• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Phụ Thân Muốn Ta Thay Tỷ Tỷ Tiến Cung (1 Viewer)

  • Chương 11

33.
Nháy mắt đã vào hạ, thay quần áo mỏng, ta cân nhắc năm nay khi nào đi hành cung tránh nóng, tiểu thái tử lại nói, "Phụ thân hôm trước nói với con rằng năm nay không đi. ”
"Tại sao?" Ta kinh ngạc ngồi dậy, khó có dịp đi ra ngoài một chút, ta còn muốn hoạt động gân cốt đây.
"Không biết, dù sao phụ thân không đi, chúng ta cũng không có cách nào đi." Tiểu thái tử cũng rất bất đắc dĩ, nhưng hắn nói rất đúng. Hoàng đế không đi chúng ta cũng phải ngoan ngoãn lưu lại, nếu ta là tổ mẫu ruột của hắn phỏng chừng còn có thể thuyết phục hắn để cho ta tự mình đi, nhưng ta không nói, cũng không có mặt mũi lớn như vậy.
"Nhưng mà, hiện giờ thái nãi nãi trồng rất nhiều cây ở nơi này , cho nên chúng ta cũng có thể ở trong cung bắt ve ." Tiểu thái tử đột nhiên nói.
Đúng rồi, lúc đầu chỗ ta cây cối không nhiều lắm, nhưng ai biết thái thượng hoàng trước khi đi cố ý phân phó hoàng hậu bây giờ chuyển thêm vài cây cho ta. Hắn đại khái là sợ ta nhịn không được trèo cây, lại ra ngoài tìm cây trèo làm mất thể diện hoàng gia của hắn, cho nên ở Từ Ninh cung trồng nhiều loại cây, để cho ta chân không ra khỏi nhà là có thể hưởng thụ phần khoái hoạt này.
Ta dạy dỗ tiểu thái tử một phen, "Ngươi năm nay không rảnh để chơi cùng ta đâu, sách đều đọc xong chưa? ”
Nghe xong lời này, tiểu thái tử lập tức xụ mặt "Thái nãi nãi, chúng ta có thể nói chút chuyện vui vẻ không? ”
"Ai nói trèo cây trước?"
"Là Thừa nhi." Tiểu thái tử ủy khuất nói, lại tiến lại gần, "Thái nãi nãi, bà có cách để Thừa nhi không phải đọc sách không? ”
Ta thật sự không đành lòng đả kích hắn, thế nhưng, hắn là thái tử, sinh ra phú quý thì cũng nhất định vất vả một chút, "Ngươi hôm nay không học tập cho tốt, về sau nếu làm hoàng đế như phụ thân ngươi như hoàng gia gia ngươi, làm sao bảo vệ thái nãi nãi ? "Ta cất cao giọng, mặc dù ta thích dẫn tiểu thái tử đi chơi, nhưng cũng biết tầm quan trọng của việc học
Dù sao, hắn chính là đùi vàng tương lai của ta, chỉ có hắn làm minh quân, cuộc sống vinh hoa phú quý của ta mới có thể thuận lợi.
Chẳng qua, tiểu thái tử trả lời một câu mà ta trăm triệu lần không nghĩ tới, hắn nói, "Kỳ thật, chỉ cần phụ thân có thể sống lâu như thái gia gia, ta cũng có thể giống như hoàng gia gia, đem trọng trách giao cho nhi tử. ”
Ta nghĩ nghĩ, suy nghĩ này hình như quả thật không có tật xấu, lại nhìn bộ dáng đắc ý của tiểu thái tử, ta chỉ lạnh lùng nói, "Thừa nhi, ngươi vẫn nên suy nghĩ làm sao dùng lý luận này thuyết phục phụ thân ngươi đi! ”
Tiểu thái tử có chút thất vọng mà cúi đầu, nhưng rất nhanh lại ngẩng đầu nhìn ta, "Thái nãi nãi, chúng ta đi ra ngoài chơi đi. ”
"Ngươi có đùa nữa không?"
Tiểu thái tử lắc đầu, nghiêm trang nói, "Ta có thể vụng trộm dẫn thái nãi nãi ra khỏi cung. ”
Dưới sự truy vấn của ta, ta mới biết được, từ sau khi tiểu thái tử có bạn đọc, hoàng đế đối với tiểu thái tử đã thoải mái không ít, nhất là ngẫu nhiên sẽ đồng ý để tiểu thái tử xuất cung chơi.
Dù sao, trong cung chỉ có một đứa nhỏ là tiểu thái tử, hắn luôn cần kết giao bằng hữu, cho nên cách năm ba ngày tiểu thái tử liền mang theo một đám người xin phép hoàng đế, nghênh ngang đi ra ngoài. Chỉ cần ta len lén trà trộn vào, liền có thể giấu trời qua biển.
Dùng lời của tiểu thái tử mà nói, chính là, "Dù sao bình thường cha mẹ ta cũng không đến thăm thái nãi nãi, thái nãi nãi sẽ không đối với người của mình cũng không có lòng tin chứ? ”
Nói như vậy, ta liền đồng ý, chỉ cần trở về đúng giờ, khẳng định sẽ không có vấn đề gì. Ta từ khi gả vào, chưa từng ra ngoài chơi qua, hành cung lần đó không tính.
Sau khi nói chuyện tốt với tiểu thái tử, ta bắt đầu chờ mong.
Qua mấy ngày, tiểu thái tử phái người nói cho ta biết có thể xuất cung, ta liền từ chỗ cung nữ cầm một bộ quần áo không xuất sắc, lại an bài Chiêu Tài Tiến Bảo , sau đó liền đi tìm tiểu thái tử.
Đoàn người chúng ta rất thuận lợi đi ra, quả thực thuận lợi ngoài dự liệu của ta. Tiểu thái tử nói hắn trước tiên muốn đi Thừa Ân công phủ một chuyến, hỏi ta thì làm sao bây giờ?
Ta suy nghĩ một chút cảm thấy ta nên đi tìm nhị tỷ, cô nhi viện của nàng ta chỉ nghe người khác nói, chính ta cũng chưa tận mắt nhìn thấy. Tiểu thái tử đưa ta đến cửa, sau đó liền dẫn người đi, trước khi đi hắn nhiều lần dặn dò ta, "Thái nãi nãi không nên chạy loạn, đợi lát nữa Thừa nhi sẽ tới đón ngài. ”
Ta gật gật đầu, "Yên tâm đi, ta nơi này không vội. ”
Nhìn tiểu thái tử đi rồi, ta mới đi vào, diện tích cô nhi viện này không nhỏ, vừa vào cửa chính là một cái viện rất lớn. Trong viện có một đám hài tử, đang làm cái gì cũng có, nam hài tử nhìn qua nữ hài tử nhiều hơn một chút, quần áo trên người đều sạch sẽ, nhưng nhìn kiểu dáng đều là kiểu dáng đơn giản nhất.
"Tỷ tỷ, tỷ là tới tìm người sao?" Một tiểu cô nương nhìn qua bảy tám tuổi thấy ta đứng ở cửa, liền chạy tới hỏi.
"Ta tới tìm Lâm nhị tiểu thư."
Tiểu cô nương kia nghe xong liền nói, "Hóa ra là tìm Diễm nương tỷ tỷ , ta dẫn tỷ tỷ đi qua. ”
Tiểu cô nương quen đường thuộc lối dẫn ta đến hậu viện, nhị tỷ ta cầm sách trong tay, bên cạnh vây quanh một đám tiểu hài tử, trên bàn đặt điểm tâm, xem ra là lại kể chuyện cho bọn họ nghe chuyện.
Nhị tỷ vừa quay đầu nhìn thấy ta, kinh hãi một chút, sách lạch cạch một tiếng rơi xuống đất, một tiểu nam hài chừng ba bốn tuổi chạy qua nhặt lên, kéo tay nhị tỷ muốn cho nàng. Nhị tỷ máy móc tiếp nhận, nhìn ta lẩm bẩm nói, "Nhuy nương? ”
Mặc dù ta và tam tỷ là cặp song sinh, bộ dạng cũng rất giống nhau, nhưng khí chất của hai người chúng ta vẫn rất rõ ràng. Vì vậy, bất cứ ai quen thuộc với một người trongchúng ta có thể dễ dàng tách chúng ta ra.
Nhị tỷ vội vàng lôi kéo ta vào phòng, chỉ có hai chúng ta, nhị tỷ hỏi ta làm sao đi ra?
Nhìn bộ dáng của nàng sắp sụp đổ, sẽ không tưởng rằng ta là bị đuổi ra ngoài chứ. Chờ ta nói ta cùng tiểu thái tử lén chạy ra, nàng giống như khi còn bé chọc chọc đầu ta, "Người lớn như vậy sao còn giống như một đứa trẻ? ”
"Không phải ta nhớ tỷ sao?"
Nhị tỷ không tin, "Ngươi là tự mình muốn ra ngoài chơi, đừng hòng lừa ta. "Ta phát hiện, nhị tỷ thật sự không giống như trước kia..
Làm thế nào để nói điều này đây? Ví dụ như chuyện ta vụng trộm chạy ra, nếu là trước kia, nhị tỷ khẳng định bộ dáng sắp xong đời rồi, còn có thể lôi kéo ta nói quy củ, hận không thể nhanh chóng đưa ta trở về. Mà bây giờ, biết ta là tự mình chạy ra, chỉ hời hợt nói vài câu, còn nhiệt tình lôi kéo ta, cho ta xem hài tử ở trong trạch viện.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom