• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Long Thiếu Sủng Hôn: Vợ Yêu, Em Chạy Đâu (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Long Thiếu Sủng Hôn: Vợ Yêu, Em Chạy Đâu (Full) - Chương 9

  • Tác giả: Tiểu Ái

  • Thể Loại: Ngôn tình, sủng



Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Chương 9: Rõ ràng là thích nhưng lại chẳng thể ở bên nhau


“Anh đến thăm em một chút, em đã chia tay với Dịch Vong Xuyên thật rồi sao? Vừa rồi là em buồn bã vì anh ta sao?” An Tử Diệc đau lòng nhìn đôi mắt vẫn còn đỏ hoe của cô.


“Em và anh ta đã chia tay rồi, cho nên em sẽ không vì loại cặn bã đó mà buồn phiền!” Tuy ngoài miệng Lâm Cẩn Nhu nói sẽ không buồn vì Dịch Vong Xuyên nữa, nói cô không để ý đến chuyện đó nhưng trong lòng cô lại vô cùng khó chịu.


“Cẩn Nhu, nếu em cảm thấy trong lòng khó chịu thì phải nói cho anh biết, em đừng giấu ở trong lòng!”


“Em không khó chịu chút nào cả, Tử Diệc, anh mau rời khỏi đây đi, nếu để dì quản lý ký túc xá lên đây thấy anh thì sẽ không hay đâu!”


Chỉ cần Lâm Cẩn Nhu nhìn thấy An Tử Diệc là cô lại muốn trốn tránh anh ấy, anh ấy càng đối xử tốt với cô thì cô càng khó kiểm soát trái tim mình.


“Không sao đâu, anh muốn ở cạnh em thêm một chút nữa!” An Tử Diệc cảm thấy cô đang rất khó chịu, nhưng không hiểu sao Lâm Cẩn Nhu cứ không chịu để anh ấy ở lại cùng cô thêm một lúc.


“Em không sao hết, anh mau đi đi, lát nữa em cũng phải ra ngoài!”


“Được rồi, nếu em có việc gì thì có thể tìm anh, Cẩn Nhu, em không phải chỉ có một mình, em còn có anh.”


An Tử Diệc thấy Lâm Cẩn Nhu cúi đầu không nói gì, anh ấy lưu luyến nhìn cô rồi rời khỏi ký túc xá của cô.


Lâm Cẩn Nhu ngước mắt, nhìn thấy An Tử Diệc đã rời khỏi ký túc xá, đôi mắt ngấn nước của cô mờ mịt nhìn về cánh cửa của ký túc xá, nước mắt khiến cho tầm nhìn nhòa đi.


Sâu trong lòng Lâm Cẩn Nhu, người cô yêu nhất lại chính là An Tử Diệc, cô cũng cảm thấy An Tử Diệc cũng thích cô.


Nhưng khi Lâm Cẩn Nhu muốn thổ lộ tình cảm của mình với An Tử Diệc thì không biết từ đâu mà cả trường đều biết được chuyện Lâm Cẩn Nhu thích An Tử Diệc.


Lâm Hi Dư nói với Lâm Lộ chuyện Lâm Cẩn Nhu thích An Tử Diệc, sau khi Lâm Cẩn Nhu về nhà, cô bị Lâm Lộ đánh một trận rồi bị cấm túc một tuần.


“Thích ai cũng được nhưng không được thích An Tử Diệc, nếu mày dám giấu tao mà yêu đương với nó thì tao sẽ đánh gãy chân mày, để xem thằng nhóc họ An kia có còn thích mày nữa không!” Lâm Lộ gằn từng chữ cảnh cáo Lâm Cẩn Nhu.


Lâm Cẩn Nhu ôm lấy khuôn mặt bị dây lưng đánh cho sưng đỏ, cô nghẹn ngào cất giọng khàn khàn bảo đảm với Lâm Lộ: “Mẹ ơi, con thật sự không thích An Tử Diệc, nhưng mẹ ơi tại sao con có thể ở bên ai cũng được nhưng lại không thể ở bên An Tử Diệc được chứ?”


Lâm Cẩn Nhu không hiểu tại sao mẹ cô lại đối xử với cô như vậy khi nghe nói rằng cô thích An Tử Diệc.


“Đâu ra nhiều cái tại sao như vậy? Mày cũng không nhìn xem mày có thân phận gì mà muốn trèo cao lên nhà họ An, tốt nhất là mày nên giữ khoảng cách với An Tử Diệc đấy!”


Lâm Cẩn Nhu nằm sấp trên giường trong ký túc xá, bên tai cô văng vẳng lời cảnh cáo của Lâm Lộ với cô lúc đó.


Cô thật sự rất thích An Tử Diệc và muốn ở bên anh ấy, nhưng cô không thể làm trái lời Lâm Lộ.


Sau đó, một người thích cô là Dịch Vong Xuyên xuất hiện, vì để chứng minh rằng cô không thích An Tử Diệc, cô đã đồng ý làm bạn gái của Dịch Vong Xuyên, sau đó lời đồn cô thích An Tử Diệc cũng tự động biến mất.


Lâm Cẩn Nhu ở bên Dịch Vong Xuyên được hai tháng, cô cũng muốn giao trái tim của mình cho Dịch Vong Xuyên, thế nhưng khi cô có một chút cảm giác với Dịch Vong Xuyên thì Dịch Vong Xuyên và Tô Mạt Ly đã lén lút ở bên nhau rồi.


Lâm Cẩn Nhu cũng tự nhủ với bản thân rằng kiếp này cô không thể ở bên An Tử Diệc, cả đời này cô chỉ có thể làm bạn với anh ấy, bởi vì anh ấy là người mà cô thích nhất, cô rất sợ có một ngày cô và An Tử Diệc ở bên nhau, sau khi chia tay hai người sẽ không thể làm bạn được nữa, giống như khi chia tay với Dịch Vong Xuyên, còn không bằng việc duy trì trạng thái hiện tại là đã tốt lắm rồi.


Lâm Cẩn Nhu điều chỉnh lại tâm trạng tồi tệ của mình, thay một bộ đồng phục sạch sẽ rồi đến làm việc tại quán bar Dạ Sênh.


Giám đốc của quán bar Dạ Sênh là Lý Kiệt nhìn thấy Lâm Cẩn Nhu vừa mới đến thì nói: “Cẩn Nhu đến rồi à, phòng bao số 604 muốn một ly nước chanh và một chai rượu vang đỏ năm 1989, cô mau mang qua đó đi.”


“Vâng thưa giám đốc Lý, tôi sẽ mang qua ngay!” Lâm Cẩn Nhu vội vàng đến quầy pha chế để chuẩn bị.


***


Các truyện tương tự:, cập nhật full trên nhayho.com


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cực Phẩm Chiến Long
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Chương 37-40
Cuồng Long Cái Thế
Thiên Long Ẩn Mình
  • Mèo con màu xám
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Long đô binh vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom