• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (4 Viewers)

  • Chương 341-343

Edit: Vasterel
Chương 341: Tên là Long Uyên
Hay nói chính xác hơn, là hắn bị đá vào.
Đây là khuôn mặt công chúng khó phân biệt khi bị kẹt
trong đám đông, hơi có râu,hai tay đan chéo sau lưng,
buộc bằng sợi dây thừng bằng ngón tay.
Sau đó, một vài người từ bên ngoài bước vào.
Từ đầu trọc Trần Đông Vương Mỹ Lệ và cô nàng béo ú.
Sự xuất hiện của cô gái mập khiến Trình Uyên có phần
ngạc nhiên, hôm nay anh chỉ có sắp xếp cho Từ đầu trọc
và Vương Mỹ Lệ, Trần Đông là do anh đưa tới.
"Thương thế của cô sao rồi?"
Cô nàng mập cười toe toét: "Nếu làm việc bị thương,
lương có thể tăng gấp đôi".
Trình Uyên khẽ giật mình, nhếch môi cười nói: "Bạch
Long nói không sai."
"Anh tôi? Anh tôi nói cái gì?"
Edit: Vasterel
Trình Uyên lắc đầu, anh nhớ tới Bạch Long nói bọn họ
không phải là anh em ruột.
Quả nhiên, họ không hề thân thiết được, không chỉ
trông khác nhau mà còn tính cách khác biệt nhau nữa.
"Tốt hơn hết cô nên quay lại bệnh viện đi."
“Không sao đâu, mấy hôm trước một mực nhét nuôi
trong bụng,vừa lấy ra, đã khỏe liền khỏe lại rồi.” Cô béo
hờ hững nói.
Mạnh mẽ! Trình Uyên thầm khen trong lòng.
Anh không biết người phụ nữ như thế này, trong
tương lai ai dám lấy.
Quay đầu nhìn lại tên râu quai nón bị bọn họ bắt được,
Trình Uyên trầm mặc nhìn hắn, hắn quỳ trên mặt đất, cúi
đầu xuống đất.
“là ai phái các ngươi tới?” Trình Uyên hỏi.
Râu quai nón không lên tiếng.
Edit: Vasterel
Nhìn thấy thế này, Trình Uyên nheo mắt lại, liền đối với
Từ đầu trọc nói "Giết hắn."
Nghe vậy, râu quai nón giật nảy cả mình, đột nhiên
ngẩng đầu lên "Cái này ... giết thật sao?"
"bằng không?"
"Ngươi đừng hỏi ta nữa?"
Trong ấn tượng của người bình thường, tra tấn bức
cung cũng là một quá trình, làm sao mới xuất hiện có thể
khai hết toàn bộ được? Ngay cả đưa ra các điều kiện
cũng chưa chắc đã được.
Điều này căn bản không tuân theo một quy trình nào
cả.
Trình Uyên xua tay, "Không cần, ta không có thời gian."
Từ đầu trọc cầm một cây mã tấu đi tới, túm tóc tên râu
ria này lên, kề dao vào cổ.
Râu quai nón này lập tức hoảng sợ.
Edit: Vasterel
Trên đời này không có ai không sợ chết, huống chi râu
quai nón vẫn chỉ là một tên nhãi nhép, "Ngươi đừng giết
ta, ta nói,ta nói, ngươi hỏi cái gì ta đều nói."
Hắn ta hoảng sợ và quá sợ hãi nên điều kiện đưa ra
vốn đã rất rẻ.
Tuy nhiên, có vẻ như tại thời điểm này, những điều
kiện rẻ tiền như vậy bỗng trở nên quá xa xỉ đối với anh .
“Ta không muốn nghe.” Trình Uyên lắc đầu.
Râu quai nón lập tức mở to hai mắt nhìn.
Còn Từ đầu trọc thì giơ cây mã tấu trong tay lên và
chém xuống "Phập!"
Thế giới trở lại yên lặng.
Vương Mỹ Lệ cảm thấy Trình Uyên giờ phút này cực kỳ
kinh ngạc.
Khi tôi muốn nghe, ngươi không nói.
Khi ngươi nói rồi, tôi không muốn nghe nữa!
Edit: Vasterel
Đó là lý do đầu rơi máu chảy.
Trình Uyên thản nhiên nói: "Thu dọn đi."
Từ đầu trọc lập tức gật đầu rồi đi ra ngoài, chốc lát sau
có mấy người thân tín của hắn đi vào, dọn dẹp nơi này.
Thật ra, không phải Trình Uyên không muốn biết ai sẽ
giết mình, mà là không cần biết phải nghe từ tên râu quai
nón này nói ra.
Chỉ cần có thể sống sót qua đêm nay, ngày mai Lý Hải
Tân sẽ đến tìm anh.
Vì Lý Hải Tân đã nói cho Trình Uyên biết có người
muốn giết anh, vậy nhất đinh hắn cũng biết người muốn
giết Trình Uyên là ai.
...
...
Về sau một đêm không có chuyện gì xảy ra nữa.
Buổi sáng thức dậy, Trình Uyên rời khỏi căn phòng .
Edit: Vasterel
Vừa bước ra khỏi hộp đêm Triệu Hoa, ánh nắng chói
chang làm chói mắt, thích ứng thời gian lâu mới khôi
phục lại.
"Thời tiết thật là đẹp."
Duỗi người một cái, Trình Uyên vươn vai một cái, liền
động vào vết thương trên ngực, đau nhe răng nhếch
miệng.
Đúng lúc này, một chiếc Passat dừng lại trước mặt anh.
Lối vào hộp đêm Triệu Hoa có mười sáu bậc thang,
Trình Uyên đứng ở trên cùng, người đàn ông bước ra
khỏi Passat đứng ở dưới cùng.
Một người nhìn lên, người kia nhìn xuống.
“Ông chủ!” Người đàn ông cúi đầu chào.
Trình Uyên khóe miệng cong lên, nở nụ cười.
Người đàn ông đó không phải ai khác mà chính là Lý
Hải Tân, được biết đến là chuyên gia tình báo Lý Hải Tân,
và có một người vợ mù.
Lúc này Trần Đông cũng đi theo ra ngoài.
Edit: Vasterel
Trình Uyên chỉ vào Lý Hải Tân đi chiếc Passat "Về nhà
thôi."
Về phần xe của anh, trước mắt sẽ ném lại ở Từ đầu
trọc tạm thời.
Lý Hải Tân lái xe Passat của mình, mang theo Trình
Uyên và Trần Đông, không cần hỏi đi đâu, lái thẳng đến
Tam Thạch Thôn.
“quyết định rồi sao?” Trong xe, Trình Uyên liếc mắt
hỏi.
Lý Hải Tân bình tĩnh nói: "Tôi không phải là loại người
lật lọng."
Nở nụ cười nhẹ, Trình Uyên tiếp tục hỏi: "Vậy thì, bây
giờ ngươi có thể nói cho tôi biết ai đã phái người tới giết
tôi tối hôm qua?"
Trong khi lái xe, Lý Hải Tân lấy ra một danh mục từ
bảng điều khiển trung tâm, đưa cho Trình Uyên.
"Hiện tại có rất nhiều người muốn giết ngươi."
Edit: Vasterel
"Là em trai Trình Nặc của ngươi tối hôm qua."
“Trình Nặc, ngươi đều biết sao?” Nghe xong lời này,
Trình Uyên không khỏi nhíu mày lại.
Lý Hải Tân nở nụ cười, " chuẩn bị để theo với ngươi,
đương nhiên phải điều tra thêm chứ."
"Hơn nữa lai lịch của Tập Đoàn Cẩm Đông cũng không
khó để điều tra."
Trình Uyên gật đầu.
Quả thực cái tên Tập Đoàn Cẩm Đông nếu có người có
hứng thú muốn tìm thì không khó để tìm ra, dù sao chủ
nhân của Trình gia ở kinh thành tên là Trình Cẩm Đông.
"Các ngươi giết chủ tịch Thương Minh tỉnh Giang Bắc,
Thương Minh kinh thành hạ thông điệp, Thương Minh
Tỉnh Giang Bắc tứ đại phó chủ tịch, ai có thể báo thù
được cho Chu Kiệt, thì người đó liền ngồi ngay cái ghế
chủ tịch Thương Minh ."
"Cho nên, bốn vị phó chủ tịch Thương Minh, ít nhất có
ba vị chuẩn bị giết các ngươi."
Edit: Vasterel
"Đương nhiên, chỉ là chuẩn bị mà thôi. Tối hôm qua ra
tay với ngươi không phải là người của Thương Minh."
"Là em của ngươi Trình Nặc."
"Về phần tại sao em trai Trình Nặc của ngươi lại chọn
giết ngươi vào lúc này, tôi đoán hắn biết người của
Thương Minh có động cơ giết ngươi,nên hắn ra tay trước
để giá họa lên cho Thương Minh."
Nghe đến đây, Trình Uyên không khỏi nhíu mày lần
nữa.
“ngươi làm sao mà biết được những cái này?” Trình
Uyên tò mò hỏi.
Lý Hải Tân chỉ vào tài liệu nói: "Đương nhiên có người
muốn ngươi biết."
“Ai?” Trình Uyên vội vàng mở danh mục, từ trong đó
lấy ra một xấp tư liệu, trong đó phần lớn là những người
anh không quen biết.
Lý Hải Tân lấy ra một cái, đưa trước mặt nói "Phương
Thanh Yến."
Edit: Vasterel
Trình Uyên sững sờ, Phương Thanh Yến lúc trước còn
buông tha cho anh những lời nói tàn nhẫn, hắn còn nói
sẽ giết anh, làm sao có thể quay xe lại báo cho mình?
“Hắn muốn thu phục tôi?” Trình Uyên hỏi.
Lý Hải Tân lắc đầu "Tôi không biết, nhưng tôi đoán
chừng hắn muốn vỗ béo ngươi rồi mới làm thịt."
"Cái gì?"
"những Người khác của Thương Minh đều sẽ tìm cách
giết ngươi, nhưng Phương Thanh Yến lại từ bên trong
cản trở. Ta đoán hắn muốn tạo ra cách mà người khác
không thể giết được ngươi, từ đó làm nổi bật sức mạnh
của ngươi lên."
“Sau đó, hắn ta sẽ giết tôi ,để thể hiện năng lực của
mình?” Trình Uyên dường như đã hiểu.
Lý Hải Tân nhẹ gật đầu.
“Vậy, chúng ta phải làm gì bây giờ?” Trình Uyên hỏi.
Lý Hải Tân lắc đầu "Đây là quyết định của ngươi, tôi chỉ
có nhiệm vụ thu thập tin tức tình báo cho ngươi."
Edit: Vasterel
Trình Uyên nhún vai, quay đầu nhìn về Trần Đông.
Trần Đông nói "Chữa lành vết thương đã!"
Đúng vậy, anh thực sự nên chữa lành vết thương trước
đã, nhân tiện, nâng cái tầm Long Đàn Y Viện của anh lên
và sử dụng Long Đàn Y Viện làm căn cứ để thành lập một
tổ chức bí mật.
Đặt tên là "Long Uyên!"
Edit: Vasterel
Chương 342: Đã lâu không gặp, bạn học cũ
Sau đó ,trong một khoảng thời gian, Trình Uyên sống
tốt với mẹ và vợ.
Trong lúc đó, anh vẫn bí mật đến Long Đàn Y Viện vài
lần.
Nhờ sự giúp đỡ của Từ Xuyên, đội ngũ bệnh viện
nhanh chóng được thành lập.
Trong số đó, có một khu chẩn đoán, một khu nội trú và
một khu ký túc xá cho các công chức trong bệnh viện.
Có sáu tầng trong ký túc xá này, trong đó 3 tầng là ký
túc xá nhân viên đang ở, và ba tầng trên được kết nối
trực tiếp bằng thang máy duy nhất.
Lầu bốn là nơi Vương Mỹ Lệ ở, Trình Uyên chỉ định hắn
thành lập thế lực bí mật, về phần ứng cử viên thì để hắn
tự mình lựa chọn.
Tầng 5 tạm thời để trống.
Tầng sáu do Lý Hải Tân phụ trách.
Bạch Long và Trần Đông vẫn như cũ bảo vệ cho anh.
Edit: Vasterel
Cứ như vậy, trong nháy mắt lại là nửa tháng trôi qua.
Vào ngày này, Trình Uyên đột nhiên nhận được điện
thoại của Vương Hinh Duyệt.
"Chủ tịch, người của Thương Minh đang ở đây, nói
ngày mai sẽ tổ chức cuộc họp quan trọng, các ông chủ
của tất cả các công ty lớn ở Tân Dương đều đích thân
đến tham dự."
Trình Uyên gật đầu nói: "Để Hoàng Đại Cường đi thôi."
" Vâng."
ở bên ngoài, tất cả mọi người đều cho rằng Trình Uyên
ở kinh thành điều trị chứng mất trí nhớ.
Mà trên thực tế. . .
Trình Uyên đã chờ đợi giây phút này lâu rồi.
Cùng lúc đó, một tin nhắn từ kinh thành đến.
Bạch Thiếu Lâm và Lý Tố Trân cũng chuẩn bị về nhà.
Edit: Vasterel
Trình Uyên nghĩ, mình không nên nói cái này với Bạch
An Tương, chờ sau khi giải quyết xong chuyện Thương
Minh và Thẩm Lệ, liền có thể quang minh chính đại
chuyển về biệt thự, sau đó cho cô một bất ngờ.
Cho nên, hôm nay, anh muốn đi gặp một người.
Quản lý của Quán Lẩu “Ngôi nhà Tím” này trước đó là
khách sạn Long Đằng.
Chỉ là Long Đằng không còn nữa, ở đây đã đổi chủ.
Lần này là một chuyến đi bí mật, nên Trình Uyên không
mang theo ai cả, một mình đến Ngôi nhà tím quán lẩu.
Tuy nhiên, khi vừa bước vào cửa, anh đã bị ai đó chặn
lại.
"Này, ngươi mù sao. ngươi không thấy rằng nhà hàng
của chúng ta đã được bao hết rồi sao? Mà còn đòi đi vào
trong."
Trình Uyên khẽ giật mình, hỏi "Ai bao?"
Nhân viên bảo vệ lắc đầu nói: "Ngươi nghĩ ngươi là ai?
tại sao ta phải nói cho ngươi biết?"
Edit: Vasterel
Trình Uyên không khỏi nhíu mày, nhìn về phía bảo vệ
nói: "Người hẹn với tôi rất có thể là đặt bao hết chỗ này."
Người Bảo vệ nhìn Trình Uyên từ trên xuống dưới,
không khỏi lộ ra vẻ mỉa mai, "Ngươi, ngươi ở đâu thì về
chỗ đó, xéo đi nhanh lên đứng có đứng đây chướng tai
gai mắt, cũng không tự soi mặt mình vào trong nước tiểu
xem lại bản thân thế nào, còn đòi cùng hẹn với Tiêu tổng,
ngươi xứng sao? "
Trình Uyên hôm nay ăn mặc an nhàn, chủ yếu là không
muốn thu hút sự chú ý, cho nên bị đánh giá thấp là
chuyện bình thường.
Tuy nhiên nhân viên bảo vệ tức giận như vậy hiển
nhiên có chút không bình thường.
"có chuyện gì?"
Đúng lúc này, một người đàn ông vạm vỡ trong bộ vest
bước ra khỏi đại sảnh, khi nhìn thấy cơ bắp không thể
giấu được trong bộ vest, Trình Uyên biết đây là vệ sĩ hoặc
là nhân vật nào đó.
Edit: Vasterel
“Ai gù, Vương tiên sinh, ngài nhìn …” bảo vệ nhìn thấy
tên này, vội vàng nịnh nọt, sau đó chỉ vào Trình Uyên nói.
”tên Ăn mày muốn đi vào, còn nói đã hẹn trước với Tiêu
tổng. "
Tên to con đó liếc Trình Uyên một cái, sau đó lớn tiếng
hỏi: "Ngươi là Trình Uyên Trình Đổng của Tập Đoàn Cẩm
Đông phải không?"
Âm thanh nói chuyện của hắn rất to, khiến nhiều người
chú ý ngay lập tức.
Vẻ mặt của Trình Uyên chợt sững sờ.
Cuối cùng thì anh cũng kìm nén được cơn tức giận
trong lòng mà gật đầu.
Người đàn ông vạm vỡ nhếch mép chế nhạo, lắc đầu
nói: "theo tôi."
Nói xong xoay người bước vào.
Trình Uyên cau mày đi theo hắn vào.
Nhưng mới đi không được hai bước, Trình Uyên liền
quay đầu đi tới tên bảo vệ.
Edit: Vasterel
Tên bảo vệ lúc này bắt đầu trong lòng bắt đầu lộ ra vẻ
sợ hãi, hai chân run lên.
Trình Uyên, chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông?
Tên bảo vệ không ngờ người đàn ông mặc quần áo rẻ
tiền trước mặt lại là chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông, đã vậy
còn nói anh là tên ăn mày.
Nghĩ đến đây, trong lòng người bảo vệ không khỏi run
bần bật.
Sức mạnh của Tập Đoàn Cẩm Đông là gì?
"Trình Đổng, tôi... Tôi vừa rồi có mắt như mù, thực xin
lỗi, thực xin lỗi, ngài đại nhân độ lượng tha cho kẻ hèn
mọn này."
Trình Uyên chỉ vào mặt của hắn, nghĩ đến nhưng không
có nói ra, cuối cùng thở dài một hơi.
“thôi quên đi, ai cũng không dễ dàng, lần này ta sẽ
không so đo với ngươi, nhưng… sau này lo bỏ cái thói
nịnh nọt người khác đi, bản thân ngươi cũng sẽ không
nhầm lẫn nữa, cho nên, không nên tùy tiện xem thường
bất kỳ ai khác. . "
Edit: Vasterel
“Vâng, vâng!” Bảo vệ vội vàng gật đầu.
...
Người đàn ông cường tráng đi tới trước mặt Trình
Uyên, sau khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng khẽ động,
khi nhìn lại Trình Uyên, phát hiện Trình Uyên vẻ mặt bình
tĩnh.
Khi ra khỏi thang máy, hắn đảo vị trí cố ý hay là vô ý,
cung kính dùng tay làm dấu hiệu mời "Trình Đổng, mời
tới bên này."
Phòng riêng sang trọng, Trình Uyên mở cửa bước vào.
Nhìn thấy Trình Uyên, trên ghế sô pha gỗ cổ xưa, Tiêu
Trí đặt cuốn sách trong tay xuống, vội vàng đứng lên nở
nụ cười.
"Bạn học cũ, đã lâu không gặp."
"Ừ,đúng vậy, đã lâu không gặp." Trình Uyên cũng thở
dài. "Tiêu tổng thời gian qua càng ngày càng thoải mái."
Edit: Vasterel
“Không dám, tất cả đều nhờ hồng phúc của Trình Đổng
đây.” Tiêu Trí mỉm cười.
Ngồi ở trên sô pha, Trình Uyên lắc đầu cười nói:
"Không, không, không, tôi chỉ giúp một chút, chỉ có sáu
tháng mà đã trở thành một tập đoàn mới đứng thứ hai
thành phố."
Nghe vậy, Tiêu Trí sắc mặt trì trệ.
Có điều trong lời nói của Trình Uyên, rõ ràng là ám chỉ
Tiêu Trí có một lai lịch lớn ở phía sau.
“Là vệ sĩ của Tiêu tổng ở cửa sao?” Trình Uyên không
đợi Tiêu Trí giải thích, liền hỏi.
Tiêu Trí gật đầu, "Gọi là Vương Huy, đấm đá rất giỏi."
Trình Uyên cười nói: "Tốt rồi, sau này để cho hắn cùng
Bạch Long học hỏi lẫn nhau một chút."
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Trí chìm xuống, sau đó đứng
dậy đi ra cửa.
"Vương Huy!"
Edit: Vasterel
Vệ sĩ tên Vương Huy nghe tin liền đẩy cửa đi vào "Ông
chủ có chuyện gì vậy?"
“bốp!” Một cái tát trên mặt, Tiêu Trí chỉ vào mặt
Vương Huy nói: “cút đi, ngày mai ngươi không cần đi
làm nữa.”.
Vương Huy sửng sốt một hồi, bụm mặt nhìn về Trình
Uyên "Chủ tịch, tôi..."
“cút!” Tiêu Trí lạnh lùng nói.
Vương Huy hung dữ trừng mắt liếc Trình Uyên một cái,
mà Trình Uyên thì nhún vai.
Sau khi Vương Huy rời đi, Tiêu Trí cười nói: "cùng với
tôi một thời gian, không thể tránh khỏi kiêu ngạo, ngày
thường cũng như vậy. đã xem thường người khác, vậy
Được rồi, tôi đã đuổi hắn đi."
Trình Uyên nhìn Tiêu Trí, khóe miệng nở nụ cười nhạt.
"Bạn học cũ, tôi không quan tâm cậu dự định làm gì.
Tôi không hỏi tương lai cậu phát triển như thế nào. Tôi
chỉ mong cậu đừng thay đổi về những điều tốt đẹp mà
chúng ta đã nói trước đây." .
Edit: Vasterel
Tiêu Trí khẽ giật mình.
Trình Uyên đứng dậy rồi đi ra ngoài.
Tiêu Trí tỉnh táo lại, "dùng bữa rồi hẳn đi?"
"Không đói!"
Sau khi Trình Uyên rời đi, một người bước ra sau bức
bình phong.
"Lúc trước hắn nói gì với ngươi?"
Tiêu Trí cười khổ, " Ngươi còn không có nhìn ra sao?
Đây rõ ràng là kế ly gián, hắn biết trong phòng còn có
người."
Edit: Vasterel
Chương 343: Hội nghị
"Hóa ra là như vậy."
Người đàn ông gật đầu cười nói, "Trình Uyên khả năng
thích ứng nhận biết quả thật là quá hư ảo, chỉ trong vòng
nửa năm đã học được mánh khóe trên thương trường."
Nói cách khác, nếu Trình Uyên ở đây, chắc chắn anh sẽ
kinh ngạc khi nhìn thấy người đàn ông này.
Bởi vì người đàn ông này không phải ai khác,mà chính
là Long Học Chiêu bị anh giẫm lên mặt dưới mặt đất.
“Đúng vậy, quả thật quá hư ảo. Nếu không phải như
vậy, chắc hắn sẽ không giết Chu Kiệt.” Tiêu Trí thở dài.
“Không chỉ là giết Chu Kiệt.” Long Học Chiêu đi tới bên
cửa sổ, nhìn xuống dưới, mỉm cười nói: “mà đang tọc
mạch với vệ sĩ bạn học cũ của mình.”
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Trí thay đổi, bước nhanh đến
bên cửa sổ nhìn xuống.
Chỉ thấy.
Edit: Vasterel
Vương Huy vừa mới bị hắn đuổi, đang cùng Trình Uyên
nói chuyện ở tầng dưới, người vừa rời đi.
sắc mặt Tiêu Trí dần dần trầm lắng xuống.
“Vệ sĩ bên cạnh ngươi bao lâu rồi?” Long Học Chiêu híp
mắt hỏi.
Tiêu Trí nhắm mắt lại, tựa như đang gặp khó khăn đưa
quyết định " Tôi biết phải làm như thế nào."
Vỗ vỗ vai Tiêu Trí, Long Học Chiêu đi tới cửa "lấy đại
cục làm trọng."
...
...
Vệ sĩ của Tiêu Trí là Vương Huy bị Tiêu Trí trách mắng
và đuổi, nhưng trong lòng vẫn còn tức giận, cho rằng
chính Trình Uyên đã khiến hắn bị đuổi việc từ Tiêu Trí,
nên đợi ở bãi đậu xe bên ngoài quán lẩu Ngôi nhà Tím,
chờ Trình Uyên xuống và hung hăng đánh cho anh một
trận.
Edit: Vasterel
Nhưng mà, khi bình tĩnh lại, hắn ta cũng nhất thời thay
đổi quyết định.
"Trình Đổng, trước đó tôi biết mình sai rồi, tôi xin lỗi
ngài, xin ngài hãy cho tôi đi theo bên ngài."
Nhìn thấy Trình Uyên tới gần, Vương Huy vội vàng tiến
đến, hắn nghĩ, nếu đi theo Trình Uyên, có thể sẽ kiếm
được nhiều tiền hơn Tiêu Trí.
Xét cho cùng, Cẩm Đông lớn hơn tập đoàn Trích Thủy
rất nhiều.
Trình Uyên đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhíu mày.
"ngươi có biết ngươi đang đùa với lửa không?"
Vương Huy khẽ giật mình, rồi tự hỏi "là sao?"
“sẽ chết.” Trình Uyên nói.
Vương Huy vội vàng lắc đầu "Tôi không sợ chết, chỉ cần
Trình Đổng cho tôi đi theo, cho dù chuyện nguy hiểm thế
nào tôi cũng sẽ làm."
Edit: Vasterel
Có một số việc căn bản Vương Huy không nghĩ đơn
giản như vậy, Trình Uyên đã quá đau đầu về mọi chuyện.
Vừa vào phòng, Tiêu Trí đang đọc sách.
Anh nhớ rằng khi tôi vừa tốt nghiệp, Tiêu Trí đã xé hết
sách của mình.
Lúc đó, Trình Uyên rất tò mò "này,ngươi là một người
yêu sách hơn cả mạng của mình, ngươi làm sao có thể
học cái thói của học sinh cấp ba chơi trò xé sách vậy hả?"
Tiêu Trí nói, "Mười sáu năm đọc sách, ai mà không khó
chịu? Nếu không phải vì nỗi ám ảnh hay bị cạnh tranh, tôi
sớm đã xé nát lâu rồi, tôi thề, về sau sẽ không bao giờ
đọc một cuốn sách nào nữa."
Bởi vậy, khi Trình Uyên nhìn thấy Tiêu Trí đọc sách, liền
sửng sốt.
Sau đó Tiêu Trí đứng lên chào Trình Uyên, câu đầu tiên
là "Bạn học cũ, đã lâu không gặp."
Nên biết, tập đoàn Trích Thủy là tập đoàn mà Trình
Uyên giúp Tiêu Trí làm nên, nếu như họ chào nhau thay
vì gọi tên, mà là dùng từ bạn học cũ, liền có vẻ hơi xa lạ.
Edit: Vasterel
Sau đó, khi Tiêu Trí ra cửa quở trách Vương Huy, hắn
hành động giơ bàn tay lên, bàn tay đó liền lộ ra một ngón
tay trỏ.
Điều này cũng đang ám chỉ nhắc nhở Trình Uyên có
một nhân vật phản diện ở đằng sau.
Trình Uyên lập tức hiểu ra.
Còn Vương Huy lúc này phải tự xoay xở,vì "nhân vật "
này sẽ không lo chuyện giữa anh và Tiêu Trí nói chuyện,
mà chỉ sợ Vương Huy nói cho Trình Uyên biết?
Vì vậy đây là lý do tại sao Trình Uyên nói rằng sẽ chết.
Trình Uyên trước kia không hiểu ,nhưng thật sự đạt
được vị trí như hiện tại, anh càng ngày càng hiểu rõ, hóa
ra để một người im lặng vĩnh viễn chỉ là một chuyện đơn
giản và rất bình thường.
“nếu như Vậy tôi muốn ngươi đi chết thì sao?” Trình
Uyên hỏi Vương Huy.
Vương Huy sắc mặt ngưng tụ. "Trình Đổng, ngài đây
muốn chặn con đường sống cuồi cùng của tôi sao?"
Edit: Vasterel
Biết hắn đã hiểu lầm, Trình Uyên nói: "Chết đi, nếu
ngươi đi chết mà có thể thoát khỏi được nguy hiểm, lúc
đó mới hiểu được lòng thành của ngươi, còn bây giờ thì
đi lên gặp Tiêu Trí nói muốn đi theo ta, sau khi ngươi
nghĩ kỹ rõ rãng rồi, ba ngày sau có thể tới Tập Đoàn Cẩm
Đông tìm ta. "
Sau đó, mặc kệ Vương Huy có làm hay không, Trình
Uyên lên xe lái đi.
ngày hôm sau.
Tại khách sạn Tân Dương Grand, một hội nghị rất lớn
đã được tổ chức.
Cùng tại đó, khách sạn mang tính biểu tượng nhất của
Tân Dương đã có những người đứng đợi sẵn.
Mới tám giờ sáng, đã có vô số ô tô hạng sang đậu ở bãi
đậu xe của khách sạn.
Khách sạn cũng quy tụ tất cả những nhân vật tai to mặt
lớn ở Tân Dương đến đây.
“Ái gù, tôi thật là vất vả!” Ngồi ở trong một chiếc xe
hạng sang, Hoàng Đại Cường không khỏi thở dài.
Edit: Vasterel
"Vết thương còn chưa lành, vậy mà tôi phải tham gia
một cái hội nghị chết tiệt này."
Kim Kiệt cười nói: "Chủ tịch thật là vất vả, bên trên
nhất định sẽ nhìn thấy."
Ở bên cạnh, Vương Hinh Duyệt đột nhiên cảm thấy
muốn ói.
Sau khi con heo này đến Tập Đoàn Cẩm Đông, hắn vui
vẻ cả ngày.
Kim Kiệt cũng có thể coi như là tay sai cho con heo này,
đưa Hoàng Đại Cường đi tắm suối nước nóng mà không
vừa lòng thì là đi tắm hơi, đi hộp đêm hay vào khách sạn
cao cấp hay tìm người tới massage, hoặc là tiêu tiền một
cách quá phung phí.
Có thể nói hắn đã trở thành đỉnh cao nhất trong cuộc
đời mình.
Còn vất vả?
Thật ra lúc đầu Hoàng Đại Cường cũng muốn làm A làm
A với Vương Hinh Duyệt, nhưng sau đó đã bị Kim Kiệt
thuyết phục, Kim Kiệt đã nói với Hoàng Đại Cường và nói
Edit: Vasterel
rằng Vương Hinh Duyệt là người của kinh thành phái
đến, một khi động vào, ngay cả vị trí chủ tịch hội đồng
quản trị của hắn cũng không thể giữ được mà cả mạng
sống củng khó thoát.
Ngoài ra, con thỏ còn không ăn cỏ gần hang. Nếu
muốn, chúng ta có thể ra ngoài tìm.
Hoàng Đại Cường lập tức hiểu ra, lại mặt mày hớn hở.
...
Sau khi ô tô đậu trong bãi đậu xe của khách sạn Tân
Dương Grand, Hoàng Đại Cường đã bước vào đám đông
trước khách sạn.
Vừa vào đại sảnh Tân Dương, các doanh nhân lớn đều
nhìn về phía này.
"Người đó là ai? Sao nhìn thấy lạ vậy?"
"Hình như là tân chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông."
"Có nhầm không vậy, chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông
không phải là thiếu gia Trình Uyên sao?"
Edit: Vasterel
"sớm đã đổi rồi, Trình Uyên không hiểu sao lại mất trí
nhớ. Nghe nói hắn đến kinh thành để chữa bệnh. Còn các
thành viên trong HĐQT Cẩm Đông liền chọn ra người này.
Ngươi Không thấy Vương Hinh Duyệt cùng Kim Kiệt của
Tập Đoàn Cẩm Đông đi theo sau hắn sao? "
"nhìn ... như một kẻ bỉ ổi."
"Đúng..."
Biết Hoàng Đại Cường nay là chủ tịch Tập Đoàn Cẩm
Đông, rất nhiều người tiên đến chào hỏi.
Những người dở hơi trong nước đều thích đi vòng
quanh các ông chủ lớn.
Hoàng Đại Cường lần đầu tiên được coi trọng như vậy,
tự nhiên vui vẻ không ngậm được miệng.
Đồng thời, cũng vênh váo lên.
Hắn ta chào mọi người với tư thế ngẩng cao đầu và
ưỡn ngực.
"Hoàng Đổng, ngài ở Cẩm Đông tương lai sau này có gì
chiếu cố đến các công ty nhỏ chúng tôi nha."
Edit: Vasterel
Có ai đó nói như vậy.
Hoàng Đại Cường cười gật đầu "Được rồi, được rồi."
"Hoàng Đổng, công ty chúng tôi hiện tại có một dự án
sinh lời 100%, hiện tại lại đang thiếu vốn, ngài xem..."
“được , được.” Hoàng Đại Cường.
" Ư hử ..." Kim Kiệt sau lưng ho khan một tiếng.
Hoàng Đại Cường tỉnh táo lại, chỉ vào Vương Hinh
Duyệt "Hì hì, lát nữa tôi sẽ nói chuyện với thư ký."
“Trợ lý.” Vương Hinh Duyệt nhẹ giọng nhắc nhở.
"Ai gù, đây không phải là chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông
sao?"
Đúng lúc này, một giọng nữ lạnh lùng đột nhiên vang
lên.
Thẩm Lệ mỉm cười bước tới chỗ Hoàng Đại Cường.
Edit: Vasterel
Hoàng Đại Cường nhìn thấy Thẩm Lệ, ánh mắt đột
nhiên sáng lên như vớ vớ được vàng "Ôi mỹ nhân, tại sao
lại là cô."
Mỹ nhân...
Tất cả các ông chủ lớn vẻ mặt đều chết lặng.
Vẻ mặt tươi cười của Thẩm Lệ cũng lập tức cứng đờ ra.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom