• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (7 Viewers)

  • Chương 190: Xúi giục

Edit: Vasterel
Chương 190: Xúi giục
Nguồn dịch: https://zalo.me/g/dulhxl440
Lý Túc(Lý Nguy) gọi điện thoại, Lý Túc nói rằng Thời
Dương(Thời Sách)đi ăn trộm bị người ta tóm được,
hiện tại bị nhốt trong đồn cảnh sát.
Trình Uyên không ngạc nhiên vì sao Lý Túc biết
Thời Dương là người của mình, dù sao hệ thống
thông tin của hắn so với chính mình mạnh hơn
nhiều.
Từ giọng điệu của Lý Túc, Trình Uyên nghe ra có
thể có chuyện gì đó ẩn giấu đằng sau trong chuyện
này, nhưng ...
"Dù sao chứng cứ của vụ trộm đều có xác thực rõ
ràng, nếu người cung cấp thông tin không rút lại đơn
kiện thì ..." Lý Túc còn chưa nói hết, sau khi ngẩn
người nói: "Trước hết, tôi cúp máy đã. . "
Cúp máy cái cụp, Trình Uyên bất giác nhíu mày,
cố gắng ổn định tâm lý.
“Không có chuyện gì hay rồi, Trình Uyên, mẹ vợ
ngươi ngất rồi.” Từ Xuyên(từ chương) vừa mở cửa
vừa hô.
Edit: Vasterel
Trình Uyên vội vàng đi vào, phát hiện Lý Tố Trân
nằm trên mặt đất, gối đầu trên cánh tay của mình,
thở đều đều.
Anh liếc Từ Xuyên một cái, Từ Xuyên bất lực
nhún vai nhìn anh.
Đừng nhìn lúc này Lý Tố Trân đến Trình Uyên
làm phiền, làm cho Trình Uyên xấu hổ như vậy,
cũng không trách Lý Tố Trân chút nào.
Bởi vì bà ta chỉ là một người mẹ, bắt đầu từ tình
yêu thương của một người mẹ dành cho con gái của
mình, bà đã tìm Trình Uyên tính sổ.
Về việc Lý Tố Trân ngất xỉu, Trình Uyên không có
đụng đến, mà gấp rút rất lo lắng nhìn Từ Xuyên nói:
"Từ Ca, anh có thể khám cho mẹ em được không."
“Được.” Từ Xuyên gật đầu, cúi người bắt mạch
cho Lý Tố Trân .
Lý Tố Trân nhíu mày đau lòng, nhưng không có
tỉnh lại.
Nhìn thấy điều này, Trình Uyên cười thầm, thầm
nghĩ nếu là lúc này, có lẽ sẽ không tỉnh lại.
Edit: Vasterel
"Từ Ca, ta đây giao cho anh, ta có chuyện phải
giải quyết trước."
Từ Xuyên vẫy tay với anh, "Đi, đi, cứ để đây cho
tôi."
Trình Uyên nháy mắt với Vương Hinh
Duyệt(vương tử yên), hai người rời đi.
Sau khi Trình Uyên rời đi, Lý Tố Trân thở dài một
hơi, mở to mắt nói: "Này, tại sao ta lại ngất đi? Trình
Uyên, tên khốn kiếp kia đâu?"
“Anh ấy có việc bận nên đi trước rồi” Từ Xuyên
đáp.
Lý Tố Trân ngồi trên mặt đất, hai tay vỗ đùi tức
giận. "Từ đại phu, đúng không, ngươi nhìn hắn mà
xem , ta đây đã tạo ra nghiệt gì ,mà ta ngất đi,
Trình Uyên còn không có hỏi lấy một câu, quay
người làm khác đi, nói cho xem, hắn có phải quá
đáng không? "
Từ Xuyên trịnh trọng gật đầu, nói: "Quá đáng, thật
sự quá đáng, đây không phải là người, nhất định
phải để con gái của chị ly hôn với hắn!"
Edit: Vasterel
“ai, ta nói với ngươi đại phu như vậy ,ngươi có ý
gì?” Nghe Từ Xuyên nói xong, Lý Tố Trân đột nhiên
xoay người. “Nhận không ra người tốt đúng không?”
"TÔI..."
...
Bạn đang đọc
...
Sau khi Trình Uyên rời đi, anh đến đồn cảnh sát,
tìm Lý Túc để tìm hiểu Thời Dương.
Lý Túc nói với Trình Uyên là do Long Học
Viễn(Long Thầm Khang) báo, bọn họ vội vàng chạy
tới, Thời Dương đã ngất xỉu ở nhà Long Học Viễn,
từ trong túi móc ra một chiếc đồng hồ vàng.
Trước đó Trình Uyên là để Thời Dương điều tra
Long Học Viễn, nghĩ đến, là bị Long Học Viễn phát
hiện.
“Tôi có thể gặp anh ấy được không?” Trình Uyên
hỏi.
Edit: Vasterel
Lý Túc lắc đầu. "Trình Uyên, không phải ta không
cho ngươi chút mặt mũi, chúng ta có quy củ, tạm
thời không thể để cho ngươi vào được."
“Được rồi, anh giúp tôi nói cho anh ấy biết, đừng
lo lắng cho mẹ anh ấy lắm, tôi sẽ cho người chăm
sóc tốt, hơn nữa tôi sẽ tìm cách.” Trình Uyên nói.
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, Trình Uyên đi thẳng
về nhà.
Về đến nhà, không biết Bạch An Tương và Lý
Tịnh Trúc(Lý Nam Địch) đang nói chuyện gì, hai
người cười trong phòng khách rồi nghiêng người
qua lại cho đến khi Trình Uyên bước vào, tiếng cười
đột ngột dừng lại.
“Đang nói gì mà vui thế?” Trình Uyên hỏi.
Bạch An Tương cắn môi cúi đầu, sợ hãi nhìn
Trình Uyên.
Lý Tịnh Trúc cong môi nói: "chuyện Giữa phụ nữ
chúng ta, ta không thể nói cho ngươi một biết được"
Trình Uyên cười cười, không nói gì.
"Đi, anh đưa em đi mua sắm quần áo."
Edit: Vasterel
Phụ nữ, bất cứ lúc nào cũng sẽ có hứng thú mua
quần áo mới, ngay cả khi họ bị mất trí nhớ, dù có
mất trí sao mà khôn thế 
Trình Uyên đưa Bạch An Tương và Lý Tịnh Trúc
đi mua sắm, đi dạo một vòng liền thở hổn hển,
nhưng hai người phụ nữ lại như được tiêm thuốc
kích thích, không biết mệt.
Nói chung, Bạch An Tương hôm nay rất vui vẻ,
tuy rằng vẫn không dám cùng Trình Uyên nói
chuyện.
Tuy nhiên, điều họ không biết là vào lúc này, thực
sự có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn
họ trong bóng tối.
...
...
Thời Dương bị giam trong đồn cảnh sát phải chờ
đợi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sẽ chuyển
đến trại tạm giam chờ xét xử sau hai ngày nếu
chứng cứ xác thực, sau khi xét xử sẽ bị tống vào tù.
Edit: Vasterel
Trong vài lần, hắn đã nhịn xuống không muốn
chống lại không phá còng tay, bởi vì Trình Uyên đã
nói với hắn rằng trong tương lai hắn sẽ là một người
nhân vật lớn và không thể làm những vụ trộm vặt
như vậy được.
Đêm khuya.
Lý Túc đột nhiên mở cửa phòng giam, đi vào.
“Thời Dương, người ta đã rút đơn kiện, ngươi có
thể đi.” Lý Túc nói.
Thời Dương sững sờ, nhìn Lý Túc không tin.
Lý Túc cau mày, cả giận nói: "còn không Mau cút
đi!"
Thời Dương như vừa tỉnh dậy từ trong mộng,
đứng dậy đi ra khỏi phòng giam.
Vừa đi làm thủ tục, vừa hỏi Lý Túc "Long Học
Viễn rút đơn kiện sao?"
Lý Túc dứt khoát nói: "Đừng tưởng rằng việc hắn
rút đơn kiện ngươi trộm cắp sẽ bị hủy bỏ, mà là hắn
nguyện ý liều mạng báo giả cảnh sát xử phạt,vì
ngươi kháng tội ,Đồng hồ vàng kia vốn dĩ chính là
Edit: Vasterel
của ngươi, còn anh ấy chỉ muốn Đùa với ngươi
thôi,nên chúng ta mới để ngươi đi. Nếu như có một
ngày ngươi rơi vào tay ta, cho dù có người che chở,
ta sẽ nhất định truy xét đến ngọn nguồn”
Thời Dương thất thần bước ra khỏi đồn cảnh sát,
trời đã tối.
Trước cửa sở cảnh sát có một chiếc ô tô việt dã
đậu, Long Học Viễn đứng trước ngã tư vẫy tay với
anh.
Thời Dương cau mày.
Ngồi vào trong xe của Long Học Viễn, Long Học
Viễn đưa cho Thời Dương một xấp ảnh, nói thẳng:
"Nhìn xem, đây là chủ nhân của ngươi phải không."
Đây đều là ảnh Trình Uyên và Bạch An Tương
cùng Lý Tịnh Trúc đi mua sắm, nói chuyện cười nói
vô cùng vui vẻ.
Thời Dương càng xem, sắc mặt càng là khó coi.
Long Học Viễn cười nói: "Sau khi ngươi bị giam
vào, chủ nhân của ngươi cứ để yên chẳng quan tâm
gì cả,còn lại cùng mỹ nữ đi mua sắm thật vui vẻ
đấy."
Edit: Vasterel
Thời Dương im lặng.
Một lúc sau hắn nói "Ngươi muốn nói gì?"
Long Học Viễn thở dài, "Ta chính là cảm thấy,
bằng bản lãnh của ngươi, không đáng ở cùng loại
người này."
Thời Dương tự giễu cười, "Ha ha ta làm gì có bản
lãnh?"
Long Học Viễn lắc đầu, "ngươi quay 1 vòng 360
đi, nghành nghề nào củng có các chuyên gia, nhưng
ta nghe nói ngươi là Trạng Nguyên thực sự trong
dòng đó."
“Chẳng qua là hạ lưu mà thôi.” Thời Dương tiếp
tục tự giễu cười.
Long Học Viễn đột nhiên nghiêm mặt nói, "Hồ Đồ!
Bản lãnh của thế giới không phân biệt giàu nghèo.
Mà là tùy vào nơi nào mà sử dụng."
Nghe vậy, Thời Dương giật mình.
Long Học Viễn đưa cho anh một điếu thuốc và
nói, "Ta biết mẹ ngươi ở đây không rõ lắm, nhưng
Edit: Vasterel
đừng lo, bản thân ta là bác sĩ và ta biết bác sĩ
chuyên khoa tâm thần giỏi nhất trên thế giới. Nếu
ngươi tin ta, ta có thể hứa sẽ chữa khỏi bệnh cho
mẹ ngươi ”.
Thời Dương há to miệng, không tin nhìn Long Học
Viễn.
“Về phần phương diện đãi ngộ.” Long Học Viễn
mỉm cười, “bây giờ sẽ chỉ cho ngươi.”
Thời Dương hiểu ý anh, anh hỏi "ngươi là muốn
ta phản bội lại đúng không?"
Long Học Viễn cười ha ha,rồi nói: "Thời đại này
làm gì có mà làm phản? Cái này gọi là " Bỏ cái ác
mà làm chính nghĩa ". Con người phải học cách
phán đoán bên lợi bên hại, học cách phấn đấu để có
được lựa chọn tốt nhất.”
Thời Dương im lặng.
Long Học Viễn từ đâu đó lấy ra một ly rượu, đưa
cho Thời Dương, "sau khi Nghĩ xong ,liền uống."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom