• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn (1 Viewer)

  • Kế Hoạch Của Bảo Bối-294

Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 275 Vợ à,em tỉnh lại đi




Chương 275 Vợ à,em tỉnh lại đi
Edit :Mạc Vân Trà Sữa
Giờ phút này, Tần Nghiêu lòng như lửa đốt
Ngày mai sẽ là hôn lễ, nếu như cô tối nay còn không tỉnh, Hoắc Ngạn Đông bên kia liền không dối gạt được nữa
Tình hình bây giờ rất dễ dàng để cho người khác hiểu lầm cô là uống thuốc ngủ tự sát chết vì tình
Trên thực tế, biết được tin tức này, trong đầu của hắn phản ứng đầu tiên cũng là như vậy
Nếu để cho Hoắc Ngạn Đông cho là cô đối với Cố Hành Thâm dư tình chưa dứt, lại dẫn thân ra làm những chuyện khác Cái kia thì khó rồi
Mà bên kia Lãnh Thấu cũng là tình thế khó xử, nếu như Cố Hành Thâm quang minh chính đại xuất hiện tại bệnh viện có phần quá nguy hiểm, huống chi Tần Nghiêu vẫn còn thủ tại chỗ này
Hắn suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết
Nhưng mà bây giờ việc cần thiết trước mắt là an ủi Tiểu Kiều , thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhiều lần cân nhắc , Lãnh Thấu cuối cùng vẫn là gọi đến điện thoại của Cố Hành Thâm
"Tiểu Kiều uống thuốc ngủ quá liều, trước mắt vẫn hôn mê bất tỉnh"
"Hôn mê? Có nghe thấy Không?"
"Nhưng mà, người này tùy tiện sẽ không ra mặt"
"Mộc Vô Tà ? Em biết rồi"
"Vâng, em lập tức đi làm"
Lãnh Thấu cúp điện thoại, cả người thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức dựa theo Cố Hành Thâm phân phó đi làm
Cố Hành Thâm bởi vì Tiểu Kiều xúc động , làm hại hắn cơ hồ đều quên người đàn ông này vốn nên có thủ đoạn cùng sự lý trí
Lãnh Thấu trở lại phòng bệnh
"Tôi biết một bác sĩ Trung y, khả năng anh ta sẽ có biện pháp, nghe nói anh ta đã từng chữa trị qua mấy ca tương tự "
"Người nào?" Mộc Vô Tà hỏi
"Vẽ hồn đại sư"
Tần Nghiêu vẻ mặt kinh ngạc, "Đây không phải là Thầy trừ tà?"
Nói dễ nghe một chút là thầy trừ tà, nói khó nghe một chút chính là mê tín
Hàn Anh Nại vỗ đầu một cái, "Người này tôi cũng có nghe nói qua, trên phố cực kỳ nổi danh đấy! Thà tin rằng là có còn hơn là không! Thử xem vẫn tốt hơn chờ chết ở đây chứ?"
Một bên Mộc Vô Tà nghe được vẽ hồn danh tự này trong con ngươi thoáng qua vẻ kinh dị, như có điều suy nghĩ nói, "Người này không phải là bình người bình thường ,anh ta chuyên gia là tâm lý học Là người cổ quái, thích những thứ thần thần quỷ quỷ Cộng thêm phòng khám tư nhân quỷ dị, chữa bệnh thời điểm lại cứ cố làm ra vẻ huyền bí, cho nên thường xuyên bị người ta lầm tưởng là thầy trừ tà Cái gọi là quỷ thần trên người, linh hồn xuất khiếu, thật ra thì đều thuộc về tâm lý phạm trù tật bệnh Tiểu Kiều hôn mê bất tỉnh là bởi vì mấy ngày nay chuyện xảy ra quá nhiều, áp lực của cô ấy quá lớn Một khi ngủ thiếp đi, trong tiềm thức trốn tránh tâm lý không để cho cô nguyện ý tỉnh Tôi nghĩ, quả thật có thể thử xem"
"Nhị ca, vẫn là anh có biện pháp! Vậy còn chờ gì? Nhanh chóng đem người đưa qua !" Thẩm Nhạc Thiên vội vàng nói
Lãnh Thấu mặt lộ làm khó, "người này chữa bệnh ít nhất phải hẹn trước thời hạn nửa tháng , hơn nữa anh ta có đồng ý hay không vẫn là vấn đề"
"Hắn là rùa cụ à? Nửa tháng Tiểu Kiều không biết có mệnh để chờ hay không!" Thẩm Nhạc Thiên phát điên
Mộc Vô Tà yên lặng chốc lát, sau đó ho nhẹ một tiếng mở miệng, "Cái này để tôi giải quyết"
Thẩm Nhạc Thiên lập tức hưng phấn nói, "Khó trách anh đối với người kia hiểu rõ như vậy, nguyên lai là có giao tình !"
Mộc Vô Tà từ chối cho ý kiến
-
Nửa giờ sau, một nhóm người đi tới phòng khám trong truyền thuyết "Chiêu hồn quán"
Thẩm Nhạc Thiên xạm mặt lại mà nhìn phòng khám trước mắt bài chí giống hệt Diêm Vương , "Một bác sĩ tự mình biến phòng khám bệnh biến thành cái bộ dạng quỷ bộ gì thế này?"
Mộc Vô Tà vẻ mặt bất đắc dĩ, "Đại khái là để kiếm tiền đi! Dù sao không phải là tất cả mọi người đều tin tưởng khoa học"
Thẩm Nhạc Thiên cười nói, "Ha ha ~ không cạnh tranh được bệnh viện liền làm một cái miếu , đánh quỷ thần câu chuyện ngụy trang dùng y thuật chữa bệnh, lão đầu tử này thật đúng là rất có đầu óc buôn bán"
Nghe được trong miệng Thẩm Nhạc Thiên "Lão đầu tử" Mộc Vô Tà khóe miệng bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy mà kéo ra
Lúc này, thêu phức tạp bùa chú đồ án màu đen màn vải bị một đôi trắng noãn tay vén lên, bên trong đi ra khuôn mặt tuấn tú
Đứa bé trai kia mặc áo sơ mi ô vuông, dáng dấp Thanh Tú , trọng yếu chính là ăn mặc rất bình thường
Hắn còn tưởng người đi ra là đạo sĩ hoặc hay hòa thượng
Thẩm Nhạc Thiên chỉ coi anh ta là nhân viên, vì vậy hỏi, " đại sư nhà các người đâu?"
Ánh mắt của người đàn ông rơi vào trên người Mộc Vô Tà, "Chính là tôi "
Trừ Mộc Vô Tà cùng Lãnh Thấu, những người khác là một mặt khiếp sợ
Chuyên gia, làm sao nghe cũng để cho họ liên tưởng đến một ông cụ râu dài a!
Làm sao lại là một người nhìn như sinh viên đại học thế này?
Quá đáng sợ đi!
-
Lúc này, lại bởi vì ôm Tiểu Kiều đi ra xảy ra tranh chấp
Thẩm Nhạc Thiên nhìn thấy Tần Nghiêu chuẩn bị từ trong xe đem Tiểu Kiều ôm ra, giữ vững không cho hắn đụng vào Tiểu Kiều
Hiện tại thân thể của Tiểu Kiều quan trọng , Tần Nghiêu cũng lười cùng hắn so đo, "Vậy cậu tới đi"
Thẩm Nhạc Thiên ỉu xìu, hắn cũng không dám ôm
Đáng tiếc Đường Dự cùng Thịnh Vũ cũng đều trở về công ty xử lý chuyện rồi
Lãnh Thấu bất đắc dĩ nhìn lấy hai người kia
Chính là đang giằng co, người kia đi tới, dưới con mắt mọi người trực tiếp đem Tiểu Kiều ôm đi
"Các người chờ ở bên ngoài" Dứt lời liền đi như vậy tiến vào
Thẩm Nhạc Thiên trợn tròn mắt, "Cái này gọi là chuyện gì xảy ra? Đem người mang đi luôn , chữa bệnh còn không cho người ta nhìn ?"
Lãnh Thấu ngăn cậu ta lại, "Dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người"
Mộc Vô Tà xin lỗi giải thích, "Hắn xem bệnh đều là như vậy , đây là quy củ"
"Các người có biết hay không ?" Thẩm Nhạc Thiên lại bắt đầu bát quái
"Hắn là học trưởng của tôi, tên thật là Hoa nhưng Bởi vì lúc đi du học bất đồng quan điểm, cho nên quan hệ không tốt lắm"
Lãnh Thấu liếc nhìn Thẩm Nhạc Thiên , "bác sĩ Mộc không trị được bệnh, nếu như hắn trị thành công tự nhiên tính vượt qua Huống chi là bác sĩ Mộc tự mình đến cầu xin, cái này chèn ép đối thủ cơ hội hắn làm sao sẽ bỏ qua cho!"
-
"Mang người đến rồi đấy"
Người đàn ông kia nhìn người đàn ông ngồi trên xe lăn , đem Tiểu Kiều đặt trên giường
Người đàn ông này mặc dù dùng khẩu trang che mặt, chỉ cặp mắt kia cũng đủ để làm người ta nhìn mà sợ, nhưng mà, khi ánh mắt của anh rơi vào trên người người phụ nữ kia lại ôn nhu như nước, để cho hắn cơ hồ hoài nghi mình sinh ra ảo giác
Hắn vốn là đã chuẩn bị kết thúc công việc rồi, người này đột nhiên mang người tìm tới cửa, chỉ là yêu cầu hắn giúp anh che mắt những người kia , thù lao không nói, trọng yếu chính là có thể nhìn Mộc Vô Tà ăn quả đắng
Không biết người đàn ông thần bí này cùng người phụ nữ kia rốt cuộc là quan hệ như thế nào
trong lòng Hoa có chút hoài nghi, nhưng không có hỏi nhiều, cài cửa lại đi ra ngoài
Giờ phút này, Tiểu Kiều vẫn ở chỗ cũ mơ màng
Bởi vì trong mơ có Cố Hành Thâm
Khóe miệng của cô nhếch lên , thỏa mãn cười
Anh dùng bàn tay vuốt ve gương mặt của cô, tham luyến mà nhìn lấy gương mặt của cô, chậm rãi cúi người, hôn lên môi của cô, thì thầm "vợ ơi,em tỉnh lại đi"
Vốn là định lướt qua liền thôi, nhưng khi môi anh chạm vào môi cô, anh hoàn toàn mất đi khống chế
Anh kiên nhẫn dùng lưỡi cạy mở môi cô, sau đó đem lưỡi thăm dò vào câu dây dưa, càng lúc càng thâm nhập sâu hơn
ma sát giống như lửa cháy, gánh chịu nổi thống khổ của anh cùng nỗi nhớ nhung
Thật giống như sau một khắc này sẽ phải chia lìa, thật giống như sau một khắc chính là ngày tận thế, coi là một lần cuối cùng kịch liệt mà hôn cô
Cảm giác được ngực của cô chậm chậm bắt đầu biến mau lên xuống cùng nhỏ đến mức không thể nghe thấy ưm, Cố Hành Thâm khẩn trương nhìn cô
Hai gò má của cô đỏ ửng, giữa hai lông mày tràn đầy giãy giụa
Nghe tới Lãnh Thấu nói cô dùng thuốc ngủ quá, anh sợ đến tim muốn nhảy ra ngoài
Anh hy vọng cô nhanh chóng tỉnh lại, lại vừa mong lúc này cô đừng tỉnh
Bởi vì cô tỉnh lại, anh liền phải rời khỏi cô
Là đi hay ở, anh nắm thật chặt tay cô,nội tâm bị hai dòng nội tâm lôi xé
"Cố Hành Thâm"
Cô nhẹ giọng nỉ non như một tiếng sét truyền vào trong tai của anh
Chân mày Tiểu Kiều nhíu chặt, dường như muốn tỉnh lại, giờ phút này cô chính là bị anh giày vò mà có cảm giác cùng giãy giụa
Nhìn cô kịch liệt giãy giụa lại bắt đầu từ từ trở nên trở nên yên tĩnh, dường như lại lâm vào mộng cảnh, Cố Hành Thâm không kịp suy nghĩ nhiều, cúi đầu hung hăng cắn môi của cô, "Không cho ngủ! Anh thật sự đang ở chỗ này "
"Cố Hành Thâm Cố Hành Thâm" Ánh mắt của cô như là bị cực lớn chấn động, mang theo tiếng khóc nức nở từng tiếng gọi tên anh
Khóe mắt chảy xuống giọt lệ nóng bỏng , cô không tự chủ được đưa ra giơ lên hai cánh tay ôm anh
Nhìn thấy cô khóc giống như trẻ con, anh đau lòng tột đỉnh, lại chỉ có thể nhẫn tâm gỡ tay cô ra
Nhớ like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom