• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hướng dẫn tự cứu của thiên kim thật - giả (1 Viewer)

  • Phần 4

16.

Sau buổi tiệc đấu giá này, các phóng viên quả nhiên không dám thêm mắm thêm muối, nói những gì không nên nói.

Càng khiến cho chúng tôi kinh ngạc hơn là, trong nguyên tác Tô Hướng Noãn và Lãnh Diệc Hàn vụng trộm đăng ký kết hôn, đoạn tình tiết quan trọng này thế mà biến mất!

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có một khả năng ——

Thiết lập hình tượng của Lãnh Diệc Hàn cũng đi chệch khỏi quỹ đạo!

Thật ra chuyện hình tượng nhân vật của Lãnh Diệc Hàn bị dao động đã sớm có dấu hiệu, chỉ là chúng tôi chưa từng nghĩ tới điều đó.

Tô Hướng Noãn từng nói với tôi, lần trước khi cô ấy tình cờ gặp Lãnh Diệc Hàn, hắn đã nói với cô một câu rất kì cục.

Hắn nói chắc chắn sẽ khiến Tô Hướng Noãn phải cầu xin hắn, cam tâm tình nguyện gả cho hắn.

Ban đầu tôi nghe xong không để ý lắm, bây giờ ngẫm lại, hình như…

Có hơi mang tính cưỡng ép chiếm đoạt nha!

Chẳng lẽ hắn đã gấp rút chuẩn bị tấn công doanh nghiệp nhà họ Tô rồi?

Dù sao Lãnh Diệc Hàn cũng không phải người lương thiện gì.

Trong góc nhìn của Lãnh Diệc Hàn, hắn luôn muốn độc chiếm thị trường kinh doanh, vậy nên chúng tôi vẫn nên đề phòng trước thì hơn.

Tôi nhớ trong nguyên tác, Lãnh Diệc Hàn từng mượn cớ hẹn hò với Tô Hướng Noãn, lẻn vào phòng làm việc lấy đi tài liệu công ty quan trọng của cha Tô.

Tôi vội vàng nhắc nhở cha Tô để ý phần tài liệu đó, đặc biệt là ở công ty thì càng phải đề phòng người bên cạnh mình.

17.

Mấy ngày nay, nỗi buồn của cha Tô càng lúc càng sâu.

Nghe cuộc đối thoại giữa cha mẹ Tô, tôi biết được tập đoàn nhà họ Lãnh quả thật có ý định thu mua doanh nghiệp Tô thị.

Cha Tô không muốn bán đi tâm huyết nhiều năm của mình, Lãnh Diệc Hàn bèn liên hợp nhiều nơi, sử dụng đủ kiểu chèn ép.

Nhà họ Tô lại sắp sửa bước lên con đường bị ép phá sản như trong nguyên tác.

Cha mẹ Tô vì công ty mà vất vả mấy ngày không nghỉ, tóc mai bạc đi không ít.

"Không thể ngồi chờ chết nữa!"

Một ngày nọ sau khi ăn tối, thật sự chịu không nổi nữa nên tôi nói với Tô Hướng Noãn như vậy.

Tôi nhớ tới một chuyện, đổi đề tài hỏi cô ấy:

"Đúng rồi chị, sắp tới sinh nhật chị rồi đúng không?”

"Ừ, đúng thế."

Cô ấy không hiểu tại sao tôi đột nhiên hỏi như vậy.

Tôi nghĩ, Tô Hướng Noãn xem chừng không biết chân tướng.

Cô chỉ cảm thấy kiếp trước mình dẫn sói vào nhà, vậy nên vẫn luôn áy náy với cha mẹ Tô.

Trên thực tế, phần tài liệu kia chỉ là một phần trong kế hoạch nuốt chửng doanh nghiệp Tô thị của Lãnh Diệc Hàn thôi.

Tình tiết quan trọng hại nhà họ Tô phá sản chính là ——

Lãnh Diệc Hàn âm thầm thân mật với con gái của một quản lý cấp cao trong Tô thị, sau đó mượn tay cha cô ta làm việc cho hắn, phá huỷ công ty Tô thị từ bên trong.

Ngay trong ngày sinh nhật của Tô Hướng Noãn, cũng là khoảng thời gian sau khi hai người họ vừa mới nhận được giấy đăng ký kết hôn trong truyện gốc, Lãnh Diệc Hàn lấy cớ bận việc ở công ty nên không về nhà, để Tô Hướng Noãn một mình ngồi chờ bên bàn ăn tối lạnh lẽo.

Thật ra là hắn đi hẹn hò với thiên kim Từ thị kia.

Loại tình tiết bạo lực lạnh, ngược đãi nữ chính này sau khi hai người họ kết hôn càng lúc càng nhiều, mỗi lần đọc đến tôi đều rất ngứa mắt.

Nghe tôi nói ra chân tướng đằng sau mọi việc, Tô Hướng Noãn cúi đầu im lặng, sau đó bỗng nhiên cất tiếng cười to, cười rồi chảy cả nước mắt.

"Không ngờ, hắn thật sự làm thế... Chị không lưu luyến gì nữa cả, chỉ trách kiếp trước chị bị mù thôi.”

Tôi vỗ vỗ bả vai Tô Hướng Noãn, an ủi cô:

"Tô Hướng Noãn trong quá khứ đã chết rồi, bây giờ chị là Nữu Hỗ Lộc Tô Hướng Noãn. Chị vẫn còn cơ hội trả lại cho hắn gấp bội những gì hắn đã làm với chị!”

(*) Tên nhân vật chính trong “Chân Hoàn Truyện”, Nữu Hỗ Lộc Chân Hoàn. Nửa sau truyện nữ chính hắc hoá trả thù.

“Lãnh Diệc Hàn không phải đe doạ sẽ chiếm được chị bằng bất cứ giá nào, thế nhưng trước mặt chị vẫn giữ hình tượng si tình cố chấp ư?”

Trong lòng tôi đã tính toán xong, khóe miệng nhếch lên:

"Đi, chúng ta đi giúp một người khác sáng mắt ra!”

18.

Nói đến vị thiên kim Từ thị này, cô ta cũng từng là một thành viên trong nhóm của Tô Mộ Anh.

Cô ta thích Lãnh Diệc Hàn từ lâu, thế nhưng trước nay vẫn luôn bị Tô Mộ Anh chèn ép, đành phải nén giận không dám bày tỏ lòng mình.

Lãnh Diệc Hàn tự chủ động là cơ hội cực kì tốt, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ qua.

Đáng thương thay, trong nguyên tác, thiên kim Từ cũng chỉ là một não yêu đương bị nam chính cặn bã lừa gạt thôi.

Chúng tôi tính thời gian, đến sớm hơn Lãnh Diệc Hàn một khoảng vừa đủ, gõ cửa phòng khách sạn.

Từ Thiên Kim mặc áo ngủ, kinh ngạc nhìn chúng tôi:

“Mộ, Mộ Anh, sao cô lại ở đây? Sao còn đi chung với Tô Hướng Noãn?”

Tranh thủ lúc cô ta chưa kịp phản ứng mà đóng cửa, tôi nhanh chóng chen vào.

Thời gian có hạn, tôi đi thẳng vào vấn đề:

"Chị em, nghe tôi khuyên một câu, Lãnh Diệc Hàn không phải thứ tốt gì đâu, cô mau chạy đê!"

Từ Thiên Kim sửng sốt, sau đó hiểu ra chúng tôi đã phát hiện chuyện cô ta và Lãnh Diệc Hàn âm thầm hẹn hò.

Cô ta khinh thường nói:

"Mộ Anh, cô không có được anh Diệc Hàn nên ghen tị với tôi chứ gì?"

Nghe thế, huyết áp của tôi tăng vọt, hít sâu mấy hơi mới xem như bình tĩnh, nói với cô ta:

"Tôi thay lòng đổi dạ lâu rồi nhá! Chẳng lẽ cô không tò mò tại sao trước đây tôi theo đuổi Lãnh Diệc Hàn cuồng nhiệt như thế, bây giờ lại quay xe à?”

Cô ta quay mặt đi:

"Không tò mò."

Một lúc sau, cô ta lại quay sang:

"Được rồi, tại sao?"

Tôi ra kí hiệu "suỵt", thần thần bí bí nói:

"Sợ nói ra cô không tin, chúng ta tận mắt thấy cho chắc cú nhé?"

Nói xong, tôi bảo cô ta nhìn ra ngoài cửa.

Nhìn qua mắt mèo, Lãnh Diệc Hàn vừa mới đến. Hắn ta thấy Tô Hướng Noãn đứng bên ngoài thì kinh ngạc.

Nhưng có kinh nghiệm chinh chiến trên thương trường nhiều năm, hắn rất biết cách che giấu cảm xúc:

"Noãn Noãn, sao em lại ở đây?"

Tô Hướng Noãn không trả lời hắn, bình tĩnh nói:

"Tôi nghĩ kĩ rồi, chỉ cần anh không nhắm vào doanh nghiệp Tô thị nữa, tôi đồng ý gả cho anh."

Lãnh Diệc Hàn rất vui sướng, thậm chí quên luôn cả việc Tô Hướng Noãn xuất hiện ở nơi này rất không hợp lý, thời điểm càng không thích hợp.

"Noãn Noãn, em nghĩ vậy từ sớm thì tốt rồi, anh không cần…”

Hắn nói đến đây thì ngừng lại, đưa tay kéo Tô Hướng Noãn, Tô Hướng Noãn do dự một chút, thế nhưng không từ chối.

Nhìn hai người ngoài cửa nắm tay nhau đi xa, tôi yên lặng đâm cho Từ Thiên Kim thêm một nhát:

"Từ Thiên Kim, tôi không cần phải nói nữa ha?"

"Cô tự nhìn đi, người Lãnh Diệc Hàn thích không phải là cô, cô chẳng qua chỉ là công cụ hắn thuận tay lợi dụng mà thôi."

Từ Thiên Kim không nhịn được “oà" một tiếng khóc to.

Khoảnh khắc này, những ảo tưởng tốt đẹp của cô ta đã tan thành mây khói.

Tôi hết lòng an ủi:

"Ôi, chị em, lần sau tìm đàn ông nhớ rửa mắt nhe.”

Cô ta nhìn tôi, tưởng tôi với cô ta là người cùng cảnh ngộ nên ôm lấy tôi, khóc càng to hơn.

19.

Sau ngày hôm đó, Tô Hướng Noãn nhận được lời mời gặp mặt từ phu nhân Lãnh.

Mặc dù thời gian đã bị trì hoãn rất nhiều so với cốt truyện ban đầu, thế nhưng không khó để đoán ra mục đích của lời mời này.

Trong nguyên tác, mẹ của Lãnh Diệc Hàn chỉ yêu thích Tô Mộ Anh, chỉ định cô ta là người duy nhất có thể trở thành con dâu của nhà họ Lãnh.

Dù sao thì nữ phụ độc ác mà không có buff nào thì làm sao đóng tròn vai được đây.

Tô Mộ Anh lúc nào cũng thổi gió bên tai phu nhân Lãnh, ám chỉ Tô Hướng Noãn không phải là ruột thịt của nhà họ Tô mà còn ảo tưởng có thể quyến rũ Lãnh Diệc Hàn, trèo lên cành cao.

Thế nên sau khi bà ta phát hiện Tô Hướng Noãn và con trai mình lén đăng ký kết hôn thì càng nhận định cô ấy là người phụ nữ tâm cơ thâm sâu.

Vì vậy, lần đầu tiên hai người họ gặp mặt, phu nhân Lãnh đã hung hăng nhục nhã Tô Hướng Noãn trước mặt các phu nhân tiểu thư khác.

Bà ta đương nhiên có mời tôi, lý do đơn giản là để tôi xử lý Tô Hướng Noãn.

Thế nhưng, chỉ sợ bà ta phải tự bê đá đập chân mình rồi.

20.

Chúng tôi đến với nhau — tôi, Tô Hướng Noãn và người chị em Từ Thiên Kim đã tan nát trái tim.

Từ Thiên Kim khóc lóc xong thì tỉnh ngộ.

Cha Từ là người đội con gái lên đầu, hiển nhiên không thể chấp nhận chuyện Lãnh Diệc Hàn đối xử với con gái yêu của mình như thế, tìm cớ chấm dứt hợp tác với hắn.

Doanh nghiệp Tô thị tạm thời được bảo toàn, nhưng mà, mới như vậy thì chưa thể khiến tôi và Tô Hướng Noãn yên tâm.

Lãnh Diệc Hàn có thể quay trở lại bất cứ lúc nào.

Vì thế, chúng tôi tính toán, dự định cho hắn tắt điện luôn.

Lãnh phu nhân tách khỏi nhóm các quý bà đang trò chuyện vui vẻ, đi về phía chúng tôi.

Bà ta dừng trước mặt Tô Hướng Noãn, đánh giá cô từ trên xuống dưới:

"Cô chính là người phụ nữ Diệc Hàn thích? Cũng chẳng ra sao.”

Bà ta thấy Tô Hướng Noãn không nói lời nào, tưởng rằng cô dễ bắt nạt, giọng điệu càng kiêu ngạo hơn.

"Hừ, tôi gặp nhiều người như cô rồi, ngoài miệng nói không thích nhưng thân thể lại thành thật hơn bất cứ ai.”

Từ Thiên Kim kéo góc áo tôi, nhỏ giọng chửi bới:

"May mà chạy nhanh."

Tô Hướng Noãn không sốt ruột mà tươi cười, hời hợt đáp trả:

"Thế vẫn tốt hơn con trai bà một chân đạp hai thuyền!"

Nhóm quý bà tiểu thư ở đây ngửi thấy mùi drama, nhao nhao vểnh tai lên hóng chuyện.

Phu nhân Lãnh theo bản năng nhìn quanh bốn phía, hạ thấp giọng:

"Cô nói bậy cái gì thế!”

Tô Hướng Noãn không để ý đến sự cảnh cáo của bà ta:

"Tôi nói gì bà không nghe thấy à? Bà có cần tôi nhắc lại không? Tôi nói, Lãnh Diệc Hàn, chân, đạp, hai, thuyền!"

Xung quanh lập tức vang lên tiếng xì xào bàn tán.

Phu nhân Lãnh là người sĩ diện, lập tức nói Tô Hướng Noãn bịa đặt lung tung, bôi nhọ con trai mình.

Tôi nói với Từ Thiên Kim:

"Nhân chứng, đến lượt cô ra sân rồi đó."

Từ Thiên Kim không chịu yếu thế đứng giữa đám người, trút hết sự tức giận tích tụ mấy ngày hôm nay ra.

Cô ta miêu tả sinh động cảnh Lãnh Diệc Hàn tìm đến mình rồi nói lời ngon ngọt, hứa hẹn đủ điều, sau đó cô ta phát hiện ra hắn làm vậy chỉ để chiếm đoạt doanh nghiệp Tô thị ra sao.

Tôi đứng bên cạnh thêm dầu vào lửa:

"Vật chứng cũng có nhá!"

Nói xong, bắt đầu phát cho mọi người những bức ảnh của Lãnh Diệc Hàn mà chúng tôi chuẩn bị từ trước.

Phu nhân Lãnh hoảng hốt, vội vàng nháy mắt ra hiệu cho người giúp việc mau lấy ảnh đi.

Khóe miệng bà ta co giật, cố gắng cười gượng nói với Tô Hướng Noãn:

"Tô Hướng Noãn!”

"Nếu cô và con trai tôi đã đính hôn thì kết hôn là chuyện sớm muộn, chuyện hôm nay mắt nhắm mắt mở cho qua nhé.”

Tính tình của Tô Hướng Noãn rất tốt, thế nhưng những lời này của phu nhân Lãnh khiến cô nhớ tới những sự bắt nạt, khinh thường mà kiếp trước mình phải chịu, lập tức bùng nổ.

Cô cười lạnh nói:

"Hay cho câu mắt nhắm mắt mở bỏ qua, tôi thấy bà hồi trẻ trôi qua không dễ dàng ha? Bà nghĩ con trai bà cao quý cỡ nào mà tôi không thể rời khỏi hắn hả?”

Câu này đâm mạnh vào chỗ đau của phu nhân Lãnh, bà ta tức giận đến mức môi run rẩy, mãi vẫn không nói nên lời.

Được đó Tô Hướng Noãn, một ngày không gặp mà chị đã học được cách nói kháy rồi!

Đúng là tuyệt vời mà!

Đúng lúc này, Lãnh Diệc Hàn chạy tới, vừa vặn nghe được lời nói cuối cùng của Tô Hướng Noãn.

Hắn đẩy đám người bên ngoài ra, tiến lên bảo vệ mẹ mình:

"Noãn Noãn, sao em lại nói chuyện với mẹ anh như thế?"

Lãnh Diệc Hàn không đến còn đỡ, hắn vừa đến, Tô Hướng Noãn lập tức chuyển mũi nhọn về phía hắn:

"Lãnh Diệc Hàn, tôi nhịn anh lâu lắm rồi, mỗi ngày ở bên cạnh anh đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm! Nếu không phải vì hôm nay, tôi hận không thể tránh xa anh, không bao giờ gặp lại anh nữa!"

Tô Hướng Noãn cứ như bị cái mỏ hỗn của tôi nhập vậy!

Slay toàn hiện trường luôn!

Quả nhiên vẫn phải để đương sự mắng mới là sảng khoái nhất!

Lãnh Diệc Hàn sững sờ:

"Noãn Noãn em đây là... Có chuyện gì vậy? Em bình tĩnh đi."

Tay hắn duỗi đến một nửa thì bị Tô Hướng Noãn tránh né.

"Tôi rất bình tĩnh, so với trước đây còn bình tĩnh hơn rất nhiều. Lãnh Diệc Hàn, tôi hy vọng từ nay về sau chúng ta không còn bất kỳ quan hệ gì nữa!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom