• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full HẠNH PHÚC NGỌT NGÀO (1 Viewer)

  • Phần 1

1.

Nhà cũ Lục gia,trong vườn sau.

Thu phu nhân, mẹ của Lục Nghiên, cầm tách cà phê xa hoa, liếc tôi một cái.

Dừng một chút, lại liếc thoáng qua bụng tôi, ung dung nói: "Các con kết hôn đã ba năm rồi, bụng cậu vẫn không có động tĩnh gì, là con không được hay là A Nghiên không được?"

Câu hỏi trắng trợn như thế, làm cho tôi giật mình thật mạnh, cà phê cũng đổ ra một ít.

Tôi chột dạ kéo mấy tờ khăn giấy lau cà phê, nghĩ thầm, mẹ chồng à, con trai mẹ không phải không được, mà là quá được rồi!

Nhưng anh ta quanh năm suốt tháng ở nhà không quá mấy tháng, tôi muốn sinh cũng hữu tâm vô lực a!

Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt tôi vẫn cung kính nói:

"Mẹ, chúng con đang chuẩn bị.”

Thấy tôi như vậy, Thu phu nhân đặt ly cà phê xuống, thở dài: "Muốn mẹ nói, con dứt khoát đi theo A Nghiên đi công tác đi, con phải biết rằng, hiện tại con đã 26 tuổi rồi, kéo dài thêm vài năm nữa, thành sản phụ cao tuổi, người vất vả vẫn là chính con..."

Thu phu nhân nói liên miên cằn nhằn hơn nửa giờ, trên mặt tôi ngoan ngoãn khéo léo gật đầu, nhưng nội tâm bắt đầu oán thầm:

“Ai muốn cùng anh ta đi công tác khắp thế giới? Tôi sống một mình trong biệt thự lớn, muốn làm gì thì làm, không sướng hơn sao?

2.

Lục Nghiên về rồi.

Tôi nằm trên sô pha phòng khách của biệt thự lớn, nhìn chương trình giải trí vô tri, không hề có hình tượng cười ha ha, ăn đồ ăn vặt.

Nhìn bộ dáng không chút hình tượng của tôi, trên mặt anh nhìn không ra vui buồn.

Hình tượng của tôi lúc ở Lục gia là người vợ mẫu mực.

Cho nên khi nhìn thấy Lục Nghiên, tuy rằng tôi kinh ngạc một chút, nhưng lập tức ngồi dậy, đem đồ ăn vặt lung tung cất ở dưới bàn trà, cười khanh khách đi tới nhận lấy áo khoác tây trang trên tay anh ta, ngọt ngào nói:

"Anh đã về rồi?"

Lục Nghiên không nói gì, ánh mắt sắc bén dừng lại trên TV.

Trên ti vi, đang chiếu các nghệ sĩ chơi trò chơi vô tri cười ha ha.

Tôi có chút chột dạ tắt TV, giải thích: "Thỉnh thoảng xem một chút.”

Nghe vậy, ánh mắt Lục Nghiên lại rơi vào những đồ ăn vặt trên bàn trà.

“Thỉnh thoảng ăn. "Tôi chột dạ cười.

Lục Nghiên không nói gì nữa, tôi lập tức nói: "Anh đói bụng chưa? Em đi nấu cho anh bát mì.”

Dứt lời, tôi đặt áo khoác âu phục của Lục Nghiên lên sô pha, đang chuẩn bị đi vào phòng bếp thì Lục Nghiên bắt lấy tay tôi, trên khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng cấm dục kia, vẫn không có biểu tình gì.

Anh nói: "Đi tắm.”

Tôi: "......”

3.

Lục Nghiên lần này trở về đã hơn bảy ngày.

Thường ngày anh chỉ trở về hai ba ngày sẽ lại đi công tác, tôi lại có thể trải qua cuộc sống một mình không ai quản, nhưng lần này thời gian anh ta ở nhà rõ ràng siêu dài.

Tôi chọn lúc tâm tình Lục Nghiên cũng không tệ lắm, uyển chuyển hỏi anh khi nào thì đi công tác.

Nghe vậy, Lục Nghiên buông tạp chí tài chính và kinh tế trong tay xuống, tháo kính gọng vàng xuống, đặt trên tủ đầu giường, nhìn tôi:

"Xem ra em vẫn còn có sức?"

Tôi: "...?!"

Lục Nghiên có thể hạ quyết tâm không đi công tác.

Đã một tháng rồi, mỗi ngày anh đều đúng giờ đi làm tan tầm, buổi tối đúng giờ...

Ách, cái này không quan trọng.

Điều quan trọng là cuộc sống của tôi không còn tự do nữa!

Tôi không thể chỉ ăn đồ ăn vặt mà không ăn cơm!

Không thể không kiêng nể gì mà nằm trên sô pha, vừa xem ti vi vừa ăn đồ ăn vặt!

Không thể ngủ muộn hơn nữa!

Không thể thức khuya đọc tiểu thuyết nữa!

Lục Nghiên quản tôi chặt chẽ, ăn uống lành mạnh, vận động khỏe mạnh!

Mỗi ngày trên mặt tôi đều thuận theo, kỳ thật trong lòng phiền không chịu nổi, thậm chí vụng trộm cầu thần bái Phật, để Lục Nghiên nhanh chóng đi công tác.

Nhưng có thể bởi vì không có thành ý, Thần Phật không chỉ không để ý tới thỉnh cầu của tôi, thậm chí còn khiến Lục Nghiễn nảy sinh ý nghĩ muốn tôi làm thư ký của anh, thời thời khắc khắc đem tôi mang theo bên người!!

"Phu nhân, người muốn uống cà phê hay trà hoa?", thư ký Vương Trạch của Lục Nghiên hỏi tôi.

Tôi chán đến chết nằm trên sô pha trong phòng làm việc của Lục Nghiên, quét máy tính bảng, uể oải: "Trà.”

Lục Nghiên nói để tôi làm thư ký của anh ta, nhưng chuyện gì cũng không cần tôi làm, coi tôi như một bình hoa, cung phụng trong phòng làm việc của anh.

Mà khi anh ấy làm việc mệt mỏi, nhìn tôi vài lần, nói chuyện với tôi một lát, sau đó tiếp tục làm việc.

Nói thật, trải qua cuộc sống như vậy, cơm đến há miệng...... Thật sự quá sung sướng!

Có lẽ bởi vì cuộc sống trôi qua quá thoải mái, tôi có chút thả lỏng trước mặt Lục Nghiên.

Ngay cả Lục Nghiên muốn dẫn tôi tham dự yến hội thương mại tôi cũng dám cự tuyệt.

Bởi vì tôi muốn xem chương trình truyền hình buổi tối !!

Cho nên tôi giả vờ choáng váng, cự tuyệt Lục Nghiên.

Sau đó... đã xảy ra chuyện.

Anh ta bị chụp ảnh đang hôn một ngôi sao nữ.

Tôi biết tin này, đúng hơn là bạn thân lướt sóng 5G của tôi nói cho tôi biết.

Cô ấy nói Lục tổng nhà tôi đội nón xanh cho tôi, trên weibo tất cả đều là hot search.

Khi tôi mở ra, thấy nữ minh tinh kia, đồng tử mở to.

4.

Lúc Lục Nghiên trở về, tôi giả vờ ngủ.

Anh ta đi phòng khách tắm rửa xong trở về sau, hiếm khi ôm tôi ngủ.

Trong lòng tôi nghẹn tức, không có phản ứng với anh ta.

Đến ngày hôm sau tôi vẫn không để ý tới anh.

Tôi không nói gì trong bữa sáng và anh ấy cũng vậy.

Ngay cả đi đến công ty, chúng tôi cũng là ai bận việc nấy.

Nhưng chuyện giữa anh và nữ minh tinh kia đã không kiềm chế được, scandal bay đầy trời, ngay cả Thu phu nhân ở Pháp xa xôi xem show thời trang cũng biết.

Cố ý gọi điện thoại về hỏi.

Sau khi Lục Nghiên nhận được điện thoại, nhìn tôi một cái, tránh tôi nghe điện thoại.

Tôi nằm trên sô pha, cầm máy tính bảng xem kịch, làm bộ không thấy.

Ngược lại Lục Nghiên, sau khi nhận điện thoại xong trở về ngồi xuống bên cạnh tôi.

Lục Nghiên mở miệng hỏi.

Tôi ngẩng đầu, nhìn về phía Lục Nghiên.

Anh ta đây là muốn làm rõ?

Tôi lại cúi đầu: "Ừ, thấy rồi.”

“Em cảm thấy thế nào? "

Lục Nghiên đột nhiên hỏi tôi.

Nghe nói như thế, tôi phát hỏa một chút nhảy lên, đây là biết rõ còn cố hỏi !

“Anh không biết nữ minh tinh này không hợp với Ái Đậu của tôi sao? Anh đổi người khác không được sao?”

Tôi lớn tiếng chất vấn anh.

Nhưng chất vấn xong tôi liền hối hận.

Sao tôi có thể nói chuyện với kim chủ của tôi như vậy?

Đúng vậy, mặc dù Lục Nghiên là chồng hợp pháp của tôi, nhưng tôi vẫn luôn coi anh ấy là kim chủ.

Bởi vì anh ấy sẽ tặng tôi các loại trang sức đắt tiền, còn cho tôi vài tấm thẻ phụ, bảo tôi tùy tiện quẹt.

Tôi cẩn thận nhìn Lục Nghiên một cái, ý đồ vãn hồi nhân thiết.

Nhưng Lục Nghiên sắc mặt cực kỳ khó coi, anh ấy hỏi tôi: "Em tức giận, không phải bởi vì tôi cùng nữ nhân khác truyền scandal, mà là bởi vì cô ta là đối thủ một mất một còn của thần tượng nhà em Ái Đậu?"

Nhìn thấy sắc mặt đen kịt của Lục Nghiên, tôi chần chừ một chút, âm thầm phỏng đoán ý tứ của những lời này.

Nhưng lúc tôi còn chưa phỏng đoán ra, đã nhìn thấy Lục Nghiên đen mặt gọi Vương Trạch vào, lấy danh nghĩa tập đoàn tuyên bố thanh minh, làm sáng tỏ scandal kia.

Rất nhanh, Weibo chính thức của tập đoàn đã đưa ra tuyên bố, làm sáng tỏ scandal giữa Lục Nghiên và nữ minh tinh kia, kèm theo: Đây mới là Lục phu nhân của chúng ta nha~Lục Nghiên chia sẻ và like weibo này.

Trong khoảng thời gian ngắn, weibo của tôi đột nhiên nổ tung.

Fan tăng vọt.

Mọi người đều muốn xem bà Lục bí ẩn trông như thế nào.

Lúc trước khi tôi và Lục Nghiên kết hôn là tình huống đặc biệt, cho nên chỉ mời một ít thân thích tương đối thân thiết, cử hành hôn lễ đơn giản.

Bên ngoài vẫn cho rằng Lục Nghiên chưa kết hôn, nhưng ngón áp út tay trái của anh lại đeo nhẫn cưới, cho nên tất cả mọi người đang suy đoán Lục Nghiên rốt cuộc đã kết hôn hay chưa.

Lần này trùng hợp bởi vì nữ minh tinh kia bùng nổ, liền lập tức dẫn tới nhiệt độ, mọi người nhao nhao suy đoán, cô chính là bà Lục.

Nhưng không ngờ Lục Nghiên đã làm sáng tỏ, còn kéo tôi ra làm bia đỡ đạn.

A,đàn ông.

5.

Gần đây sắc mặt Lục Nghiên rất đáng ghét.

Ngay cả khi ngủ vào ban đêm cũng phải quay lưng lại với nhau.

Tôi thấy cũng không sao cả, hơn nữa cũng không có tâm tư phản ứng lại với anh.

Bởi vì kỳ sinh lý của tôi đến rồi.

Mẹ tôi đi sớm, mẹ kế tôi hận không thể hủy hoại tôi, cho nên lúc tôi đến ngày bà ta không chỉ không quản tôi, thậm chí cố ý cho tôi ăn đồ lạnh, dẫn đến kỳ sinh lý của tôi đều đau đớn hơn bình thường.

Bình thường tôi đều uống thuốc giảm đau, nhưng lần này thuốc giảm đau vừa vặn uống hết, khu biệt thự tôi và Lục Nghiên ở thuộc loại biệt thự đặc biệt cao cấp, nhà nhà đều có bảo mẫu, cho nên căn bản đồ ăn bên ngoài không thể đưa vào.

Tôi chỉ có thể kiên trì chịu đựng, chờ trời sáng bảo bảo mẫu đưa thuốc cho tôi.

Nhưng uống thuốc giảm đau lâu dài, khiến tôi đánh giá thấp sức mạnh của đau bụng kinh khi không có thuốc giảm đau.

Tôi nằm trên giường, đau đến mức gần như không thể thở được, toàn thân toát mồ hôi lạnh.

Lúc Lục Nghiên phát hiện tôi không đúng, ý thức của tôi đều có chút mơ hồ.

Tôi chỉ nhớ, tôi dùng hết sức lực, kéo cổ áo Lục Nghiên, khóc nói: "Lục Nghiên, tôi đau.”

Lúc tôi tỉnh lại là ở trong bệnh viện, trên tay được truyền nước biển.

Lục Nghiên nắm tay tôi, canh giữ ở một bên, trên người anh còn mặc bộ áo ngủ màu đen tơ tằm kia.

Tôi đại khái là bị tiêm giảm đau các loại, cũng không cảm thấy đau, chỉ là còn có chút mơ hồ.

“Tôi rót nước nóng cho em. "

Thấy tôi muốn ngồi dậy, Lục Nghiên lắc giường bệnh, lót gối cho tôi, rót nước nóng cho tôi.

Tay tôi còn hơi run rẩy, đang cầm cốc nước lắc lư, Lục Nghiên nhìn không nổi, trực tiếp đưa cốc nước đến bên miệng tôi.

“Cám ơn. "

Uống nước xong, tôi nói lời cảm ơn với anh.

"Vì sao đau bụng kinh nghiêm trọng như vậy cho tới bây giờ em cũng không nói?" - Lục Nghiên đặt ly nước xuống hỏi tôi.

Vẻ mặt có chút tức giận.

Tôi có chút không hiểu, môi trắng trả lời:

"Lúc em uống thuốc giảm đau đã cảm thấy khá tốt a.”

Lục Nghiên như bị chọc giận, nhưng cuối cùng chỉ thở ra một hơi, ngữ khí chậm lại: "Từ hôm nay trở đi, hãy điều trị thân thể thật tốt.”

6.

Sau khi từ bệnh viện trở về, Lục Nghiên hình như không giận tôi nữa.

Tôi không khỏi oán thầm, anh truyền scandal còn muốn tức giận với tôi.

Ác nhân cáo trạng trước!

Lục Nghiên dẫn tôi đi khám Đông y, mỗi ngày bảo bảo mẫu nấu thuốc Đông y cho tôi, sau đó anh ấy tự mình nhìn chằm chằm tôi uống.

Mỗi ngày hai lần, bất kể gió mưa.

Vì cái này, anh tình nguyện mang công việc về nhà làm, chỉ vì đúng giờ tan tầm nhìn chằm chằm tôi uống thuốc Đông y.

Mỗi lần Lục Nghiên nhìn chăm chú, uống thuốc Đông y đắng ha ha, tôi đều có một loại cảm giác muốn qua đời tại chỗ.

Sau khi kỳ sinh lý của tôi kết thúc, Lục Nghiên lại chuẩn bị dẫn tôi tham dự một bữa tiệc từ thiện.

Khi tôi từ chối lần nữa, Lục Nghiên uy hiếp tôi: "Không đi tiệc tối, vậy thì ở nhà làm việc khác?"

Tôi: "......”

A, không uy hiếp người, không phải là Lục tổng của chúng ta.

Tôi thành thật đi theo Lục Nghiên tham dự dạ tiệc từ thiện.

Lúc gặp cô ấy trong bữa tiệc, tôi đột nhiên hiểu ra nguyên nhân vì sao Lục Nghiên nhất định muốn tôi cùng tham dự.

Bạn gái cũ của anh kiêm Bạch Nguyệt Quang, Bạch Ngưng cũng ở đây.

Ngay khi Lục Nghiên nhìn thấy cô, vẻ mặt cũng cứng ngắc trong nháy mắt.

Đúng lúc này, cô đột nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía Lục Nghiên.

Hai người cứ như vậy nhìn nhau vài giây.

Tôi hứng thú nhìn hai người này, Lục Nghiên đây là muốn dẫn tôi đến xem bọn họ show ân ái?

Vài giây sau, Lục Nghiễn thu hồi ánh mắt, hơi mím môi, nắm chặt bàn tay tôi khoác lên cánh tay anh ta, dẫn tôi đi gặp đồng nghiệp trên thương trường của anh ta.

Lúc mới lấy Lục Nghiên, tôi đã cùng anh ấy tham dự không ít trường hợp như vậy, cho nên đối với những lần qua lại trên thương trường, tôi rất thành thạo.

Đang lúc chuyện trò vui vẻ, tôi nghe thấy phía sau chúng tôi có một giọng nữ ôn nhu gọi "A Nghiên".

Tôi theo bản năng quay đầu, là Bạch Ngưng.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hạnh Phúc Ngọt Ngào
  • Scotland Chiết Nhĩ Miêu
CÁI GIÁ CỦA HẠNH PHÚC
  • Thuỷ Linh Znghi
Hạnh Phúc Trong Đau Thương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom