• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Phú đại gia ở rể Bản cũ (10 Viewers)

Status
Not open for further replies.
  • Chương 191-195

Chương 191

Bùi Nguyên Minh thở phào, xem như là yên
tâm phần nào, về phần Nạp Hoàng Chi vì sao bị
thương thì anh không tiện giải thích.

"Phải rồi, anh tốt nhất nên đi bổ sung thủ tục.
Có như vậy, chúng tôi mới có thể lấy được bệnh
án điện tử của ông cụ đây từ các bệnh viện khác,
để xem xem ông ấy có bị dị ứng hoặc có các biến
chứng khác hay không. Đợi đến khi xong hết tất
cả, chúng tôi mới có thể sử dụng thuốc” Trình
Tiên lại dặn dò thêm.

"Được, tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành. Bùi
Nguyên Minh liên tục gật đầu, sau đó đưa Nạp
Hoàng Chi đến phòng bệnh VỊP.



Đến phòng bệnh Bùi Nguyên Minh vỗ đầu

mình một cái, vừa rồi quá căng thẳng, nên đã
quên lưu lại số điện thoại của Trình Tiên. Trong
bệnh viện, bác sĩ có cả y đức và tay nghề thế này,
chắc chắn rất đáng để làm quen.

Nhìn Nạp Hoàng Chi vẫn còn đang mê man,
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lúc, tìm một cô y
tá hỏi phòng làm việc của Trình Tiên ở đâu rồi đi
về hướng đó.

Trong văn phòng riêng của Trình Tiên.



Lúc này cô ngẩng đầu lên, nhìn Ngụy Nga
ngôi trên ghế sô pha, đôi lông mày đen cau lại nói:
"Phó viện trưởng Ngụy, tôi đây còn phải đi kiểm
tra phòng bệnh, không biết ông đến chỗ tôi là có
chuyện gì?"

Trên ghế sô pha, Ngụy Nga bắt chéo hai
chân, cười híp mắt, muốn bao nhiêu bỉ ổi thì có

bấy nhiêu bỉ ổi. Hơn nữa ánh mắt ông ta không
ngừng đảo qua trên người Thừa Tiên từ trên
xuống dưới, giống như ước ao muốn làm gì đó với
Trình Tiên.

Không thể không thừa nhận, Trình Tiên tuy
mới hai mươi lăm, hai mười sáu tuổi, vừa tốt
nghiệp được một hai năm, mặc dù không thích
trang điểm, hơn nữa suốt ngày toàn mặc áo
blouse trắng, nhưng với khuôn mặt mộc đẹp như
mối tình đầu cùng với vóc dáng gợi cảm, thướt
tha này của cô, chỉ cân là đàn ông đều sẽ bị rung
động.

Trong bệnh viện này, rất nhiều bác sĩ nam
đang theo đuổi cô. Chỉ tiếc là cô chỉ một lòng say
mê với y học, nên không có bất kỳ hứng thú nào
với các bác sĩ nam này.

Còn Ngụy Nga đã để mắt đến Trình Tiên ngay
từ ngày đầu tiên cô đi làm, chẳng qua ông ta

chưa tìm được cơ hội mà thôi.

"Trình Tiên à, tối nay bệnh nhân đó có chuyện
gì vậy? Chưa thanh toán, chưa lấy số, cô đã bắt
đầu cho phẫu thuật rồi? Tình trạng phức tạp của
lão già này cô không rõ sao? Lỡ như có chuyện gì
bất trắc, cô có thể chịu trách nhiệm sao?" Ngụy
Nga bày ra dáng vẻ lãnh đạo, vẻ mặt lạnh lùng mở
miệng nói.

Trình Tiên cau mày, nói: "Tôi biết tình trạng
phức tạp, nhưng ông cụ đó rõ ràng bị người khác
làm cho bị thương, mất máu nghiêm trọng. Nếu
như không mau chóng cứu chữa, rất có khả năng
ông ấy sẽ chết!"

"Xoảng.

Ly nước trong tay Ngụy Nga bị ném mạnh
xuống đất vỡ nát, vẻ mặt ông ta tức giận nhưng
lại nhìn Trình Tiên từ trên xuống dưới, trong lòng
đều là suy nghĩ xấu xa.






5-77.jpg
transparent.gif


6-87.jpg
transparent.gif









7-81.jpg
transparent.gif


8-73.jpg



11-70.jpg
transparent.gif


12-58.jpg
transparent.gif









13-46.jpg
transparent.gif


14-35.jpg
transparent.gif




Chương 193

Nhất thời, Trình Tiên không biết mình nên hận
hay cảm kích Bùi Nguyên Minh, vì thế ánh mắt
nhìn vào Bùi Nguyên Minh lúc này cực kỳ phức
tạp. Nữ thân cả đời đam mê y học, lần đầu tiên
không biết phải đối xử thế nào với một người đàn
ông. Nhưng Trình Tiên trong tình trạng này, thoạt
nhìn càng thêm mê người và quyến rũ.

"Mày dám đánh tao sao? Mày không biết đây
là địa bàn của tao sao?” Ngụy Nga lúc này tức
giận ngút trời, cả người đã sớm mất đi lý trí, "Tao
không cần biết mày là ai, mau cút ra ngoài cho
tao, băng không lát nữa tao không để mày chết
yên thân đâu!"

Bùi Nguyên Minh cười híp mắt, đi tới nắm lấy



cổ Ngụy Nga, nhấc ông ta lên một chút.

"Mày......mày muốn làm cái gì? Thả tao ra! Thả
tao ra!" Có lẽ bởi vì bị bóp cổ, nên đầu óc choáng
váng của Ngụy Nga được máu huyết dâng trào
làm cho tỉnh táo đôi chút, lúc này mới không kìm
được bắt đầu la hét.

Trình Tiên ở bên cạnh cũng vô thức nói:
"Đừng, đừng manh động.......'

Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu liếc nhìn Trình
Tiên, nhẹ giọng nói: "Đây là một tên biến thái, một
tên cặn bã, hôm nay nếu như tôi không đến đây
đúng lúc, cô không những đã bị ông ta chà đạp,
mà ông ta sẽ còn dùng việc này để uy hiếp cô,
biến cô thành đồ chơi của ông ta. Người như vậy
là một tên biến thái, một tên cặn bã, còn không
bằng câm thú, cô còn ở đó câu xin cho ông ta?
Tôi biết cô tốt bụng nhưng mà em gái này, tốt
bụng và ngu xuẩn chỉ cách nhau một đường kẻ



mà thôi"

Sắc mặt Trình Tiên đỏ bừng, cắn đôi môi
hồng nhạt, không nói tiếp nữa.

"Mày......mày còn không buông tay! Ông đây
cảnh cáo mày, nếu mày dám đụng đến ông đây,
ông đây sẽ sai người đánh mày tàn phế” Ngụy
Nga vừa giãy giụa như một con heo bị cắt tiết,
vừa lớn tiếng măng nhiếc Bùi Nguyên Minh.

Bản thân dù gì cũng là phó viện trưởng, quyên
lực của ông ta trong bệnh viện này rất lớn, dưới
một người trên vạn người. Không biết có bao
nhiêu người thuộc tầng lớp thượng lưu phải đến
cầu xin mình, vậy mà bây giờ thằng nhãi này
không biết ở đâu chui ra dám đối xử với mình như
vậy? Chết tiệt! Đúng là chết tiệt!

Lúc này, trong đầu của Ngụy Nga nghĩ, nếu
Bùi Nguyên Minh có thả ông ta ra, cũng sẽ chết
chắc rồi.

Ngay lúc Ngụy Nga đang nghiến răng nghiến
lợi, suy nghĩ xem nên giải quyết Bùi Nguyên Minh
thế nào.

"Bốp——”

Giây tiếp theo, Bùi Nguyên Minh đã thẳng tay
tát xuống.




Trên mặt Ngụy Nga lập tức hiện lên một dấu
tay màu đỏ, giống như chứng đỏ mặt của người
vùng cao.

"Mày.... vậy mà dám, dám đánh tao... mày
chết chắc rồi! Mày chết chắc rồi!" Ngụy Nga vô
cùng tức giận, không ngừng giấy giụa hét lớn.

Chiếc miệng nhỏ nhắn của Trình Tiên khẽ mở
ra, vẻ mặt kinh ngạc. Cô biết rất rõ quyền lực của
Ngụy Nga trong bệnh viện này, đôi khi ngay cả
viện trưởng cũng bị ông ta qua mặt, nhưng bây
giờ người đàn ông này lại chả xem quyền lực của

ông ta ra cái gì cả, nói tát là tát....

Người đàn ông này, thật sự rất...

Lúc này, tâm hồn thiểu nữ của Trình Tiên run
lên, cô cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa.



31-71.jpg
transparent.gif


32-59.jpg
transparent.gif









33-50.jpg
transparent.gif


34-45.jpg
transparent.gif



Chương 195

Vừa nghĩ đến điều này, Tôn Minh cung kính
cúi người hướng về phía Bùi Nguyên Minh nói:
“Ngài đã vừa lòng chưa ạ?”

“Còn không mau cút đi?” Bùi Nguyên Minh
lãnh đạm nói.

“Cạch”



Tôn Minh lui ra ngoài tiện thể đóng cửa lại.

Ngụy Nga “gào” to một tiếng: “Tôn Minh, mắt
mày mù rồi à? Không nhìn thấy ông đây đang bị
đánh sao? Bọn mày còn muốn công việc này nữa
hay không?”

Tôn Minh lúc đấy không có tâm tình quan tâm
ông ta, đại ca Tôn Long của bọn họ đã bị người ta

xử lí rồi, phải tự tìm đường lui cho bản thân thôi,
bây giờ còn không làm thì chính anh ta cũng xong
đời.



Vào lúc này thì tiếng chuông điện thoại của
Bùi Nguyên Minh kêu lên.

Anh vứt Ngụy Nga trên mặt đất sau đó mới
nghe điện thoại.

“Nguyên...Nguyên Minh...tôi vừa nấy bị tắc
đường, anh đang ở đâu? Ông nội tôi không sao
chứ?” Là Nạp Nhã Lan gọi tới, cô cũng tính là
thong dong mà đến muộn rồi.

Bùi Nguyên Minh nhìn Ngụy Nga đang ngồi
trên đất, tâm tình hiện đang rất tệ, giọng điệu khó
chịu: “Tôi đang ở phòng làm việc của bác sĩ Trình,
ông nội cô phẫu thuật thành công rồi, đang ở
phòng bệnh cao cấp, cô tự qua đấy thăm ông
trước đi, đợi tôi xử lí xong con heo nái trước mắt
này rồi qua đó.”

“Hả? Heo nái gì? Có cần tôi qua đó giúp
không?” Cô thả lỏng tinh thần khi biết được ông
nội không có việc gì, sau đó mới hỏi anh.

“Tùy.' Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, lãnh
đạm nhìn Ngụy Nga đang ngồi dưới đất.

Mặt và mắt của Ngụy Nga đỏ như máu, bộ
dáng giống như một con heo nái thật sự. Ông ta
căm phẫn nhổ ra một bãi nước bọt, trừng mắt
nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Thằng ranh này, mày
xong đời rồi, có giỏi thì mày đừng có đi!”




Nói xong, ông ta lại nhìn Trình Tiên, lạnh lùng
nói: “ Còn mày, đồ không biết xấu hổ, cũng chỉ là
một con gái điểm mà thôi, còn tưởng mình cao
sang lắm sao? Trong tối hôm nay mày cứ chuẩn
bị chờ bị đuổi việc đi!”

Chửi bới một hồi, Ngụy Nga đã lôi điện thoại
ra chuẩn bị gọi điện cho ai đó.

Bùi Nguyên Minh nghe ông ta nói xong còn
cười một tiếng, anh không ngăn ông ta ta lại mà
còn tùy ý ngồi trên sofa, lạnh lẽo nhìn Ngụy Nga,
nói: “ Gọi người đến đúng không? Được, tôi ngồi
đây đợi, xem xem hậu thuẫn của ông là ai”

Trình Tiên đứng ở bên cạnh lại rất lo lắng, đi
đến chỗ Bùi Nguyên Minh thấp giọng nói: “Anh
đây.....
 
Status
Not open for further replies.

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom