồn bực là, Lăng Hàn lông tóc không thương.

Hắn bị đả kích rất lớn.

Hắn có thể tiếp nhận bị thương, nhưng đó là thời điểm hắn nắm giữ ưu thế, đối phương bị thương nặng hơn hắn, nhưng còn bây giờ thì sao, Lăng Hàn không có thương thế, hắn khó có thể tiếp thu sự thật như vậy.

Lăng Hàn mạnh hơn hắn?

Ý nghĩa tiếp tục đánh lâu dài, hắn thất bại, thậm chí sẽ chết!

Như vậy sao được?

Hắn hừ một tiếng, hắn vận dụng pháp khí.

Trước đó, hắn căn bản khinh thường vận dụng pháp khí, cho rằng tự thân là vô địch cùng giai, nhưng bây giờ hắn không bằng Lăng Hàn, hắn cũng buông bỏ kiêu ngạo của mình.

Giết địch, đoạt truyền thừa.

Oanh, hắn huy động trường kiếm đỏ thẫm, một kiếm chém ra, kiếm khí dài ngàn trượng chém vào Lăng Hàn.

Đây là pháp khí lục tinh, có thể đánh ra uy năng cấp Giáo Chủ, bởi vì giới hạn bởi cảnh giới của Liên Ngọc Đường, công kích cũng chỉ đạt tới chuẩn Giáo Chủ. Nhưng chuẩn Giáo Chủ còn không đủ giết Lăng Hàn hay sao?

Kiếm khí chém tới, uy lực cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

– Chỉ có ngươi mới có pháp khí hay sao?

Ông, Hỗn Độn Cực Lôi tháp phù xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.

Kiếm khí chém tới đã bị Hỗn Độn Cực Lôi tháp cản lại, lực lượng vô tận và quy tắc đánh vào thân tháp, bảo tháp run rẩy nhưng không bị tổn thương gì.

– Ân?

Liên Ngọc Đường ngây người, đây là tình huống như thế nào?

Cái tháp này?

Hắn tập trung nhìn vào, bỗng nhiên hắn kêu lên đầy sợ hãi:

– Đế binh!

Hắn vừa nói xong lại lắc đầu, đây không phải Đế binh, còn lâu mới có được bá khí nghiền ép thương sinh của Đế binh, nhưng từ góc độ đó mà nói, nó đã không khác gì so với Đế binh.

Hắn hiểu ra, ánh mắt đỏ rực:

– Mẫu Kim đúc thành pháp khí!

– Đỏ mắt sao?

Lăng Hàn cười nói:

– Đáng tiếc, ngươi chẳng những không có khả năng đạt được, ngươi còn bị ta chém giết.

Liên Ngọc Đường lại liên tưởng, lập tức giật mình:

– Thì ra, Cửu Sơn Thánh Nhân cũng không có Đế binh, chỉ là pháp khí do Mẫu Kim tạo thành!

Tất cả Đế tộc đều bị lừa, buồn cười, không ngờ bị con hổ giấy lừa, sớm biết như thế, Đế tộc chất vấn, cho dù Cửu Dương Thánh Địa hay là Lăng Hàn đã sớm tan thành mây khói.

Không sao, chờ hắn giết chết Lăng Hàn, tay cầm chuẩn Đế binh, thu hoạch này rất lớn.

– Ngươi còn mơ mộng hão huyền.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn bảo Tiểu Hồng Điểu đuổi tất cả mọi người ra ngoài, chỉ lưu lại Liên Ngọc Đường chính là muốn thuận tiện diệt khẩu.

– Chỉ là Mẫu Kim tạo thành, cũng không phải Đế binh chân chính, ta còn gì phải sợ?

Liên Ngọc Đường giết tới gần, trường kiếm trong tay chém xuống, kiếm khí xung thiên.

Hắn còn có át chủ bài, cho nên hắn tràn đầy tự tin.

Lăng Hàn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp đối kháng kiếm khí, bản thân lại xuất quyền ngạnh kháng với Liên Ngọc Đường, hắn muốn mài chết đối thủ.

Bành! Bành! Bành!

Chiến đấu tiếp tục, qua gần nửa ngày, chiến lực của Liên Ngọc Đường giảm xuống.

Trong kịch chiến như thế, bí lực dự trữ của hắn đã theo không kịp, trái lại với Lăng Hàn, hắn bí lực của hắn chính là vị diện trong cơ thể, có thể nói mênh mông như ngôi sao, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị hao tổn hết.

Liên Ngọc Đường cũng ý thức được, gia hỏa Lăng Hàn này quá mức biến thái, chẳng những thể phách mạnh hơn hắn, hơn nữa bí lực không dứt, gần như vô cùng vô tận.

Tiếp tục như vậy, hắn sẽ bị mài chết.

Chỉ có thể vận dụng át chủ bài!

– Lăng Hàn, là ngươi ép ta.

Hắn quát lớn, oanh, trong người hắn bộc phát uy lực cường đại.

Hắn không có thiêu đốt đế huyết, mà là hắn đột phá!

Tiểu Thừa cảnh, Giáo Chủ!

Lăng Hàn kinh ngạc, đột phá ở nơi này? Có thể làm được sao?

Liên Ngọc Đường chính là thế hệ hoàng kim, Lăng Hàn tin tưởng đối phương có tư chất như vậy, có năng lực đột phá trong chiến đấu. Nhưng nơi này là bí cảnh, thiên địa quy tắc có thiếu, chẳng lẽ không có ảnh hưởng?

Có thể cảm ứng khí tức Liên Ngọc Đường, quả thật có biến hóa nghiêng trời lệch đất, tuyệt đối không phải Hóa Linh cảnh có khả năng với tới.

Chỉ có thể nói, Đế tộc thủ đoạn nghịch thiên.

– Ha ha ha, ngươi căn bản không có khả năng biết rõ, ta đã sớm một chân bước vào Giáo Chủ, chỉ vì truy cầu Hóa Linh cảnh hoàn mỹ, lúc này ta mới áp chế.

Liên Ngọc Đường cao ngạo nói:

– Cho nên, ta cũng tùy thời có thể đột phá, sau này ta không thể áp chế được nữa mà thôi.

Đây chính là thực lực cùng nội tình của Đế tộc, đặt trên thân người thường, đây là việc không có khả năng.

Bản thân hắn hiện tại có tu vi chuẩn Giáo Chủ, khi đó hắn có thể vận dụng pháp khí bộc phát uy năng cấp Giáo Chủ, Lăng Hàn ngăn cản thế nào?

Mẫu Kim trân quý và hi hữu nhưng không trải qua cường giả luyện chế, nó không cách nào phát huy uy lực chân chính.

– Lăng Hàn, ngươi bây giờ hối hận không?

Liên Ngọc Đường nói, hắn dùng tư thế bế nghễ nhìn Lăng Hàn.

Hắn hiện thật sự nắm giữ ưu thế tuyệt đối.

Lăng Hàn mỉm cười, hắn nói với Tiểu Hồng Điểu:

– Chúng ta cần phải đi.

Chương 4818 : Lưu Đầy Vĩnh Viễn

Đi?

Có ý gì?

Liên Ngọc Đường sững sờ, đã thấy Lăng Hàn, Tiểu Hồng Điều, Đại Hắc Cẩu đều biến mất không thấy gì nữa.

Hiện tại, toàn bộ Chân Hoàng bí sào chỉ còn lại một mình hắn mà thôi.

Hắn giật mình, sau đó khẩn trương.

Mình bị vây ở chỗ này!

Hiện tại hắn có thể phát huy chiến lực cấp Giáo Chủ, hắn vô địch tại nơi này thì làm được gì?

Chiến đấu với Hỏa điểu? Cùng đấu với hỏa quy sao?

Nơi này là bí cảnh, đạo tắc có thiếu, hắn có thể bước vào Giáo Chủ là vì hắn sớm tiến vào cảnh giới này, cưỡng ép lui ra ngoài, cho nên bước vào Tiểu Thừa cảnh sẽ yêu cầu hoàn cảnh đặc thù.

Cho nên muốn đột phá Tôn Giả cần phải có thiên địa đạo tắc hoàn chỉnh.

Bị vây ở chỗ này, cả đời của hắn chỉ bồi hồi ở cấp Giáo Chủ, vĩnh viễn không có ngày tiến bộ.

– Lăng Hàn, ngươi đi ra cho ta! Ra đây!

Hắn lớn tiếng kêu lên.

Nhưng chung quanh chỉ còn tiếng nói của hắn vọng về.

Liên Ngọc Đường hoảng sợ, hắn thực sự bị ném trong này, một mình hắn ở đây.

Nhưng hắn là thế hệ hoàng kim, muốn tranh đoạt Đế vị, cho dù chết cũng phải chết trên Đế lộ, hắn không muốn bị vây tại nơi này, hắn không muốn thường thường xoàng xĩnh vượt qua quãng đời còn lại.

Làm Giáo Chủ, hắn có thể sống bốn vạn năm, bây giờ sinh mệnh của hắn mới trôi qua trăm năm, quãng đời còn lại dài đằng đẵng, hắn làm sao vượt qua?

Hắn sắp điên rồi, hắn nhất định sẽ nổi điên.

– A, Lăng Hàn, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn!

– Đi ra cho ta, ra đây!

– Đánh một trận oanh liệt, ngươi có dám không?

– Hèn nhát! Hèn nhát!

Nhưng đáp lại hắn chính là tiếng vang mà thôi.

Được Lăng Hàn dặn dò, Tiểu Hồng Điểu truyền tống mọi người ra khỏi sào huyệt Chân Hoàng, đi tới một tinh vực xa xôi.

Lăng Hàn sử dụng da Hư Không Thú bao trùm mọi người.

– Lưu đày sào huyệt này, vĩnh viễn cũng đừng cho người khác tiến vào.

Lăng Hàn nói.

– Được.

Tiểu Hồng Điểu vui vẻ đáp ứng, nàng dùng ý niệm làm sào huyệt Chân Hoàng biến mất trong hư không, trừ phi nàng chủ động kêu gọi, nếu không vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện.

Hoặc có vị Đại Đế nào đó xuất thế đặc biệt dò xét nơi này, khi đó mới có khả năng tìm ra sào huyệt Chân Hoàng, trừ việc đó ra, tuyệt đối không có biện pháp khác.

– Ha ha, Liên biểu ca cứ như vậy vĩnh viễn lưu lại trong bí cảnh?

Đại Hắc Cẩu cười nói

– Ai bảo hắn nhất định muốn giết Tiểu Hàn tử? Không có giết hắn đã không tệ rồi.

Tiểu Thanh Long nói.

– Đệ muội, ngươi sẽ không sinh lòng oán hận chứ?

Đại Hắc Cẩu lại nhìn sang Trì Mộng Hàm.

Trì Mộng Hàm cười nhạt một tiếng, nàng biết rõ quá trình kết thù giữa Lăng Hàn cùng Liên Ngọc Đường, mặc dù Lăng Hàn làm người đôi khi rất đáng giận, nếu ngươi không chọc hắn, hắn cũng không chọc ai.

Cho nên, Liên Ngọc Đường tự rước lấy nhục.

Lăng Hàn bảo Đại Hắc Cẩu liên kết tinh võng liên lạc với Cửu Sơn Thánh Nhân, nhờ hắn tới tiếp ứng bọn họ trở về.

Có thể suy ra, hiện tại tất cả mọi người biết rõ Tiểu Hồng Điểu đạt được Chân Hoàng truyền thừa, cho nên kế tiếp sẽ là Đế tộc đi khắp nơi tìm kiếm Tiểu Hồng Điểu, bọn họ muốn ép hỏi ra Chân Hoàng truyền thừa.

Quả nhiên, không tới mấy ngày đã có Thánh Nhân xuất hiện, hắn sử dụng thần thức cường đại dò xét hư không, lục soát tung tích đám người Lăng Hàn.

Nếu như cách nhau không xa, da Hư Không Thú tuyệt không có khả năng giấu giếm được một vị Thánh Nhân lục soát, nhưng bây giờ khoảng cách quá xa, Thánh Nhân cũng bị hạn chế.

Cho nên, từng người từng người Thánh Nhân tới lại đi, tất cả không phát hiện ra tung tích đám người Lăng Hàn.

Đến ngày thứ mười bảy, Cửu Sơn Thánh Nhân đã đến.

Lão gia tử vung tay lên, lập tức mang theo đám người Lăng Hàn trở lại Cửu Dương Thánh Địa.

Như thế, chuyến đi sào huyệt Chân Hoàng đã kết thúc viên mãn.

Sau khi biết được đám người Lăng Hàn gặp gỡ, Cửu Sơn Thánh Nhân cũng phải cảm thán, Lăng Hàn đúng là người có đại khí vận.

Nếu không phải hắn tiến vào học viện Tổ Vương, cũng không có khả năng gặp được Tiểu Hồng Điểu, không có Tiểu Hồng Điểu, cho dù tiến vào sào huyệt Chân Hoàng cũng vô dụng, tất cả mọi người sẽ bị vây trong đó.

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, bọn họ suýt nữa bị vây vĩnh viễn trong sào huyệt Chân Hoàng, sẽ giống như Liên Ngọc Đường.

– Cảm kích ta đi!

Tiểu Hồng Điểu làm ra dáng vẻ chúa cứu thế.

Bành!

Hạ tràng rất thê thảm, nàng bị hành hung một trận.

Nhưng mà Tiểu Hồng Điểu cũng kết tình hữu nghị thâm hậu với đám người Lăng Hàn, rất sung sướng giao ra Chân Hoàng truyền thừa, cùng hưởng với đám người Lăng Hàn.

Đế thuật, Phong Dực Thiên Tường!

Thần thú đời thứ nhất đều không có Đế kinh, bọn họ do thiên địa dựng dục, thiếu khuyết thể nghiệm quá trình mạnh lên, bởi vậy, bọn họ cũng không cách nào lưu lại Đế kinh, giống như Chân Long có thể sáng chế Thiên Long Đế quyết, cho nên không thẹn với danh xưng thần thú mạnh nhất.

Mọi người lập tức tu luyện, có thể nói đây là thân pháp mạnh nhất thiên hạ, cho dù là Đại Đế các thời đại đều muốn tham khảo, dù sao đây là năng lực do thiên địa giao cho Chân Hoàng.

Tổ Vương mạnh nhưng mạnh hơn thiên địa sao?

So với thiên địa, chẳng lẽ Tổ Vương có thể trường sinh bất tử?

Lăng Hàn cũng giao cây trượng thánh khí màu lam cho Cửu Sơn Thánh Nhân, mời vị Thánh Nhân này nghiên cứu một chút, đây là đồ tốt, thời điểm Tiểu Hồng Điểu truyền tống mọi người cũng không quên mang đi.

Cửu Sơn Thánh Nhân đáp ứng, hắn bây giờ đã là Thánh cấp, nắm giữ sinh mệnh dài dằng dặc, hắn muốn tiến thêm một bước quá khó, có rất nhiều thời gian có thể nghiên cứu những thứ khác

Lại nói, loại suy, nói không chừng sẽ đạt được linh cảm thì sao?

Lăng Hàn bắt đầu tu luyện Phượng Dực Thiên Tường.

Môn thân pháp này huyền diệu không gì sánh được, cho dù với ngộ tính của Lăng Hàn cũng khó hiểu trong thời gian ngắn.

Sau ba tháng, tất cả mọi người không có tiến bộ, cho dù Tiểu Hồng Điểu là truyền nhân chính tông cũng tiến bộ quá mức bé nhỏ.

– Quay về học viện Tổ Vương.

Lăng Hàn làm quyết định.

– Vì cái gì?

Đại Hắc Cẩu hỏi:

– Ngươi không sợ bọn họ ép ngươi giao ra Chân Hoàng truyền thừa sao? Đây chính là Đại Đế bí thuật, thân pháp mạnh nhất thế gian, tin tưởng cho dù có Đại Đế xuất thế cũng sẽ hứng thú xem qua

Lăng Hàn cười nói:

– Đúng là như thế, nhưng chúng ta không đi cùng với tiểu Hồng, thề thốt phủ nhận là được rồi, dù sao còn có lão gia tử uy hiếp, lại thêm Đa Gia Phật uy hiếp tiềm ẩn, tin tưởng bọn họ sẽ không dám làm gì chúng ta.

– Việc này quá mạo hiểm.

Đại Hắc Cẩu nói.

– Không có biện pháp, phải đi tìm chút tài nguyên tu luyện.

Lăng Hàn nói.

– Tiểu tử ngươi cũng đủ liều mạng.

Đại Hắc Cẩu lắc đầu.

Mọi người thương lượng một chút, đều đồng ý về học viện Tổ Vương.

Muốn vĩnh viễn thoát khỏi Đế tộc mang tới uy hiếp, như vậy cần phải gia tăng tu vi thật nhanh, mà học viện Tổ Vương không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, với chiến lực của Lăng Hàn hiện tại, hắn đã có tư cách xung kích Hóa Linh cảnh đệ nhất.

Được Cửu Sơn Thánh Nhân dẫn dắt, bọn họ nhanh chóng quay về học viện Tổ Vương, mà Tiểu Hồng Điểu thì lưu lại Cửu Dương Thánh Địa.

Chương 4819 : Hóa Linh Cảnh Đệ Nhất

Đoàn người Lăng Hàn tiến vào học viện, liên tiếp đưa tới rất nhiều ánh mắt nhìn chăm chú.

Tế, gia hỏa này còn dám về học viện?

Không bao lâu, một vị Tôn Giả xuất hiện tìm tới Lăng Hàn.

– Lăng Hàn, giao Chân Hoàng truyền thừa ra đây.

Tên Tôn Giả này phong hào Thiên Thạch, hắn đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi.

Tôn Giả nói với Hóa Linh cảnh còn cần đi vòng vèo sao?

Lăng Hàn kinh ngạc, nói:

– Thiên Thạch tiền bối, mọi người đều biết, Chân Hoàng truyền thừa bị một con chim chiếm được, ngươi nói ta làm sao có Chân Hoàng truyền thừa?

– Hừ, ngươi và nó là một bọn?

Thiên Thạch Tôn Giả lạnh lùng nói.

Lăng Hàn cười cười, lắc đầu:

– Tiền bối nói như vậy cũng không đúng, cùng một bọn thì chia sẻ? So sánh như vậy, ta tùy tiện bắt một tộc nhân của Thiên Thạch tiền bối thì có thể ép hỏi ra Đế thuật Đế kinh quý gia sao?

Chuyện này sao có thể!

Đế thuật, nhất là Đế kinh, đây chính là thứ trọng yếu nhất của Đế tộc, là truyền thừa quý báu nhất, cũng chỉ có người cực kỳ hạch tâm mới có thể tu luyện, làm sao có thể tùy tiện bắt một người là biết?

Mà Lăng Hàn nói chính là đạo lý này, ngay cả nội bộ Đế tộc còn bảo vệ nghiêm mật như thế, huống chi hắn và Tiểu Hồng Điểu không phải một tộc quần.

Thiên Thạch Tôn Giả im lặng, Đế thuật kia là quý báo cỡ nào, nhất là diệu pháp như Phượng Dực Thiên Tường, ngay cả Đại Đế cũng muốn xem một chút.

Ai sẽ truyền ra ngoài?

– Con chim kia đâu?

Hắn lại hỏi.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Không biết, ta cũng rất muốn tìm nàng! Gia hỏa này, từ khi có được Chân Hoàng truyền thừa thì tự mình chạy đi, cũng không biết đi tới góc nào khổ tu.

Ngươi đã thoái thác sạch sẽ!

Thiên Thạch Tôn Giả sẽ không tin Lăng Hàn, nếu đổi thành một người khác, hắn hoàn toàn có thể nghiêm hình bức cung, thậm chí trực tiếp sưu hồn, Lăng Hàn quá đặc thù, phía sau hắn có một Thánh Nhân cầm Đế binh, còn có một Chuẩn Đế làm chỗ dựa.

Có bối cảnh như vậy, ai dám tuỳ tiện ra tay với Lăng Hàn?

Trừ phi, hắn hoàn toàn chắc chắn Chân Hoàng truyền thừa nằm trên người Lăng Hàn, sau đó ép hỏi được thì hắn từ đây mai danh ẩn tích, lưu lạc tinh không.

Nhưng Lăng Hàn nói cũng có mấy phần đạo lý, Chân Hoàng truyền thừa trân quý cỡ nào, đổi lại thành hắn sẽ truyền cho người bên cạnh sao?

Cho dù là con trai ruột của mình.

– Hừ!

Hắn vung tay áo nghênh ngang rời đi.

Vị Tôn Giả này rời đi, cũng không có Tôn Giả nào tới ép hỏi, nghĩ đến Thiên Thạch Tôn Giả tới đây, các Tôn Giả khác đều ở nơi bí mật quan sát, nếu Lăng Hàn giao ra Chân Hoàng truyền thừa, vậy bọn họ khẳng định sẽ nhảy ra chia sẻ.

Thiên Thạch Tôn Giả không thú vị rời đi, đổi bọn họ tới tình huống cũng sẽ không có biến hóa gì, trừ phi bọn họ đồng ý không đếm xỉa đến.

Vì cái gì không đếm xỉa tới, bọn họ không thể hạ quyết tâm.

Rất nhanh, kỳ thi tháng đã tới.

Từng cảnh giới quyết đấu, cũng nhanh chóng tới phiên Lăng Hàn.

Với thực lực của hắn hiện tại đã đủ quét ngang cuộc chiến đào thỉa, dùng ưu thế tuyệt đối đi khiêu chiến, mặt khác, Thủy Nhất cũng bước vào Hóa Linh cảnh, hắn giống như Đinh Thụ, bọn họ đại phát thần uy tiến vào tổ khiêu chiến.

Đinh Thụ và Lăng Hàn tách ra cũng đạt được cơ duyên không nhỏ, cảnh giới tiến cảnh như bay, hắn đã đuổi kịp Lăng Hàn, cũng đạt tới Hóa Linh lục biến, Thủy Nhất cũng đáng sợ, hắn đã đạt tới Hóa Linh ngũ biến.

Khiêu chiến bắt đầu.

Lăng Hàn trực tiếp khiêu chiến Đế Tử Trạch đứng ở vị trí đệ nhất.

– Thật to gan!

Đế Tử Trạch cười lạnh, hắn cất bước đi tới, hắn chắp tay sau lưng và nhìn Lăng Hàn.

– Bớt nói nhiều lời, ngươi sẽ bị ta đánh bại.

Lăng Hàn xuất thủ, hắn lao tới oanh kích Đế Tử Trạch.

Hai người đại chiến, đại chiến bộc phát rất nhanh, tràng cảnh rất mạnh.

Mọi người si mê xem cuộc chiến.

Vừa bắt đầu không bao lâu, thực lực của Lăng Hàn tăng lên như bay.

Gia hỏa này đạt được bao nhiêu thiên tài địa bảo trong sào huyệt Chân Hoàng, tiến bộ quá nhanh!

Chiến lực của Đế Tử Trạch không kém gì Lăng Hàn, hơn nữa thế hệ hoàng kim đều tu luyện thể thuật, hai người so bí lực và thể phách, Lăng Hàn có thể hóa giải công kích nên hắn đã đứng ở thế bất bại.

Trong chiến đấu liều mạng như thế, không bao lâu Đế Tử Trạch đã lâm vào hạ phong, hắn không ngừng thổ huyết.

Tất cả mọi người không dám tin vào mắt mình, Đế Tử Trạch chính là thế hệ hoàng kim đấy.

Thế hệ hoàng kim là khái niệm gì?

Vô địch cùng giai!

Nhưng còn bây giờ thì sao, bị một kẻ không thuộc thệ hoàng kim như Lăng Hàn đánh bại.

Điều này đại biểu một truyền kỳ mới đã xuất hiện?

Tái chiến một hồi, Đế Tử Trạch bất đắc dĩ nhận thua, trừ phi hắn đột phá Tiểu Thừa cảnh, nếu không, hắn không có khả năng đánh bại Lăng Hàn trong cùng cảnh giới.

Lăng Hàn đạt được vị trí đệ nhất!

Tất cả mọi người khiếp sợ nửa ngày, mới trôi qua bao lâu, đã có thế hệ hoàng kim bị đánh bại?

Mọi người đều nhíu mày, nếu như Lăng Hàn leo lên Đế vị, hắn chắc chắn sẽ thanh toán nợ cũ, đến lúc đó cho dù là Đế tộc thì như thế nào, trốn được một kiếp này sao?

Đinh Thụ và Thủy Nhất cũng sinh ra dị sắc, thu hoạch vị trí thứ ba và thứ tư, vị trí thứ hai bị Đế Tử Trạch cầm xuống.

Tất cả mọi người kinh hô, thời đại mới đã tới?

Trăm năm trước, thế hệ hoàng kim đột nhiên xuất hiện và dẫn phát chấn động mạnh, các Đế tộc đều nhận định, bọn họ đã đi lên bậc thang huy hoàng, đánh vỡ nguyền rủa Đế tộc không thể xuất hiện Đại Đế.

Nhưng bây giờ, ba đại thiên kiêu tuổi trẻ xuất thế, dường như có xu thế vượt qua thế hệ hoàng kim.

Thời đại sau sẽ nghiền nát thế hệ hoàng kim thành cặn bã sao?

Lăng Hàn đạt được lượng lớn tài nguyên tu luyện, hắn rất vui vẻ.

Hắn vừa luyện hóa tài nguyên, hắn vừa tu luyện Phượng Dực Thiên Tường.

Một tháng trôi qua, Lăng Hàn lại tham gia thi tháng, lại phát hiện Đế Tử Trạch đã không còn nữa.

Hắn đột phá Giáo Chủ.

Lăng Hàn cười cười, nếu không có quan hệ với hắn, có lẽ Đế Tử Trạch sẽ còn ở Hóa Linh cảnh thêm một thời gian, tận lực tu hành cảnh giới hoàn mỹ, sau khi bại bởi Lăng Hàn, hắn không còn mặt mũi nào lưu lại, cho nên đã bước vào Tiểu Thừa cảnh.

Nhưng mà cũng chính bởi vì hắn đánh bại Đế Tử Trạch, thế hệ hoàng kim đều hết sức bất mãn với hắn, bọn họ là một thể thống nhất, một người bại chính là hổ thẹn của đoàn thể.

Lăng Hàn không quan tâm, có bản lĩnh các ngươi đến cắn ta đi.

Đinh Thụ và Thủy Nhất đều khiêu chiến hắn, hắn dễ dàng đánh bại mọi người, hắn đã từng đạt đến đệ thập hình, muốn thắng hắn, cho dù là Đinh Thụ cùng Thủy Nhất cũng phải dựa vào cảnh giới nghiền ép mới được

Đánh nhau cùng cấp?

Thật có lỗi, hắn tuyệt đối vô địch.

Một tháng lại một tháng, thời gian trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn vẫn chiếm cứ bảo tọa đệ Hóa Linh cảnh đệ nhất, ròng rã một năm qua đi, hắn luyện hóa nhiều tài nguyên và tiến vào thất biến.

Làm cho hắn cao hứng nhất là, hắn có đột phá khi tu luyện Phượng Dực Thiên Tường.

Trên tinh cầu hoang vu, Lăng Hàn đang di chuyển tốc độ cao, hắn muốn tu luyện Phượng Dực Thiên Tường, tự nhiên không có khả năng bị người khác nhìn thấy, bằng không việc vui lớn lắm.

Oanh, thân thể hắn gia tốc cực nhanh, sau lưng xuất hiện hư ảnh hỏa phượng.

Chương 4820 : Người Lang Tộc Tới

Lăng Hàn tốc độ rất nhanh, nhưng trên cơ sở này lại bộc phát gấp mười, đây là khái niệm gì?

Phượng Dực Thiên Tường là thân pháp mạnh nhất thế gian.

Vì cái gì Đại Đế sáng tạo thân pháp cũng không thể vượt qua?

Đó là bởi vì Chân Hoàng chính là thiên địa dựng dục, đây là năng lực thiên địa giao phó cho Chân Hoàng, giống như Chân Long trời sinh thể thuật vô song, đều có thành tựu không gì sánh bằng, Đại Đế cũng không thể đạt tới độ cao như vậy.

Lăng Hàn vạch phá bầu trời, hắn có tốc độ nhanh như thuấn di, lúc ẩn lúc hiện, nếu không phải trên bầu trời còn có hỏa diễm chói mắt, căn bản không thể nhìn ra hắn đang di động.

– Không hổ là Chân Hoàng!

Lăng Hàn khen, chẳng những tốc độ cực nhanh, hỏa diễm sau lưng còn có lực sát thương đáng sợ, không thua gì hắn toàn lực xuất thủ.

Có thể tưởng tượng, lúc trước Chân Hoàng chỉ cần lướt qua, hỏa diễm đã có thể thiêu sạch địch nhân, căn bản không cần ra tay.

Có thể đặt song song với Chân Long, Chân Hoàng quả nhiên có điểm hơn người.

– Hiện tại, ta chỉ xem như nhập môn, cho dù không ngừng khổ tu cũng không thể đột phá cảnh giới chung cực.

– Một là, ta cũng không phải Chân Hoàng, tiên thiên có hạn chế, thứ hai, cũng là cảnh giới của ta không đủ, chờ ta bước vào cảnh giới Giáo Chủ, khi đó ta mới có thể tiến thêm một bước, cũng gia tăng tốc độ nhanh hơn.

Lăng Hàn cảm thấy tiếc nuối, ý nghĩa hắn đạt tới Đại Đế cũng không có khả năng nắm giữ tốc độ như Chân Hoàng năm đó.

Hắn chỉ hơi thất lạc một lúc, Lăng Hàn lại lên tinh thần.

Nếu hắn thành Đế, trong thiên hạ còn có người nào là đối thủ của hắn, còn có người nào có thể đào thoát khỏi tay hắn sao?

Trong thời đại như thế, Đại Đế chú định cô tịch.

Vô địch cũng là một loại tịch mịch.

Lăng Hàn về học viện Tổ Vương, nếu Phượng Dực Thiên Tường đã tu thành, hắn cũng nên suy nghĩ gia tăng tu vi.

Ở học viện Tổ Vương, mặc dù cũng có thể đạt được không ít tài nguyên tu luyện, nhưng so với chiếm được trong sào huyệt Chân Hoàng, hai bên không thể so sánh với nhau.

Cho nên, nếu như có di tích mở ra, Lăng Hàn sẽ nguyện ý chạy đi một chuyến.

Hắn tìm kiếm trong tinh võng, đoạn thời gian gần đây gió êm biển lặng, chỗ nào cũng không nghe thấy có chuyện gì phát sinh, Lăng Hàn vô cùng thất vọng.

– Ta lưu lại nơi này, muốn đạt tới cửu biến cần thời gian mười năm.

Lăng Hàn không ngừng suy nghĩ.

– So với thọ nguyên của ta, đây chỉ là chút lòng thành, nhưng thời đại mới đã tới gần, có lẽ mười năm là quá lâu.

Cũng không có thu nhập kiếm thêm, hắn gấp cũng vô dụng.

Qua một tháng sau, đột nhiên có người đến học viện Tổ Vương.

Yêu Lang Đế tộc!

Người tới là một Thánh Nhân, mặt khác còn có tiểu bối cấp Giáo Chủ, kẻ này hơn năm trăm tuổi nhưng lại hết sức trẻ tuổi, thiên phú kinh người, nhưng đặt ở học viện Tổ Vương, Giáo Chủ hơn một trăm tuổi còn nhiều, thậm chí còn có Tôn Giả.

Tên tiểu bối này gọi là Đế Già, hắn không phải tiến vào học viện Tổ Vương làm học viên, hắn có nhiệm vụ khác

Lăng Hàn đang đi ngắm hoa trong sân, đây là thói quen của hắn, tu thiên địa đại đạo cần tiếp nhận thiên địa tự nhiên, đột nhiên có áp lực cường đại ập tới.

Oanh, tất cả hoa cỏ cây cối trong sân khô héo.

Lăng Hàn cau mày.

Bên ngoài, một người trẻ tuổi đầy cao ngạo đứng đó, sau khi phát hiện hắn thì ánh mắt bộc phát sát ý đáng sợ.

– Lăng Hàn, ta chính là Đế Già!

Người trẻ tuổi này nói.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

– Ta quản ngươi là ai, bồi thường hoa của ta!

Đế Già ngẩn ra, ngươi ngốc sao, không có phát hiện ta là Giáo Chủ sao?

Hắn ho khan, nói:

– Ta chính là Tiểu Thừa cảnh!

– Thì tính sao?

Lăng Hàn oán hận nói.

Đế Già tức giận không nhỏ, võ đạo chênh lệch một đại cảnh giới chính là cách biệt như trời và đất.

– Hừ, ngươi quả nhiên giống như lời đồn, sinh ra một cái miệng thúi!

Hắn nói ra, trực tiếp xuất thủ bắt lấy Lăng Hàn.

Oanh, cho dù hắn không phải Đế tử, Giáo Chủ xuất thủ có uy thế cỡ nào?

Một bàn tay to như núi xuất hiện, giữa năm ngón tay còn mang theo đạo tắc hóa thành tấm lưới.

Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không liều mạng, hắn có tự tin, hắn hiện tại đạt tới Hóa Linh thất biến, nếu hắn đạt tới cửu biến, hắn chắc chắn có khả năng đấu với Giáo Chủ.

Oanh, bàn tay lớn ập xuống, sân nhỏ của Lăng Hàn chấn động mạnh và vỡ nát.

Đế Già thu tay lại, hắn cau mày và cảm ứng rõ ràng, hắn không có đánh trúng Lăng Hàn.

Xèo, thân hình lóe lên, Lăng Hàn đã xuất hiện trở lại.

Hắn đã dùng hai lần Tinh Bộ, một lần rời đi, một lần trở về, tự nhiên cũng tránh khỏi một kích của Đế Già.

Đây cũng không phải là luận bàn, cũng không phải trong bí cảnh như sào huyệt Chân Hoàng, Tinh Bộ có thể phát huy uy lực rất mạnh.

Trong lòng của hắn kinh ngạc, vì cái gì Đế Già làm càn như thế?

Thứ nhất, đây chính là học viện Tổ Vương, có chút quy củ cần tuân thủ. Thứ hai, Cửu Sơn Thánh Nhân đã lên tiếng, nếu ai ỷ vào cảnh giới ức hiếp Lăng Hàn, vậy hắn sẽ mang Đế binh tìm tới cửa.

Đối mặt uy hiếp như vậy, cho dù là Đế tộc cũng phải nghĩ lại, cho dù Đế Già xúc động, Thánh Nhân Yêu tộc Đế tộc không suy nghĩ hậu quả sao?

Hết lần này tới lần khác sẽ không có ai ngăn cản.

Chẳng lẽ đã có Đế tộc đang hoài nghi Cửu Sơn Thánh Nhân sao? Đây là một lần dò xét, cho nên, xuất động tộc nhân không quá trọng yếu như Đế Già dò xét.

Ai, giấy chung quy là không gói được lửa, Lăng Hàn biết rõ, Cửu Sơn Thánh Nhân không có Đế binh sẽ bại lộ ra ánh sáng nhưng vấn đề là, hắn còn chưa kiếm đủ tài nguyên tu luyện, hiện tại lộ ra ánh sáng quá sớm.

– Lăng Hàn, ngươi động tay chân gì có thể ảnh hưởng Đế tử tộc ta!

Đế Già hỏi.

Đây là nhiệm vụ của hắn, hắn muốn biết chân tướng khi Đế La cung phụng Lăng Hàn như chủ nhân.

Đối với Yêu Lang Đế tộc mà nói, đây là việc đáng sợ, tương đương có người nắm giữ mệnh môn của bọn họ, nếu như ngay cả Thánh Nhân cũng chịu ảnh hưởng, chẳng phải toàn bộ Đế tộc sẽ cúi đầu xưng thần với Lăng Hàn?

Cho nên, Yêu Lang Đế tộc suy nghĩ liên tục, cuối cùng vẫn quyết định xuất thủ với Lăng Hàn, cho dù thế nào cũng phải hiểu rõ.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Ngươi nói là thứ này sao?

Hắn lấy ra kèn lệnh Đại Đế và cầm trong tay.

– Đây là thứ gì?

Đế Già hỏi.

– Ngươi muốn biết?

Lăng Hàn hỏi lại.

– Bớt nói nhảm!

Đế Già không nhịn được nói.

– Tốt, ta sẽ cho ngươi biết.

Lăng Hàn thổi kèn lệnh, ông, gợn sóng quét qua, Đế Già ngửa mặt lên trời tru như sói, thân thể không bị khống chế nằm úp trên mặt đất, bành, quần áo nứt vỡ và bộ lông màu bạc xuất hiện..

Hắn biến thành hình sói.

Ánh mắt Đế Già lộ ra vẻ giãy dụa, hắn vẫn đi tưới bên người Lăng Hàn và liếm bàn chân của hắn như chó nhà.

Nguy cơ được giải quyết nhẹ nhõm.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Đạo Đan Tôn convert
  • 5.00 star(s)
  • Cô Đơn Địa Phi
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 36-39
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Võ Đạo Thần Ma
  • SS Hà Thần
Chương 9-10

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom