• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Phụ Thân Muốn Ta Thay Tỷ Tỷ Tiến Cung (1 Viewer)

  • Chương 8

26.

Qua ngày mười lăm, ta mới phát hiện cả năm mớinày , nhị tỷ và tam tỷ thế mà lại không đến gặp ta. Phản ứng đầu tiên của ta không phải là thở phào nhẹ nhõm, mà là lo lắng liệu họ còn có thể bị đánh thêm lần nữa hay không, hay là tại do có vết thương trên mặt, nên không tiện ra ngoài.

Đừng trách ta suy nghĩ quá đáng về hai tỷ phu khốn kiếp kia, thật sự là hai tỷ tỷ này của ta cũng không chịu thua kém. Dân phong triều tương đối cởi mở, nữ tử tái giá cũng không phải là chuyện mới lạ gì, các nàng tội gì phải treo cổ trên một gốc cây đã sâu mục lại còn thối rễ?

Nghĩ đi nghĩ lại ta cảm thấy nên phái người lấy danh nghĩa đến tặng đồ để tìm hiểu một chút, miễn cho lão phụ thân của ta lại muốn ngàn dặm xa xôi gửi thư mắng ta. Cung nữ phái đi vừa mới đi ra ngoài, liền nhìn thấy Chiêu Tài cầm thư tới.

Phản ứng đầu tiên của ta chính là, phụ thân sẽ không chỉnh ta chứ, đến khi nhìn thấy phong thư ghi là “Muội muội thân mến”, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, thì ra là đại tỷ.

Đã lâu không có tin tức của đại tỷ, tỷ ấy ở cách rất xa nên thư từ qua lại thường chậm. Đọc thư của đại tỷ, cuối cùng trong lòng ta cũng không chịu được nghẹn ngào hoảng hốt.

Nửa đầu bức thư của đại tỷ kể về chuyện của bản thân, ở giữa lại hỏi ta gần đây thế nào, kết thúc rất hàm súc cùng tỏ vẻ không cần chuyện gì cũng phải nghe theo phụ thân.

Đại khái chuyện phụ thân viết thư tỷ ấy cũng biết, chỉ là xem ra đại tỷ vẫn không hiểu rõ ta, cho rằng ta thật sự là một đứa trẻ ngoan. Nhưng mà biết được cuộc sống của tỷ ấy vẫn ổn là tốt rồi, ít nhất trong ba tỷ tỷ của ta vẫn còn có một người không bị ngốc.

Mặc dù ta đối với các tỷ ấy có vài phần oán hận, nhưng dù sao cũng là tỷ muội ruột thịt, vẫn là hy vọng các tỷ ấy có thể sống tốt một chút, về phần phụ thân, thì vẫn chưa chắc.

Lúc ta đang nghĩ về sau này, người ta phái đi đã quay lại chuyển lời, chỗ tam tỷ vẫn như cũ, về phần chỗ nhị tỷ hiện tại vô cùng náo nhiệt, không chỉ có một lão nam nhân, còn có thêm một đám hài tử.

"Đây là chuyện gì vậy?"

Cung nữ cúi đầu, không quá chắc chắn nói, "Có thể do nhị cô nương thích náo nhiệt. ”

Ôi cmn thích náo nhiệt, lúc trước ta đã nghe nói, lúc nhị tỷ bị đánh, đám người kia ở bên cạnh nhìn, đến ngăn cản cũng không thèm, còn thích làm cho nhị tỷ vấp ngã.

Thích loại náo nhiệt này, còn không bằng nuôi chó, ít nhất nó không cắn chủ nhân.

Nhưng ta bất mãn như thế nào, ta cũng chẳng có biện pháp gì, dù sao tình vợ chồng người ta sâu đậm, ta là một người ngoài không tiện bình luận nhiều. Tuy nhiên, theo ta, sớm muộn gì họ cũng sẽ có một ngày té ngã.

Chỉ là, ta không nghĩ tới, ngày đó đến có chút nhanh, nhanh đến mức ta bất ngờ không kịp đề phòng.

【9.13 bài viết này xác định nữ chủ không có cp, cảm ơn các bạn đã thích tiểu hoàng tôn nha, cũng không phải tôi không bài xích tỷ đệ văn, chỉ là trước kia từng viết một bộ có kết cục khá thảm, bản thân tôi cần phải chậm rãi (⋟_⋞)】

27.

Cách gần một năm, nhị tỷ lại một lần nữa khóc sướt mướt đến tìm ta, tỷ ấy vừa muốn mở miệng ta liền vội vàng ngăn cản, lại vội vàng sai người bưng điểm tâm và trái cây lên, ta muốn vừa nghe vừa ăn.
Thuận tiện cho người thêm trà cho nhị tỷ, ta đoán chừng tỷ ấy có thể nói cả nửa ngày

Sự thật chứng minh, ta nghĩ không sai, tỷ ấy vừa khóc vừa nói với ta, tỷ ấy đối với lão nam nhân kia moi tim moi phổi đối tốt cỡ nào, kết quả lão nam nhân lại ôm về cho tỷ ấy một đứa nhỏ, còn mang về một nữ nhân.

-Đều đã hòa ly rồi, nhị tỷ, tỷđang chê mình quá rảnh rỗi sao?

Đại khái nhị tỷ không nghĩ tới ta sẽ nói như vậy, yếu ớt phản bác, "Rốt cuộc cũng từng là phu thê, ta làm sao có thể không giữ chút mặt mũi.”

"Lúc trước tỷ cũng không phải nói như vậy, nói cho dù có phải đánh đổi bất cứ thứ gì cũng muốn rời khỏi hắn, tỷ sẽ không quên nhanh đến vậy chứ?"

"Hắn không phải là đã sửa sai rồi sao?"

"Đúng vậy," ta mang thái độ xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, "Bây giờ là không uống rượu không đánh người, nhưng hắn chuyển qua nuôi người ngoài. ”

Suy nghĩ của lão nam nhân này ta cũng không rõ, nếu thích người khác lại muốn dựa vào nhị tỷ, vậy thì đem người mang về nạp làm thiếp đi. Theo tính tình nhị tỷ, khẳng định sẽ không ý kiến gì. Hắn lại ngược lại, nuôi dưỡng một cách vụng trộm, đứa nhỏ sinh ra rồi mới nói với nhị tỷ

"Ta, ta."

"Nhị tỷ, tỷ nhuận giọng rồi nói sau."

-Nhuy nương, muội nói ta phải làm sao bây giờ?

"Ta không biết." Đều đã để cho các người hòa ly, kết quả lại vụng trộm ở cùng một chỗ với nhau, sống tốt cũng thôi đi, còn suốt ngày tiếp tục giày vò ta, ta cũng không dám mở miệng ép bọn họ phải tách ra.

"Nhuy nương, có phải ta đã sai không?"

"Ta cũng không hiểu đâu." Ta cô đơn một mình, đáng thương phải canh giữ cung điện tráng lệ này, mỗi ngày chỉ có thể trải qua cuộc sống cẩm y ngọc thực, làm sao xứng với thâm tình của các người đây?

"Nhuy nương, ngược lại muội nghĩ biện pháp cho ta có được không?."

"Hay là tỷ hỏi tam tỷ một chút?"

"Tam muội?" Tỷ dừng một chút rồi nói với ta, "Tam muội nói, có thể giúp ta yên ổn, nhưng ta, ta không muốn. ”

"Vậy tỷ muốn như thế nào?"

"Ta" Nhị tỷ trầm mặc, ta chậm rãi ăn một miếng điểm tâm, sờ sờ cái bụng có chút tròn, nghe nhị tỷ quyết định, "Ta muốn đem hai mẹ con nàng ta đuổi ra ngoài. ”

Hay cho tỷ phải suy nghĩ lâu như vậy, cũng chỉ có thể nghĩ ra một ý như vậy thôi sao, tỷ hẳn nên xem xét đến việc đem lão nam nhân cùng dám sói mắt trắng* đó đuổi đi chứ.

*Kẻ vô ơn

Than khóc cho bất hạnh của bản thân, khi tức giận lại không tranh cãi. Ta đột nhiên nghĩ đến mẫu thân mẫu thân trong trí nhớ của ta kỳ thật so với nhị tỷ cũng không khách nhau lắm, bà ấy biết rõ phụ thân là người như vậy, nhưng vẫn vì vậy mà vất vả đến chết.

Có lẽ, năm đó mẫu thân cùng phụ thân ta cũng từng có tình cảm nồng đậm, nhưng trong trí nhớ của ta, mẫu thân vĩnh viễn là người mặc vải vải thô bận rộn không ngừng, mẫu thân và phụ thân tựa như người của hai thế giới khác nhau.

Ta đã nghĩ qua, mẫu thân sở dĩ là vì nhận mệnh, thứ nhất là bởi vì có bốn nữ nhi là chúng ta, thứ hai là bởi vì nhà mẹ đẻ không còn ai nữa. Nhưng nhị tỷ thì khác, tỷ vừa không có con cái, cũng không phải rời xa lão nam nhân đó thì liền không sống nổi, làm thế nào lại cam tâm đây?

"Vậy tỷ định như thế nào?" Ta nói xong mới phát hiện ánh mắt nhị tỷ luôn nhìn ta chằm chằm, ta hỏi, "Nhị tỷ, tỷ không phải nói muốn ta giúp đỡ hay sao? ”

- Nhuy nương, tỷ tỷ biết như vậy là không tốt, nhưng muội là thái hậu, có tiền có thế, cho nên....

"Ngừng, cuộc sống này có như thế nào cũng đều là do bản thân tỷ tự mình trải qua,nhị tỷ, tỷ cũng đâu thể cả đời đều trông cậy vào ta?" Thấy tỷ ấy lộ vẻ khó xử, ta tiếp tục nói, "Nếu không ta sai người đánh chân hắn, tỷ giữ hắn cả đời? ”

"Như vậy làm sao được?"

Ta đưa hai tay ra, vô cùng bất đắc dĩ, "Vậy nếu như lúc trước ta không vào cung, tỷ phải làm sao bây giờ?”

Cuối cùng ta thành công hỏi nhị tỷ đến nỗi không nói nên lời, ta muốn tỷ ấy suy nghĩ thật kỹ, nhưng chính tỷ ấy lại muốn quay về, ta cũng không còn biện pháp nào.

Sau khi tỷ ấy đi ta cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện ta ngay từ đầu không nên để cho tỷ ấy đi chăm sóc tam tỷ, lần này thì tốt rồi, để cho các tỷ ấy lây nhiễm cho nhau, hai người đều bị đập đầu đến choáng váng cả rồi!. Nhìn đại tỷ ở xa xem, cuộc sống có vẻ khá ổn.
Không đợi ta nghĩ xong, ngày hôm sau, liền có người thay ta quyết định, lão nam nhân chạy rồi, còn mang theo con riêng cùng ngoại thất....

Ta nghe xong, chỉ cảm thấy nhị tỷ đáng thương, nói vậy lão nam nhân trở về tìm nhị tỷ, cũng chỉ là tìm cho hắn một chỗ nuôi con.

Ta cân nhắc đoán chừng hôm nay nhị tỷ không rảnh tới tìm ta, nhưng vẫn phái người đi tìm tung tích của lão nam nhân kia, chạy thì chạy, nhưng đám sói mắt trắng kia cũng muốn mang đi cho ta???

Kỳ thật, ta cảm thấy đám người ta gặp phải, đều là đầu óc có bệnh, cuộc sống an ổn không cần, suốt ngày tự tìm phiền phức.

Lấy chuyện nhị tỷ nhìn trúng nam nhân này mà nói, chẳng lẽ hắn không cảm thấy an phận thủ thường cùng nhị tỷ thì sẽ có cuộc sống tương đối thỏa đáng sao? Hết lần này tới lần khác muốn tìm người bên ngoài, lại nói tìm được cũng không thể mang về, cuối cùng còn có lá gan bỏ trốn.

Rõ ràng dựa theo những người mà ta đã đọc trong sách đều không phải như vậy, tu tâm dưỡng tính trị quốc thái bình thiên hạ, từng nét bút đều vô cùng ổn định, mấy người bọn họ đọc sách đến ngốc hay là đọc phải sách fake rồi đây?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom