• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 909: Cút!

Đám người Chiến Quân vội vàng đỡ Diệp Huyên, đi theo sau ông.

Chu Sinh Sinh có vẻ không cam lòng, nhưng rốt cuộc vẫn không chống lại lời nói của Bạch tiên sinh.

Đúng lúc này, Mạc Tà đột nhiên cất tiếng: “Bạch tiên sinh!”

Bạch tiên sinh dừng bước, Mạc Tà lại mỉm cười: “Lần này Ma Kha tộc sẽ không thất bại nữa đâu, không kẻ nào ngăn nổi chúng ta!”

Bạch tiên sinh thản nhiên cất tiếng: “Chờ ngươi tới đó!”

Nói xong, bóng dáng của ông cũng biến mất.

Ở phía xa, Mạc Tà nhìn về phía người đàn ông tên Tả Thanh đang nằm trên mặt đất: “Vẫn ổn chứ?”

Tả Thanh nói khẽ: “Vẫn ổn. Kiếm của kẻ kia nhanh quá!”

Mạc Tà khẽ gật đầu: “Ngươi cũng không tránh được, tất nhiên là nhanh rồi!”

Dứt lời, hắn ta lại nhìn Thiên Sát và Địa Sát đang đứng một bên: “Về sau nếu gặp lại kẻ đó, nhớ phải cẩn thật!”

Cả Thiên Sát lẫn Địa Cát đều gật đầu.

Thiên Sát thoáng do dự nhưng vẫn nói: “Lão đại, lúc nào thì chúng ta tới Táng Thiên trường thành?”

Mạc Tà cười đáp: “Không vội! Ma Kha tộc chúng ta đã đợi cả nghìn năm rồi, cũng chẳng thiếu gì một chút thời gian này”.

Thiên Sát gật đầu, không nói gì nữa.

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mạc Tà.

Ông ta nói: “Công tử, lần này có một vài kẻ thuộc dị vực đột nhiên tới tinh vực nơi đây, mục tiêu của chúng có thể chính là tên kiếm tu kia! Hơn nữa, chúng không muốn đối kháng chính diện với tinh vực Vị ương, nên muốn tạm thời liên thủ với Ma Kha tộc chúng ta. Thế nhưng mục tiêu của bọn chúng chỉ là tên kiếm tu kia thôi”.

Mạc Tà nói khẽ: “Có những ai tới?”

Ông lão trầm giọng đáp: “Có hai kẻ có cấp bậc tương đương Thiên Sát và Địa Sát, còn một kẻ khác…”

Mạc Tà nhìn ông lão. Ông ta liền nói khẽ: “Chỉ e cũng gần bằng công tử!”

Mạc Tà mỉm cười: “Thú vị đấy!”

Dứt lời, hắn ta ngẩng đầu nhìn về chân trời phía xa, nói khẽ: “Cung chủ Vị Ương gì đó khá mạnh mà! Mấy kẻ tới từ dị vực tất nhiên vẫn phải cố kỵ nàng ta rồi!”

Cung chủ Vị Ương!

Nghe thấy tên người này, vẻ mặt ông lão kia đột nhiên nghiêm túc hẳn.

Chỉ có những cường giả thế hệ trước mới hiểu được sự đáng sợ của người phụ nữ đó!

Mạc Tà đột nhiên cất tiếng: “Đi thôi, đi gặp mấy thiên tài tới từ dị vực kia coi sao”.

Dứt lời, hắn ta liền quay người rời đi.

Ở một nơi khác, Bạch tiên sinh đột nhiên nói: “Bảo Tiết Bạch Y về đi!”

A Quỷ lặng lẽ lui xuống.



Tại Táng Thiên trường thành.

Diệp Huyên nằm trong căn nhà đá, sau khi ăn đóa tuyết liên mà Chu Sinh Sinh đưa cho, thân thể của hắn liền hồi phục một cách nhanh chóng.

Diệp Huyên nói khẽ: “Đại thần tầng hai, có đó không?”

Im lặng thoáng chốc, đại thần tầng hai liền lên tiếng: “Làm gì?”

Diệp Huyên cười khổ: “Trước đây ta còn tưởng mình là người vô địch trong số những người cùng cấp bậc.”

Trước đó hắn rất ít khi gặp được đối thủ cùng cấp bậc, người duy nhất có lẽ chính là An Lan Tú.

Mà An Lan Tú cũng có thể chất đặc biệt!

Diệp Linh cũng vậy.

Đại thần tầng hai đột nhiên cất tiếng: “Không có ai vô địch trong số những người cùng cấp bậc hết. Ngươi phải nhớ lấy câu nói này, vũ trụ hư vô, không có ai mạnh nhất, chỉ có người mạnh hơn!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đã rõ”.

Đại thần tầng hai lại nói: “So với mấy tên đã giao chiến cùng ngươi lúc đó, người đàn ông mãi sau xuất hiện mới là khủng bố, cho dù xếp hắn ta vào Thần tộc hay Minh tộc thì cũng là kẻ xuất chúng trong đám”.

Diệp Huyên nhíu mày: “Kẻ mặc áo trắng ư?”

Đại thần tầng hai dặn dò: “Ừ, nếu sau này ngươi gặp lại hắn ta, thì nhất định phải thật cẩn thận”.

Diệp Huyên khẽ gật đầu, giờ thì hắn cũng coi như được lĩnh giáo sự lớn mạnh của Ma Kha tộc rồi!

Nhưng hắn cũng không hề e ngại, trái lại, điều này còn kích phát ý chí chiến đấu của hắn hơn!

Trên đời có biết bao thiên tài, Diệp Huyên hắn nhất định cũng phải chiếm được một vị trí!

Đại thần tầng hai lại bảo: “Còn cả con hắc kỳ lân bên cạnh hắn ta nữa, đó là một loại dị thú thượng cổ vô cùng hiếm, loài dị thú này ăn ác niệm, thích nuốt tim… Huyết mạch của nó không thua gì Đế Khuyển đâu. Rất mạnh!”

Rất mạnh ư?!

Diệp Huyên im lặng một thoáng, lát sau, dường như hắn nghĩ tới chuyện gì đó, bèn hỏi: “Đại thần tầng hai, còn người thì sao?”

Hắn vẫn chưa quên vị đại thần tầng hai này thực ra cũng là yêu thú…

Đại thần tầng hai đáp: “Ta bảo ngươi ta là yêu thú lúc nào?”

Diệp Huyên sửng sốt: “Người không phải yêu thú sao?”

Đại thần tầng hai nói: "Cút!"

Diệp Huyên: “…”

Một bóng đen đột nhiên xuất hiện bên trong nhà đá, Diệp Huyên liền vội vàng đứng dậy. Người tới chính là A Quỷ.

A Quỷ nói: “Ta tu luyện sát đạo, quỷ đạo, ngươi có bằng lòng theo ta học tập không?”

Diệp Huyên sửng sốt.

A Quỷ lại hỏi: “Không muốn sao?”

Diệp Huyên lấy lại tinh thần, vội đáp: “Muốn chứ!”

A Quỷ khẽ gật đầu: “Đi theo ta!”

Dứt lời, A Quỷ liền dẫn Diệp Huyên rời khỏi căn nhà đá, chỉ chốc lát sau đã dẫn hắn đi tới trong một dãy núi.

A Quỷ cất tiếng: “Ngươi đã biết điểm thiếu sót của mình chưa?”

Diệp Huyên lắc đầu.

A Quỷ nói: “Thử xuất chiêu với ta đi!”

Diệp Huyên thoáng do dự rồi nói: “Thế thì… không được hay lắm đâu…”

Nói đến đây, hai ngón tay phải của hắn đột nhiên khép lại, giây tiếp theo, một tia ánh kiếm không tiếng động xuất hiện trước mặt A Quỷ.

Xoẹt!

Một tiếng động xé ngang không khí đột ngột vang lên.

A Quỷ đã xuất hiện phía sau Diệp Huyên, tóm lấy bả vai hắn bằng một tay. Diệp Huyên không thể nào động đậy được!

Sau đó, A Quỷ giữ lấy Diệp Huyên rồi ném thẳng xuống đất.

Rầm!

Mặt đất lập tức nứt ra.

Diệp Huyên: “…”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng
Đệ Nhất Gây Họa Ở Tu Tiên Giới

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom