• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Nhật Ký Hắc Hóa Của Bạch Nguyệt Quang 2023 (2 Viewers)

  • Chương 39

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Tần Việt lấy đơn giao hàng ra, cười nhạt nhìn cô, thản nhiên nói: “Ký tên đi.”
“Đồ vật bị hỏng rồi, tôi từ chối nhận.” Đại khái Ni3nh Ninh đã đoán ra được tính cách người đàn ông này, hình
như anh đối với cô rất bao dung, cho dù cô có trừng mắt với anh thì anh cũng kh1ông tức giận, giống như bây giờ.
Anh cúi người, ấn phích cắm quạt điện vào, quạt điện chuyển động, gió mát thổi bay mái tóc dài c9ủa cô, khiến tóc
cô bay loạn dính hết lên mặt.
Anh bật cười vui vẻ, vươn tay vuốt ngược tóc cô ra sau, sau đó lại hôn lên khuôn m3ặt cô: “Em xem, không bị hỏng
gì cả.”
… Người đàn ông này thật chỏ!
Ninh Ninh không ngờ sẽ có một ngày mù mắt cho rằng 8người đàn ông đầy mưu mẹo này là người tốt, cô hối hận
cầm lấy chiếc bút trong tay anh ký vào đơn giao hàng, lúc này bên ngoài có tiếng động vang lên.
Triệu Lễ đã quay về, vừa đi tới cửa phòng ngủ anh ta đã hét lên: “Ninh Ninh?” Ninh Ninh không vui đáp lại.
Tần Việt đứng ở bên cạnh Ninh Ninh quả thật rất bắt mắt, xuất phát từ nguyên tắc đồng tính tương xích*, Triệu Lễ
quan sát Tần Việt: “Anh là?”
(*) Đồng tính tương XÍch, dị tính tương hấp: Cùng tính đẩy nhau, khác tính hút nhau (Đặc tính của nam châm)
Ninh Ninh nói trước: “Nhân viên giao hàng.”
Triệu Lễ nhíu mày: “Nhân viên giao hàng đưa hàng tới tận đây?” Ninh Ninh nói nghe rất hợp tình hợp lý: “Anh ta
giúp em lắp đặt đồ đạc, không được sao?” Tần Việt cười nhẹ, Ninh Ninh nghe mà cảm thấy vô cùng thanh nhã.
Triệu Lễ chưa từng gặp Tần Việt cũng là chuyện bình thường, khi anh ta còn trẻ, anh ta quyết định bước chân vào
giới giải trí lập nghiệp mà không dựa vào gia tộc, vì vậy quan hệ giữa anh ta và gia đình không tốt lắm, bình
thường chỉ ngày lễ ngày tết mới về nhà một chuyến.
Dù biết người được tổ đạo diễn cho vào chắc chắn sẽ không nguy hiểm, nhưng Triệu Lễ vẫn bất mãn nói một câu:
“Ninh Ninh, em không biết là không thể tùy tiện cho người lạ vào sao?”
“Khi anh để cô ấy lẻ loi một mình, anh cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý là cô ấy sẽ bị những người đàn ông khác theo
dõi…” Giọng điệu Tần Việt đột nhiên hơi giễu cợt, nụ cười trên khóe môi lạnh lẽo: “Dù sao thì cô ấy cũng quyến rũ
như vậy.”
Triệu Lễ: “?”


Sao lại thế này?
Ninh Ninh ngước mắt, chạm phải ánh mắt Tần Việt, anh nhìn cô không chớp mắt, trong mắt anh vừa có sự bất cần,
vừa có sự lười biếng, lại đầy tính xâm lược khó tả. Cô vô thức cho rằng bản thân mình đang không một mảnh vải
đứng trước mặt anh.
Anh ở trước mặt chồng cô… Nhầm, là chồng trước, anh ở trước mặt chồng trước cô mà tán tỉnh có bằng ánh mắt!
Vấn đề là, trong suy nghĩ anh, Triệu Lễ vẫn là chồng cô.
Ninh Ninh run rẩy vịn tường, lẳng lặng quay mặt đi, cô cho rằng mình đã tam quan bất chính lắm rồi, ai ngờ người
đàn ông này dường như còn không có tam quan.


(*) Bao gồm thế giới quan, vũ trụ quan, nhân sinh quan.
Triệu Lễ đột nhiên cảm thấy mình cao hơn chục phân, anh ta hít sâu một hơi, nếu anh ta còn không nhìn ra người đàn ông này có ý
với Ninh Ninh thì anh ta không phải đàn ông nữa rồi: “Vợ tôi không cần anh lo, nếu anh giao hàng xong rồi thì có thể đi.”
Vợ tôi.
Tần Việt suy tư về mấy chữ này, không hề xấu hồ khi cảm thấy để anh nói ra mấy chữ này sẽ dễ nghe hơn. Anh cúi xuống nhìn Ninh
Ninh, môi mỏng nở nụ cười: “Nếu đồ vật có vấn đề gì, em có thể tìm tôi chịu trách nhiệm bất cứ lúc nào.”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom