• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (5 Viewers)

  • Chương 193: Cứu chữa Thời Dương

1
Edit: Vasterel

Đón Lý Tịnh Trúc, Trình Uyên lái xe thẳng đến nhà của
Thời Dương ở Vịnh Ánh Trăng.
Lên xe, nhìn thấy vẻ mặt của Trình Uyên nghiêm nghị,
Lý Tịnh Trúc không dám hỏi có chuyện gì.
Đến nhà Thời Dương bấm chuông cửa.
Người mở cửa là Thời Dương, nhìn thấy Trình Uyên đột
nhiên đi tới, không khỏi sửng sốt "hả là anh, sao anh lại
tới đây?"
Trình Uyên đang định nói thì nghe thấy giọng một
người phụ nữ trung niên trong phòng khách.
"Dương Dương, là ai vậy?"
Rõ ràng, đây là mẹ anh.
Vào phòng khách, Trình Uyên lần đầu tiên gặp mẹ của
Thời Dương bị tâm thần, nhưng bây giờ lại có vẻ bình
thường.
2
Edit: Vasterel
Ăn mặc chỉnh tề, đeo kính lão, trên tay cầm giẻ lau, có
vẻ như đang lau dọn vệ sinh.
Thời Dương cười với mẹ, "Mẹ, anh ấy là sếp của con."
Thời Dương nhìn thấy Trình Uyên, vẻ mặt lập tức tràn
đầy nhiệt tình "Oh, đây là ông sếp của con đây hả, nhìn
còn trẻ quá, mời vào nhà đi."
Trình Uyên gật đầu cười với Thời Dương. "Cô à, con tới
là có chút chuyện với Thời Dương."
mẹ Thời Dương đặt giẻ xuống, lau tay tạp dề, cười nói:
"Được,được, hai người nói chuyện đi, mẹ đi ra ngoài
mua ít đi đồ,rồi trưa này cùng ở nhà ăn cơm ."
Trình Uyên chỉ cười không đáp,mẹ Thời Dương đi rồi,
Thời Dương khó hiểu hỏi: "Anh, hôm nay không phải là
ngày đấu giá sao? Sao anh không đi?"
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trình Uyên dần dần biến
mất.Bạn đang đọc truyện tại Group: Vasterel.
Một cái tát tai thật mạnh trên mặt Thời Dương, trực
tiếp quật ngã hắn.
3
Edit: Vasterel
Thời Dương bối rối.
Lý Tịnh Trúc cũng bối rối.
Trình Uyên chỉ vào mặt Thời Dương, nghiêm nghị nổi
giận quát nói, "Ngươi làm cái gì vậy?con mẹ nó Ngươi
nghĩ anh mày là ai? trong lòng ta thật không chịu nổi
ngươi?"
Thời Dương bàng hoàng.
"ngươi có phải hay không là muốn anh mày nhớ đến
mày cả đời và nợ mày cả một đời sao?"
"ngươi muốn dùng cái nhân tình này để đổi lấy sự
chăm sóc của mẹ ngươi dành cho anh mày sao?"
Trình Uyên nắm lấy cổ áo Thời Dương, tức giận nói: "Ta
nói cho ngươi biết, điều đó không thể xảy ra! Nếu không
được dù ngươi có chết , ta đây sẽ không nhớ đến ngươi,
và ta sẽ không cảm thấy mình nợ ngươi bất cứ thứ gì,
biết chưa?"
Bạn đang
Thời Dương cúi đầu, ngại nói.
Một số điều nói không rõ ràng.
4
Edit: Vasterel
Giống như tình huống hiện tại, Thời Dương không dám
nói cho Trình Uyên biết chuyện trúng độc, thậm chí
không dám nói cho Trình Uyên biết mình đã ở trong xe
của Long Học Viễn.
Bởi vì một khi điều đó xảy ra, Trình Uyên sẽ trở nên
nghi ngờ, và một khi Trình Uyên trở nên nghi ngờ, cho dù
anh có cố gắng thế nào, dù anh có giải thích như thế nào,
cũng không thể xóa bỏ khoảng cách giữa họ.
Và điều này cuối cùng sẽ dẫn đến Thời Dương trước
đây hoặc Thời Dương bây giờ, và sẽ không bao giờ trở
thành được một ông lớn.
“Anh đã cho em hy vọng mà em không nên có,” Thời
Dương trầm giọng nói, “em đã tưởng tượng những gì
anh nói không biết bao nhiêu lần, cũng vô số lần mơ ước
trở thành một người đàn ông to lớn ngẩng cao đầu trong
xã hội, biết mình không nên nghĩ về nó, nhưng lại là vô số
lần suy nghĩ về điều này"
"em thậm chí đã nhìn thấy chính mình trong tương lai,
và em không muốn để ảo tưởng này trở thành hư vô."
"Với hy vọng, em không muốn quay lại quá khứ."
5
Edit: Vasterel
Trình Uyên đôi môi tức giận run lên, nghiến răng
nghiến lợi nói: "Thu hồi lại cái lòng kiêu ngạo đạo đức giả
kia ngay,con mẹ nó tại sao không quan tâm mạng sống
hơn là chọn cái chết?"
"Thời Dương, em hãy nghe lời anh. Vì ngay từ đầu anh
đã chọn em tin tưởng em và coi em như em trai của
mình nên anh sẽ không bao giờ nghi ngờ em trai của
mình,và vì anh rất muốn tốt cho em, cho nên anh rất rõ
ràng em phải biết điều này. "
Nói xong, anh buông cổ áo Thời Dương ra, đẩy hắn lên
ghế sô pha, lớn tiếng nói với Lý Tịnh Trúc, "Giải độc cho
hắn."
Trình Uyên đột nhiên quát Lý Tịnh Trúc, Lý Tịnh Trúc
cũng là sửng sốt, giật nảy cả mình.
“Này, anh có biết không, tôi không phải là người hầu
của anh. Tại sao anh lại ra lệnh cho tôi bằng cái giọng
điệu này?” Lý Tịnh Trúc đứng im, ngược lại nhếch môi
chế nhạo.
Cô nghĩ, anh khiêu khích ai, anh muốn mắng ai thì
mắng sao?
6
Edit: Vasterel
Kỳ thật Trình Uyên cũng tức giận,bộ ngực kịch liệt
chập trùng, máu dâng não, suýt chút nữa ngất đi.
May mắn thay, anh cũng kiềm chế được.
Anh biết mình đối với Lý Tịnh Trúc có chút nặng lời,
Trình Uyên không khỏi nở nụ cười. "Chị hai à, nãy giờ chị
không có làm gì cả, làm sao em có thể giận chị được,
đúng không."
Lý Tịnh Trúc đương nhiên biết điều đó, không khỏi liếc
Trình Uyên một cái, sau đó cùng Thời Dương kiểm tra
mạch cho hắn.
Chẩn đoán xong, Lý Tịnh Trúc nhíu mày.
“sao rồi?” Trình Uyên hỏi.
Lý Tịnh Trúc mím môi. "Long Học Viễn đã biết tôi làm
việc cho ngươi."
"là sao?"
"Tôi chưa từng thấy loại độc này. Nó rất mạnh, nếu
không chữa trị kịp thời, sợ rằng trong vòng hai ngày, nội
tạng của Thời Dương sẽ bị thiêu trụi."
7
Edit: Vasterel
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Sắc mặt Trình Uyên đột
nhiên thay đổi.
Lý Tịnh Trúc đột nhiên cười nói: "Cũng may hắn chỉ biết
tôi là học sinh Tây y của hắn, nhưng lại không biết sở
trường nhất của tôi chính là Đông y."
"Dì hai đã từng dạy tôi phương pháp hỏa trị liệu và thải
độc . Nó có thể trị liệu độc tố trong cơ thể anh ấy, nhưng
tôi bây giờ cần chuẩn bị dụng cụ. Vì vậy, trước tiên tôi
dùng châm cứu điểm huyệt,để khống chế thời gian phát
tán chất độc lan rộng. "
Nói đến đây Lý Tịnh Trúc từ trong tay lấy ra túi kim
châm màu bạc.
Nhìn thấy nàng tựa như cây trúc trên ngực, Trình Uyên
không khỏi nghĩ thầm: "Ngươi nói loại bỏ độc tố gì, cũng
có thể thải độc tố trong cơ thể của ta không?"
Lý Tịnh Trúc ra lệnh cho Thời Dương "cởi áo."
Thời Dương mặt đỏ bừng "ặc".
8
Edit: Vasterel
Trình Uyên tức giận gõ đầu hắn, "ngươi nghĩ cái quái gì
vậy? Suy nghĩ chính chắn lên, bác sĩ đây là đại mỹ nữ của
bọn anh đang chữa bệnh cho ngươi đấy, liệu thằng hồn."
Lý Tịnh Trúc trợn nhìn Trình Uyên một cái ngây người,
tức giận nói: "ngươi Không được, độc tố của ngươi hòa
trộn trong máu, khi máu lưu thông cùng nhau hòa thành
một , ta không thể phân biệt được. . "
Nghe đến đây, Trình Uyên thất vọng thở dài.
Anh biết thân thể càng ngày càng yếu, nếu như tình
trạng này cứ phát triển, chưa đến hai năm sẽ được ngắm
gà khỏa thân and nãi chuối xanh.
Đây là lý do tại sao Trình Uyên không muốn để cho
Bạch An Tương khôi phục trí nhớ.
Anh sợ khi anh thực sự ra đi, cô sẽ nghĩ lại quá khứ, cô
sẽ rất đau buồn.
Đối với suy nghĩ ngu ngốc của anh ấy, không ai hiểu
được anh ấy, nhất là một số người luôn cho rằng anh ấy
ngốc.
9
Edit: Vasterel
Cho đến một ngày, khi người đàn ông nói sự thật với
Bạch An Tương, anh ta nói: “Bản thân tình yêu là vị tha
và thuần khiết, nhưng nó đã bị người thế gian vấy bẩn,
khiến nó trở nên tràn ngập đầy mùi hôi thối trong quá
trình biến hóa. "
"Tất cả chúng ta đều khao khát tình yêu, vì vậy khi yêu,
chúng ta mong rằng những nỗ lực của mình sẽ được đền
đáp, vì vậy mới yêu."
"Còn tình yêu của Trình Uyên đối với anh thật sự là rất
vị tha."
"Anh ấy nói, anh ấy rất tự hào, anh ấy đã từng yêu rất
điên cuồng, yêu một người bằng mọi giá."
lúc đó Bạch An Tương sẽ cảm thấy thổn thức, gào khóc.
Tất nhiên, đây là chuyện sau này nên tạm thời sẽ
không đề cập đến.
Lúc này, sau khi Lý Tịnh Trúc giúp Thời Dương khống
chế độc tố, Thời Dương đột nhiên hỏi: "anh, anh không
đi đấu giá sao?"
“Đương nhiên anh đi chứ.” Trình Uyên nói.
10
Edit: Vasterel
“thế Nhưng… nhưng bây giờ là mười giờ rồi.” Thời
Dương nhìn đồng hồ, lo lắng nói.
Nghe đến đây, Trình Uyên sửng sốt.
Quay lại và chạy không nói một lời.
Lý Tịnh Trúc đi cùng Trình Uyên, Trình Uyên đi như vậy,
cô không thể ở một mình với Thời Dương, vì vậy cô giải
thích với Thời Dương, bảo anh đừng vận động mạnh, sau
đó liền chạy theo ra ngoài.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom