• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu (16 Viewers)

  • Chương 631

Chương 631


“Cho nên bây giờ em đang ghen sao?”


Lâm Thúy Vân nghĩ đến nội dung cuộc nói chuyện với Tô Kim Thư ở nhà trước đây, dứt khoát kiên trì đến cùng, nói: “Đúng vậy, em ghen đó thì làm sao?”


“Vậy thì cô Lâm, em có thể nói cho anh biết, bây giờ em đứng ở vị trí nào, lấy thân phận gì để ăn ghen đây?”.


Lại là vấn đê này, Lâm Thúy Vân ngẩng đầu lên nhìn Lục Mặc Thâm.


Ánh mắt của người này sâu thắm, nhưng Lâm Thúy Vân vẫn có thể nhìn ra sự mong đợi mơ hồ từ nó.


Mặc dù phần mong đợi này đã phai nhạt hơn rất nhiều so với trước đây.


“Giáo sư Lục, anh cũng biết con người của em mãng chửi người rất lợi hại, nhưng mà trong những trường hợp nghiêm túc sẽ không có ích gì nhiều, dù vậy cũng sẽ không nói những lời gì quá dễ nghe, cho nên..”


Lâm Thúy Vân quanh co lòng vòng cũng không thể nói ra một nội dung nghiêm chỉnh Chẳng qua lúc này đây, Lục Mặc Thâm đúng là quyết tâm buộc cô phải nói ra: “Cho nên hôm nay em đến đây, thật sự không có gì muốn nói với anh, đúng không?”


Lục Mặc Thâm chưa kịp nói xong, đột nhiên cảm giác được trước mặt thoáng qua một cái, sau đó có một đôi môi mềm mại áp lên môi anh ta.


Con ngươi của Lục Mặc Thâm hơi co rút lại.


Chỉ thấy Lâm Thúy Vân kiễng chân lên, hai tay đặt tay lên vai Lục Mặc Thâm, trực tiếp dâng lên một nụ hôn ngọt ngào.


Đây là lần đầu tiên Lâm Thúy Vân chủ động hôn môi với Lục Mặc Thâm như vậy.


Tính tình của cô ấy ngay thẳng, không biết nói những lời ngọt ngào nên dưới tình thế cấp bách chỉ có thể biểu đạt bãng những hành động thực tế.


Cũng chính vào lúc này, Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy thắt lưng bị đè nặng, giây tiếp theo bị người ta đẩy ra thật mạnh làm cho cô ấy phải lùi lại mấy bước mới có thể đứng vững Cô ấy ngạc nhiên, có chút không dám tin nhìn lên.


Ánh mắt kia như muốn nói, Lục Mặc Thâm, vậy mà anh thật sự đẩy em rai Ánh mắt Lục Mặc Thâm u ám, anh ta nhìn Lâm Thúy Vân: “Không phải bình thường em rất giỏi nói chuyện sao? Sao hôm nay gặp anh, ngay cả một câu hoàn chỉnh em cũng không nói được?”


Cứ như vậy Lâm Thúy Vân ngây dại nhìn Lục Mặc Thâm.


Cô ấy rất không quen với Lục Mặc Thâm ngày bình thường quấn mình đến chết, đuổi cũng không đi, nhưng bởi vì cô ấy sắp ra nước ngoài mà trở nên lạnh lùng như vậy, ngay cả khi hôn anh ta, anh ta còn có thể tàn nhãn đẩy cô ấy ra.


“Hay là nói, em cố ý đuổi theo anh từ trong nhà ra, chính là vì muốn nói cho anh biết, em đã quyết tâm nhất định phải ra nước ngoài?”


Khi Lục Mặc nói những lời này, trên mặt không có biểu cảm gì.


Anh ta giấu mọi cảm xúc của mình, đây là lần đầu tiên anh ta thử yêu một người, nhưng cố tình anh ta lại đụng phải Lâm Thúy Vân.


Mặc dù cái anh ta không muốn nhìn thấy nhất là vẻ mặt bi thương của Lâm Thúy Vân, nhưng dù sao thì bây giờ anh ta cũng phải quyết tâm tàn nhãn.


Nghĩ đến đây, Lục Mặc Thâm tự giễu cười: “Em nói đúng, em có lý tưởng và hoài bão của mình, em không thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, anh không nên ngăn cản em, cho nên anh lựa chọn để em đi”


Lời nói của Lục Mặc Thâm như đẩy Lâm Thúy Vân vào hầm băng, cô ấy chỉ cảm thấy máu toàn thân sắp đông lại Sau khi nói xong, Lục Mặc Thâm xoay người đi lên cầu thang.


Nhìn bóng lưng dứt khoát muốn cắt đứt quan hệ của người kia, Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy ngực mình có một thứ gì đó rất quan trọng nhưng đột nhiên bị người ta móc ra, gió lạnh tràn vào bên trong Lúc này, mỗi bước đi của Lục Mặc Thâm như đang dẫm nát trái tim cô ấy.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom