• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Hậu Duệ Kiếm Thần (8 Viewers)

  • Chương 3021-3025

Chương 3021: Chữa thương

Thái Cổ Kình không quan tâm đến chủ nhân bút Đại Đạo, dẫn theo tộc nhân của mình bỏ chạy.

Di tộc Thái Cổ không lớn mạnh như nhà họ Thiên và Đế quốc, nếu ở đây tổn thất thêm vài cường giả Giới Ngoại nữa thì khi đó thực lực tổng hợp của di tộc Thái Cổ sẽ bị tổn hại rất lớn, như vậy bọn họ sẽ khó mà đứng vững đến cuối cùng để giành được nhiều lợi ích hơn.

Hi sinh di tộc Thái Cổ để giúp đỡ Đế quốc?

Ông ta không làm được!

Còn chủ nhân bút Đại Đạo ấy à, mẹ kiếp, từ đầu đến cuối chỉ được cái miệng, không hề ra tay, y như một thằng lưu manh lừa lọc!

Bực thật!

Thấy các cường giả di tộc Thái Cổ rời đi, Trụ tộc và Ô tộc cũng nhận ra tình hình không đúng, lập tức dẫn theo tộc nhân bỏ chạy.

Cường giả cảnh giới Giới Ngoại của họ không nhiều như nhà họ Thiên và Đế quốc, tổn thất một người như tổn hại nguyên khí tổng hợp.

Chẳng mấy chốc bọn họ đã rút lui sạch sẽ, khí thế nhóm cường giả của nhà họ Thiên càng tăng vọt, mọi người đồng thời vọt ra ngoài.

Nhìn thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo quả đoán hô lên: "Rút lui".

Ông ta biết bây giờ chỉ dựa vào mỗi thực lực của Đế quốc thì khó mà tiêu diệt được nhà họ Thiên.

Tuy Thiên Hợp đã ngã xuống, nhưng thực lực tổng hợp của nhà họ Thiên vẫn còn ở đấy, hiện tại song phương cùng liều chết thì Đế quốc cũng không có quá nhiều phần thắng.

Cường giả Đế quốc quay đầu nhìn Cơ Chiến, sắc mặt ông ta âm u đáng sợ.

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: "Rút lui trước".

Cơ Chiến trầm mặc như trước.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về phía những cường giả Đế quốc, cả giận hét lên: "Mẹ nó còn không rút lui thì đứng chờ chết đúng không?"

Ông ta tức xì khói!

Một đám ngu xuẩn!

Mẹ nó chứ!

Chẳng mấy chốc, cường giả Đế quốc đã đua nhau bỏ chạy.

Diệp Quân dẫn theo một nhóm cường giả nhà họ Thiên đuổi theo nhưng không kịp, Diệp Quân dừng lại, những cường giả ở bên cạnh hắn vẫn đang phấn khởi vô cùng, máu nóng sôi sục toàn thân.

Bọn họ không ngờ rằng mình lại đánh thắng!

Hơn nữa còn giết được vài tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại cùng với mấy trăm cường giả Phá Hư.

Trên gương mặt tuyệt trần của Thiên Liên cũng lộ ra vài phần hưng phấn, cô ta quay đầu nhìn Diệp Quân, mà lúc này Diệp Quân đã ngã khụy xuống.

Thiên Liên sửng sốt, vội vàng đến đỡ Diệp Quân, Diệp Quân đột nhiên phun ra một búng máu tươi, bắn tung tóe lên ngực cô ta, không chỉ thế, thân thể của hắn còn đang bắt đầu rạn nứt.

Như chủ nhân bút Đại Đạo từng nói, thân thể cùng thần hồn bây giờ của hắn khó có thể chịu đựng được nhiều sức mạnh của Hư Chân Linh như vậy, ban nãy hắn đã như nỏ hết đà.

Bây giờ Đế quốc đã rút lui hết, hắn không còn cầm cự được nữa.

Ở bên, Thiên Diêm vội vàng nói: "Đưa hắn về".

Dứt lời, mọi người vội vàng đưa Diệp Quân trở lại trong Thiên Vực.

Diệp Quân nằm lên giường, trên người hắn tỏa ra ánh sáng xanh biếc nhàn nhạt, đó là nhờ Thần Liên đang chữa thương cho hắn.

May mà có Thần Liên, nếu không thì hắn căn bản không thể chống chọi lâu được như vậy.

Thiên Diêm nhìn Diệp Quân trước mặt, nghiêm mặt nói: "Hắn đã gánh vác quá sức..."

Thiên Liên gật đầu: "Hắn mạnh lên quá không bình thường".

Thiên Diêm nói: "Lấy thêm một đóa Thần Liên đến!"

Vừa dứt lời, một trưởng lão đã chạy ra ngoài, chỉ chốc lát, ông ta đã cầm một đóa Thần Liên trở về.

Lần này, không có ai phản đối nữa.

Sau khi cho Diệp Quân ăn Thần Liên, thân thể hắn bắt đầu từ từ hồi phục, hơi thở cũng dần bình tĩnh lại.

Thấy thế, mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thiên Diêm nói: "Thiên Liên, ngươi ở lại đây chăm sóc Tộc trưởng, còn lại theo ta canh gác".

Mọi người rời đi, trong điện chỉ còn lại Diệp Quân và Thiên Liên.

Qua một lúc lâu, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, hắn vừa định ngồi dậy thì phát hiện toàn thân không có chút sức lực nào.

Thiên Liên vội vàng nâng hắn dậy.

Diệp Quân liếc mắt nhìn thân thể mình rồi cười khổ, bây giờ hắn mềm oặt như bùn nhão, không có lấy được chút sức lực nào.

Hậu quả quá lớn.

Đúng là quá tiêu hao thân thể!

Thiên Liên nói: "Ngươi nghỉ ngơi cho tốt vào".

Diệp Quân nói: "Đám người Đế quốc đã bỏ chạy hết rồi à?"

Thiên Liên gật đầu: "Trong thời gian ngắn bọn họ không dám đến nữa đâu".

Diệp Quân chỉ lắc đầu: "Bình thường là thế, nhưng chủ nhân bút Đại Đạo kia không làm theo lẽ thường đâu..."

Thiên Liên nói: "Đại trưởng lão đã dẫn người đi canh chừng".

Diệp Quân gật gật đầu: "Nói chung không thể xem thường, ta phải nhanh chóng chữa thương..."

Nói rồi, hắn quay đầu nhìn Thiên Liên, người sau nói: "Ta dẫn ngươi đến một chỗ".

Diệp Quân gật đầu: "Được".

Chẳng mấy chốc, Thiên Liên đã dẫn Diệp Quân lên một đỉnh núi, trên núi đá tảng lởm chởm, muôn hoa đua nở, một mặt vách núi còn có thác nước kì lạ, chảy ra thứ nước màu đỏ nhạt.

Thiên Liên nói: "Đây là suối thánh của Thiên tộc ta, phía dưới có một tòa linh mạch, ngoại trừ có thể chữa thương, còn có thể tăng cường tu vi".

Diệp Quân gật gật đầu: "Được".

Nói rồi, hắn đi đến trước sòng suối, rồi quay đầu nhìn Thiên Liên, cô ta tất nhiên hiểu ý hắn nên xoay người lại, nhưng không rời đi: "Bây giờ ngươi quá yếu ớt, ta phải ở bên cạnh ngươi".
Chương 3022: Đại kiếm tiên bị thương!

Diệp Quân không nói gì thêm, hắn hơi suy nghĩ, quần áo trên người đã biến mất hết. Hắn bước vào trong dòng suối, vừa chạm vào nước đã cảm giác được toàn thân ấm áp, ngay sau đó, như thể có vô số dòng khí lưu tràn vào trong cơ thể hắn. Bên trong cơ thể như có hàng nghìn cơn sóng cuộn trào, nơi sóng vỗ vào đều khiến hắn thư thái thoải mái.

Trong cơ thể hắn đã có sẵn hai đóa Thần Liên, lúc này lại được suối thánh tẩm bổ, nên vết thương đang hồi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhưng thần hồn thì chậm hơn một chút, lúc trước hắn không chỉ tổn thương thân thể, mà còn tổn thương cả thần hồn!

Nếu Thái Cổ Kình nghe lời chủ nhân bút Đại Đạo thì hắn đã không có phần thắng.

Cách đó không xa, Thiên Liên đột nhiên nói: "Ta nghe Vưu Liêm nói ngươi tới đây để tranh giành Đại Đạo với chủ nhân bút Đại Đạo?"

Diệp Quân đáp: "Ừ".

Thiên Liên nói: "Tại sao lại chọn nơi này?"

Diệp Quân nhìn về phía Thiên Liên: "Liên cô nương, rất xin lỗi, đây không phải là vấn đề ta có thể quyết định được".

Hắn biết nếu hắn và chủ nhân bút Đại Đạo không đến nơi này thì nhà họ Thiên và Đế quốc vẫn ngang tài ngang sức như khi trước, là do hắn và chủ nhân bút Đại Đạo đến đây phá vỡ cân bằng trật tự của họ.

Thiên Liên khẽ lắc đầu: "Ta không có ý trách ngươi, chỉ là tò mò thôi".

Diệp Quân không nói gì thêm, chuyên tâm chữa thương, bởi vì hắn bởi vì hắn biết tên chó chủ nhân bút Đại Đạo kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình.

Hơn nữa, ban nãy khi hắn định giết chủ nhân bút Đại Đạo thì phát hiện ra thực lực của tên này cũng có chút bất thường.

Hắn vẫn chưa dám chắc thực lực của đối phương đã khôi phục chưa hay chỉ là mới tăng cường thôi.

Mặc dù đối phương bảo sức mạnh đạo pháp đã bị cha hắn phong ấn, nhưng hắn có thể tu luyện lại từ đầu thì sao ông ta lại không thể?

Bây giờ hắn không biết chính xác đối phương đã khôi phục lại được bao nhiêu!

Nói chung là không thể khinh thường!

Diệp Quân thôi không nghĩ nữa, bắt đầu tập tủng chữa thương.

...

Một bên khác, trong một vùng sao trời, Cơ Chiến ngồi xếp bằng trên mặt đất, ông ta đang chữa thương, chiêu kiếm khi đó của Diệp Quân suýt nữa đã phế được ông ta.

Bên cạnh ông ta là chủ nhân bút Đại Đạo.

Qua một hồi sau, Cơ Chiến chậm rãi mở mắt ra, quanh người ông ta là những dòng khí lưu màu vàng đang tràn vào cơ thể.

Cơ Chiến bình tĩnh vô cảm, lần này bị một kiếm của Diệp Quân suýt nữa đánh cho tàn phế, đối với ông ta mà nói là một chuyện vô cùng nhục nhã!

Sâu trong con ngươi ông ta ánh lên một tia quyết tuyệt, như đã quyết tâm việc gì đó.

Ông ta cất giấu cảm xúc trong mắt đi, sau đó quay sang nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Đó là Hư Chân Linh, chắc huynh cũng không xa lạ gì, đó là sinh linh ở điểm giao Hư Chân, sau khi các huynh đạt đến cảnh giới Giới Ngoại thì có thể cảm nhận được nó..."

Cơ Chiến vô cảm hỏi: "Tại sao Hư Chân Linh kia lại giúp hắn?"

Nghe thế, sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo trầm xuống.

Mẹ kiếp!

Tại sao Hư Chân Linh lại giúp đỡ tên khốn kia?

Chắc chắn là do tên khốn đó đã mượn sức mạnh của người trong nhà, nếu không thì đám Hư Chân Linh cao ngạo kia không thể giúp đỡ hắn được.

Nhưng ông ta không có chứng cứ!

Hơn nữa tên chó chết đó đúng là không hề gọi người...

Chơi lách luật đúng không!

Cơ Chiến nhíu chặt mày lại, không thể không nói thực lực của Diệp Quân lần này đã khiến ông ta rất bất ngờ.

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: "Thật ra lúc đó hắn đã như cung giương hết đà rồi, nếu khi đó chúng ta đồng tâm hiệp lực thì bây giờ nhà họ Thiên đã bị diệt".

Nói rồi, ông ta khẽ thở dài, thật sự có chút đáng tiếc.

Cơ Chiến lắc đầu: "Cho dù là di tộc Thái Cổ, Trụ tộc hay Ô tộc, tuy bọn họ hợp tác với Đế quốc ta nhưng luôn có ý đồ của mưu lược riêng, bọn họ sẽ không thật sự liều mạng".

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: "Nhưng bọn họ có biết càng như thế thì càng gần với diệt vong không".

Cơ Chiến nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: "Bây giờ huynh có tính toán gì?"

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm mặc một lát rồi nói: "Tập hợp lại, đánh lại một lần".

Cơ Chiến không nói gì.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc mắt nhìn ông ta: "Tốc độc nâng cao tu vi của tên khốn đó vô cùng phi thường, nếu cho hắn thêm thời gian thì huynh có tin hắn có thể giết cảnh giới Giới Ngoại chỉ trong một cái chớp mắt không?"

Cơ Chiến trầm mặc, nhưng sắc mặt đã vô cùng khó coi.

Tốc độ phát triển thực lực của Diệp Quân quả thật quá mức biến thái.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Cơ Chiến: "Lần chiến đấu này Đế quốc tuyệt không được lưu thủ, nhất định phải dùng hết tất cả các lá bài tẩy".

Cơ Chiến nói: "Phải khiến di tộc Thái Cổ tham chiến cùng".

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: "Tất nhiên".

Cơ Chiến nói: "Người đâu, cho mời ba vị tộc trưởng đến".

Chẳng mấy chốc, tộc trưởng của di tộc Thái Cổ, Trụ tộc và Ô tộc đã có mặt.

Sắc mặt của ai nấy đều khó coi.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc mắt nhìn Thái Cổ Kình, không nói gì.

Cơ Chiến nói: "Tốc độ phát triển của Diệp Quân quá kinh khủng, nếu cho hắn thêm thời gian thì còn ai trong vũ trụ này là đối thủ của hắn được?"

Mọi người trầm mặc.

Cơ Chiến nói: "Một câu thôi, giết hay không? Nếu không giết thì mọi người ai về nhà nấy, sau đó chờ Diệp Quân trỗi dậy".

Thái Cổ Kình đột nhiên nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: "Đạo huynh, ta hỏi huynh một câu, mong huynh trả lời thành thật".

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: "Hỏi đi".

Thái Cổ Kình hỏi: "Người phía sau Diệp Quân rốt cuộc có thực lực thế nào?"

Chủ nhân bút Đại Đạo không chút suy nghĩ đã trả lời: "Còn có thực lực thế nào nữa? Chẳng qua chỉ là một Đại kiếm tiên bị thương thôi".
Chương 3023: Cầm được buông được

Đại kiếm tiên?

Nghe chủ nhân bút Đại Đạo nói như thế, mọi người đều nhíu mày lại.

Thái Cổ Kình nhìn chằm chằm vào chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì.

Tất nhiên là bọn họ không tin!

Thiên tài như Diệp Quân chắc chắn không phải là người mà những thế lực gia tộc bình thường có thể bồi dưỡng ra được, trẻ tuổi như vậy đã có sức chiến đấu khủng khiếp, quá bất hợp lý.

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: "Người phía sau hắn cũng chỉ là cảnh giới Giới Ngoại mà thôi, tất nhiên có mạnh hơn cảnh giới Giới Ngoại bình thường một chút".

Tất nhiên ông ta sẽ không nói thật!

Đùa à, nói thật rồi thì đám người này có quyết đi liều mạng nữa không?

Mạnh hơn cường giả cảnh giới Giới Ngoại bình thường một chút...

Thái Cổ Kình nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo, vẫn thấy không đáng tin, ông ta thô kệch, nhưng không ngu ngốc.

Chủ nhân bút Đại Đạo lạnh lùng nói: "Sao nào, mọi người nghĩ người nhà hắn trên cả cảnh giới Giới Ngoại? Dùng não suy nghĩ đi, nếu người nhà hắn mạnh như vậy thì còn phải ở đây đùa nghịch với các người à? Hắn gọi người nhà đến búng tay một cái là xong hết".

Mọi người nghe ông ta nói như thế thì đều ngẫm lại, hình như cũng đúng, nếu người nhà Diệp Quân thật sự vượt qua cả cảnh giới Giới Ngoại thì hắn còn ở đây giằng co với họ làm gì?

Vậy không hợp lẽ thường!

Chủ nhân bút Đại Đạo nói tiếp: "Vấn đề bây giờ là nếu các huynh không mau giết hắn thì mọi người có tin là chẳng bao lâu sau, hắn sẽ dẫn quân giết sạch vũ trụ này không? Đừng nghi ngờ, ta rất hiểu tên này, bây giờ hắn đã chọn chơi chiêu mặt dày rồi, chiêu này phải nói là vô địch".

Thái Cổ Kình nói: "Đạo huynh, chúng ta đều hiểu điều này, nhưng huynh có thể ra sức giúp một chút được không?"

Chủ nhân bút Đại Đạo có chút nổi đóa: "Ta mà không ra sức hả? Trận pháp Thiên Vực đó là ta phá hay huynh phá?"

Thái Cổ Kình trầm giọng nói: "Ý của ta là huynh cũng nên ra tay..."

Chủ nhân bút Đại Đạo cười khẩy nói: "Muốn được lợi mà không muốn liều mạng, di tộc Thái Cổ của ngươi cũng đến vậy thôi".

Thái Cổ Kình bỗng nổi giận: "Chó Đại Đạo, đừng có vênh mặt..."

Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên phất tay áo lên.

Thái Cổ Kình biến sắc, đột nhiên đấm ra một quyền.

Ầm ầm!

Thái Cổ Kình lập tức bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh bay ra hơn mấy vạn trượng, ông ta vừa dừng lại thì mảnh tinh không phía sau đã lập tức bị hủy diệt.

Tất cả mọi người đều hoảng hốt.

Cơ Chiến quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cũng có chút khiếp sợ.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Thái Cổ Kình, ánh mắt lạnh lùng: "Ông đây định đối xử hòa nhã tử tế với ngươi, nhưng bây giờ xem ra không được rồi, thứ tạp chủng không biết trời cao đất rộng, chó Đại Đạo à? Mẹ nó ngươi là thằng khốn đó hay gì?"

Dứt lời, ông ta chợt vọt lên, lập tức, trong thiên địa bỗng ngưng hiện ra một phù văn Vạn Thiên Đạo Pháp.

Sắc mặt Thái Cổ Kình lập tức tái đi, ông ta siết chặt nắm tay phải lại, sau đó dùng sức đấm mạnh về phía trước, nhưng sức mạnh của ông ta căn bản không thể so được với của chủ nhân bút Đại Đạo, trong nháy mắt va chạm với luồng khí thế khổng lồ kia, ông ta đã bị đánh bật ra ngoài.

Ông ta vừa dừng lại thì thân thể đã nức toác, máu tươi chảy ròng ròng.

Mọi người đều ngẩn ra.

Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo còn muốn ra tay, Cơ Chiến ở bên vội ngăn: "Đạo huynh..."

Chủ nhân bút Đại Đạo ngừng lại, ông ta thản nhiên nhìn Thái Cổ Kình vẫn còn đang chấn kinh ở phía xa: "Thứ gì đâu không, ngươi thật sự nghĩ ông đây là thằng đầu đường xó chợ à?"

Thái Cổ Kình khiếp sợ nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vốn dĩ ông ta tưởng người này như quan văn, không ngờ thực lực lại khủng bố như thế.

Thì ra tên này vẫn luôn giả heo ăn hổ!

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Thái Cổ Kình, lần này ông ta thật sự đã nổi sát tâm, nhưng vẫn không ra tay. Ông ta rất tỉnh táo, kẻ thù của mình là tên khốn kia, không phải người này.

Trước mắt ông ta vẫn cần di tộc Thái Cổ trợ giúp!

Cơ Chiến nhìn về phía Thái Cổ Kình: "Kình tộc trưởng, Đạo huynh không phải là kẻ địch của chúng ta, huynh cần gì phải đối chọi gay gắt với huynh ấy?"

Thái Cổ Kình hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, thi lễ: "Đạo huynh, vừa rồi là do ta đắc tội, xin hãy tha lỗi".

Ông ta cũng biết, kẻ địch hiện tại là Diệp Quân chứ không phải chủ nhân bút Đại Đạo.

Nếu đối phương không có thực lực thì mặc sức chèn ép ức hiếp, nhưng đối phương thật sự có thực lực thì phải sống hòa thuận thôi.

Nam tử hán đại trượng phu, cầm được thì buông được.

Chủ nhân bút Đại Đạo thản nhiên nhìn ông ta một cái, không nói gì.

Việc này cũng coi như là tạm cho qua.
Chương 3024: Giun dế

Cơ Chiến liếc mắt nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, sau đó nói: "Chư vị, lần này nếu chúng ta đã quyết ra tay thì không thể lưu thủ được nữa, nhất định phải giải quyết cho bằng được Diệp Quân cùng nhà họ Thiên, không để bọn họ có thêm bất kỳ cơ hội nào".

Thái Cổ Kình trầm giọng nói: "Ý của Chiến huynh là... dốc hết toàn lực?"

Cơ Chiến gật đầu: "Không thể giữ sức được nữa".

Đám người Thái Cổ Kình đều im lặng.

Tất nhiên bọn họ ai cũng có lá bài tẩy cuối cùng, mà lá bài này trừ khi là vô cùng bất đắc dĩ ra thì sẽ không dễ gì động đến.

Cơ Chiến nói: "Còn một điều nữa, mọi người phải hiểu nếu chúng ta không đồng lòng thì thứ đợi chúng ta ở phía trước chính là cái chết".

Tộc trưởng tộc khẽ gật đầu: "Đó là điều đương nhiên, lần này nhất định phải tiêu diệt cho bằng được nhà họ Thiên và Diệp Quân. Có điều, thực lực của Diệp Quân..."

Nói đoạn, vẻ mặt ông ta lộ ra sự khó xử.

Mọi người nghe vậy cũng có vẻ mặt khó coi, thực lực của Diệp Quân đúng thật là quá biến thái, bây giờ có là sáu, bảy cường giả cảnh giới Giới Ngoại cũng không phải đối thủ của hắn nữa.

Cơ Chiến vốn định đứng ra, nhưng suy nghĩ lại thì không làm vậy nữa, mà ông ta chỉ quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo ở cách đó không xa.

Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: "Các người đừng nhìn ta, thực lực bây giờ của ta cũng không thể ngăn được hắn".

Diệp Quân có mười mấy Hư Chân Linh giúp đỡ, sức chiến đấu tăng vọt đến mức không thể tưởng tượng được, trừ khi ông ta hoàn toàn khôi phục thực lực, bằng không cũng chẳng thể làm gì được hắn.

Cơ Chiến trầm giọng nói: "Vậy thì cản hắn thôi".

Tộc trưởng tộc gật đầu: "Đúng, chỉ cần ngăn cản thôi, người này có Hư Chân Linh giúp đỡ, thực lực trong thời gian ngắn sẽ vô cùng khủng bố, nhưng chỉ là trong thời gian ngắn thôi. Bởi vì hắn phải tiêu hao thân thể cùng thần hồn của mình, dần dà, không cần chúng ta ra tay thì hắn cũng sẽ tự xong đời. Nhưng vấn đề là chúng ta phải làm sao để ngăn cản hắn?"

Cơ Chiến nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: "Đạo huynh, huynh có biện pháp gì không?"

Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo.

Chủ nhân bút Đại Đạo trầm mặc một lát rồi nói: "Các ngươi phối hợp với ta bố trí một trận pháp, để ta ở lại cản hắn, các ngươi đối phó với nhà họ Thiên!"

Cơ Chiến đáp ngay: "Được!"

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Ta cần một lượng lớn đá tinh linh, còn nữa, phải có hơn ba mươi cường giả cảnh giới Giới Ngoại giúp ta..."

Cơ Chiến nói: "Không thành vấn đề?"

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Bây giờ làm liền đi".

Ông ta biết không thể cho Diệp Quân có thêm bất kỳ thời gian và cơ hội nào, bây giờ ông ta đã thấy hơi kiêng dè tên khốn kiếp kia rồi, bởi vì ông ta không biết tên khốn kia còn có thể làm ra chuyện gì khác người nữa, nhất là khi tên khốn kia hình như đã quyết tâm mặt dày đến cùng.

Chẳng mấy chốc mười mấy cường giả cảnh giới Giới Ngoại đã đến trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo, nghe ông ta phân phó.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn nhóm người trước mặt: "Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta, nếu lần này không thể tiêu diệt được bọn họ thì chúng ta sẽ hoàn toàn hết cơ hội. Bởi vậy, lần này ta hi vọng mọi người có thể đoàn kết đồng lòng, đừng tính toán lặt vặt nữa".

Nói rồi, ánh mắt ông ta lia thẳng qua Thái Cổ Kình.

Thái Cổ Kình trầm giọng nói: "Đạo huynh yên tâm, lần này chúng ta quyết tiêu diệt nhà họ Thiên và Diệp Quân cho bằng được..."

Nói đến đây, ông ta dừng lại một rồi mới tiếp lời: "Nhưng Đạo huynh phải ngăn được tên Diệp Quân kia".

Ông ta thật sự sợ Diệp Quân sẽ điên cuồng nhắm vào di tộc Thái Cổ, bởi vì Diệp Quân bây giờ đã có sức mạnh quá mức khủng bố.

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: "Yên tâm, ta sẽ ngăn cản hắn".

Thái Cổ Kình gật gật đầu: "Đạo huynh yên tâm, chỉ cần huynh có thể ngăn cản được Diệp Quân thì di tộc Thái Cổ nhất định sẽ không lùi bước".

Hai tộc trưởng Trục tộc và Ô tộc ở bên cũng gật đầu.

Tất nhiên bọn họ cũng rõ được thiệt hơn trong chuyện này, nếu lần này không giải quyết triệt để nhà họ Thiên và Diệp Quân thì sau này nếu Diệp Quân khôi phục nguyên khí, khi đó bọn họ ắt sẽ bị trả thù gấp bội, ai có thể chịu được sự trả thù của nhà họ Thiên và Diệp Quân?

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn mọi người một chút, không nói gì thêm, ban đầu ông ta còn thấy rất ung dung, nhưng bây giờ đã có chút lo lắng.

Bởi vì ông ta không biết rốt cuộc Diệp Quân đã dùng cách gì để nhận được sự trợ giúp từ đám Hư Chân Linh kia...

Tên kia làm thế nào?

...

Quặng thần Giới Ngoại, lúc này quặng thần Giới Ngoại đã hoàn toàn bị Đế quốc chiếm lĩnh, không có bóng dáng của cường giả nhà họ Thiên.

Cơ Chiến đột nhiên đi tới nơi này, ông ta phất tay, cường giả Đế quốc trấn thủ bốn phía lập tức thối lui.

Cơ Chiến đi vào nơi sâu nhất dưới lòng đất trong quặng mỏ, dọc đường đi, vẻ mặt ông ta dần ngưng đọng lại, bởi vì trên vách tường bốn phía đều phủ kín phù văn đỏ như máu.

Ông ta tiếp tục men theo đường nhỏ đi xuống, không biết qua bao lâu, ông ta đột nhiên dừng lại, phía trước ông ta có một cảnh cửa màu đỏ như máu.

"Hê hê..."

Sâu ở bên trong đột nhiên có một tiếng cười quái dị vang lên, khiến người ta sởn cả tóc gáy.

Cơ Chiến nhìn cánh cửa máu kia, vẻ mặt đề phòng.

Bên trong lại có một giọng nói truyền đến: "Nghĩ xong chưa?"

Cơ Chiến nói: "Ngươi biết chủ nhân bút Đại Đạo không?"

Giọng nói kia đột nhiên bật cười: "Tên lưu manh đó... Ha ha, sao, ông ta cũng đang ở vùng vũ trụ này?"

Cơ Chiến nói: "Đúng, đang tranh giành Đại Đạo với một người khác ở đây".

Giọng nói kia khinh bỉ: "Chỉ là bọn sâu bọ thôi. Nếu ta ra ngoài thì giết ông ta dễ như giết gà!"

Cơ Chiến nhíu mày lại.

Giọng nói kia cười gằn: "Không tin?"

Dứt lời, một giọt máu đột nhiên bay từ bên trong ra, lơ lửng trước mặt ông ta.

Nhìn thấy giọt máu đó, Cơ Chiến lập tức nghiêm mặt lại, bởi vì cấp bậc của giọt máu này vượt xa ấn Đế Vương của Đế quốc.

Cơ Chiến nhìn về phía cửa máu: "Rốt cuộc ngươi là ai!"

Giọng nói bên trong cánh cửa nói: "Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần biết rằng ngươi gặp được ta chính là cơ duyên lớn nhất đời này của ngươi rồi, ông đây chỉ cần tùy tiện ban cho ngươi chút ân huệ là ngươi đã có thể vượt xa được tổ tiên khai quốc của Đế quốc..."

Cơ Chiến siết chặt tay lại, im lặng một lát rồi nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo kia..."

Giọng nói khinh thường: "Chỉ là giun dế thôi! Chờ ta ra ngoài thì có thể bóp chết lão chỉ bằng một tay!"

Cơ Chiến lại nói: "Còn Diệp Quân nữa, người này chỉ mới thiếu niên đã có thực lực Giới Ngoại... Ta nghe chủ nhân bút Đại Đạo nói phía sau hắn còn có một nhà họ Dương..."

"Nhà họ Dương?"

Giọng nói kia bật cười ha hả: "Cũng chỉ là hạng giun dế thôi".

...
Chương 3025: Còn không?

Thiên Vực.

Lúc này Thiên Vực vẫn đang trong trạng thái đề phòng cao độ, có điều khác hẳn với lúc trước, hiện giờ bên trong Thiên Vực, cường giả nhà họ Thiên người nào cũng ngùn ngụt sĩ khí, mà bọn họ cũng hoàn toàn bội phục và kính sợ Diệp Quân từ tận đáy lòng.

Chỉ một kiếm mà đã chém bay Cơ Chiến của đế quốc...

Thực lực thật đáng sợ!

Hiện giờ toàn bộ người của Thiên Vực cực kỳ tán thưởng Diệp Quân!

Vào giờ này khắc này bên trong suối nước nóng, vết thương của Diệp Quân cũng đã khôi phục bảy tám phần, cả thần hồn cũng vậy.

Trong suối nước nóng, hắn chậm rãi mở hai mắt, sau đó hít một hơi thật sâu, xung quanh người hắn có vô số đốm sáng màu xanh lục tỏa ra, điều dưỡng cơ thể hắn.

Diệp Quân cúi đầu nhìn thoáng qua cơ thể mình, mỉm cười nói: “Thần Liên và suối nước nóng này thật thần kì...”

Vết thương lúc trước của hắn nếu cứ để bình thường thì ít nhất cũng phải gần tháng mới có thể khôi phục, nhưng giờ chưa đến nửa ngày mà đã hoàn toàn lành lặn.

Lúc này, đột nhiên có tiếng Thiên Liên vang lên từ đằng xa: “Khỏe rồi à?”

Diệp Quân gật đầu, hắn ra khỏi suối nước nóng, sau đó mặc một bộ trường bào màu trắng, hắn thử hoạt động một chút, cơ thể đã hồi phục hoàn toàn.

Lúc này Thiên Liên xoay người, cô ta nhìn Diệp Quân: “Vừa nhận được tin tức, nhóm người chủ nhân bút Đại Đạo đã đuổi theo đến Thiên Vực của chúng ta.”

Diệp Quân nói: “Chuyện này cũng có thể đoán được.”

Thiên Liên gằn giọng: “Lúc này bọn họ chắc chắn sẽ không nương tay nữa...”

Diệp Quân thong thả ngẩng đầu nhìn về phía phía chân trời, nheo mắt lại: “Vậy cứ đánh một trận quyết định thắng thua...”

Một trận quyết định thắng thua!

Chủ nhân bút Đại Đạo ngóc đầu trở lại nhanh như vậy, Diệp Quân cũng không hề bất ngờ, bởi vì hắn biết rõ, ông ta chắc chắn sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian.

Diệp Quân nhìn Thiên Liên đứng trước mặt: “Thiên Liên cô nương, cô đi thông báo với mọi người trong tộc, cứ bảo giờ là lúc chúng ta quyết chiến một trận với đế quốc.”

Thiên Liên gật đầu: “Được.”

Nói xong, cô ta xoay người rời đi.

Sau khi Thiên Liên rời đi, Diệp Quân bước vào điểm giao Hư Chân, vừa bước vào khu vực thời không này, 12 luồng hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Mười hai vị Hư Chân Linh!

Lúc trước từng dung hợp với mười hai vị Hư Chân Linh, hiện giờ hắn đã hơi quen với những Hư Chân Linh này, không chỉ như thế, hiện giờ hắn cũng càng hiểu rõ điểm giao Hư Chân này hơn.

Nơi này tự hình thành nên một thế giới, có một số sinh linh sống ở đây, ví dụ như Hư Chân Linh, đương nhiên, cũng không nhiều, mỗi khu vực chỉ có một con, những Hư Chân Linh này được ngưng tụ từ sức mạnh thời không, có thể nói là một thể với điểm giao Hư Chân này, mà chúng nó cũng bảo vệ nơi đặc biệt này.

Cường giả khác thời không khó có thể tiếp xúc với nơi này, nguyên nhân lớn nhất thật ra chính là những Hư Chân Linh này, chúng nó không cho phép người bên ngoài tự tiện đặt chân đến nơi này, chứ đừng nói là điều khiển sức mạnh thời không ở đây.

Mười hai Hư Chân Linh đứng ngay ngắn nơi đó, chúng nó đều đang nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nói: “Ân tình tương trợ của các vị, Diệp Quân ta vĩnh viễn không quên.”

Mười hai Hư Chân Linh không nói lời nào.

Diệp Quân lại nói: “Người nhà ta cũng sẽ không quên!”

Mười hai Hư Chân Linh đồng thời vỗ tay.

Nghe bôm bốp giòn tan.

Diệp Quân: “...”

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lại, thời không của điểm giao Hư Chân này là vô cùng vô tận, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối, thật ra hắn muốn thăm dò một lượt, nói không chừng sẽ có điều gì bất ngờ, bởi vì hắn đã biết nơi này không chỉ có chỉ có Hư Chân Linh!

Có điều hiện giờ hắn không có thời gian!

Diệp Quân rời khỏi điểm giao Hư Chân, hắn đi vào một gian đại điện trước, giờ phút này, cường giả nhà họ Thiên đều đã đứng đầy ở đó.

Nhìn thấy Diệp Quân đến, ánh mắt của mọi người trong điện đều đổ dồn về phía hắn, sau đó đồng loạt hành lễ: “Chào tộc trưởng.”

Trận chiến lúc trước, Diệp Quân đã được người nhà họ Thiên công nhận.

Diệp Quân lập tức đi về phía ghế ngồi của tộc trưởng.

Bên cạnh vị trí đó Thiên Liên đang cầm vật báu của nhà họ Thiên, bởi vì cô ta và Diệp Quân ngoài mặt là vợ chồng, hơn nữa lúc trước còn là người thừa kế nhà họ Thiên, bởi vậy, địa vị của cô ta trong gia tộc họ Thiên cũng rất đặc biệt, có thể nói là nhân vật có thực quyền đứng thứ hai.

Diệp Quân ngồi xuống ghế, hắn nhìn tất cả mọi người trong điện: “Lần này bọn chúng ngóc đầu trở lại, ắt sẽ dốc toàn lực...”

Nói xong, ánh mắt của hắn dừng ở chỗ Thiên Diêm: “Trưởng lão Thiên Diêm, ông có biết mấy nhà này có át chủ bài gì không?”

Thiên Diêm gằn giọng nói: “Linh hồn tổ tiên!”

Diệp Quân nói: “Linh hồn tổ tiên?”

Thiên Diêm gật đầu: “Có điều chỉ có Linh hồn tổ tiên của đế quốc và của di tộc Thái Cổ mới đáng coi trọng, Linh hồn tổ tiên của hai nhà khác không mạnh.”

Diệp Quân nói: “Linh hồn tổ tiên của đế quốc và của di tộc Thái Cổ chẳng lẽ là cường giả ở bên trên Ngoại Giới?”

Thiên Diêm lắc đầu: “Thế cũng không phải, có điều cường giả Ngoại Giới cũng chia mạnh yếu, ví dụ như, có một số cường giả Ngoại Giới Xúc Chân và cường giả Ngoại Giới bình thường hoàn toàn khác nhau, mà cường giả Ngoại Giới Xúc Chân lại chia làm chín cấp, Cơ Chiến của đế quốc thuộc về Ngoại Giới cấp ba thật...”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Cấp ba...”

Bây giờ hắn hơi tò mò người kì bí hồi xưa đã đạt đến cấp mấy thật...

Thiên Diêm tiếp tục nói: “Chủ nhân khai quốc của đế quốc và Thủy tổ Thiên Hành của di tộc Thái Cổ có thực lực ít nhất là cấp năm... Sau khi đạt tới cảnh giới Ngoại Giới, muốn tăng lên được một cảnh giới thì đều cực kỳ cực kỳ khó, nhưng một khi tăng lên được thì thực lực lại có có thể tăng rất mạnh, chênh lệch rất rõ ràng với người ở cảnh giới thấp hơn.”

Diệp Quân nói: “Bọn họ còn có át chủ bài khác không?”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom