• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn (1 Viewer)

  • Kế Hoạch Của Bảo Bối-293

Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 274 : Tự sát # 2




Chương 274 : Tự sát # 2
Edit : Mạc Vân Trà Sữa
Đột nhiên điện thoại di động của Lãnh Thấu vang lên
Lãnh Thấu kết nối điện thoại di động sau lại có thể tại chỗ đứng lên đổi sắc mặt
Bầu không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng
Chuyện gì có thể để cho Lãnh Thấu phản ứng lớn như vậy?
"Công ty đột nhiên có chút việc gấp, tôi đi xem một chút "
Liên Y vừa gọi điện thoại nói Cố Hành Thâm bị vỡ vết thương ra, hơn nữa còn hộc máu, nhưng chính là không chịu trở về
"Sao thế?" Lam San lo âu hỏi
"Không có việc gì, chẳng qua là có hợp đồng số liệu không khớp, cần anh tự mình đi một chuyến Xử lý xong anh liền trở lại, mọi người tiếp tục chơi đi" Lãnh Thấu rất nhanh liền khôi phục trấn tĩnh, ngữ khí thật giống như không có chuyện gì lớn
Nhưng mà mới vừa rồi tất cả biểu cảm hoảng hốt khiếp sợ trên mặt anh ta đều thu hết vào tầm mắt của Tiểu Kiều
Thẩm Nhạc Thiên, Thịnh Vũ, Đường Dự trố mắt nhìn nhau, bọn họ biết, nhất định là Cố Hành Thâm bên kia đã xảy ra chuyện gì rồi
Nhìn thấy bóng lưng rời đi của Lãnh Thấu, Tiểu Kiều không khỏi có chút tâm tình không yên
-
Lãnh Thấu lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi Liên Ý nói trong điện thoại
"Chuyện gì xảy ra?"
Liên Y nhìn thấy Lãnh Thấu rốt cuộc đã tới, lập tức thở phào nhẹ nhõm, do dự đem chuyện xảy ra mới vừa rồi thuật lại một lần
Cố Hành Thâm đã mất đi thần trí rồi, nhưng mà anh ra lệnh không cho phép lái đi, cho nên Liên Y không dám vi phạm, lại lo lắng thương thế của anh, tình thế khó xử bên dưới không thể làm gì khác hơn là gọi cho Lãnh Thấu
Tâm tình của Lãnh Thấu có chút nóng nảy, "Thật là người trong cuộc mơ hồ! Rất hiển nhiên là các người đậu ở chỗ này bị Tiểu Kiều phát hiện ra, làm cho cô ấy cho là người của Hoắc Ngạn Đông đang theo dõi, cho nên cô ấy mới cố ý làm ra những hành động kia , chỉ là vì diễn trò cho Hoắc Ngạn Đông nhìn , ai biết lại bị các người thấy được!"
Liên Y bị Lãnh Thấu nói như vậy mới sáng tỏ thông suốt, thật sự là như vậy phải không?
"Lập tức trở về đi, anh ấy tỉnh lại nếu trách cứ có tôi chịu trách nhiệm" Lãnh Thấu ra lệnh
Bên này Liên Y gật đầu một cái đang muốn lái xe, Cố Hành Thâm lại đột nhiên động động, âm thanh khàn khàn trầm thấp lại kiên định lạ thường không cho cự tuyệt, "Không được đi"
"Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?" Lãnh Thấu không biết phải làm như thế nào
Cố Hành Thâm khép hờ hai con ngươi hơi hơi rung động , thở hổn hển mở miệng, "Qua 12 giờ hãng đi"
Lãnh Thấu trong lòng chợt run lên, không nói ra được khiếp sợ trong
Anh lại Chỉ là vì muốn cùng cô đón sinh nhật !
Lấy loại phương thức này
Đồng dạng khiếp sợ không thôi còn có Liên Y, còn tưởng rằng anh chỉ là bởi vì ghen tỵ và tức giận không cam lòng, không nghĩ tới anh chẳng qua là yêu thành ngây dại
Không thể cứ Tiếp tục như vậy , nhất định phải khuyên anh trở về điều trị
Lãnh Thấu nhìn Cố Hành Thâm hỏi, "anh biết mới vừa rồi thổi nến Tiểu Kiều ước điều gì không ?"
Cố Hành Thâm lông mi run rẩy
"Mặc dù cô ấy không có nói ra, nhưng mà," Lãnh Thấu cố ý vòng vo dừng một chút, "cô ấy nói"
—— "Cố Hành Thâm, hàng năm, mặc kệ em ước gì, anh đều sẽ giúp em thực hiện Năm nay, anh có thể thực hiện giúp em một nguyện vọng không"
"Anh tốt nhất đừng để cho mình xảy ra chuyên gì, em đoán Tiểu Kiều chống đỡ không được bao lâu đâu" Lãnh Thấu nhìn an một cái, sau đó xoay người rời đi
Tất cả mọi người đều cho là chỉ có Tiểu Kiều mới có thể chữa trị sự tự ti của Cố Hành Thâm, thật ra thì hiện tại, người yếu ớt nhất , thống khổ nhất, thậm chí tiêu hao thân thể và sinh mạng là Tiểu Kiều
Hiện tại dù gì còn có Hoắc Ngạn Đông có thể chống đỡ, còn mục đích sống để trả thù, hắn cơ hồ khó có thể tưởng tượng, một khi Hoắc Ngạn Đông chết rồi, không có thù hận, còn có cái gì có thể chống đỡ cô sống tiếp
Bọn họ hiện tại nhọc lòng che giấu bi thương dỗ cô vui vẻ, dụ cô cười, thật ra thì chỉ muốn coi đỡ thống khổ hơn mà thôi
Bởi vì cô không chỉ không muốn thừa nhận cái chết của anh, còn vì không để cho bọn họ lo lắng mà cố gắng che giấu bi thương
Lãnh Thấu đi chưa được mấy bước, sau đó quay đầu đi, nhìn thấy sau lưng chiếc kia xe màu đen chiếc chậm rãi lái đi
-
Lãnh Thấu rất nhanh đi trở về, nói là nửa đường phát hiện sự tình đã giải quyết, Tiểu Kiều mặc dù cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng là vừa không nghĩ ra là lạ ở chỗ nào
Bởi vì mọi người ngày mai đều phải làm việc, chơi một hồi, Tiểu Kiều liền để cho bọn họ đi về
Hàn Anh Nại cùng Lãnh Tĩnh tối nay ở bên này ngủ lại, nói là rất lâu không có ngủ chung một chỗ rồi Tiểu Kiều biết, bọn họ chỉ là muốn tìm cơ hội khuyên giải cô
ba người ngủ giường lớn, Tiểu Kiều đem Tiểu Niệm dỗ ngủ xong, cùng bọn họ hàn huyên tới trời vừa rạng sáng mới ngủ
Nghe hai bên truyền tới đều đều là tiếng hô hấp đều, Tiểu Kiều từ từ mở mắt, trong con ngươi căn bản không buồn ngủ chút nào
Lặng lẽ mà đi xuống giường, một mình lẳng lặng đi tới sân thượng, ngẩng đầu nhìn ngôi sao xa xa
Thật khờ dại
Điều ước của cô làm sao có thể thành hiện thực được cơ chứ
Người kia đã chết rồi
Chưa từng thử qua loại cảm giác này, nhớ một người, chỉ cần nhớ đến thôi, cả trái tim đều trống rỗng, nhưng mà, người này lại mặc cho cô tìm khắp chân trời, cho dù xuyên qua mọi thứ cũng không tìm lại được nữa
Anh không phải là mất tích, không phải là đi trốn ở góc nào, mà là hoàn toàn biến mất ở trong sinh mệnh của cô
Nửa đêm tỉnh mộng, nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc ở bên anh, lòng coi như dao cắt đau không cách nào ngủ được
Nhất là nhớ tới nụ hôn từ biệt vội vã ngày hôm đó của anh , cả trái tim liền đau đến điên cuồng ầm ỉ
Như vậy tê tâm liệt phế làm cho cô cũng không dám lại đụng chạm những vết máu đầm đìa ,lại vừa sợ nếu như không thèm nghĩ nữa, sẽ dần dần quên anh mất
Cô cả đêm chỉ nỉ non tên của anh, "Cố Hành Thâm Cố Hành Thâm"
Cô sợ thời gian lâu dài liền sẽ quên lãng, sau đó hoàn toàn biến mất ở trên thế giới này, liền giống như mẹ cô
Trái tim lại bắt đầu từng trận đau nhói, giống như là một lưỡi dao sắc bén đâm vào bên trong, điên cuồng khuấy động
Lo lắng kinh động Tiểu Tĩnh cùng Nại Nại, Tiểu Kiều có chút lảo đảo mà đi vào trong phòng ngủ của mình, nằm dài trên giường, lục lọi đầu giường, lấy thuốc ngủ
-
Ngày thứ hai, bệnh viện Bác Ái
Hàn Anh Nại phục ở trong ngực Thẩm Nhạc Thiên khóc không thở được
"Đều tại em! Rõ ràng là ngủ cùng Tiểu Kiều lại còn có để cho cô ấy xảy ra chuyện! Em là con lợn ngu ngốc!"
"Mình cũng có trách nhiệm" Lãnh Tĩnh mặt vô cùng tiều tụy
Thẩm Nhạc Thiên tay chân luống cuống mà an ủi Hàn Anh Nại, "Không phải đâu! Tiểu Kiều làm sao có thể tự sát"
Lãnh Thấu trầm ngâm, "Không phải là tự sát, chắc là thuốc ngủ quá liều"
Nhìn thấy Mộc Vô Tà một mặt ngưng trọng đi ra, mọi người tim đều nhảy đến cổ rồi
"Như thế nào rồi?" Lãnh Tĩnh lập tức hỏi
"Dạ dày đã hấp thụ khá nhiều thuốc ngủ , lại cấp cứu hơi muộn"
Thẩm Nhạc Thiên gấp gáp mà cắt đứt lời , "nói dài dòng như vậy làm gì? Liền nói có nguy hiểm hay không thôi?"
"Tạm thời không thể xác định được, nếu như tỉnh lại thì không sao"
Tỉnh thì không có sao, chẳng qua là Tiểu Kiều ngủ suốt ba ngày
Bọn họ không dám kinh động Cung gia gia, cũng không muốn hù dọa đến bảo bảo, nhưng mà Tiểu Kiều lại bất tỉnh như thế, bọn họ không thể làm gì khác hơn là đem Tiểu Niệm ôm tới đây
Nhưng mà, ngay cả Tiểu Niệm ở đây cũng không có biện pháp để cho cô tỉnh lại
Cuối cùng Thẩm Nhạc Thiên rốt cuộc không thể nhịn được nữa, đá một cái ghế bay ra ngoài , "Chờ thêm nữa sẽ mất mạng thật đấy! Gọi anh ấy đến đây đi!"
Thịnh Vũ che miệng của hắn lại, "cậu nhỏ tiếng một chút, Tần Nghiêu ở bên ngoài đấy!"
Nhớ like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!






☁☁☁☁



☁☁☁

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom