• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hệ Thống PK Cuộc Sống (1 Viewer)

  • Phần 1

1

Tôi và em gái là song sinh.

Sau khi kết thúc kỳ thi đại học, có một hệ thống tìm đến cửa.

“TING… máy chủ đã được kết nối, chào mừng bạn đã sử dụng hệ thống phản công cuộc sống.”

Tôi và em gái nhìn nhau. Rõ ràng, cả hai chúng tôi đều cùng nghe thấy âm thanh đó.

“Hệ thống sẽ hỗ trợ ký chủ hoàn thành sứ mệnh, hiện tại mời tân thủ lựa chọn gói quà. 1 là thi đại học đạt 700 điểm, 2 là có ngay 700 vạn tiền mặt.”

700 điểm và 700 vạn, hai điều kiện này vô cùng hấp dẫn, chẳng lẽ thực sự có bánh từ trên trời rơi xuống?

Tôi vừa nghĩ đến vấn đề này, em gái đã chờ không nổi mà mở miệng.

“Tôi chọn 700 vạn.”

Nói xong, nó có chút áy náy nhìn tôi.

“Xin lỗi nhé chị, thành tính của em luôn tốt hơn so với chị, so với 700 vạn chị càng cần 700 điểm hơn đấy.”

Đúng vậy, thành tích của em gái luôn đứng trong top 10, không cần 700 điểm này cũng có thể dễ dàng thi vào trường đại học 985 hoặc 211 nào đó.

Còn tôi lại không được thông minh như nó, bán mạng học tập cũng chỉ có thể xem như trót lọt.

“Gói quà đã phân phát xong, nhiệm vụ của ký chủ chính thức bắt đầu.”

Sau khi giọng nữ lạnh lùng từ hệ thống biến mất, một tin nhắn hiện lên trên điện thoại di động của em gái.

“Số dư trong tài khoản ngân hàng của bạn là 700 vạn.”

Nó cầm điện thoại kích động hét lên, tôi rướn người nhìn qua nhưng nó nhanh chóng cảnh giác giấu điện thoại đi.

“Chị còn nghe được âm thanh của hệ thống không?”

Tôi lắc đầu.

Xem ra, từ giờ chúng tôi không thể nghe thấy âm thanh hệ thống muốn truyền đạt đến đối phương.

2

Sau khi trở về nhà, em gái lập tức nói với ba mẹ. Nó không nhắc đến chuyện hệ thống, chỉ nói mình mua vé số trúng thưởng.

Ba mẹ vui mừng đến nỗi sắp đ**iên lên được.

Gia đình chúng tôi rất nghèo, hồi còn trẻ ba tôi kinh doanh nợ nần chồng chất, nhà và xe đều bị đem đi cầm cố, cả nhà bốn người chui rúc trong căn phòng thuê chật hẹp, cuộc sống ngột ngạt như trong vỏ trứng.

Hôm nay em gái có nhiều tiền như vậy, ba mẹ không cần phải làm việc vất vả thêm nữa.

Trong lúc tôi đang vui mừng thay bọn họ thì họ lại quay ra nhìn tôi với ánh mắt khinh thường.

“Là song sinh, sao lại có một đứa phế vật như vậy?”

Mẹ nhịn không được, lầm bầm oán hận.

Tôi cúi thấp đầu, một câu cũng không thể phản bác.

Từ nhỏ ba mẹ đã yêu thương đứa em gái thông minh xinh đẹp hơn tôi, tôi ngẫu nhiên trở thành gánh nặng cho gia đình.

Không dưới một lần mẹ ước: “Nếu như tao chỉ có một đứa con gái là Vi Vi thì tốt biết mấy.”

Lúc này, em gái kéo lấy tay tôi, cất giọng ngọt ngào: “Chị cũng là một thành viên trong gia đình chúng ta.”

Lời này của nó ý tứ đã quá rõ ràng. Ba mẹ vừa nghe sắc mặt liền tái nhợt.

Tôi là một thành viên trong gia đình, điều đó có nghĩa 700 vạn kia tôi cũng có phần.

Bọn họ sao có thể chấp nhận chia tiền cho một đứa phế vật như tôi?

Quả nhiên, đến ngày thứ hai, ba liền cho gọi tôi đến.

“Chúng tao dù gì cũng đã nuôi mày 18 năm, từ nay trở đi gia đình sẽ không chu cấp cho mày một xu nào nữa.”

Tôi lập tức gật đầu đáp ứng. Cũng không phải tôi có lòng từ bi, mà là vì tối hôm qua tôi đã làm rõ thiết lập của hệ thống.

700 điểm và 700 vạn, là khởi điểm hệ thống sắp đặt dành cho chúng tôi, chứ không phải là điểm cuối cùng.

Nói tóm lại nếu chúng tôi không tiến lên hoặc có dấu hiệu thụt lùi thì nhất định sẽ bị hệ thống trừng phạt, nhẹ thì ốm đau bệnh tật nặng thì có khả năng bị xóa sổ.

Nhưng “700 vạn của em gái không thể nào không dùng.”

Tôi có chút nghi ngờ.

Hệ thống giải thích: “Đương nhiên có thể sử dụng, nhưng chỉ có thể dùng trên người ký chủ.”

Tôi tiếp tục hỏi: “Vậy cho người khác tiêu thì sao?”

“Vậy ký chủ sẽ bị trừng phạt, người tiêu số tiền đó cũng sẽ bị.”

m thanh hệ thống vang lên không chút ấm áp khiến tôi sợ hãi. Tôi không rõ em gái có hiểu những quy tắc này không nhưng tôi không dám tiêu số tiền 700 vạn kia.

Để không bị hệ thống trừng phạt, tôi chỉ có thể không ngừng tiến bộ từ khởi đầu 700 điểm kia.

Năm nhất trung học, thành tích môn tự nhiên của tôi không tệ nhưng bởi vì ba nói, con gái học cái đó không tốt.

Tôi vật lộn với môn xã hội 3 năm, thành tích cũng chẳng khá hơn là bao, thế nên nếu tôi tiếp tục đi theo con đường này, không sớm thì muộn tôi cũng bị xóa sổ. Việc lựa chọn ngành nghề và trường học lúc này với tôi vô cùng cần thiết.

Cũng may, 700 điểm đã là trong nhóm học sinh đứng đầu, tôi có thể mặc sức lựa chọn một chuyên ngành phổ biến tại các trường đại học nổi tiếng trong nước.

Cuối cùng, tôi quyết định học chuyên ngành tài chính trong trường đại học thuộc Top2 cả nước.

Trước khi có kết quả thi đại học, tôi không dám nói gì, một mặt âm thầm làm thêm tại cửa hàng thức ăn nhanh kiếm thêm tiền để nộp học phí, một bên xem trước nội dung học tập của trường đại học.

Ba mẹ cùng em gái đang du lịch vòng quanh thế giới, lại mua thêm cả siêu xe, chuyển nhà tới khu của giới thượng lưu trong trung tâm thành phố.

Tôi một mình sống trong căn nhà đi thuê cũ, tận hưởng những ngày tháng thanh tịnh.

Gần đến ngày công bố điểm thi, họ đột nhiên quay về tìm tôi.

“Chị, ba mẹ và em đều rất nhớ chị.”

Em gái thân mật khoác lấy tay tôi, lòng tôi bỗng dấy lên linh cảm chẳng lành.

3

Lúc trời gần tối, điện thoại tôi không ngừng đổ chuông.

Một số nhà tuyển sinh có quan hệ với bộ giáo dục, họ được biết trước kết quả và thông tin liên lạc của những người có điểm số cao nhất.

Nhưng ba mẹ không cho tôi trả lời điện thoại, họ tịch thu điện thoại của tôi, nhốt tôi vào trong phòng.

Tôi rốt cuộc cũng hiểu được ý đồ của em gái.

Tôi và nó là song sinh, nó muốn lợi dụng điều này, để cướp thành tích 700 điểm của tôi.

Tôi đ**iên cuồng đập cửa: “Em gái, đừng có làm chuyện dại dột như vậy.”

Lúc này, hệ thống liên tục nhắc cảnh báo tôi.

“Kiểm tra cho thấy ký chủ muốn thay đổi lại trật tự thiết lập, nếu thay đổi thành công, ký chủ sẽ nổ tan xác mà ch.ết.”

Ngoài cửa, bên tuyển sinh cùng với truyền thông cũng đã tới.

"Vâng, đây là con gái Lâm Giai Hòa của chúng tôi... So với ảnh chụp thì con bé trắng hơn trong ảnh một chút. Sau kỳ thi tuyển sinh, con bé ăn ngủ ngon hơn... Vào trường của bạn? Học bổng bao nhiêu?... Quá ít , Giai Hòa của nhà tôi là đứng đầu cấp tỉnh."

Những tiếng nói ngắt quãng lọt vào qua khe cửa.

Tôi nhắm thẳng ổ khóa trên cửa, nghiến răng đá vào nó thật mạnh.

Một tiếng động lớn vang lên, tất cả mọi người đều sững sờ.

Đặc biệt là em gái tôi, con bé giống như bị điện giật, toàn thân run rẩy rồi ngất đi.


Đây là trừng phạt mà hệ thống dành cho nó.

Nếu không phải tôi kịp thời xuất hiện, cũng không biết hình phạt nào đang đợi nó.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt hai chúng tôi, phía tuyển sinh lập tức hiểu rõ sự tình.

Trước khi rời đi, bọn họ không quên nói vài lời với ba mẹ tôi: “Bây giờ đều lấy dấu vân tay hết rồi, sinh đôi cũng không thể làm giả được đâu”.

Sau khi tất cả rời đi, ba tặng tôi một tát rất mạnh.

Tôi ngã nhào xuống đất, khóe miệng rỉ ra cả máu tươi.

"Con khốn, mày không thể giống em gái mày ngoan ngoãn được à?"

Đôi giày cao gót của mẹ giẫm lên bụng tôi, đế giày sắc nhọn nghiến vào bụng tôi.

Tôi cố nén đau từ dưới đất bò dậy.

"Ba, mẹ, con rốt cuộc có chỗ nào không bằng với em gái?"

Ngay sau đó, một cái tát lập tức rơi trên mặt tôi.

"Mày còn có gan hỏi? Vừa mới sinh ra cánh tay đã bóp cổ em gái của mày, suýt chút nữa là bóp c**hết con bé, mày là cái thứ trời sinh xấu xa! Mày nợ em gái mày một mạng, quán quân của mày phải giao cho nó.!"

Hóa ra là như vậy.

Chẳng trách từ nhỏ đến lớn, ba mẹ đều chán g**hét tôi như vậy, nhưng lại quan tâm che chở em gái tôi bằng mọi cách.

Nhưng khi song thai tranh giành dinh dưỡng của người mẹ, vốn dĩ chỉ là hai cá thể yếu mạnh phân tranh.

Thay vì nói tôi là một kẻ trời sinh độc ác, không bằng nói rằng em gái tôi là trời sinh phế vật.

Tôi lau vết máu trên khóe miệng, nói gằn từng chữ: “Từ nay về sau, các người vĩnh viễn không còn có đứa con gái là tôi.”

Mẹ tôi cười nhạt: "Thi được một cái giải Nhất, mày thực sự cho rằng mình taif giỏi sao? Bảy triệu (700 vạn) của Vi Vi cũng đã đủ để chúng tao dưỡng lão rồi. Xem mày có thể đi được bao xa?"

Tôi nhìn em gái đang nằm bất tỉnh trên ghế sofa lần cuối, lập tức quay người bỏ đi.

4

Hai tháng sau, tôi gặp em gái tại lễ khai giảng.

Nó đang phát biểu trên bục, với tư cách là đại diện sinh viên năm nhất.

Điểm thi đại học của em gái tôi không tệ, nhưng so với điểm sàn của trường đại học hàng đầu này thì vẫn còn cách xa.

"Tôi nghe nói, cô ấy đã quyên góp năm triệu cho trường học ..."

"Chậc chậc, đúng là có tiền thật đấy."

Bạn học xung quanh đang xì xào bàn tán.

Xem ra sau khi bị hệ thống trừng phạt, em gái tôi đã có chút thay đổi.

Tôi cúi đầu, tiếp tục ghi nhớ các từ đơn.

Để đỗ vào chuyên ngành này của tôi, hoặc là vô địch cấp tỉnh hoặc là học sinh được tuyển thẳng, 700 điểm của tôi ở đây cũng chỉ là tầm thường.

Trong một đống những thiên tài, thiên phú dị bẩm ở đây, nhiệm vụ mà hệ thống giao cho tôi chính là: Giành được vị trí đứng đầu trong chuyên ngành mà tôi học.

Nội tâm của tôi như sắp nổ tung.

Cho nên lúc này tôi không có thời gian để buôn chuyện bát quái, rằng em gái tôi đã vào trường bằng cách nào.

Thế nhưng, em gái lại chủ động tự tìm đến cửa.

"Chị, những chuyện trước đây là do em và ba mẹ không đúng, mong chị có thể tha thứ."

Con bé lôi kéo tay tôi, giả vờ vô tình khoe khoang.

"Em đã bán nhà và xe để đầu tư vào cổ phiếu, kiếm được rất là nhiều tiền. Chị đừng giận ba mẹ nữa. Nếu như chị thấy nhớ nhà, để em kêu người tài xế lấy chiếc Rolls-Royce, đưa chị đến căn biệt thự mới mua.”

Hệ thống của em gái tôi thực sự mạnh mẽ, lại còn có cả các chức năng quản lý tài chính và làm đầu tư.

Nếu nói như vậy, liệu có thể nào hệ thống của tôi còn có chức năng tự động giải đề hay không?

Thấy tôi vẫn luôn phớt lờ, em gái có chút lo lắng: “Chị, chị vẫn còn giận đúng không?”

Tôi bất đắc dĩ cười: “Cô đi đi, đừng làm phiền việc học tập của tôi”

Sau khi nó vui vẻ rời đi, tôi hỏi hệ thống: “Có biện pháp gì giải quyết hay không”

Hệ thống trả lời rất nhanh chóng và ngắn gọn: “Có, nó có nhiều chức năng lắm như thức suốt đêm mà không buồn ngủ, không cảm thấy đói, không cần đi vệ sinh gấp, giúp cho ký chủ chuyên tâm học tập”

Tôi: “haha” cảm ơn nhiều, không cần!

Than thở xong, tôi sử dụng bàn tay vàng của mình đắm chìm trong biển tri thức và học được rất nhiều điều.

Em gái tôi lại chọn một con đường ngoài sức tưởng tượng của tôi. Nó trở thành người nổi tiếng trên mạng.

Dựa vào ưu thế xinh đẹp, xe hơi sang trọng, biệt thự sang trọng và khí chất khi đi học ở trường, nó nhanh chóng trở nên nổi tiếng ở trên mạng.

Ở trường, nó được gọi là hoa khôi và đi đến đâu cũng là tâm điểm chú ý.

Một lần nọ, bạn cùng phòng cho tôi xem video của em gái.

Những bình luận bên dưới đều khen nó rất nhiều và ai đó đã viết một bài luận văn 8.000 từ nhằm thu hút sự chú ý của nó.

Không, nhà Thanh đã chế.t rồi.

Tôi lướt rất nhiều bình luận, đa số đều không bình thường, sau đó tôi đã tìm thấy được một cái bình luận được xem là bình thường nhất.

“Cô ta chỉ là nhà giàu mới nổi, cô ta trả tiền để học đại học, tôi không biết các người đang hâm mộ cái gì”.

Nhưng bình luận này đã bị đ**ánh hội đồng:

“Rõ ràng là ghen tị với người khác.”

Nó trả lời lại: “Tại sao sự giàu có 3 đời của tôi lại phải so sánh với sự chăm chỉ khi cô mới bắt đầu chứ”

Giàu có 3 đời? Nó á, thật bất ngờ.

Kệ đi, chỉ cần nó không làm phiền đến tôi là được
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom